Quan Sách

Chương 295: Trao đổi chính trị

Tịch Mịch Độc Nam Hoa

06/09/2013

Trên chính trị không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn.

Trần Kinh và Dịch Minh Hoa là từng đối thủ một mất một còn, lúc ở Lễ Hà, Trần Kinh ăn đủ Dịch Minh Hoa làm đau khổ, thiếu chút nữa bị Dịch Minh Hoa làm cho không có đường để đi.

Mà Trần Kinh sau khi vào Thành ủy, Dịch Minh Hoa cũng không quá mấy ngày sống yên ổn, bên trong lòng người không xong, Dịch Minh Hoa ở Thành ủy chỗ dựa vững chắc là Phương Khắc Ba hoàn toàn dưới quầng sáng của Ngũ Đại Minh, người liên quan y ở Thành ủy có thể tìm kiếm ủng hộ gần như bằng không.

Sau khi Ngũ Đại Minh nhậm chức, làm ra một loạt cải cách và thay đổi, cùng với Ngũ Đại Minh thay Đức Cao tranh thủ được lượng lớn chính sách và tài nguyên ưu đãi, lấy Dịch Minh Hoa vì đại biểu Lễ Hà, không có được một chút ít. Đây là phương diện Dịch Minh Hoa ở Lễ Hà bị người ta phê bình, bị người lên án chủ yếu.

Mà Thành ủy ở trong bộ máy Lễ Hà trộn lẫn hạt cát, cũng khiến Dịch Minh Hoa có cực khổ. Đầu tiên, Chủ tịch huyện Lỗ Quyền căn bản là không nghe Dịch Minh Hoa. Đối với vấn đề phát triển Lễ Hà, Dịch Minh Hoa có ý tưởng, chính phủ lại có ý tưởng khác, hai bên ý tưởng thống nhất không được.

Mà bối cảnh Lỗ Quyền so với Dịch Minh Hoa cứng rắn hơn, muốn làm kinh tế trình độ so với Dịch Minh Hoa cao hơn, bằng hai điểm này, Lỗ Quyền ở trong bộ máy Lễ Hà lôi kéo không ít người, mơ hồ chống lại Dịch Minh Hoa.

Ngoại trừ Lỗ Quyền, mới nhậm chức Phó bí thư huyện ủy Hồng Nhâm Bác tuy rằng là cán bộ ở Lâm Hà phạm vào sai lầm, nhưng Hồng Nhâm Bác là do Ngũ Đại Minh đẩy vào thượng vị Phó bí thư, trọng yếu hơn là, Hồng Nhâm Bác và Trần Kinh quan hệ không phải là ít. Hồng Nhâm Bác đến Lễ Hà, kia rõ ràng chính là lại đây trộn lẫn hạt cát, Dịch Minh Hoa làm sao dám tín nhiệm y?

Vài thành viên chủ yếu trong bộ máy, Dịch Minh Hoa đều khống chế không được, y làm trưởng lớp thật sự là rất thê thảm.

Dịch Minh Hoa hôm nay thảm như vậy, kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, đều chỉ có thể trách y làm việc không tốt, nếu lúc trước hắn không chỉnh Trần Kinh đến hướng chết. Trần Kinh hiện tại người ta làm thư ký Bí thư Thành ủy, cái gọi là trong triều có người chức vị cao, Trần Kinh là cán bộ Lễ Hà bồi dưỡng đi ra, điểm này cùng quan niệm bản thổ không có quan hệ sao?

Từ Tu Mai thành công là có thể nhìn ra Lễ Hà Dịch Minh Hoa sai lầm, Tu Mai có thể nhanh chóng đuổi kịp tiết tấu Ngũ Đại Minh, có thể đạt được tỉnh thị ủng hộ lớn, này không phải được lợi do Trần Kinh và Mã Bộ Bình có quan hệ đặc thù?

Tu Mai phát triển thế trước nay chưa có, lại phụ trợ được Lễ Hà không khí trầm lặng.

Nhiều năm như vậy mà nói, Tu Mai và Lễ Hà tiếp giáp, không chỉ có là giữa phía chính phủ mọi người phân cao thấp, chính là dân gian, trong dân chúng cũng khá đấu nhau. Hiện tại Tu Mai và Lễ Hà, một ở trên trời một trên mặt đất, dao động không ngừng không chỉ là chính đàn tin tưởng, phần nhiều là thanh âm đến từ dân chúng, bọn họ đối với lãnh đạo Huyện ủy và chính phủ năng lực có nhiều điểm nghi ngờ.

Ở Lễ Hà trong quần chúng, Dịch Minh Hoa còn có người gọi y là “ Dịch Minh Thua “ , còn có càng khó nghe kêu “ Dịch phát ôn “ , Dịch Minh Hoa rất xấu hổ, đồng thời lại rất bất đắc dĩ.

Chính y đều không có nghĩ tới, liền bởi vì một Trần Kinh, sẽ mang đến cho y phiền toái nhiều như vậy, khiến y ở Lễ Hà bước đi duy gian!

Không chỉ một lần, y đều muốn cùng Trần Kinh quan hệ muốn làm dịu đi một ít, nhưng loại chuyện này y như thế nào có thể ăn nói khép nép hạ giá? Y dù sao cũng là người cầm đầu một phương.

Làm lúc Dịch Minh Hoa nhận được điện thoại Trần Kinh, y quả thực không tin lỗ tai mình, thanh âm y thậm chí có chút phát run, so với nhận được điện thoại lãnh đạo Thành ủy càng kích động.

Trần Kinh cùng Ngũ Đại Minh thị sát Lễ Hà, tuy rằng Ngũ Đại Minh rất là nổi giận, nhưng Dịch Minh Hoa cấp bậc lễ nghĩa không có ít.

Hơn nữa, y còn cố ý dùng tâm tư, khiến Huyện ủy chuyên môn cấp Trần Kinh chuẩn bị một phần thổ đặc sản tốt nhất đưa đến nhà Trần Kinh, Trần Kinh là người biết hàng, là hiểu được giá trị phần quà tặng này.

Hiện tại, y rốt cục nhận được Trần Kinh điện thoại, xem ra, tâm tư này không có uổng phí.

Trần Kinh và Dịch Minh Hoa rất quen thuộc, hắn đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp cùng Dịch Minh Hoa nói:

- Dịch bí thư, lần trước anh nói về đầu tư tài chính tu sửa quốc lộ Lễ Hà Lâm Hà, lúc này đây hẳn là có một chút hy vọng! Năm nay sở Giao thông tỉnh trùng tu chỉ tiêu hơn mười ngàn km quốc lộ.

- Cụ thể chỉ tiêu này có thể hay không rơi xuống trên đầu chúng ta, vẫn là không biết bao nhiêu, đến lúc này cần các anh chính mình cố gắng, thứ hai cũng muốn suy xét hiện tại thực tế tình hình giao thông và nhu cầu thực tế. Tôi hôm nay liền thông báo với anh, hy vọng các anh có thể nắm chắc cơ hội này!

Dịch Minh Hoa sửng sốt, trong lòng mừng như điên, hiện tại đối với Lễ Hà mà nói, cơ sở đầu tư, trọng yếu nhất là chính là đầu tư cơ sở giao thông.

Vài năm gần đây, mấy tuyến đường chính quanh Lễ Hà, đường biến chất rất nhanh, trong đó nhất là quốc lộ Lễ Hà đến Lâm Hà, vừa hẹp vừa khó đi, vốn chỉ có năm sáu mười km đường, nhưng đi phải mất mấy giờ, gặp hôm trời mưa, lại thêm tốn thời gian.



Liền bởi vì con đường này, khiến Lễ Hà và Lâm Hà hai huyện giao lưu cực kỳ khó khăn, nghiêm trọng chế ước hai huyện kinh tế phát triển.

Ở năm trước, Lễ Hà đề xuất phải một lần nữa tu sửa tuyến đường Lễ Hà đến Lâm Hà, mặt đường có độ rộng phải đạt tới bốn làn đường xe chạy, cả kế hoạch đầu tư lên đến gần trăm triệu nhân dân tệ, nhưng dự án này chậm chạp không được phê duyệt.

Mà ở đầu năm nay, Ngũ Đại Minh tranh thủ sở Giao thông lập dự án, Lễ Hà trình báo dự án này lại không có phê xuống dưới, đối với Lễ Hà cùng với cá nhân Dịch Minh Hoa mà nói, đều xem như một lần thất bại lớn.

Dịch Minh Hoa kích động nói:

- Chủ nhiệm Trần, ngài mang đến tin tức này, rất phấn chấn lòng người! Tôi đại biểu nhân dân Lễ Hà cảm ơn cậu!

Trần Kinh thản nhiên nói:

- Cảm ơn đừng nói , tôi là cán bộ từ Lễ Hà đi ra, có thể nhìn thấy Lễ Hà càng ngày càng tốt, chính là chuyện cao hứng nhất!

Dịch Minh Hoa trong đầu thay đổi ý niệm, tâm tình nói không nên lời, y liền đánh rắn tùy can, hỏi:

- Chủ nhiệm Trần, ngài ở bí thư bên người công tác, lúc này đến sở Giao thông, ngài cho rằng có mấy phần nắm chắc?

Trần Kinh nói:

- Anh nói lời này thật đúng là hỏi trụ tôi! Như vậy đi, tôi cho anh an bài một chút, tốt nhất có thể có cơ hội cho anh cùng bí thư cùng đi sở giao thông tỉnh, nói như vậy, tỷ lệ liền lớn!

- Vậy rất cảm tạ ! Có thể có cơ hội này, tôi tin tưởng lãnh đạo tỉnh suy nghĩ cho Lễ Hà chúng ta!

Dịch Minh Hoa nói.

Y mở cờ trong bụng, trong lòng y biết, nếu thực sự cùng đi với Ngũ bí thư tiến tỉnh thành, con đường này phê xuống dưới, là chuyện ván đã đóng thuyền.

Ngũ Đại Minh dù sao cũng là Bí thư Thành ủy một thành phố, ở toàn bộ chính đàn Sở Giang cũng là nhân vật có danh. Y có thể tự mình cầu tới cửa, đại sảnh không có khả năng không có một chút tỏ vẻ, tùy tiện liền một chút tỏ vẻ, liền đủ cho Lễ Hà tài chính làm một con đường!

Ngắt điện thoại Trần Kinh, Dịch Minh Hoa tâm tình không tồi, chiếm được một tin tức tốt, hơn nữa này tin tức tốt là Trần Kinh đưa tới. Ý nghĩa là y và Trần Kinh quan hệ dần dịu đi, quan hệ dịu đi với y mà nói ý nghĩa quá lớn.

Có lẽ đối với toàn bộ Lễ Hà đều là một cơ hội, Tu Mai chính là một ví dụ tốt, nếu bộ máy Lễ Hà có thể nhanh chóng điều chỉnh chiến lược, có thể lập tức hướng Ngũ Đại Minh dựa vào, có lẽ Lễ Hà có thể có nhiều hơn những cơ hội phát triển lớn hơn nữa.

- Cốc, cốc!

Thư ký gõ cửa.

Dịch Minh Hoa cất cao giọng nói:

- Tiến vào! Chuyện gì?

Thư ký Tiểu Vương lén lút tiến vào, nói:

- Bí thư, vừa rồi Phó bí thư Hồng nói, hỏi ngài có thời gian không, ngài xem...



- Hồng Phó bí thư?

Dịch Minh Hoa nhíu mày, ở trong trí nhớ y, sau khi Hồng Nhâm Bác đến Lễ Hà, cho tới bây giờ vốn không có chủ động điện thoại xin chỉ thị phải báo cáo công tác, này chẳng lẽ?

Dịch Minh Hoa tâm niệm thay đổi thật nhanh, y là người đã ở lâu trong quan trường, cẩn thận suy nghĩ liền hiểu được, Trần Kinh vừa rồi cho mình một ngon ngọt, Hồng Nhâm Bác cứ tới đây nói điều kiện, thiên hạ này làm sao có cơm trưa miễn phí?

Nghĩ đến đây, Dịch Minh Hoa trong lòng bình tĩnh, Trần Kinh có điều kiện là tốt rồi.

Dịch Minh Hoa sợ là sợ Trần Kinh vô dục vô cầu, Trần Kinh có điều kiện, liền đại biểu Dịch Minh Hoa vẫn là có tác dụng , đầu năm nay, có thể phát huy tác dụng, kỳ thật chính là giá trị, chỉ có người giá trị, mới không bị người quên đi!

Hồng Nhâm Bác lại đây trên mặt tươi cười, Dịch Minh Hoa vốn là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật mặt, hôm nay cũng cười được đặc biệt rạng rỡ.

Hai người tiến vào liền uống trà nói chuyện phiếm, tán gẫu đều là tình hình quốc tế nước ngoài, tán gẫu cái gì, Hồng Nhâm Bác thay đổi nhanh chóng, thành một khán giả, chính là chậm chạp không tiến vào chủ đề.

Dịch Minh Hoa cũng vững vàng, liên tiếp đẩy rớt vài cái nhật trình, này mặc kệ nói như thế nào, đây là bí thư và Phó bí thư giữa một lần tiếp xúc rất khoái trá. Mấy tháng trước đây là căn bản chưa bao giờ gặp qua.

Dịch Minh Hoa hiểu được, đây là một tín hiệu, về sau, Hồng Nhâm Bác ở trên mặt phối hợp mình công tác, khẳng định muốn đi nhanh, hôm nay hai người nói chuyện phiếm kỳ thật chính là đang giao lưu cảm tình!

Khả năng cũng là một loại thể hiện thiện ý với Trần Kinh, Trần Kinh ủng hộ Dịch Minh Hoa ở Lễ Hà công tác, hắn muốn Dịch Minh Hoa làm cái gì?

Dịch Minh Hoa trong lòng này nghi vấn ở chậm rãi tăng lên, trong lòng y càng hiếu kỳ.

- Dịch bí thư, tôi hôm nay lật xem tư liệu, thấy được hồ sơ nhà máy xi măng Dịch Chu trước và sau khi thay đổi chế độ xã hội, nhà máy xi măng Dịch Chu thay đổi chế độ xã hội thật sự là đã trải qua đại khúc chiết a, hiện tại Thái Thủy, không ngờ trải qua nhiều như vậy, làm cho người ta rất ngạc nhiên!

Hồng Nhâm Bác đem đề tài dẫn vào chính đề.

Không đợi Dịch Minh Hoa phản ứng, y lại nói:

- Tôi phát hiện, phía trước phía sau, muốn làm thối nhà máy xi măng Dịch Chu, khiến cho Thái Thủy rất bị động, có nhân vật mấu chốt, nhân vật này chính là Thiệu Băng Oánh!

- Mặc cho bộ máy chúng ta suy sụp, Thiệu Băng Oánh còn lông tóc không việc gì, chuyện này rất kỳ quái, rất khó để người ta lý giải. Nhất là gần đây, Thái Thủy giống như lại có một số việc phát sinh, sau lưng có phải còn có bóng dáng cổ đông chủ yếu hay không? Tôi cho rằng là có!

Hồng Nhâm Bác chậm rãi mà nói.

Dịch Minh Hoa nhướn mày, nói:

- Vậy lão Hồng, anh có ý kiến gì?

Hồng Nhâm Bác nói:

- Bí thư, Lễ Hà có thể có cục diện hôm nay ổn định đúng là không tồi a, chuyện tập đoàn Thái Thủy, chúng ta tuyệt đối không thể giẫm lên vết xe đổ! Tôi cho rằng, chúng ta nhất định phải đem nguy hiểm bóp chết khi đang nảy sinh!

- Đề nghị này được, chính hợp ý tôi!

Dịch Minh Hoa nói,

- Như vậy, nhiệm vụ này liền giao cho anh lão Hồng toàn quyền phụ trách! Có cái gì yêu cầu anh cứ việc đề nghị, tôi có điều kiện phải ủng hộ anh, không có điều kiện, tôi sáng tạo điều kiện cũng muốn ủng hộ anh, anh cứ yên tâm lớn mật đi làm đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook