Quân Tẩu Vừa Dịu Dàng Vừa Dũng Cảm, Anh Chồng Quân Nhân Dùng Mạng Sủng

Chương 20:

Hợp Nịnh Mông

18/11/2024

Khương Linh nhìn gương mặt u ám của An Chí Hoành, thản nhiên nói: “Ba giúp con đặt mua vài thứ đi. Ngày kia là ngày tốt, con sẽ xuống nông thôn.”

Nói xong, cô quay người bỏ đi. An Chí Hoành, dù tức giận vì bị mắng ngay trước mặt bao người, nhưng nghĩ cô sắp xuống nông thôn rồi nên cố nhịn. Ông ta lập tức đuổi theo, giọng nịnh nọt: “Con là con gái ruột của ba, ba không chấp nhất chuyện con vừa nói linh tinh. Nhưng còn chuyện chìa khóa phòng ông ngoại con, ba nghĩ tốt nhất con nên đưa cho ba giữ. Như vậy ba có thể trông coi phòng đó, dù sao đó cũng là tài sản mà ông bà vất vả để lại, đừng để nó hư hỏng.”

Khương Linh quay lại, liếc ông ta một cái, ánh mắt đầy vẻ khinh thường: “Hư thì đã sao? Dù có sụp thì nó cũng là của tôi. Tôi sẽ xây lại phòng mới nếu cần. Chứ để đưa cho ông à? Rồi sau này ông giao lại cho cái thằng An Hồng Binh để nó cưới vợ sao?”

Mặt An Chí Hoành đen lại, không vui nói: “Đó là em trai ruột của con. Sau này con kết hôn rồi, nhà mẹ đẻ vẫn phải là chỗ để con dựa vào.”

“Cùng cha khác mẹ thôi.” Khương Linh chỉnh lại, giọng đầy lạnh lùng. “Với cái tính há mồm là chửi tôi ‘đồ tiện nhân’ của nó, ông nghĩ tôi sẽ vui vẻ giúp nó à? Dù tôi có cho nó thì sau này nó có giúp lại tôi không? Đừng có mà đi lừa trẻ con.”

Thấy An Chí Hoành không chịu bỏ cuộc, Khương Linh liền đi thẳng vào cửa hàng bách hóa gần đó, miệng lẩm bẩm: “Tôi còn thiếu kem dưỡng da, với lại đồ dinh dưỡng cũng chưa mua đủ… À, ba, sao ba bỏ đi nhanh thế?”

Nhìn bóng dáng An Chí Hoành vội vã rời đi, Khương Linh khẽ cười nhạt. “Gọi là cha ruột ư? Đúng là một tên đàn ông cặn bã.”



Làm người ích kỷ, bạc bẽo bao nhiêu năm như thế, giờ lại muốn đóng vai người cha tốt sao? Kể cả thân xác cũ của cô còn không bị lừa, huống chi là cô.

Đã vậy, Khương Linh cũng không nương tay. Cô mua đầy đủ mọi thứ: kem dưỡng da, sữa hộp, bánh kẹo loại cao cấp, kẹo Đại Bạch Thỏ, bánh quy, bánh hạch đào, thậm chí cả bánh Sachima đắt tiền. Dù là đồ ăn hay đồ dùng, cô đều lấy đủ. Đường đi Đông Bắc xa xôi, mang theo nhiều đồ ăn vừa hay lại tiện.

Mua xong, cô còn ghé quầy văn phòng phẩm mua thêm một ít dụng cụ học tập. Riêng sách giáo khoa thì không cần, vì trước khi mất, mẹ ruột cô – Khương Tú Phương – đã cố gắng chuẩn bị đủ sách vở để Khương Linh học hết cấp ba. Trong nhà hiện tại vẫn còn đủ bộ sách cấp ba.

Mua xong, cô mang toàn bộ đồ về một góc yên tĩnh, cất hết vào không gian riêng của mình. Sau đó, cô lại ghé cửa hàng bách hóa mua một ít bánh bao nhân thịt, cũng cất luôn vào không gian. Cô không để lại thứ gì cho cái gia đình tham lam, bạc tình đó nữa!

Trong không gian riêng của Khương Linh, ngoài một góc nhỏ dùng để phân loại, mọi nơi khác đều được giữ nguyên trạng. Bất cứ thứ gì cô bỏ vào đều có thể lấy ra y như ban đầu, đúng là một bàn tay vàng không thể chê vào đâu được.

Sau khi mua đủ đồ dùng, Khương Linh lập tức đi đến căn nhà của ông ngoại. Ngày xưa, ông ngoại cô là quản đốc một xưởng máy móc, nhưng thay vì ở trong khu nhà thuộc xưởng, ông lại mua một căn nhà nhỏ với sân vườn bên ngoài để sống cùng vợ. Sau khi ông mất, căn nhà này luôn được khóa kỹ. Mẹ cô – Khương Tú Phương – từng muốn giữ lại căn nhà này để sau này gả chồng cho Khương Linh thì đưa rể về đây ở. Nhưng sau khi mẹ mất, cặp vợ chồng Lưu Ái Linh và An Chí Hoành lại có ý định giữ căn nhà này cho An Hồng Binh dùng khi cậu ta lập gia đình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Tẩu Vừa Dịu Dàng Vừa Dũng Cảm, Anh Chồng Quân Nhân Dùng Mạng Sủng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook