Chương 22: Vào Ở 3
Ngô Thiên Lạc
07/10/2023
Hai người đấu võ mồm trong chốc lát, hơn một tiếng sau, Tề Duẫn Thân đã đổi một bộ quần áo khô mát, cùng Chương Khâu đi xuống lầu.
Bọn họ thoải mái dễ chịu tắm nước nóng, hơn nữa còn sử dụng máy sấy tóc mà tiểu nhị nói để sấy khô tóc.
Tất cả những thứ ở nơi này đều khiến họ cảm thấy vô cùng thần kỳ.
Tư Thần đáng thương đã bị bọn họ coi là điếm tiểu nhị.
Trần Thất Thất: He he ~
Khi hai người Tề Duẫn Thân và Chương Khâu đi đến đại sảnh, liền nhìn thất Trần Thất Thất và Tư Thần đang gặm một cái bánh mì.
Thấy bọn họ tiến vào, Tư Thần ném cho Trần Thất Thất một ánh mắt ý bảo “Tôi nói có đúng không”.
Trần Thất Thất hừ một tiếng, buông bánh mì xuống cười hỏi: “Hai vị có yêu cầu gì sao?”
Cô nhiệt tình nhìn Tề Duẫn Thân, người này chính là kim chủ của cô đây, vừa ra tay chính là hai thỏi vàng, vừa nhìn đã biết là kẻ có tiền.
Cô phải nhiệt tình hơn nữa, như vậy mới có thể moi được nhiều thứ tốt hơn trên người hắn.
Tư Thần nhìn thấy Trần Thất Thất như vậy, lập tức cảm thấy kiếp trước chắc chắn cô chính là Chu Bái Bì.
Tề Duẫn Thân thấy chưởng quầy nhìn chằm chằm mình thì lập tức có chút ngượng ngùng, hắn cũng là người đã trải qua nhân gian khói lửa, trong nhà cũng đã có một trắc phi cùng ba vị thị thiếp.
Nhưng hắn chưa bao giờ gặp được người phụ nữ nào nhiệt tình và táo bạo như vị chưởng quầy trước mặt.
Trần Thất Thất: Quý khách, tôi chỉ nhiệt tình với tiền tài của anh mà thôi!
Chương Khâu ôm quyền nói với Trần Thất Thất: “Không biết chưởng quầy có thuốc dùng để trị liệu vết thương và hạ sốt không? Thuốc chúng tôi mang theo đã hết, có người bị thương, không thể không có thuốc.”
“À!” Trần Thất Thất đáp lời, sau đó nói: “Chờ một lát.”
Cô đi vào phòng mình lấy hộp thuốc gia đình màu cam ra, lần trước khi đi mua sắm cô đã thuận tiện ghé ngang tiệm thuốc để mua.
Ngay cả việc có thuốc trị ngoại thương hay không, cô cũng thật sự không hề chú ý, sau khi lấy hộp thuốc ra, cô xem qua thì phát hiện thuốc hạ sốt, tiêu viêm và một ít dược phẩm thông thường, povidone và băng keo cá nhân đều có đầy đủ.
Thuốc trị ngoại thương, thật sự không có thứ này, vết thương giống như trên người người đàn ông lúc nãy, nếu muốn trị liệu thì phải sử dụng thuốc kê đơn!
Nhưng chỗ của cô chỉ có thuốc để bôi khi bị bỏng…
“Ngại quá, không có thuốc dùng để trị ngoại thương, nhưng có thuốc hạ sốt và tiêu viêm.”
Tề Duẫn Thân và Chương Khâu nghe vậy, Tề Duẫn Thân nói: “Vậy ta cần một chút thuốc hạ sốt và tiêu viêm.”
Thật ra hắn không hề biết thuốc giảm viêm là gì, ở cổ đại không có ai gọi như thế.
Nhưng Tề Duẫn Thân đã nghe Trần Thất Thất nói, hắn cảm thấy nếu cô đã nói thì chắc chắn có tác dụng.
Tư Thần đứng bên cạnh quan sát, anh ấy phát hiện Tề Duẫn Thân này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài của hắn.
Loại người này tâm cơ rất sâu! Người phụ nữ xấu xa Trần Thất Thất không thể giải quyết được.
Thấy cô tùy tiện định đưa thuốc.
Tư Thần mở miệng, nhưng lần này anh ấy nói bằng Tiếng Anh.
Tề Duẫn Thân và Chương Khâu hoàn toàn nghe không hiểu.
Tiếng anh của Trần Thất Thất cũng đã đạt CET-6, hoàn toàn không thành vấn đề.
Tư Thần nói: “Đừng đưa hộp thuốc cho bọn họ, đưa họ thuốc viên là được rồi.”
Lúc này Trần Thất Thất mới nhận ra, vừa rồi thiếu chút nữa bản thân đã phạm phải sai lầm
Vì thế liền nói: “OK!”
Tề Duẫn Thân và Chương Khâu: “…???”
Giao tiếp bí mật trước mặt bọn họ thật sự lễ phép sao?!
Cứ như vậy, Trần Thất Thất lấy ra ba viên thuốc hạ sốt và một ít thuốc tiêu viêm, sau đó lấy một chiếc khăn giấy sạch sẽ quấn lại, rồi nói cho bọn họ biết cách sử dụng thuốc.
Tề Duẫn Thân cảm ơn, sau đó hỏi: “Không biết thuốc này bao nhiêu tiền?”
Trần Thất Thất nghe thấy lời này của hắn, đột nhiên cảm thấy như ở thiên đường! Cô rất muốn nói một câu: "Em trai, em thật biết điều!”
Đáng tiếc không thể, cô cười nói: “Trước tiên các người cứ xem thử có hiệu quả với bạn của các người hay không rồi lại nói.”
Tề Duẫn Thân và Chương Khâu cầm thuốc rời đi, Trần Thất Thất vỗ vỗ bả vai Tư Thần nói: “Vừa rồi nếu không phải anh nhắc nhở, thiếu chút nữa tôi đã đưa cả hộp thuốc cho họ rồi.”
Tư Thần: “Ừm…”
Trần Thất Thất thấy anh ấy như vậy, vì anh ấy vừa nhắc nhở cô nên cô cũng không so đo với bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.