Quyển 8 - Chương 15: Biến cố lễ khai trương (1)
Cảnh Tục
24/02/2015
Ngày 28 tháng 8, Lâm Tuyền
đang ở trong văn phòng đột nhiên nhận được điện thoại của Trương Đào,
chợt nhớ hai năm qua duy nhất một lần tình cờ gặp Điền Lệ ở cửa hàng
KFC, hình như bị mắng gì đó mà y không thèm nghe, còn không có qua lại
gì, cười bảo với Phương Nam:
- Chà, xem ra em hơi lạnh nhạt với bạn bè rồi.
- Cậu không quan tâm sao người ta đột nhiên tới tìm mình à?
- Còn chuyện gì được nữa.
Lâm Tuyền cười tự trào:
- Trương Quyền muốn xem dựa và cái danh phó bí thư Vạn có mời nổi em không ấy mà.
Báo cho tiếp tân đưa Trương Đào vào phòng tiếp đãi trước.
Phương Nam thấy Lâm Tuyền không mời Trương Đào vào văn phòng, mà là phòng tiếp khách, biết y không niệm tình bạn học gì nữa rồi. Dù y có thói quen giữ khoảng cách với người khác để bảo vệ bản thân, nhưng chuyện xảy ra mấy năm qua, càng làm y xa cách với người khác.
Thân phận của Lâm Tuyền ở Tĩnh Hải không thể hình dung qua biểu hiện bên ngoài, có lẽ anh ra đường không tìm nổi một người nhận ra y, nhưng không thể phủ nhận y đứng trên đỉnh kim tự tháp quyền lực của Tĩnh Hải, nhìn xuống chúng sinh bên dưới.
Mới đầu Trương Đào giống rất nhiều người thuộc Lệ Cảnh hệ không coi Lâm Tuyền ra cái gì, một con rối dù vênh vang tới đâu cũng chưa đủ tư cách nói chuyện nghiêm túc, nhưng về sau phát sinh nhiều chuyện cho thấy, Lâm gia không phải đơn giản, dù tới giờ Trương Đào vẫn chưa hiểu kết cấu của Liên hợp Tĩnh Hải.
Quan hệ giữa Đông Đô, Đầu tư Nam Cảng, Liên hợp Tĩnh Hải thì người ngoài sao có thể hiểu được, nhưng tóm lại có thể khẳng định, Lâm Tuyền có địa vị trọng yếu, thậm chí có thể dễ dàng ảnh hưởng tới Đầu tư Nam Cảng, Thiên Tinh Hồ, Hào Thành, Gia Thành ...
Vào thời buổi tài phú quyết định tất cả như hiện nay, Lâm Tuyền có địa vị thế nào có thể tưởng tượng ra được.
Trương Đào lần đầu tiên bước vào văn phòng làm việc của Liên hợp Tĩnh Hải, không ngờ chẳng hề có khí phái của một công ty lớn, vắng vẻ lưa thưa, trông giống mấy văn phòng cơ quan nhà nước hơn, không có không khí làm việc gì cả, khác mỗi chỗ trang trí khí phái, nhìn cô gái tiếp tân xinh đẹp mỉm cười hỏi hắn muốn gì, lòng Trương Đào thấp thỏm, kể từ lần cùng Điền Lệ đi làm thuyết cho Trần Minh Hành, Trương Đào sợ nhìn vào mắt Lâm Tuyền.
Khi đó Trương Đào còn cho rằng Trần Minh Hành, Trương Quyền mới là ông trời ở Tĩnh Hải, nếu Lâm Tuyền quy phục Trần Minh Hành, ít nhất còn có kết cục tốt với Trần Vũ, bây giờ nhìn lại thấy mình giống như một thằng hề.
Trương Đào không chịu thừa nhận bản thân mình làm như thế chẳng qua vì muốn được lòng Trần Minh Hành để sự nghiệp leo cao, hắn tự cho rằng mình làm thế là muốn tốt cho Lâm Tuyền và Trần Vũ, nên sau khi bị Lâm Tuyền dùng lời nói vạch trần, cảm thấy bị xỉ nhục, từ đó sinh ra thù hận, bất giác nội tâm tìm đủ mọi cách suy diễn việc làm của Lâm Tuyền theo chiều hướng ác ý nhất có thể, tất cả chỉ để ve vuốt tự tôn của bản thân.
Trương Đào theo tiếp tân vào phòng tiếp khách, im lặng ngồi đợi Lâm Tuyền tới, đột nhiên cảm giác áp lực quá lớn, làm y gần như không thở nổi, không rõ áp lực đó tới từ chút lương tâm hổ thẹn với việc làm của mình hay vì địa vị ngày nay của Lâm Tuyền.
Lâm Tuyền đẩy cửa đi vào, nhìn Trương Đào ngồi trên ghế sô pha, y chẳng nói chẳng rằng, ngồi xuống ghế sô pha vắt chân nhìn hắn.
- Thế Kỷ thành ấn khánh thành vào ngày 1 tháng 11, muốn mời người của Liên hợp Tĩnh Hải tới tham dự.
Trương Đào bày thái độ công việc, đặt thiếp mời lên bàn.
Lâm Tuyền cầm thiếp mời lên, lật qua lật lại nhìn, hờ hững nói:
- Tôi sẽ phái người tham gia.
- Phó bí thư tỉnh ủy Vạn Dũng sẽ có mặt, Liên hợp Tĩnh Hải nên do chính anh tham dự.
Trương Đào nghiêm mặt nói:
- Phó bí thư tỉnh ủy kia à?
Lâm Tuyền cười với vẻ giễu cợt:
- Tôi chưa chắc có thời gian rảnh, về nói với Trương Giai Minh, khỏi hi vọng tôi tới.
Rồi đứng dậy:
- Thế thôi chứ gì, tiếp theo tôi còn có cuộc họp, không tiễn.
Trương Đào biết mình không được hoan nghênh, song không ngờ bị đối xử lạnh nhạt như thế, lòng cực kỳ khó chịu, lái xe khỏi bãi độ, ngước đầu nhìn lên tòa nhà Nam Cảng cao sừng sững, vẻ mặt phức tạp.
Không chỉ Trương Quyền, mà tổng Cty XD từ trên xuống dưới đều gửi gắm kỳ vọng lớn vào lễ khai trương này.
Trần Minh Hành biết được câu trả lời của Lâm Tuyền từ Trương Đào, đoán không thấu ý đồ của y, những năm qua Liên hợp Tĩnh Hải tránh tầm mắt của công chúng và truyền thông, do thái độ xử thế kín đáo của Lâm Tuyền. Trừ phía đám người bọn họ, Trần Minh Hành không nghe thấy được còn ai có thái độ bất mãn với Liên hợp Tĩnh Hải, thầm nghĩ thái độ của Lâm Tuyền liệu có phải cố ý làm bẽ mặt Vạn Dũng không?
Trần Minh Hành hơi lo lắng hỏi:
- Cậu chắc nghe rõ toàn bộ lời của Lâm Tuyền chứ?
- Thiếu tên đó cũng chẳng hề gì.
Trương Giai Minh bực mình, hôm nay Trần Minh Hành đã nhắc tới Lâm Tuyền 5 lần rồi:
- Ba cháu đã gặp phó bí thư Vạn, đội xe đã qua Bắc Quan, chưa tới nửa giờ nữa là đến đây. Trương Đào, cậu ra hội trường xem xem còn chỗ nào sơ sót không.
Thấy Trương Giai Minh càng ngày càng tự coi mình là chủ nhân tổng cty XD, Trần Minh Hành nheo mắt lại, không nói gì cả.
Tháng 5, Trần Minh Hành thành công đem toàn bộ hạng Thế Kỷ thành chỉnh hợp vào tổng cty XD, lòng đã có tính toán xấu nhất, song không có nghĩa là ông ta sẽ ngồi yên nhìn hạng mục này đổ vỡ, dù sao Lệ Cảnh vẫn nắm 45% cổ phần của tổng cty XD. Bị kích thích bởi tin tức công trình kỳ 1 của Thế Kỷ thành khai trương , cổ phiếu 00601 tăng giá mạnh mẽ, nhưng Trần Minh Hành khống chế lòng tham của mình, chỉ đem gần 5% cổ phiếu lưu thông của Lệ Cảnh bán ra, dù là thế, nếu hạng mục Thế Kỷ thành gặp khó, Lệ Cảnh cũng tổn thương lớn.
Trần Minh Hành lấy bật lửa ra châm thuốc, gió quá lớn làm ông ta châm mấy lần không xong, đi tới chỗ khuất gió châm lửa, còn chưa rít nổi tới hơi thư hai, nghe thấy sau lưng ào một cái, cơn gió mạnh thổi tắt luôn điếu thuốc. Trần Minh Hành quay đầu lại nhìn, thì ra hai cột hoa tươi vừa tết xong bố trí hai bên hội trường bị gió thổi đổ, cách ông ta chưa tới 1 mét.
Trần Minh Hành chỉ thầm kêu xui xẻo, phủi hết hoa cỏ trên đầu đi, ngược lại nhân viên công tác bên cạnh sợ tái mào, cuống cuồng đi tới hỏi han, xin lỗi.
Trương Giai Minh đi nhanh tới, chửi mắng nhân viên công tác xối xả. Lòng Trần Minh hành có cảm giác không lành, có điều bộ dạng thiếu kiềm chế của Trương Giai Minh càng làm ông ta tức giận hơn, tiếp tục châm lửa hút thuốc, cứ như vừa rồi chẳng xảy ra chuyện gì, đợi khi Trương Đào rảnh rỗi mới bảo hắn:
- Cậu gọi điện lại cho Lâm Tuyền xác nhận lần nữa đi.
Trương Đào sao không biết mình được Trần Minh Hành trọng dụng một phần nhờ quan hệ với Lâm Tuyền, hắn luôn tự phủ nhận cho rằng dù có nhưu thế thì mình thăng tiến là nhờ năng lực của bản thân, song cũng biết khôn che dấu quan hệ không tốt với Lâm Tuyền, không để cho Trần Minh Hành biết. Trong tay hắn không có số di động của Lâm Tuyền, liền qua một bên gọi điện tới Liên hợp Tĩnh Hải, biết Lâm Tuyền không ở công ty, quay về nói là không liên lạc được.
Trần Minh Hành khoát tay bảo Trương Đào đi tiếp người của ĐTH.
Trương Giai Minh xử lý xong chuyện cột hoa tươi, tới khu phóng viên trao đổi với họ một số trọng điểm.
- Chà, xem ra em hơi lạnh nhạt với bạn bè rồi.
- Cậu không quan tâm sao người ta đột nhiên tới tìm mình à?
- Còn chuyện gì được nữa.
Lâm Tuyền cười tự trào:
- Trương Quyền muốn xem dựa và cái danh phó bí thư Vạn có mời nổi em không ấy mà.
Báo cho tiếp tân đưa Trương Đào vào phòng tiếp đãi trước.
Phương Nam thấy Lâm Tuyền không mời Trương Đào vào văn phòng, mà là phòng tiếp khách, biết y không niệm tình bạn học gì nữa rồi. Dù y có thói quen giữ khoảng cách với người khác để bảo vệ bản thân, nhưng chuyện xảy ra mấy năm qua, càng làm y xa cách với người khác.
Thân phận của Lâm Tuyền ở Tĩnh Hải không thể hình dung qua biểu hiện bên ngoài, có lẽ anh ra đường không tìm nổi một người nhận ra y, nhưng không thể phủ nhận y đứng trên đỉnh kim tự tháp quyền lực của Tĩnh Hải, nhìn xuống chúng sinh bên dưới.
Mới đầu Trương Đào giống rất nhiều người thuộc Lệ Cảnh hệ không coi Lâm Tuyền ra cái gì, một con rối dù vênh vang tới đâu cũng chưa đủ tư cách nói chuyện nghiêm túc, nhưng về sau phát sinh nhiều chuyện cho thấy, Lâm gia không phải đơn giản, dù tới giờ Trương Đào vẫn chưa hiểu kết cấu của Liên hợp Tĩnh Hải.
Quan hệ giữa Đông Đô, Đầu tư Nam Cảng, Liên hợp Tĩnh Hải thì người ngoài sao có thể hiểu được, nhưng tóm lại có thể khẳng định, Lâm Tuyền có địa vị trọng yếu, thậm chí có thể dễ dàng ảnh hưởng tới Đầu tư Nam Cảng, Thiên Tinh Hồ, Hào Thành, Gia Thành ...
Vào thời buổi tài phú quyết định tất cả như hiện nay, Lâm Tuyền có địa vị thế nào có thể tưởng tượng ra được.
Trương Đào lần đầu tiên bước vào văn phòng làm việc của Liên hợp Tĩnh Hải, không ngờ chẳng hề có khí phái của một công ty lớn, vắng vẻ lưa thưa, trông giống mấy văn phòng cơ quan nhà nước hơn, không có không khí làm việc gì cả, khác mỗi chỗ trang trí khí phái, nhìn cô gái tiếp tân xinh đẹp mỉm cười hỏi hắn muốn gì, lòng Trương Đào thấp thỏm, kể từ lần cùng Điền Lệ đi làm thuyết cho Trần Minh Hành, Trương Đào sợ nhìn vào mắt Lâm Tuyền.
Khi đó Trương Đào còn cho rằng Trần Minh Hành, Trương Quyền mới là ông trời ở Tĩnh Hải, nếu Lâm Tuyền quy phục Trần Minh Hành, ít nhất còn có kết cục tốt với Trần Vũ, bây giờ nhìn lại thấy mình giống như một thằng hề.
Trương Đào không chịu thừa nhận bản thân mình làm như thế chẳng qua vì muốn được lòng Trần Minh Hành để sự nghiệp leo cao, hắn tự cho rằng mình làm thế là muốn tốt cho Lâm Tuyền và Trần Vũ, nên sau khi bị Lâm Tuyền dùng lời nói vạch trần, cảm thấy bị xỉ nhục, từ đó sinh ra thù hận, bất giác nội tâm tìm đủ mọi cách suy diễn việc làm của Lâm Tuyền theo chiều hướng ác ý nhất có thể, tất cả chỉ để ve vuốt tự tôn của bản thân.
Trương Đào theo tiếp tân vào phòng tiếp khách, im lặng ngồi đợi Lâm Tuyền tới, đột nhiên cảm giác áp lực quá lớn, làm y gần như không thở nổi, không rõ áp lực đó tới từ chút lương tâm hổ thẹn với việc làm của mình hay vì địa vị ngày nay của Lâm Tuyền.
Lâm Tuyền đẩy cửa đi vào, nhìn Trương Đào ngồi trên ghế sô pha, y chẳng nói chẳng rằng, ngồi xuống ghế sô pha vắt chân nhìn hắn.
- Thế Kỷ thành ấn khánh thành vào ngày 1 tháng 11, muốn mời người của Liên hợp Tĩnh Hải tới tham dự.
Trương Đào bày thái độ công việc, đặt thiếp mời lên bàn.
Lâm Tuyền cầm thiếp mời lên, lật qua lật lại nhìn, hờ hững nói:
- Tôi sẽ phái người tham gia.
- Phó bí thư tỉnh ủy Vạn Dũng sẽ có mặt, Liên hợp Tĩnh Hải nên do chính anh tham dự.
Trương Đào nghiêm mặt nói:
- Phó bí thư tỉnh ủy kia à?
Lâm Tuyền cười với vẻ giễu cợt:
- Tôi chưa chắc có thời gian rảnh, về nói với Trương Giai Minh, khỏi hi vọng tôi tới.
Rồi đứng dậy:
- Thế thôi chứ gì, tiếp theo tôi còn có cuộc họp, không tiễn.
Trương Đào biết mình không được hoan nghênh, song không ngờ bị đối xử lạnh nhạt như thế, lòng cực kỳ khó chịu, lái xe khỏi bãi độ, ngước đầu nhìn lên tòa nhà Nam Cảng cao sừng sững, vẻ mặt phức tạp.
Không chỉ Trương Quyền, mà tổng Cty XD từ trên xuống dưới đều gửi gắm kỳ vọng lớn vào lễ khai trương này.
Trần Minh Hành biết được câu trả lời của Lâm Tuyền từ Trương Đào, đoán không thấu ý đồ của y, những năm qua Liên hợp Tĩnh Hải tránh tầm mắt của công chúng và truyền thông, do thái độ xử thế kín đáo của Lâm Tuyền. Trừ phía đám người bọn họ, Trần Minh Hành không nghe thấy được còn ai có thái độ bất mãn với Liên hợp Tĩnh Hải, thầm nghĩ thái độ của Lâm Tuyền liệu có phải cố ý làm bẽ mặt Vạn Dũng không?
Trần Minh Hành hơi lo lắng hỏi:
- Cậu chắc nghe rõ toàn bộ lời của Lâm Tuyền chứ?
- Thiếu tên đó cũng chẳng hề gì.
Trương Giai Minh bực mình, hôm nay Trần Minh Hành đã nhắc tới Lâm Tuyền 5 lần rồi:
- Ba cháu đã gặp phó bí thư Vạn, đội xe đã qua Bắc Quan, chưa tới nửa giờ nữa là đến đây. Trương Đào, cậu ra hội trường xem xem còn chỗ nào sơ sót không.
Thấy Trương Giai Minh càng ngày càng tự coi mình là chủ nhân tổng cty XD, Trần Minh Hành nheo mắt lại, không nói gì cả.
Tháng 5, Trần Minh Hành thành công đem toàn bộ hạng Thế Kỷ thành chỉnh hợp vào tổng cty XD, lòng đã có tính toán xấu nhất, song không có nghĩa là ông ta sẽ ngồi yên nhìn hạng mục này đổ vỡ, dù sao Lệ Cảnh vẫn nắm 45% cổ phần của tổng cty XD. Bị kích thích bởi tin tức công trình kỳ 1 của Thế Kỷ thành khai trương , cổ phiếu 00601 tăng giá mạnh mẽ, nhưng Trần Minh Hành khống chế lòng tham của mình, chỉ đem gần 5% cổ phiếu lưu thông của Lệ Cảnh bán ra, dù là thế, nếu hạng mục Thế Kỷ thành gặp khó, Lệ Cảnh cũng tổn thương lớn.
Trần Minh Hành lấy bật lửa ra châm thuốc, gió quá lớn làm ông ta châm mấy lần không xong, đi tới chỗ khuất gió châm lửa, còn chưa rít nổi tới hơi thư hai, nghe thấy sau lưng ào một cái, cơn gió mạnh thổi tắt luôn điếu thuốc. Trần Minh Hành quay đầu lại nhìn, thì ra hai cột hoa tươi vừa tết xong bố trí hai bên hội trường bị gió thổi đổ, cách ông ta chưa tới 1 mét.
Trần Minh Hành chỉ thầm kêu xui xẻo, phủi hết hoa cỏ trên đầu đi, ngược lại nhân viên công tác bên cạnh sợ tái mào, cuống cuồng đi tới hỏi han, xin lỗi.
Trương Giai Minh đi nhanh tới, chửi mắng nhân viên công tác xối xả. Lòng Trần Minh hành có cảm giác không lành, có điều bộ dạng thiếu kiềm chế của Trương Giai Minh càng làm ông ta tức giận hơn, tiếp tục châm lửa hút thuốc, cứ như vừa rồi chẳng xảy ra chuyện gì, đợi khi Trương Đào rảnh rỗi mới bảo hắn:
- Cậu gọi điện lại cho Lâm Tuyền xác nhận lần nữa đi.
Trương Đào sao không biết mình được Trần Minh Hành trọng dụng một phần nhờ quan hệ với Lâm Tuyền, hắn luôn tự phủ nhận cho rằng dù có nhưu thế thì mình thăng tiến là nhờ năng lực của bản thân, song cũng biết khôn che dấu quan hệ không tốt với Lâm Tuyền, không để cho Trần Minh Hành biết. Trong tay hắn không có số di động của Lâm Tuyền, liền qua một bên gọi điện tới Liên hợp Tĩnh Hải, biết Lâm Tuyền không ở công ty, quay về nói là không liên lạc được.
Trần Minh Hành khoát tay bảo Trương Đào đi tiếp người của ĐTH.
Trương Giai Minh xử lý xong chuyện cột hoa tươi, tới khu phóng viên trao đổi với họ một số trọng điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.