Chương 296: Thành bại là một đòn này
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
06/09/2013
Hồng Nhâm Bác và Dịch Minh Hoa hai người vào thành phố Đức Cao, hai người gặp mặt bí thư Ngũ Đại Minh, buổi tối, Trần Kinh mở tiệc chiêu đãi hai người.
Dịch Minh Hoa và Trần Kinh lúc này bắt tay rất lâu, hai người lúc bắt tay, có rất nhiều cảm thán, trong đó, tự nhiên là Dịch Minh Hoa cảm thán nhiều nhất.
Dịch Minh Hoa là cán bộ kỳ cựu xuất thân Ủy ban kỷ luật, trên người liền thoát không được cái kiểu mặt lạnh của cán bộ Ủy ban Kỷ luật, y dựa vào mặt lạnh quật khởi, cuối cùng đi lên ngai vàng Bí thư huyện ủy. Mà đồng thời, y cũng bởi vì mặt lạnh, mà phạm vào một sai lầm lớn.
Ở vấn đề xử lý Trần Kinh, không thể không nói là một lần thất bại lớn của Dịch Minh Hoa, y sai lầm nghĩ đến có thể đem Trần Kinh phủ định toàn bộ, mà kết quả, Trần Kinh cũng là vút thẳng lên trời, y cũng bởi vậy kết hạ một ân oán không nên kết hạ.
Hôm nay, hai người có thể lại một lần nữa bắt tay, điều này làm cho Dịch Minh Hoa trong lòng có một tảng đá lớn rơi xuống đất!
Ba người ngồi xuống, nâng chén chè, Trần Kinh bỗng nhiên mở miệng đối với Hồng Nhâm Bác nói:
- Lão Hồng, chuyện Lễ Hà, bí thư Dịch là người lành nghề, anh mới đi Lễ Hà, hai mắt một chút đen, cần tôn trọng Dịch bí thư, ở chỗ anh ấy lấy kinh nghiệm là tất yếu.
Hồng Nhâm Bác gật gật đầu nói:
- Chủ nhiệm Trần nhất châm kiến huyết (điểm đúng chỗ mấu chốt), nói đến đây, gần đây tôi cùng Dịch bí thư học tập rất nhiều, đối với Lễ Hà so với trước kia càng thêm quen thuộc!
Dịch Minh Hoa có chút giật mình, Trần Kinh nói lời này y nghe ra, rõ ràng là ở phê bình Hồng Nhâm Bác. Mà Hồng Nhâm Bác thản nhiên chịu đựng, hơn nữa thừa nhận sai lầm rất thành khẩn, điểm này là rất không dễ dàng.
Dịch Minh Hoa hiểu biết mình có trợ thủ này, Hồng Nhâm Bác chính là một đầu trâu, chân chính nâng gánh lên, dùng cái gì đều túm không lại, một người như vậy, không ngờ có thể đối với Trần Kinh cúi đầu nghe theo như vậy!
Làm Bí thư huyện ủy, Dịch Minh Hoa lúc nào cũng khắc khắc cũng không quên quyền uy chính mình.
Y bảo Hồng Nhâm Bác toàn quyền phụ trách án tập đoàn Thái Thủy, lời này nói đúng là đến dễ nghe, Hồng Nhâm Bác như thế nào có thể phụ trách vụ án này?
Trước không nói sự tình Thái Thủy rất phức tạp, Hồng Nhâm Bác căn bản là không quen thuộc, trọng yếu hơn là, Dịch Minh Hoa bản thân là cán bộ Ủy ban Kỷ luật đi ra, đem khống chế Ủy ban Kỷ luật Lễ Hà nhiều năm như vậy, ở vụ án Thái Thủy này, ai có vấn đề, ai có vấn đề nhiều, nơi y là cánh cửa.
Sau khi Thiệu Băng Oánh gặp chuyện không may, có thể được bảo lãnh đi ra, ít nhất thuyết minh sau lưng rất có chỗ dựa vững chắc. Muốn cho Thiệu Băng Oánh bị bắt lại, không một chút quan trọng gì đó như thế nào thành công?
Toàn bộ Lễ Hà, khả năng cũng chỉ có Dịch Minh Hoa trên tay nắm trong tay có Thiệu Băng Oánh càng nhiều nhược điểm, cũng chỉ có y ra tay, mới có thể đủ đem sự tình làm tốt, Hồng Nhâm Bác làm sao có năng lực kia?
Lại nói, công an, kiểm sát, tòa án Lễ Hà, và công an, kiểm sát, tòa án thành phố không cùng một đường. Ở bậc thành phố, Ngũ Đại Minh không nắm được trong tay tuyến đường này, Hồng Nhâm Bác ở Lễ Hà có thể nắm chắc cục diện này? Cũng cũng chỉ có Dịch Minh Hoa làm cán bộ Lễ Hà lâu năm, hơn nữa y vẫn liền chú trọng tư tưởng giáo dục và trong sạch hoá bộ máy chính trị giáo dục, công an, kiểm sát, tòa án cũng là bộ môn y đặc biệt độc trảo, y là có năng lực tại đây cành tuyến thượng quán triệt ý chí lãnh đạo của mình.
Hồng Nhâm Bác không biết trời cao đất rộng, không có Dịch Minh Hoa cho y đào hố, một đầu đâm vào, thiệt thòi này không nhỏ.
Trần Kinh phê bình hoàn toàn Hồng Nhâm Bác, chuyện vừa chuyển, nhìn về phía Dịch Minh Hoa nói:
- Sự tình kia biến thành thế nào? Có mấy phần nắm chắc?
Dịch Minh Hoa tâm rùng mình, hắn vừa mới cấp Hồng Nhâm Bác một uy thế phủ đầu, còn chưa kịp nghĩ như thế nào thu sạp, Trần Kinh lại đẩy vấn đề tới đây.
Trần Kinh hỏi cái này nói ý tứ rất minh bạch, Dịch Minh Hoa nghĩ trong bộ máy muốn tạo ra uy tín lão Đại và vân vân, hắn mặc kệ. Hơn nữa, Trần Kinh có thể làm Hồng Nhâm Bác về sau trở nên thông minh, cực lực phối hợp y công tác.
Nhưng, chuyện công đạo, y không thể chiết khấu, nếu không, hết thảy sẽ trở lại nguyên như trước.
Dịch Minh Hoa không dám sơ suất, vội nghiêm mặt nói:
- Nói nắm chắc, hẳn là có trăm phần trăm nắm chắc. Nhưng có một vấn đề, thì là sau khi hành động, vấn đề địa điểm nhân viên thẩm tra, địa điểm ở Lễ Hà khẳng định không được!
- Ở địa phương khác, chúng ta không có nắm chắc, Chủ nhiệm Trần ngài xem?
- Ba ngày đi! Ở Lễ Hà khống chế ba ngày, ba ngày sau, đổi địa điểm bí mật thẩm tra, đến lúc đó sẽ không cần anh quan tâm, hết thảy đều giao cho tôi đến xử lý!
Trần Kinh nói.
Hắn tăng thêm giọng điệu:
- Ba ngày được không? Có hay không nắm chắc!
Dịch Minh Hoa nâng chén rượu lên lại buông, không tự giác đứng dậy ở bên cạnh bước đi thong thả bước, bắt người dễ dàng, đem người nắm chắc mới khó. Thiệu Băng Oánh quan hệ là bốn phương thông suốt , theo huyện đến thị đến tỉnh, một bậc một bậc tất cả đều là quan hệ.
Chân chính muốn bắt cô, lập tức điện thoại đã tới rồi, đủ loại, đủ loại lãnh đạo đều có điện báo, nói đến nói đi chính là muốn trước thả người.
Làm một gã cán bộ trường kỳ ở Ủy ban Kỷ luật công tác nhiều năm, Dịch Minh Hoa biết rõ trong đó gian nan, Dịch Minh Hoa mấy năm nay có được một thanh danh tốt là không dễ dàng, vì thanh danh này, y không biết hy sinh bao nhiêu người và quan hệ.
- Được được, ba ngày liền ba ngày, tôi chỉ có thể cam đoan ba ngày! Ba ngày sau...
Trần Kinh tiếp nhận lời y nói:
- Không có ba ngày sau, ba ngày thời gian đủ rồi!
- Ngồi đi, uống rượu!
Trần Kinh mời Dịch Minh Hoa ngồi xuống, tự mình rót cho Dịch Minh Hoa đầy chén, chính hắn đem chén rượu uống cạn, nói:
- Dịch bí thư, chuyện hành động, để cho Thang Dịch Dương xử lý đi, hắn là người tin cậy nhất!
...
Thiệu Băng Oánh bị bắt, địa điểm bị bắt ở nhà, bắt giữ là Phòng công an từ Lễ Hà, đơn vị phê chuẩn bắt giữ là viện Kiểm sát huyện Lễ Hà!
Thiệu Băng Oánh lúc này đây bị bắt là lần thứ hai, nhiều người đúng lúc này, đều có nghi vấn, lại đã xảy ra sự tình gì, có phải tập đoàn Thái Thủy Lễ Hà lại tuôn ra cái tin tức gì mới kinh người?
Không thể không nói, Thiệu Băng Oánh lúc này đây bị bắt, ngoài dự kiến rất nhiều người. Từ sau khi ở Lễ Hà xảy ra chuyện, Thiệu Băng Oánh bị bảo giam ngoại chấp hành, cô liền rất khiêm tốn, chưa bao giờ ở công cộng lộ diện, bình thường đều là ru rú đợi ở nhà.
Hơn nữa, cô nghe nói đã gián đoạn hết tất cả chuyện có liên quan đến kinh doanh, hoàn toàn ở nhà chăm sóc hoa hoa cỏ cỏ, không khác lắm chính là quy ẩn điền viên.
Không thể không nói, Thiệu Băng Oánh cẩn thận, cô thật cẩn thận , không xảy ra bất luận cái gì bại lộ, nhưng vì sao cô lần thứ hai bị bắt?
Có lẽ chính cô cũng không ý thức được điểm này, nhân viên bắt giữ không có bất luận trở ngại gì, trực tiếp ở nhà cô bắt đi, thế cho nên khứu giác nhất là truyền thông mẫn cảm, đều không nhận thấy sự kiện đột ngột này.
Chỉ tới ngày hôm sau cô bị bắt, ở các giới xã hội Đức Cao mới bắt đầu ồn ào huyên náo truyền ra tin tức này, về chuyện Thiệu Băng Oánh lại một lần nữa bị bắt, mọi thuyết minh xôn xao, nhiều hơn bản cũ đến mười lần.
Nhưng có một bản cũ, đã được rất nhiều người ưu ái, càng truyền phạm vi càng rộng, người biết đến càng ngày càng nhiều.
Có người nói, Thiệu Băng Oánh bị bắt và vụ án Chu Ân Vũ ở Lâm Hà chết có liên quan, cách nói này nói có bài bản hẳn hoi.
Nói là Chu Ân Vũ trước khi chết nhận được điện thoại Thiệu Băng Oánh, hai người hẹn cùng nhau ăn cơm. Sau đó ngay tại buổi tối Chu Ân Vũ và Thiệu Băng Oánh cùng nhau ăn cơm, Chu Ân Vũ chết!
Người nói bản cũ này, vì chứng minh chính mình nói là thật sự, còn liệt kê rất nhiều chứng cớ.
Chứng cớ thứ nhất của bọn họ là, Thiệu Băng Oánh hiện tại thân mình chính là người mang tội, trường kỳ đều ở Đức Cao ru rú trong nhà, một người như vậy, cô vì sao cố tình phải đi đến Lâm Hà? Cô đi Lâm Hà làm gì?
Mặt khác, cô đi Lâm Hà gặp Chu Ân Vũ, Chu Ân Vũ chết, như vậy giải thích như thê nào?
Chỉ có thể giải thích là, Chu Ân Vũ chết và Thiệu Băng Oánh là có quan hệ , cho nên, lúc này đây Thiệu Băng Oánh bị bắt, nguyên nhân chính là bởi vì cô quan hệ với việc Chu Ân Vũ chết!
Cách nói này một khi truyền bá rộng ra, toàn bộ Đức Cao đều chấn động, rất nhiều truyền thông và dân chúng đều bắt đầu chú ý chuyện này, thậm chí có truyền thông ngoài tỉnh đều chú ý chuyện này.
Người bày ra làm chuyện này bày, Trần Kinh ngày hành động rất khẩn trương, hắn gần như là cầm điện thoại di động trong tay, không ngừng xem giờ trên di động.
Chỉ tới buổi chiều khoảng sáu giờ, Thang Dịch Dương tự mình gọi điện thoại cho Trần Kinh báo cáo hết thảy thuận lợi, công tác đã hoàn thành, đang trên đường về Lễ Hà.
Trần Kinh rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hắn động cây cỏ kinh động rắn, đã chính thức bắt đầu rồi!
Trần Kinh cũng không có dự đoán được, chuyện này sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn như vậy, ngày hôm sau buổi sáng hắn đi làm, vào Thành ủy chợt nghe người trong các phòng Thành ủy nghị luận chuyện này.
Trong đó, có thư ký nói rất thần bí, y nói:
- Các người nhìn, Lễ Hà Phòng Công an bắt người ngay trên đất thành phố Đức Cao, như vậy thuyết minh cái gì? Tôi cho rằng, thứ nhất thuyết minh người Lễ Hà mãnh liệt kiêu ngạo, không coi Thành ủy và Phòng công an thành phố để vào mắt.
- Về phương diện khác, khả năng cũng là sự tình quá khẩn cấp, lần này bắt Thiệu Băng Oánh, có thể là đại sự, rất lớn chuyện, bằng không không đến mức khiến cho đột ngột như vậy, làm cho người ta rất bất ngờ!
Người này vừa phân tích, người chung quanh lập tức nổ tung, đều bắt đầu phân tích chuyện này.
Có người nói người Lễ Hà kiêu ngạo, cũng có người nói sự tình khẩn cấp, còn có người nói Thiệu Băng Oánh không biết điều.
Trần Kinh lặng lẽ thối lui, rất thông minh không có đến trước mặt những người này. Nhưng hắn trong lòng, cũng cảnh giác, chuyện này gây chú ý lớn như vậy, chính mình có năng lực nắm trong tay cục diện hay không, nếu một khi nắm trong tay không được cục diện, rút dây động rừng liền thực thành rút dây động rừng.
Cái gì cũng mò không đến, ngược lại đem chính mình lộ ra ngoài, cục diện sẽ tiến thêm một bước lâm vào bị động.
Loại cục diện này lại bị động một ít, khả năng ở trên Tỉnh ủy, sẽ suy xét nghi ngờ năng lực bộ máy Đức Cao!
Một khi một bộ máy bị lãnh đạo nghi ngờ năng lực khiếm khuyết, chuyện quang vinh đều quang vinh nhất, chuyện tổn hại đều tổn hại nhất đã tới rồi! Đầu năm nay, thăng quan phát tài mỗi người đều muốn, có thể có một cơ hội đem toàn bộ bộ máy đều ấn đi xuống, rất nhiều người rất thích ý.
Đức Cao sau khi Ngũ Đại Minh nhậm chức, trong khoảng thời gian này, là không ít nổi bật , đoạt người ta nổi bật, sẽ có người muốn ném đá xuống giếng.
Trước mắt, cục diện Đức Cao cũng không ổn, Trần Kinh rất rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó. Nhưng hiện tại cục diện cũng là, đã đâm lao phải theo lao, nếu đã động thủ, chuyện này vốn không có quay lại là đường sống, nhất định phải đi về phía trước.
Không phải cá chết thì là lưới rách, thành bại là trong một đòn này!
Dịch Minh Hoa và Trần Kinh lúc này bắt tay rất lâu, hai người lúc bắt tay, có rất nhiều cảm thán, trong đó, tự nhiên là Dịch Minh Hoa cảm thán nhiều nhất.
Dịch Minh Hoa là cán bộ kỳ cựu xuất thân Ủy ban kỷ luật, trên người liền thoát không được cái kiểu mặt lạnh của cán bộ Ủy ban Kỷ luật, y dựa vào mặt lạnh quật khởi, cuối cùng đi lên ngai vàng Bí thư huyện ủy. Mà đồng thời, y cũng bởi vì mặt lạnh, mà phạm vào một sai lầm lớn.
Ở vấn đề xử lý Trần Kinh, không thể không nói là một lần thất bại lớn của Dịch Minh Hoa, y sai lầm nghĩ đến có thể đem Trần Kinh phủ định toàn bộ, mà kết quả, Trần Kinh cũng là vút thẳng lên trời, y cũng bởi vậy kết hạ một ân oán không nên kết hạ.
Hôm nay, hai người có thể lại một lần nữa bắt tay, điều này làm cho Dịch Minh Hoa trong lòng có một tảng đá lớn rơi xuống đất!
Ba người ngồi xuống, nâng chén chè, Trần Kinh bỗng nhiên mở miệng đối với Hồng Nhâm Bác nói:
- Lão Hồng, chuyện Lễ Hà, bí thư Dịch là người lành nghề, anh mới đi Lễ Hà, hai mắt một chút đen, cần tôn trọng Dịch bí thư, ở chỗ anh ấy lấy kinh nghiệm là tất yếu.
Hồng Nhâm Bác gật gật đầu nói:
- Chủ nhiệm Trần nhất châm kiến huyết (điểm đúng chỗ mấu chốt), nói đến đây, gần đây tôi cùng Dịch bí thư học tập rất nhiều, đối với Lễ Hà so với trước kia càng thêm quen thuộc!
Dịch Minh Hoa có chút giật mình, Trần Kinh nói lời này y nghe ra, rõ ràng là ở phê bình Hồng Nhâm Bác. Mà Hồng Nhâm Bác thản nhiên chịu đựng, hơn nữa thừa nhận sai lầm rất thành khẩn, điểm này là rất không dễ dàng.
Dịch Minh Hoa hiểu biết mình có trợ thủ này, Hồng Nhâm Bác chính là một đầu trâu, chân chính nâng gánh lên, dùng cái gì đều túm không lại, một người như vậy, không ngờ có thể đối với Trần Kinh cúi đầu nghe theo như vậy!
Làm Bí thư huyện ủy, Dịch Minh Hoa lúc nào cũng khắc khắc cũng không quên quyền uy chính mình.
Y bảo Hồng Nhâm Bác toàn quyền phụ trách án tập đoàn Thái Thủy, lời này nói đúng là đến dễ nghe, Hồng Nhâm Bác như thế nào có thể phụ trách vụ án này?
Trước không nói sự tình Thái Thủy rất phức tạp, Hồng Nhâm Bác căn bản là không quen thuộc, trọng yếu hơn là, Dịch Minh Hoa bản thân là cán bộ Ủy ban Kỷ luật đi ra, đem khống chế Ủy ban Kỷ luật Lễ Hà nhiều năm như vậy, ở vụ án Thái Thủy này, ai có vấn đề, ai có vấn đề nhiều, nơi y là cánh cửa.
Sau khi Thiệu Băng Oánh gặp chuyện không may, có thể được bảo lãnh đi ra, ít nhất thuyết minh sau lưng rất có chỗ dựa vững chắc. Muốn cho Thiệu Băng Oánh bị bắt lại, không một chút quan trọng gì đó như thế nào thành công?
Toàn bộ Lễ Hà, khả năng cũng chỉ có Dịch Minh Hoa trên tay nắm trong tay có Thiệu Băng Oánh càng nhiều nhược điểm, cũng chỉ có y ra tay, mới có thể đủ đem sự tình làm tốt, Hồng Nhâm Bác làm sao có năng lực kia?
Lại nói, công an, kiểm sát, tòa án Lễ Hà, và công an, kiểm sát, tòa án thành phố không cùng một đường. Ở bậc thành phố, Ngũ Đại Minh không nắm được trong tay tuyến đường này, Hồng Nhâm Bác ở Lễ Hà có thể nắm chắc cục diện này? Cũng cũng chỉ có Dịch Minh Hoa làm cán bộ Lễ Hà lâu năm, hơn nữa y vẫn liền chú trọng tư tưởng giáo dục và trong sạch hoá bộ máy chính trị giáo dục, công an, kiểm sát, tòa án cũng là bộ môn y đặc biệt độc trảo, y là có năng lực tại đây cành tuyến thượng quán triệt ý chí lãnh đạo của mình.
Hồng Nhâm Bác không biết trời cao đất rộng, không có Dịch Minh Hoa cho y đào hố, một đầu đâm vào, thiệt thòi này không nhỏ.
Trần Kinh phê bình hoàn toàn Hồng Nhâm Bác, chuyện vừa chuyển, nhìn về phía Dịch Minh Hoa nói:
- Sự tình kia biến thành thế nào? Có mấy phần nắm chắc?
Dịch Minh Hoa tâm rùng mình, hắn vừa mới cấp Hồng Nhâm Bác một uy thế phủ đầu, còn chưa kịp nghĩ như thế nào thu sạp, Trần Kinh lại đẩy vấn đề tới đây.
Trần Kinh hỏi cái này nói ý tứ rất minh bạch, Dịch Minh Hoa nghĩ trong bộ máy muốn tạo ra uy tín lão Đại và vân vân, hắn mặc kệ. Hơn nữa, Trần Kinh có thể làm Hồng Nhâm Bác về sau trở nên thông minh, cực lực phối hợp y công tác.
Nhưng, chuyện công đạo, y không thể chiết khấu, nếu không, hết thảy sẽ trở lại nguyên như trước.
Dịch Minh Hoa không dám sơ suất, vội nghiêm mặt nói:
- Nói nắm chắc, hẳn là có trăm phần trăm nắm chắc. Nhưng có một vấn đề, thì là sau khi hành động, vấn đề địa điểm nhân viên thẩm tra, địa điểm ở Lễ Hà khẳng định không được!
- Ở địa phương khác, chúng ta không có nắm chắc, Chủ nhiệm Trần ngài xem?
- Ba ngày đi! Ở Lễ Hà khống chế ba ngày, ba ngày sau, đổi địa điểm bí mật thẩm tra, đến lúc đó sẽ không cần anh quan tâm, hết thảy đều giao cho tôi đến xử lý!
Trần Kinh nói.
Hắn tăng thêm giọng điệu:
- Ba ngày được không? Có hay không nắm chắc!
Dịch Minh Hoa nâng chén rượu lên lại buông, không tự giác đứng dậy ở bên cạnh bước đi thong thả bước, bắt người dễ dàng, đem người nắm chắc mới khó. Thiệu Băng Oánh quan hệ là bốn phương thông suốt , theo huyện đến thị đến tỉnh, một bậc một bậc tất cả đều là quan hệ.
Chân chính muốn bắt cô, lập tức điện thoại đã tới rồi, đủ loại, đủ loại lãnh đạo đều có điện báo, nói đến nói đi chính là muốn trước thả người.
Làm một gã cán bộ trường kỳ ở Ủy ban Kỷ luật công tác nhiều năm, Dịch Minh Hoa biết rõ trong đó gian nan, Dịch Minh Hoa mấy năm nay có được một thanh danh tốt là không dễ dàng, vì thanh danh này, y không biết hy sinh bao nhiêu người và quan hệ.
- Được được, ba ngày liền ba ngày, tôi chỉ có thể cam đoan ba ngày! Ba ngày sau...
Trần Kinh tiếp nhận lời y nói:
- Không có ba ngày sau, ba ngày thời gian đủ rồi!
- Ngồi đi, uống rượu!
Trần Kinh mời Dịch Minh Hoa ngồi xuống, tự mình rót cho Dịch Minh Hoa đầy chén, chính hắn đem chén rượu uống cạn, nói:
- Dịch bí thư, chuyện hành động, để cho Thang Dịch Dương xử lý đi, hắn là người tin cậy nhất!
...
Thiệu Băng Oánh bị bắt, địa điểm bị bắt ở nhà, bắt giữ là Phòng công an từ Lễ Hà, đơn vị phê chuẩn bắt giữ là viện Kiểm sát huyện Lễ Hà!
Thiệu Băng Oánh lúc này đây bị bắt là lần thứ hai, nhiều người đúng lúc này, đều có nghi vấn, lại đã xảy ra sự tình gì, có phải tập đoàn Thái Thủy Lễ Hà lại tuôn ra cái tin tức gì mới kinh người?
Không thể không nói, Thiệu Băng Oánh lúc này đây bị bắt, ngoài dự kiến rất nhiều người. Từ sau khi ở Lễ Hà xảy ra chuyện, Thiệu Băng Oánh bị bảo giam ngoại chấp hành, cô liền rất khiêm tốn, chưa bao giờ ở công cộng lộ diện, bình thường đều là ru rú đợi ở nhà.
Hơn nữa, cô nghe nói đã gián đoạn hết tất cả chuyện có liên quan đến kinh doanh, hoàn toàn ở nhà chăm sóc hoa hoa cỏ cỏ, không khác lắm chính là quy ẩn điền viên.
Không thể không nói, Thiệu Băng Oánh cẩn thận, cô thật cẩn thận , không xảy ra bất luận cái gì bại lộ, nhưng vì sao cô lần thứ hai bị bắt?
Có lẽ chính cô cũng không ý thức được điểm này, nhân viên bắt giữ không có bất luận trở ngại gì, trực tiếp ở nhà cô bắt đi, thế cho nên khứu giác nhất là truyền thông mẫn cảm, đều không nhận thấy sự kiện đột ngột này.
Chỉ tới ngày hôm sau cô bị bắt, ở các giới xã hội Đức Cao mới bắt đầu ồn ào huyên náo truyền ra tin tức này, về chuyện Thiệu Băng Oánh lại một lần nữa bị bắt, mọi thuyết minh xôn xao, nhiều hơn bản cũ đến mười lần.
Nhưng có một bản cũ, đã được rất nhiều người ưu ái, càng truyền phạm vi càng rộng, người biết đến càng ngày càng nhiều.
Có người nói, Thiệu Băng Oánh bị bắt và vụ án Chu Ân Vũ ở Lâm Hà chết có liên quan, cách nói này nói có bài bản hẳn hoi.
Nói là Chu Ân Vũ trước khi chết nhận được điện thoại Thiệu Băng Oánh, hai người hẹn cùng nhau ăn cơm. Sau đó ngay tại buổi tối Chu Ân Vũ và Thiệu Băng Oánh cùng nhau ăn cơm, Chu Ân Vũ chết!
Người nói bản cũ này, vì chứng minh chính mình nói là thật sự, còn liệt kê rất nhiều chứng cớ.
Chứng cớ thứ nhất của bọn họ là, Thiệu Băng Oánh hiện tại thân mình chính là người mang tội, trường kỳ đều ở Đức Cao ru rú trong nhà, một người như vậy, cô vì sao cố tình phải đi đến Lâm Hà? Cô đi Lâm Hà làm gì?
Mặt khác, cô đi Lâm Hà gặp Chu Ân Vũ, Chu Ân Vũ chết, như vậy giải thích như thê nào?
Chỉ có thể giải thích là, Chu Ân Vũ chết và Thiệu Băng Oánh là có quan hệ , cho nên, lúc này đây Thiệu Băng Oánh bị bắt, nguyên nhân chính là bởi vì cô quan hệ với việc Chu Ân Vũ chết!
Cách nói này một khi truyền bá rộng ra, toàn bộ Đức Cao đều chấn động, rất nhiều truyền thông và dân chúng đều bắt đầu chú ý chuyện này, thậm chí có truyền thông ngoài tỉnh đều chú ý chuyện này.
Người bày ra làm chuyện này bày, Trần Kinh ngày hành động rất khẩn trương, hắn gần như là cầm điện thoại di động trong tay, không ngừng xem giờ trên di động.
Chỉ tới buổi chiều khoảng sáu giờ, Thang Dịch Dương tự mình gọi điện thoại cho Trần Kinh báo cáo hết thảy thuận lợi, công tác đã hoàn thành, đang trên đường về Lễ Hà.
Trần Kinh rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hắn động cây cỏ kinh động rắn, đã chính thức bắt đầu rồi!
Trần Kinh cũng không có dự đoán được, chuyện này sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn như vậy, ngày hôm sau buổi sáng hắn đi làm, vào Thành ủy chợt nghe người trong các phòng Thành ủy nghị luận chuyện này.
Trong đó, có thư ký nói rất thần bí, y nói:
- Các người nhìn, Lễ Hà Phòng Công an bắt người ngay trên đất thành phố Đức Cao, như vậy thuyết minh cái gì? Tôi cho rằng, thứ nhất thuyết minh người Lễ Hà mãnh liệt kiêu ngạo, không coi Thành ủy và Phòng công an thành phố để vào mắt.
- Về phương diện khác, khả năng cũng là sự tình quá khẩn cấp, lần này bắt Thiệu Băng Oánh, có thể là đại sự, rất lớn chuyện, bằng không không đến mức khiến cho đột ngột như vậy, làm cho người ta rất bất ngờ!
Người này vừa phân tích, người chung quanh lập tức nổ tung, đều bắt đầu phân tích chuyện này.
Có người nói người Lễ Hà kiêu ngạo, cũng có người nói sự tình khẩn cấp, còn có người nói Thiệu Băng Oánh không biết điều.
Trần Kinh lặng lẽ thối lui, rất thông minh không có đến trước mặt những người này. Nhưng hắn trong lòng, cũng cảnh giác, chuyện này gây chú ý lớn như vậy, chính mình có năng lực nắm trong tay cục diện hay không, nếu một khi nắm trong tay không được cục diện, rút dây động rừng liền thực thành rút dây động rừng.
Cái gì cũng mò không đến, ngược lại đem chính mình lộ ra ngoài, cục diện sẽ tiến thêm một bước lâm vào bị động.
Loại cục diện này lại bị động một ít, khả năng ở trên Tỉnh ủy, sẽ suy xét nghi ngờ năng lực bộ máy Đức Cao!
Một khi một bộ máy bị lãnh đạo nghi ngờ năng lực khiếm khuyết, chuyện quang vinh đều quang vinh nhất, chuyện tổn hại đều tổn hại nhất đã tới rồi! Đầu năm nay, thăng quan phát tài mỗi người đều muốn, có thể có một cơ hội đem toàn bộ bộ máy đều ấn đi xuống, rất nhiều người rất thích ý.
Đức Cao sau khi Ngũ Đại Minh nhậm chức, trong khoảng thời gian này, là không ít nổi bật , đoạt người ta nổi bật, sẽ có người muốn ném đá xuống giếng.
Trước mắt, cục diện Đức Cao cũng không ổn, Trần Kinh rất rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó. Nhưng hiện tại cục diện cũng là, đã đâm lao phải theo lao, nếu đã động thủ, chuyện này vốn không có quay lại là đường sống, nhất định phải đi về phía trước.
Không phải cá chết thì là lưới rách, thành bại là trong một đòn này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.