Quan Thương

Quyển 6 - Chương 16: Đợi xử phạt (02)

Cảnh Tục

07/01/2015

Tiều tụy lo lắng không làm cho Trương Ngọc xấu đi, càng khiến cô ta đẹp não nề, cùng Trương Tiểu Bân ngồi trên ghế sô pha trong phòng tiếp đãi của công ty, nhìn thấy Lâm Tuyền xuất hiện ở cửa, hoảng loạn đứng dậy.

Lâm Tuyền trừng mắt lên vứi Trương Tiểu Bân, không để ý tới bọn họ, đi thẳng vào phòng tổng giám đốc.

- Ngài Lâm ...

Ngược lại Trương Ngọc dũng cảm đi theo:

- Tôi biết tôi sai rồi, nhưng tình cảm của tôi với Tiểu Bân là thật, bây giờ tôi sẵn sàng từ bỏ tất cả, chỉ cần được ở bên anh ấy ..

- Đủ rồi.

Lâm Tuyền cắt ngang lời tự thuật của Trương Ngọc:

- Hai người quen nhau được bao lâu? Hai người hiểu gì về nhau?

Nói như thế y đột nhiên cười mỉa mai:

- Ha ha ha, mà thôi, tôi không có tư cách nghi ngờ tình cảm của hai người, chuyện không liên quan tới tôi.

Lâm Tuyền lấy thuốc lá trong ngăn kéo ra, tìm nửa ngày trời không thấy bật lửa, không biết lại bị Phương Nam giấu đâu rồi, cơn giận vì thế mà nguôi đi phần nào:

- Đơn xin từ chức của Trương Tiểu Bân đâu.

Viên Hâm giật mình có điều vẫn đi lấy đơn xin từ chức của Trương Tiểu Bân.

Lâm Tuyền ngồi lặng lẽ đọc đơn từ chức, hai người đương sự không dám ho hè một tiếng. Viên Hâm, Trương Nhã cũng lo Lâm Tuyền trừng phạt hai người đó, quay sang nhìn hòng Phương Nam thăm dò trước ý tứ của Lâm Tuyền, hô hấp gần như nín lại.

Lâm Tuyền đặt đơn xin từ chức của Trương Tiểu Bân xuống bàn, cúi đầu mở ngắn kéo không biết tìm cái gì.

Một lúc sau Lâm Tuyền lấy bút ra, ký vào đơn từ chức, đẩy tới phía trước:

- Tôi đã ký đơn từ chức của anh rồi.

- Tôi...

Trương Tiểu Bân nhận lấy thư từ chức, kích động nói:

- Xin lỗi tổng giám đốc vì đã mang tới cho công ty phiền phức lớn như thế ...



- Anh là người trực tiếp tham gia đàm phán hạng mục từ đầu, hẳn biết ý nghĩa trọng đại của nó, đương nhiên công ty vì muốn kiếm tiền, song hợp đồng này là công ăn việc làm cho 5.000 người, là cơ hội để nước ta bắt kịp với thế giới, đó là điều anh phải nghĩ tới trước.

Lâm Tuyền khoát tay không cho hắn nói tiếp:

- Còn cá nhân tôi cám ơn anh cống hiến cho công ty thời gian qua, chỉ là anh không thích hợp ở lại đây nhậm chức nữa, nếu anh muốn, tôi có thể viết một bức thư tiến cử anh cho Đông Đô, song chức vị không thể cao được.

Trương Tiểu Bân đứng sững ở đó, không biết tiếp nhận hay từ chối.

- Ngài Lâm ...

Trương Ngọc mắt đỏ hoe:

- Tôi ...

- Không cần nói gì cả, tôi chỉ muốn nói điều này, việc cô làm có thể hủy hoại toàn bộ sự nghiệp của Tiểu Bân, thực tế là như thế, nếu có chuyện không hay, tôi còn có thể kiện anh ta ra tòa, cô không cân nhắc tới điều đó. Cá nhân cô, tôi không ép cô làm bất kỳ điều gì, tôi đã nói từ lâu, cô đưa ra lựa chọn gì là tự do của cô. Phía bên ngài Hendrick, cô không cần lo, chuyện này bắt đầu từ tôi, tôi sẽ gành vác hết, tôi sẽ nhanh chóng an bài cho hai người về nước.

Lâm Tuyền nhắm mắt lại:

- Trước khi đi du học Đức cô đã rút hồ sơ ở Đh Tĩnh Hải rồi, khả năng cô quay về họ không chấp nhận nữa, cô phải chuẩn bị tâm lý.

Viên Hâm và Trương Nhã đưa mặt nhìn nhau, bọn họ còn cho rằng Lâm Tuyền sẽ giữ Trương Tiểu Bân lại, không ngờ đuổi Trương Tiểu Bân, còn muốn đuổi học Trương Ngọc.

- Tổng giám đốc.

Vệ Tư Mình chồng Trương Nhã với Trương Tiểu Bân cùng học Nghiêm Lập Hoàng, tình cảm thân thiết, không đành lòng, muốn xen vào:

- Chị Trương.

Trương Ngọc kéo áo Trương Nhã:

- Là do tôi làm sai, không thể trách ngài Lâm.

Viên Hâm không nói gì, bỏ qua tình cảm bạn học, đồng nghiệp với Trương Tiểu Bân, bình tĩnh nghĩ lại việc làm của Trương Tiểu Bân và Trương Ngọc quá vô trách nhiệm, bọn họ hoàn toàn có lể làm việc này khéo léo hơn, không phải ở thời điểm nhạy cảm thế này, hành động của bọn họ có thể nói là hết sức vô trách nhiệm với công ty, Trương Tiểu Bân đúng là không tiện ở lại Đh Tĩnh Hải, Lâm Tuyền không chửi mắng hay gây khó dễ gì thêm bọn họ đã rất tình người rồi.

Lâm Tuyền phất tay nói với Trương Nhã:

- Cô đi giúp họ chuẩn bị chuyện về nước, chuyện khác do tôi xử lý.

Trương Ngọc kéo Trương Tiểu Bân đang đứng thất thần, nhìn Lâm Tuyền:

- Bất kể thế nào, cho em được gọi thầy một tiếng thầy Lâm lần nữa, thời gian qua cám ơn thầy chiếu cố.



Nói xong cúi mình thật sâu.

Lâm Tuyền bình tĩnh nhìn bọn họ đi ra cửa.

Phương Nam rót cho Lâm Tuyền một cốc nước đặt lên bàn:

- Thực sự phải đuổi Trương Tiểu Bân? Không còn cách nào khác à?

Lâm Tuyền nhếch mép cười:

- Ai cũng phải chịu trách nhiệm vì việc bản thân làm, bọn họ nói chỉ cần có thể ở bên nhau, có thể thừa nhận tất cả, không thể chỉ nói xuông.

Nhưng tình hình không tệ như tưởng tượng, khi Lâm Tuyền vừa bận rộn lo ổn định tình hình chi nhánh Châu Âu vừa đau đầu vì nghĩ cách ứng phó với Hendricks thì tổng thống Đức phát biểu ở thượng nghị viện đề tài luận trách nhiệm quốc gia.

Bài diễn thuyết không hề trực tiếp nhắc tới chính sách sản nghiệp năng lượng mới, nhưng khi Mỹ chối bỏ trách nhiệm của quốc gia đứng đầu thế giới khi từ chối ký nghị định thư Kyoto về chống biến đổi khí hậu toàn cầu. Những nhà phân tích đều nhạy bén nhận ra đây là một tín hiệu tốt.

Mặc dù tiền đồ càng trở nên khó lường, nhưng chuyện cuối cùng đã chuyển biến theo phương hướng đúng là tin tức làm người ta hưng phấn.

Không ngờ sau bảy ngày ký kết với Liên hợp Tĩnh Hải lại có bước ngoặt thế này, Hendricks bận rộn ứng phó với chỉ trích của cao tầng MSMM vì đánh giá sai tình hình, thời gian đâu đi chú ý tới Trương Ngọc?

Lâm Tuyền trở về nước một tuần sau đó, thời tiết ở trong nước đã có thể mặc áo len rồi. Phàn Xuân Binh dẫn một đoàn người ra đón máy bay, tất nhiên không thể thiếu Tiểu Tư Vũ, Lâm Tuyền ngồi xuống giang tay ra, để Tiểu Tư Vũ nhào vào lòng, còn vờ ngã ra sau, giơ cô bé lên trời, mất hết tư thế của một tổng giám đốc.

- Cậu không được chiều nó nữa, nó lớn rồi tự đi được.

Phương Nam đuổi theo muốn cướp lại Tiểu Tư Vũ từ lòng Lâm Tuyền, nhưng Lâm Tuyền giơ Tiểu Tư Vũ lên cao né, Tiểu Tư Vũ vừa cười khanh khách, vừa làm mặt quỷ với Phương Nam.

Phương Nam không cướp lại được con, chống hông, giận dữ nói:

- Tư Vũ nếu bị chiều hư là lỗi của cậu hết.

Giữa Phương Nam và Lâm Tuyền không phải không có va chạm, nói va chạm thì cũng không hẳn vì mỗi lần Phương Nam nổi giận là mỗi lần Lâm Tuyền lui bước, có điều sau lại đâu vào đó, y cũng rất cố chấp, tất cả đều quanh việc giáo dục Tiểu Tư Vũ, cô muốn con gái tự lập muốn phát triển định hướng cho con gái từ sớm, nhưng Lâm Tuyền muốn cô bé phát triển tự nhiên, cô cũng giận Lâm Tuyền cứ luôn chiều Tiểu Tư Vũ khiến cô trở thành người xấu với con gái, nhất là việc vợ chồng Lâm Minh Đạt càng chiều cô bé thái quá, tới mức gần như không yêu cầu nào của cô bé là không đáp ứng.

May là gần đây Lâm Tĩnh Di sinh con rồi, mẹ Lâm Tuyền bận rộn với em bé phân tán phần nhiều sự chú ý với Tiểu Tư Vũ, Phương Nam cũng thở phào phần nào.

- Sao thế được, con gái yêu, con là cô bé ngoan hay hư.

- Con là cô bé ngoan nhất trên đời.

Tiểu Tư Vũ rất phối hợp, Lâm Tuyền cười lớn giơ Tiểu Tư Vũ quá đỉnh đầu, để cô bé ngồi lên cổ, hai tay nắm lấy tai mình, hai cha con vừa đi vừa hát một bài hát ở nhà trẻ, đi ra bãi đỗ xe.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Thương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook