Quan Sách

Chương 511: Có đối sách gì?

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

17/05/2016

Bị Trần Kinh nửa đêm đánh thức, Cao Vệ mắt ngái ngủ rũ xuống.

Trần Kinh báo cho ông ta về việc của Triệu Đại Lâm, Cao Vệ liền nhíu mày, ông ta không nói lời nào, một lúc lâu sau mới nói:

- Cậu…haizzz

Ông ta đặt mông ngồi trên sô pha

- Cậu xem việc cậu làm, tôi thấy lúc đó cậu chưa có kinh nghiệm về một số nhân vật, một số việc quan trọng cậu lại không nắm được cục diện, đây là cậu chưa làm tròn bổn phận.

Trần Kinh mím chặt đôi môi, không nói lời nào, bây giờ nghĩ lại, bản thân thực sự sơ xuất, không có kinh nghiệm.

Nên sớm tiến hành phân công lại công việc, một số việc quan trọng, tính mấu chốt của công việc bản thân nên tự mình phụ trách, Triệu An Sơn làm hỏng đại sự, bây giờ hối hận đã trễ rồi.

- Đừng có giống như cái hồ lô nữa, sự việc đã xảy ra rồi, thì cần phải dũng cảm đối mặt, nhất định phải trấn định, nhất định phải khống chế tốt cảm xúc, lúc này phạm phải sai lầm mới thực sự là đòn trí mạng

Cao Vệ giảng giải.

Vào lúc này, ông ta mới hoàn toàn thanh tỉnh, một lát sau, ông ta nhìn chằm chằm Trần Kinh nói:

- Cậu lập tức trở về thành phố, nhưng tôi nói rõ cho cậu biết, lúc này hồ sơ của Quách Vĩ Toàn, nếu cậu đã tiếp nhận, thì nhất định phải xử lý tốt, cậu đừng tưởng chạy thoát.

Trần Kinh ngẩn người, nói:

- Cao bộ trưởng, hiện tại tôi…..

Cao Vệ giơ tay cắt đứt lời Trần Kinh, nói:

- Tôi thấy cậu đã bị sự việc này làm cho mơ hồ rồi, bây giờ việc này chúng ta ở Dung Châu đã làm đến bước này là đã dễ chịu rồi.

Một người thông minh, hắn là phải học được lợi dụng thời gian, hôm qua cậu nói chuyện rất thành công, nhưng cái thành công này phải cần có thời gian lên men, từ từ sẽ lộ ra đầu mối, nóng vội, không thể giải quyết tốt chuyện này được.

Ông ta dừng một chút nói;

- Còn nữa, cậu có nghĩ tới không, Dung Châu không phải là sân nhà của chúng ta, chúng ta điều tra ở Dung Châu, nhưng tình hình điều tra thế nào, kết luận thế nào, chúng ta không thể làm ở Dung Châu, chuyện này phát sinh rồi, thì không phải là chuyện nhỏ, bởi vì chuyện này liên quan đến cấp thành phố, vấn đề bổ nhiệm lãnh đạo quan trọng.

Chúng ta xử lý vấn đề này ở tỉnh thành so với nơi này nhanh và tiện hơn, cũng có nhiều ưu thế hơn, điểm này nhất định phải rõ ràng.

Trần Kinh thở dài một hơi, không thể không nói Cao Vệ quả là suy xét vấn đề vô cùng chu đáo, hiện tại Trần Kinh đã bày cục diện ra rồi, hắn không lo về Quách Vĩ Toàn, đám người Tương Bình không gấp, bọn họ còn gấp hơn Trần Kinh, hơn nữa hai người này còn có chút quan hệ, có thể đều đang gấp chuyện này.

Chỉ cần bọn họ gấp, thì không lo bọn họ không nhúc nhích, chỉ còn bọn họ cử động, Trần Kinh liền có quyền chủ động.

- Thôi được, thời gian không sớm nữa, chính là đạo lý này, tôi lập tức trở về, ông tiếp tục nghiên cứu.

Trần Kinh nói.

Cao Vệ cười hắc hắc nói:

- Tôi đương nhiên còn muốn ở Dung Châu vài ngày nữa, nếu tôi và cậu cùng thất kinh trở về, thì sự việc của Triệu Đại Lâm liền không thể bọc được nữa rồi, một nhát đâm này, đối với chúng ta, đối với toàn hình tượng của Sở Giang thực sự là một tổn hại lớn.

Ông ta đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Trần Kinh nói:

- Tự giải quyết cho tốt đi, thời gian thử thách của cậu đến rồi.

Tỉnh thành, trải qua mấy giờ đi đường xóc nảy, khi Trần Kinh đến tỉnh thành thì đã bình tĩnh hơn rồi,.

Lễ Hà có câu “phát hôn đương bất liễu tử” (đại ý là người ngất không thể coi là chết được), sự việc nếu đã tạo thành như vậy, bất luận là vội vàng hay bình tĩnh đều là nguy hiểm, điểm này Trần Kinh vô cùng hiểu.

Mà vào lúc này, tự trách quá độ hoặc trách cứ người khác cũng không thể có bất kỳ tác dụng gì, trước mắt công tác trọng tâm chính là nhanh chóng xử lý tốt mọi việc, tất cả trách nhiệm đều phải đợi tính sổ sau vậy.

Xe của Trần Kinh dừng ở dưới lầu của ban tổ chức, Biên Thạc Lâm vội vã chạy tới giúp hắn mở cửa xe.

Anh ta vừa mở cửa xe ra, liền nhìn thấy Trần Kinh ngồi ở sau xe đang chợp mắt.

Anh ta ngẩn người, nghĩ thầm, Trần Kinh thật là có bản lĩnh, đến lúc này rồi mà hắn còn có thể ngủ được?

Đánh thức Trần Kinh rồi, hắn dụi dụi mắt, híp mắt nhìn Biên Thạc Lâm, cau mày nói:



- Sao vậy? sao cậu còn chưa đi làm?

Biên Thạc Lâm nói:

- Trưởng ban, tôi đặc biệt ở đây đợi anh.

Anh ta thở một hơi nói tiếp:

- Là chú Triệu sắp xếp đấy ạ.

Trần Kinh gật gật đầu, bước từ xe xuống, hôm nay tỉnh thành có chút u ám, giống như không khó bên trong ban tổ chức vậy, nghĩ đến đã xảy ra chuyện như vậy, bây giờ ban tổ chức cũng đang nổi gió rồi nhỉ?

Chưa về văn phòng,Trần Kinh trực tiếp đến văn phòng của Biên Kỳ.

Mới chỉ đi đến cửa văn phòng, đã nghe thấy tiếng của Triệu An Sơn nói:

- Biên bộ trưởng, việc lần này là trách nhiệm của tôi, tôi sẽ gánh toàn bộ trách nhiệm, tôi….

Biên Kỳ quát to, nói:

- Ông gánh vác toàn bộ trách nhiệm? cho dù có đem Triệu An Sơn ông bắn chết cũng có thể xoay chuyển ảnh hưởng tiêu cực này sao? Công tác quan trọng như vậy, ông không nêu ra báo cáo, mà dám tự mình làm chủ, tôi thấy Triệu An Sơn ông mấy năm nay ăn phải gan báo rồi.

Ông…ông, ông khiến toàn bộ tổ chức này chịu khổ cùng ông rồi.

Triệu An Sơn nói, thanh âm mang theo nghẹn ngào:

- Biên bộ trưởng, để tôi đi tìm Mễ Trưởng ban giải thích tình hình, tôi sẽ gánh toàn bộ trách nhiệm.

- Ầm

Không biết Biên Kỳ đập cái gì, trong phòng phát ra chấn động kịch liệt.

Trần Kinh đứng ở bên ngoài hít sâu một hơi, Triệu An Sơn này thật là ngu xuẩn.

Ông ta và Biên Kỳ gần như vậy, ông ta gánh vác toàn bộ trách nhiệm rồi, Biên Kỳ có thể thoát liên quan sao?

Ngược lại, trách nhiệm của Triệu An Sơn càng nặng, ảnh hưởng của Biên Kỳ lại càng lớn, là một phó trưởng bộ phận tổ chức, người thân cận nhất của Biên Kỳ phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy, vấn đề này cũng nghiêm trọng tương đương.

Thư ký của Biên Kỳ vội vàng từ phòng bên đi ra , hạ giọng nói:

- Trần trưởng ban, Biên trưởng đang tức giận, anh có thể chờ một chút không?

Trần Kinh lắc đầu nói,

- Chờ một chút cũng là tức giận thôi.

- Vậy anh vào đi

Thư ký có chút bất đắc dĩ, trong lòng thực sự đổ mồ hôi.

Trần Kinh đi vào trong văn phòng Biên Kỳ, chỉ thấy trên nền nhà mảnh thủy tinh vụn tung tóe trên mặt đất, hiển nhiên, dưới cơn tức giận, Biên Kỳ cũng không làm chủ được cảm xúc của mình, vừa rồi là đập phá đồ cho hả giận.

Ánh mắt Biên Kỳ như điện, nhìn thẳng vào Trần Kinh.

Trần Kinh thần sắc bình tĩnh gật đầu nói:

- Chào Biên trưởng!

Biên Kỳ nhìn chằm chằm vào Trần Kinh khoảng chừng nửa phút, thần sắc mới dần dịu đi, ông ta nói với Triệu An Sơn.

- Đem tài liệu của bên kỷ luật còn có cục an ninh quốc gia chuyển đến cho trưởng ban của các anh xem.

Triệu An Sơn đã đến bên người Trần Kinh, trên tay cầm một xấp tài liệu.

Trần Kinh không nhìn mặt của Triệu An Sơn, nhưng hai tay đưa tài liệu của Triệu An Sơn lại run lẩy bẩy.

Trần Kinh rất trấn định xem hết tài liệu, thần sắc trở nên nghiêm túc, hắn ngẩng đầu nhìn Triệu An Sơn.

Triệu An Sơn đầu đã cúi sát xuống rồi, mặt mũi của ông ta vô cùng tiều tụy, tóc bởi vì nhiều ngày không nhuộm mà màu hoa râm đã lộ rõ rồi.



Mà càng khó coi nhất là đôi mắt, đỏ bừng, giống như thỏ con vậy, bên trong toàn là tơ máu.

Bờ môi của ông ta có chút run rẩy, ông ta còn thể diện gì để gặp Trần Kinh?

Chuyện này là một tay ông ta xử lý, hiện tại gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy. trách nhiệm của ông ta đẩy không thể đẩy, trốn không thể trốn, cho dù ông ta tìm mọi cách nói dối, cũng không thể biện minh.

Trần Kinh rất nhanh chuyển rời tầm mắt khỏi ông ta, nói:

- Ông Triệu, sự việc đã xảy ra rồi, phải trấn định, trên thế giới này, vốn không có khó khăn nào không giải quyết được, tâm trạng của ông trước tiên cần phải điều chỉnh lại.

Triệu An Sơn run run một chút, vội vàng gật đầu, khúm núm đồng ý.

Trần Kinh xem từng tờ, từng tờ tài liệu, một lúc lâu sau, hắn ngẩng đầu nhìn Biên Kỳ nói:

- Biên trưởng ban, việc này lãnh đạo là có ý gì?

Biên Kỳ sắc mặt âm trầm nói:

- Triệu Đại Lâm lúc này khả năng đã rời khỏi Hong Kong rồi, ông ta đi lần này, một khi hoàn toàn chứng thật, phải báo lên ủy ban kỷ luật, để ủy ban kỷ luật thông qua phương thức ngoại giao xử lý vấn đề này…

Trần Kinh ngẩng đầu lên nói:

- Không ..

Hắn cầm lấy tài liệu trong tay đi đến trước mặt Biên Kỳ nói:

- Biên trưởng ban, ông xem những tài liệu này, từ ủy ban kỷ luật bên kia cung cấp tài liệu cho thấy, hiện tại rất có thể Triệu Đại Lâm còn chưa biết việc ông ta lẩn trốn, chúng ta đã nắm được rồi.

Mà ở Hong Kong Triệu Đại Lâm có một tình nhân, hôm trước ông ta mới đi Hong Kong, chưa biết chừng bây giờ người vẫn ở đó.

Ánh mắt Biên Kỳ nhìn chằm chằm Trần Kinh khi hắn nói cho ông ta nội dung, ông ta chăm chú nhìn trong chốc lát, lấy mắt kính xuống nói:

- Vậy thì thế nào? Hong Kong là nơi cơ bản dựa theo pháp luật để làm việc, hiện tại, một quốc gia hai chế độ, chúng ta không thể có bất kỳ động tác nào ở Hong Kong, nếu không tội danh phá vỡ chế độ này ai có thể gánh vác?

Trần Kinh nói:

- Việc đã đến nước này, chỉ có thể còn nước còn tát, chúng ta có thể suy xét đi Hong Kong khuyên Triệu Đại Lâm trở về.

Biên Kỳ ngẩn người, cười nói:

- Khuyên trở về, cậu phụ trách làm việc này thế nào? Cậu cảm thấy hành động này có tác dụng không?

- Hơn nữa, Triệu Đại Lâm hiện tại như chim sợ cành cong, chỉ cần chúng ta có chút hành động, ông ta lập tức sẽ xuất cảnh, cậu đến đâu khuyên ông ta trở về?

Trần Kinh hít sâu một hơi, qua thật lâu nói:

- Nhưng Biên trưởng ban, chúng ta cũng không thể không làm gì cả, chuyện này nói theo chiều hướng nhỏ, đối với chúng ta là một đả kích nghiêm trọng, nói theo chiều hướng lớn, đối với hình tượng của Sở Giang thậm chí là hình tượng của Quốc gia đều có ảnh hưởng tiêu cực ác liệt.

Tôi cảm thấy, việc này không riêng gì chúng ta, ủy ban kỷ luật, sở tài chính, cục an ninh quốc gia, tất cả mọi người đều đang sốt ruột.

Chúng ta cần phải nghĩ đối sách, nếu không xảy ra sự việc rồi, chúng ta cũng bó tay không có đối sách, có thể sẽ càng bị động.

Biên Kỳ nhìn chằm chằm Trần Kinh, thật lâu sau, gật đầu nói:

- Hôm nay Mễ trưởng ban đi tỉnh ủy họp, chắc sẽ thảo luận vấn đề này, tôi sẽ đưa ý kiến của cậu cho mễ trưởng xem.

Ông ta lại nói:

- Từ bây giờ, điện thoại di động của chúng ta nhất định phải duy trì hai bốn trên hai bốn. bất kỳ lúc nào cũng đợi lệnh, mặt khác, dừng tất cả các công tác phê duyệt chứng nhận và cho vay, trừ phi có Cát bí thư tự tay ký tên hoặc Lộ chủ tịch tự tay ký tên, nếu không toàn bộ sẽ đóng cửa.

Cuối cùng, Trần Kinh, cậu nhất định phải chỉnh lý công việc bên ngoài của các cậu, và xét duyệt lại toàn bộ chứng nhận xuất cảnh một lần nữa, trong ba tháng gần đây, đã phát chứng nhận xuất cảnh đều hủy hết đi, thông báo này cậu tự mình đi liên hệ với các bộ phận có liên quan.

Nhất định không được có Triệu Đại Lâm thứ hai xuất hiện.

Trần Kinh trịnh trọng gật đầu, nói:

- Vâng, tôi lập tức bắt tay vào làm việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook