Quyển 8 - Chương 14: Mưa gió sắp tới.
Cảnh Tục
23/02/2015
Giai nhân trước mặt, chỉ có
tên ngốc mới thỏa mãn bằng nụ hôn, song Lâm Tuyền vừa đặt tay lên eo Thư Nhã, còn chưa kịp làm gì đã nghe có tiếng bước chân lên cầu thang.
- Chị, em vào nhé!
Thư Nhã đẩy vội Lâm Tuyền ra ngồi bật dậy, cảm thấy má mình nóng như phát sốt, còn mạnh miệng giơ tay dứ dứ trước mặt Lâm Tuyền:
- Không được tùy tiện lợi dụng người ta.
- Rõ ràng em muốn sàm sỡ anh, không làm sao dễ ngã như thế.
Lâm Tuyền cũng hậm hức ngồi dậy, nhỏ giọng làu bàu:
Cửa vốn không khóa, Thư Sướng thò đầu vào thè lưỡi nói:
- Đánh vỡ hai cái bát nên bị đuổi đi rồi, em không gây trở ngại cho hai người chứ?
Lâm Tuyền gật đầu:
- Còn không à, đi ra nhớ khóa cửa lại hộ.
- Anh muốn chết ầ?
Thư Nhã trừng mắt lên, vội kéo Thư Sướng vào phòng, đề phòng ở riêng với Lâm Tuyền, bản thân không kìm chế được.
Buổi tối không kinh động thêm ai khác, mọi người quây quần bên bàn, không khí náo nhiệt. Ăn cơm xong Lâm Tuyền không ở lại, gọi Quý Vĩnh đưa ông ngoại về trước, còn y gọi điện cho Phương Nam.
Lâm Tuyền dựa vào một gốc cây bề hồ, nhìn ô cửa sổ còn sáng ánh đèn, nghe bên trong có tiếng Phương Nam nói chuyện với Tiểu Tư Vũ, tâm tư trầm tĩnh, khép mắt hưởng thụ từng làn gió mát từ hồ mơn man trên da mặt.
- Vừa mới hầu hạ bà cô nhỏ lên giường.
Phương Nam tháo tai nghe xuống, đẩy cửa sổ ra, người vịn vào ban công:
- Đưa ông ngoại về rồi à?
- Ừm, đưa về rồi.
Lâm Tuyền cười, không biết xa như thế Phương Nam có nhìn thấy y không:
- Kiếp này em gặp được chị đúng là hạnh phúc, không biết rời chị sẽ thành như thế nào.
- Tôi thì thấy rất là mệt.
Phương Nam cười duyên:
- Hi vọng sau này được nhẹ nợ một chút.
- Tình cảm của em lúc nào cũng cần người khác thúc đẩy.
Lâm Tuyền chăm chú nhìn Phương Nam, không rõ nét mặt của cô, nhưng đủ khiến y ấm lòng:
- Thật làm khó cho chị quá. À, em gặp được Thẩm Nhạc ở Xuân Giang, tên thái tử gia trên danh nghĩa của Thẩm gia ...
Phương Nam thầm thở dài, nhiều năm qua đây là lần đầu tiên Lâm Tuyền chủ động thổ lộ tâm sự với người khác. Có lẽ Trần Vũ để lại dấu vết sâu nhất trong tim Lâm Tuyền, nhưng không thể mở cửa trái tim của y.
- Cậu cứ trốn tránh mãi thế sao?
Phương Nam khẽ hỏi:
- Hả, vậy thì em làm gì được?
Lâm Tuyền phát hiện ra cuối cùng mình đã có thể thoải mái nói tới chuyện này:
- Hiện giờ em đã có nhà rồi, có ba mẹ, có chị em, có chị, có Tư Vũ, trong lòng không còn nuối tiếc gì hết, em không thèm thứ gì của Thẩm gia hết, song bọn họ cũng không có tư cách hưởng thụ những thứ đó.
- Cậu cũng sẽ đối xử với tổng cty XD như thế phải không?
Biết Phương Nam không nhìn rõ mình, Lâm Tuyền vẫn cười che dấu:
- Không phải thứ của bọn họ, thế nào cũng phải nghĩ cách khiến bọn họ nhổ ra. Thẩm thị không thay đổi cách đối nhân xử thế của họ, có lẽ chẳng cần em làm gì cũng sẽ suy bại thôi. Còn tổng cty XD thật đau đầu, thời gian eo hẹp, lão phó bí thư Vạn Dũng đã lên tiếng chỉ trích Tĩnh Hải có hành vi theo túng thị trường.
Về phần có ổn định vĩ mô thị trường địa ốc không, ổn định ra sao thì tiếng nói giữa TW và địa phương không nhất trí, quan viên địa phương mắt chỉ nhìn chằm chằm vào GDP và tăng trưởng tài chính, cái gọi là lợi ích của người dân không đáng giá một xu. Tĩnh Hải theo sát TW, chủ động ổn định địa ốc, phù hợp với lợi ích của người dân, nhưng người ta làm một đằng, anh chơi một nẻo, ở địa phương không khỏi bị kẻ khác công kích, áp lực cũng rất lớn.
- Nghe nói Thế Kỷ thành mở cửa giao dịch định mời cả phó bí thư Vạn tới chống lưng, Tĩnh Hải còn chống đối, thế nào ông ta cũng có cách khiến cậu đau đầu.
Phương Nam khuyên:
- Hay đừng cứng đầu quá, chiếu cố thể diện của ông ta một chút, chỉ là vấn đề thời gian thôi mà.
- Chị nghĩ ông ta sẽ tới sao?
Lâm Tuyền bĩu môi:
- Còn chưa chắc đâu, lão già này không muốn tiến bộ nữa, chỉ nghĩ cách kiếm thêm chút tiền dưỡng lão thôi, thế nên lão ta không phải kiêng kỵ nhiều, song được mặt nọ mất mặt kia, tuy lão ta nói hang lắm, nhưng lời kẻ lui về còn mấy cai chú ý, chẳng qua nhường nhịn không thèm chấp thôi. Mà cứ để lão ta tới, sợ gì lão ta, thôi, chị ngủ đi, em về đây, mai chẳng được nhàn.
Tw muốn ổn định, địa phương tuy ức chế, nhưng không thể công khai nhảy ra phản đối, lãnh đạo cấp tỉnh mà tới dự nghi thức khánh thành nhà thì phải cẩn thận nhiều lắm.
Dương Đắc Chí có mối quan hệ sâu rộng ở tổng cty XD, bên đó có động tĩnh gì không dấu được ông ta, vì thế tuy Liên hợp Tĩnh Hải đã rút hết khỏi tổng cty XD, nhưng vẫn hiểu rõ động tĩnh của chúng.
Vấn đề của Hạ Đức Bưu vẫn chưa tra rõ, cuối tháng 7, tỉnh ủy thảo luận thông qua phương án giải quyết NH thương nghiệp Tĩnh Hải, bao gồm Liên hợp Tĩnh Hải dùng 320 triệu mua lấy tất cả cổ phiếu pháp nhân của NH Dân Hưng thuộc NH kiến thiết. Đầu tư Nam Cảng chính thức rút khỏi Thiên Tinh hồ, cổ phần do Liên hợp Tĩnh Hải, Hòa Hoàng, Đông đo mua lại.
Tháng 8, phương án trọng tổ thông qua phê duyệt của UB giám sát NH, là trường hợp đặc thù, Đầu tư Nam Cảng mua lấy khoản nợ 1.8 tỷ của tổng cty XD từ NH thương nghiệp.
Suốt cả tháng tám tình hình TT địa ốc Tĩnh Hải rơi vào thời kỳ yên tĩnh, nhưng là sự yên tĩnh khiến người ta bất an.
Mọi năm mùa thu là thời gian các nơi tưng bừng mở cuộc triển lãm nhà ở, chuẩn bị mùa tiêu thụ nhà chạy nhất trong năm, nhưng năm nay chẳng có động tính gì, đợi tới trung tuần tháng tám thông báo tổ chức triển lãm.
Trương Giai Minh nhận được thông báo tổ chức triển lãm nhà ở mùa thu do TT giao dịch địa ốc, hiệp hội địa ốc phát ra, nhưng trong lòng lại lạnh quá nửa, chính phủ Tĩnh Hải lần này chắc chắn sẽ chèn ép thị trường địa ốc, địa điểm triển lãn chỉ an bài ở đại sảnh trung tâm giao dịch chứng khoán, thời gian cũng an bài vào cuối tuần sau kỳ nghỉ lễ dài quốc khách. Cục quảng cáo yêu cầu các ĐTH phát tiết mục bình thường, cấm xen ngang quảng cáo giữa tiết mục, mọi năm bắt đầu từ tháng 8 là tổ chức thế công quảng cáo dồn dập, hiện bị chính phủ can dự, quảng cáo rối loạn, không tạo được hiệu quả.
Chẳng lẽ bữa tiệc mùa thu năm nay phải khép màn ủ rũ vậy sao?
Trước mặt Trương Giai Minh đặt bảng tiến độ công trình, tay bóp lại tới trắng bệch, hắn như con thú bị măc bẫy, vùng vẫy mà không tìm được lối thoát.
Ở TW, những tiếng nói đòi ổn định địa ốc ngày càng kiên quyết, Vạn Dũng vốn nhận lời tới dự lễ mở cửa giao dịch của Thế Kỷ thành bắt đầu lảng tránh.
Công trình kỳ một của Thế Kỷ thành có bốn chung cư cao tầng, tổng cộng 1100 căn hộ, nếu không đột phá được khó khăn trước mắt, cục diện sẽ rất thê lương.
- Phải dùng thuốc mạnh thôi.
Trương Quyền không rõ Trần Min Hành có việc gì quan trọng tới mức bỏ cuộc họp hôm nay, song nếu như ông ta đã hoàn toàn buông quyền thì có mặt hay không cũng không ảnh hưởng gì:
- Phải có người giúp chúng ta đột phá cục diện, Đầu tư Nam Cảng hành động nhanh như thế, đã mua lại khoản nợ của Thế Kỷ thành, Cảnh Nhất Dân không cho chúng ta thời gian để thở đâu.
Tối hôm đó Trương Quyền cùng con trai lên Kiến Nghiệp, Lâm Tuyền biết tin từ chỗ Vương Hiểu Dương, mới đầu Trương Quyền còn yêu cầu cục công an phái xe mở đường, sau bỏ yêu cầu này, Lâm Tuyền cười nhạt:" Không biết trong xe có bao nhiều tiền khiến Trương Quyền lo được lo mất như thế."
- Chị, em vào nhé!
Thư Nhã đẩy vội Lâm Tuyền ra ngồi bật dậy, cảm thấy má mình nóng như phát sốt, còn mạnh miệng giơ tay dứ dứ trước mặt Lâm Tuyền:
- Không được tùy tiện lợi dụng người ta.
- Rõ ràng em muốn sàm sỡ anh, không làm sao dễ ngã như thế.
Lâm Tuyền cũng hậm hức ngồi dậy, nhỏ giọng làu bàu:
Cửa vốn không khóa, Thư Sướng thò đầu vào thè lưỡi nói:
- Đánh vỡ hai cái bát nên bị đuổi đi rồi, em không gây trở ngại cho hai người chứ?
Lâm Tuyền gật đầu:
- Còn không à, đi ra nhớ khóa cửa lại hộ.
- Anh muốn chết ầ?
Thư Nhã trừng mắt lên, vội kéo Thư Sướng vào phòng, đề phòng ở riêng với Lâm Tuyền, bản thân không kìm chế được.
Buổi tối không kinh động thêm ai khác, mọi người quây quần bên bàn, không khí náo nhiệt. Ăn cơm xong Lâm Tuyền không ở lại, gọi Quý Vĩnh đưa ông ngoại về trước, còn y gọi điện cho Phương Nam.
Lâm Tuyền dựa vào một gốc cây bề hồ, nhìn ô cửa sổ còn sáng ánh đèn, nghe bên trong có tiếng Phương Nam nói chuyện với Tiểu Tư Vũ, tâm tư trầm tĩnh, khép mắt hưởng thụ từng làn gió mát từ hồ mơn man trên da mặt.
- Vừa mới hầu hạ bà cô nhỏ lên giường.
Phương Nam tháo tai nghe xuống, đẩy cửa sổ ra, người vịn vào ban công:
- Đưa ông ngoại về rồi à?
- Ừm, đưa về rồi.
Lâm Tuyền cười, không biết xa như thế Phương Nam có nhìn thấy y không:
- Kiếp này em gặp được chị đúng là hạnh phúc, không biết rời chị sẽ thành như thế nào.
- Tôi thì thấy rất là mệt.
Phương Nam cười duyên:
- Hi vọng sau này được nhẹ nợ một chút.
- Tình cảm của em lúc nào cũng cần người khác thúc đẩy.
Lâm Tuyền chăm chú nhìn Phương Nam, không rõ nét mặt của cô, nhưng đủ khiến y ấm lòng:
- Thật làm khó cho chị quá. À, em gặp được Thẩm Nhạc ở Xuân Giang, tên thái tử gia trên danh nghĩa của Thẩm gia ...
Phương Nam thầm thở dài, nhiều năm qua đây là lần đầu tiên Lâm Tuyền chủ động thổ lộ tâm sự với người khác. Có lẽ Trần Vũ để lại dấu vết sâu nhất trong tim Lâm Tuyền, nhưng không thể mở cửa trái tim của y.
- Cậu cứ trốn tránh mãi thế sao?
Phương Nam khẽ hỏi:
- Hả, vậy thì em làm gì được?
Lâm Tuyền phát hiện ra cuối cùng mình đã có thể thoải mái nói tới chuyện này:
- Hiện giờ em đã có nhà rồi, có ba mẹ, có chị em, có chị, có Tư Vũ, trong lòng không còn nuối tiếc gì hết, em không thèm thứ gì của Thẩm gia hết, song bọn họ cũng không có tư cách hưởng thụ những thứ đó.
- Cậu cũng sẽ đối xử với tổng cty XD như thế phải không?
Biết Phương Nam không nhìn rõ mình, Lâm Tuyền vẫn cười che dấu:
- Không phải thứ của bọn họ, thế nào cũng phải nghĩ cách khiến bọn họ nhổ ra. Thẩm thị không thay đổi cách đối nhân xử thế của họ, có lẽ chẳng cần em làm gì cũng sẽ suy bại thôi. Còn tổng cty XD thật đau đầu, thời gian eo hẹp, lão phó bí thư Vạn Dũng đã lên tiếng chỉ trích Tĩnh Hải có hành vi theo túng thị trường.
Về phần có ổn định vĩ mô thị trường địa ốc không, ổn định ra sao thì tiếng nói giữa TW và địa phương không nhất trí, quan viên địa phương mắt chỉ nhìn chằm chằm vào GDP và tăng trưởng tài chính, cái gọi là lợi ích của người dân không đáng giá một xu. Tĩnh Hải theo sát TW, chủ động ổn định địa ốc, phù hợp với lợi ích của người dân, nhưng người ta làm một đằng, anh chơi một nẻo, ở địa phương không khỏi bị kẻ khác công kích, áp lực cũng rất lớn.
- Nghe nói Thế Kỷ thành mở cửa giao dịch định mời cả phó bí thư Vạn tới chống lưng, Tĩnh Hải còn chống đối, thế nào ông ta cũng có cách khiến cậu đau đầu.
Phương Nam khuyên:
- Hay đừng cứng đầu quá, chiếu cố thể diện của ông ta một chút, chỉ là vấn đề thời gian thôi mà.
- Chị nghĩ ông ta sẽ tới sao?
Lâm Tuyền bĩu môi:
- Còn chưa chắc đâu, lão già này không muốn tiến bộ nữa, chỉ nghĩ cách kiếm thêm chút tiền dưỡng lão thôi, thế nên lão ta không phải kiêng kỵ nhiều, song được mặt nọ mất mặt kia, tuy lão ta nói hang lắm, nhưng lời kẻ lui về còn mấy cai chú ý, chẳng qua nhường nhịn không thèm chấp thôi. Mà cứ để lão ta tới, sợ gì lão ta, thôi, chị ngủ đi, em về đây, mai chẳng được nhàn.
Tw muốn ổn định, địa phương tuy ức chế, nhưng không thể công khai nhảy ra phản đối, lãnh đạo cấp tỉnh mà tới dự nghi thức khánh thành nhà thì phải cẩn thận nhiều lắm.
Dương Đắc Chí có mối quan hệ sâu rộng ở tổng cty XD, bên đó có động tĩnh gì không dấu được ông ta, vì thế tuy Liên hợp Tĩnh Hải đã rút hết khỏi tổng cty XD, nhưng vẫn hiểu rõ động tĩnh của chúng.
Vấn đề của Hạ Đức Bưu vẫn chưa tra rõ, cuối tháng 7, tỉnh ủy thảo luận thông qua phương án giải quyết NH thương nghiệp Tĩnh Hải, bao gồm Liên hợp Tĩnh Hải dùng 320 triệu mua lấy tất cả cổ phiếu pháp nhân của NH Dân Hưng thuộc NH kiến thiết. Đầu tư Nam Cảng chính thức rút khỏi Thiên Tinh hồ, cổ phần do Liên hợp Tĩnh Hải, Hòa Hoàng, Đông đo mua lại.
Tháng 8, phương án trọng tổ thông qua phê duyệt của UB giám sát NH, là trường hợp đặc thù, Đầu tư Nam Cảng mua lấy khoản nợ 1.8 tỷ của tổng cty XD từ NH thương nghiệp.
Suốt cả tháng tám tình hình TT địa ốc Tĩnh Hải rơi vào thời kỳ yên tĩnh, nhưng là sự yên tĩnh khiến người ta bất an.
Mọi năm mùa thu là thời gian các nơi tưng bừng mở cuộc triển lãm nhà ở, chuẩn bị mùa tiêu thụ nhà chạy nhất trong năm, nhưng năm nay chẳng có động tính gì, đợi tới trung tuần tháng tám thông báo tổ chức triển lãm.
Trương Giai Minh nhận được thông báo tổ chức triển lãm nhà ở mùa thu do TT giao dịch địa ốc, hiệp hội địa ốc phát ra, nhưng trong lòng lại lạnh quá nửa, chính phủ Tĩnh Hải lần này chắc chắn sẽ chèn ép thị trường địa ốc, địa điểm triển lãn chỉ an bài ở đại sảnh trung tâm giao dịch chứng khoán, thời gian cũng an bài vào cuối tuần sau kỳ nghỉ lễ dài quốc khách. Cục quảng cáo yêu cầu các ĐTH phát tiết mục bình thường, cấm xen ngang quảng cáo giữa tiết mục, mọi năm bắt đầu từ tháng 8 là tổ chức thế công quảng cáo dồn dập, hiện bị chính phủ can dự, quảng cáo rối loạn, không tạo được hiệu quả.
Chẳng lẽ bữa tiệc mùa thu năm nay phải khép màn ủ rũ vậy sao?
Trước mặt Trương Giai Minh đặt bảng tiến độ công trình, tay bóp lại tới trắng bệch, hắn như con thú bị măc bẫy, vùng vẫy mà không tìm được lối thoát.
Ở TW, những tiếng nói đòi ổn định địa ốc ngày càng kiên quyết, Vạn Dũng vốn nhận lời tới dự lễ mở cửa giao dịch của Thế Kỷ thành bắt đầu lảng tránh.
Công trình kỳ một của Thế Kỷ thành có bốn chung cư cao tầng, tổng cộng 1100 căn hộ, nếu không đột phá được khó khăn trước mắt, cục diện sẽ rất thê lương.
- Phải dùng thuốc mạnh thôi.
Trương Quyền không rõ Trần Min Hành có việc gì quan trọng tới mức bỏ cuộc họp hôm nay, song nếu như ông ta đã hoàn toàn buông quyền thì có mặt hay không cũng không ảnh hưởng gì:
- Phải có người giúp chúng ta đột phá cục diện, Đầu tư Nam Cảng hành động nhanh như thế, đã mua lại khoản nợ của Thế Kỷ thành, Cảnh Nhất Dân không cho chúng ta thời gian để thở đâu.
Tối hôm đó Trương Quyền cùng con trai lên Kiến Nghiệp, Lâm Tuyền biết tin từ chỗ Vương Hiểu Dương, mới đầu Trương Quyền còn yêu cầu cục công an phái xe mở đường, sau bỏ yêu cầu này, Lâm Tuyền cười nhạt:" Không biết trong xe có bao nhiều tiền khiến Trương Quyền lo được lo mất như thế."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.