Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Chương 26: Khó Hầu Hạ
Nhanh Ngưng Yên
24/07/2024
Nguyên Cẩn Trần nhịn không được nữa trực tiếp quát lên, “Câm miệng!”
Tô Âm Âm ủy khuất lên án, “Nếu không phải tại anh, tôi cũng sẽ không bị trật eo, để cho anh giúp tôi xoa eo, anh còn không có kiên nhẫn? Chẳng lẽ anh không suy nghĩ đến cảm nhận của tôi sao?”
Nguyên Cẩn Trần cắn răng nói, “Hiện tại xoa bóp như vậy đã được chưa?”
Tô Âm Âm rầm rì, “ Ân, có thể.”
Cô cảm thấy thoải mái, nên còn thường thường hừ hừ vài tiếng. Nhưng lúc này Nguyên cẩn Trần lại giống như sống trong nước sôi lửa bỏng, hận không thể làm chút chuyện gì đó để giải tỏa một chút.
“Tô Âm Âm, cô có thể câm miệng lại được không?” Nguyên Cẩn Trần không thể nhìn được nữa nói.
Tô Âm Âm khó hiểu hỏi lại, “Tôi sao lại phải làm như vậy?”
Ánh mắt kia còn rất là vô tội, khiến cho Nguyên Cẩn Trần thật sự không nói nên lời đùa giỡn với cô.
Người nói cô ấy ngốc, Nhưng mà đôi khi cô lại thông minh đến nổi làm cho người khác ngứa răng.
“Tôi còn có việc.”
Nguyên Cẩn Trần nói xong thì nhanh chóng đứng lên, không đợi Tô Âm Âm đáp lời, liền vội vàng rời đi.
Tô Âm Âm cảm thấy không còn lời gì để nói: “Người này là như thế nào vậy a, chỉ xoa có một nửa người đã không thấy tăm hơi.”
Cô lật người, trong lòng lại đang chửi thầm, không nghĩ đến kỹ thuật của Nguyên Cẩn Trần cũng không tệ lắm. Cô chăm rì rì mà dựa người vào đầu giường, đem máy tính ôm lại, vui vẻ xem tiếp quyển tiểu thuyết.
Mà ở một căn phòng khác, Nguyên Cẩn Trần lại đứng dưới vòi sen để dập hỏa nhưng làm như thế nào cũng không tiêu hết được. Hắn cười khổ nghĩ, đây đâu phải là cưới vợ về để hưởng phúc, mà là khiến hắn chịu tội thì có.
Nước lạnh xối lên trên người, trong đầu Nguyên Cẩn Trần lại là tất cả hình ảnh hai ngày nay khiên người ta miên man bất định.
“Lão đại gần đây hỏa khí thật lớn a?”
“Không phải là vẫn giống như bình thường sao?”
“Thời gian lâu như vậy mà đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người dám cùng lão đại nói chuyện như vậy đến cuối cùng vẫn còn bình yên vô sự đó.”
“Mấy chuyện kia có thể giống nhau sao? Đó là vợ của mình nha, vợ có thể cùng chúng ta giống nhau sao, vợ chính là để sủng đó.”
“Nói cũng đúng.”
“Hắc hắc hắc.”
Nguyên Cẩn Trần đang ở cách vách, Nghe đám tiểu tử thúi không lớn không nhỏ kia nói chuyện bát quái của hắn, thì sắc mặt đen thui.
“Ta nói, ngươi……”
Nguyên Cẩn Trần lạnh giọng nói: “Ngươi không nói, cũng không ai bảo ngươi câm đâu.”
Chỉ huy Phan nháy mắt ngậm miệng lại.
“Nhiệm vụ buổi tối này cứ theo bình thường mà làm.”
Chỉ huy Phan vội vàng nói: “Không phải đã nói hủy bỏ rồi sao?”
“Đó là lúc trước nói.”
Chỉ huy Phan sờ sờ cái mũi, cái đám ranh con kia, đắc tội với ai không đắc tội, một hai lại phải đi đắc tội với Nguyên Diêm Vương, ha đó không phải là tự tìm chết sao.
Không bao lâu, toàn bộ nơi đóng quân oán khí dâng tận trời.
3km cộng thêm mang vật nặng luyện tập, đó cũng không phải là hạng mục huấn luyện đơn giản.
Leng keng.
Tô Âm Âm mở cửa, Lâm Tuệ cười nói với cô: “Buổi tối hai người bọn họ đều không trở về, nên chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!”
“Được a.”
Tô Âm Âm cũng không ngốc nghếch mà đi hỏi bọn họ vì cái gì mà buổi tối không trở về? Nếu như bị người khác biết quan hệ giữa cô và nguyên Cẩn Trần không tốt, đến lúc đó không biết lại truyền ra cái tin đoàn lung tung gì.
Cô tuy rằng không hiểu tại sao những người phụ nữ đó lại ở sau lưng người khác nói những lời không đúng.
Lâm Tuệ là người vợ hiền, còn rất biết cách sống, nấu cơm cũng rất ngon.
“Chị Lâm Tuệ, Hôm nào em cũng cùng chị học nấu ăn được không?”
Lâm Tuệ trêu ghẹo nói: “Em chuẩn bị làm cho chỉ huy Nguyên ăn sao?”
Tô Âm Âm cười ngượng ngùng nói, “Em lúc trước chưa từng làm qua, nghĩ muốn cho hắn một kinh hỉ, Cũng không thể mỗi ngày đều đi ăn căn tin đi.”
“Không nghĩ tới tiểu Âm Âm của chúng ta lại biết cách sống như vậy a?”
Tô Âm Âm ngượng ngùng nói: “Không phải là biết cách sống, chính là………..Ai da chị biết em là có ý gì mà.”
“Được được được, chị đã biết.”
Lâm Tuệ bớt chút thời gian, đem tin tức này nói cho cho lão công nhà mình.
Chỉ đạo Phan nhận được tin nhắn của vợ, thì lập tức nói cho Nguyên Cẩn Trần: “Chị dâu nhỏ đúng là rất thích cậu, thế mà lại muốn học nấu ăn, để tạo cho cậu một niềm vui bất ngờ a.”
“Phải không?”
Nguyên Cẩn Trần thập phần cao lãnh mà hỏi lại.
Tô Âm Âm ủy khuất lên án, “Nếu không phải tại anh, tôi cũng sẽ không bị trật eo, để cho anh giúp tôi xoa eo, anh còn không có kiên nhẫn? Chẳng lẽ anh không suy nghĩ đến cảm nhận của tôi sao?”
Nguyên Cẩn Trần cắn răng nói, “Hiện tại xoa bóp như vậy đã được chưa?”
Tô Âm Âm rầm rì, “ Ân, có thể.”
Cô cảm thấy thoải mái, nên còn thường thường hừ hừ vài tiếng. Nhưng lúc này Nguyên cẩn Trần lại giống như sống trong nước sôi lửa bỏng, hận không thể làm chút chuyện gì đó để giải tỏa một chút.
“Tô Âm Âm, cô có thể câm miệng lại được không?” Nguyên Cẩn Trần không thể nhìn được nữa nói.
Tô Âm Âm khó hiểu hỏi lại, “Tôi sao lại phải làm như vậy?”
Ánh mắt kia còn rất là vô tội, khiến cho Nguyên Cẩn Trần thật sự không nói nên lời đùa giỡn với cô.
Người nói cô ấy ngốc, Nhưng mà đôi khi cô lại thông minh đến nổi làm cho người khác ngứa răng.
“Tôi còn có việc.”
Nguyên Cẩn Trần nói xong thì nhanh chóng đứng lên, không đợi Tô Âm Âm đáp lời, liền vội vàng rời đi.
Tô Âm Âm cảm thấy không còn lời gì để nói: “Người này là như thế nào vậy a, chỉ xoa có một nửa người đã không thấy tăm hơi.”
Cô lật người, trong lòng lại đang chửi thầm, không nghĩ đến kỹ thuật của Nguyên Cẩn Trần cũng không tệ lắm. Cô chăm rì rì mà dựa người vào đầu giường, đem máy tính ôm lại, vui vẻ xem tiếp quyển tiểu thuyết.
Mà ở một căn phòng khác, Nguyên Cẩn Trần lại đứng dưới vòi sen để dập hỏa nhưng làm như thế nào cũng không tiêu hết được. Hắn cười khổ nghĩ, đây đâu phải là cưới vợ về để hưởng phúc, mà là khiến hắn chịu tội thì có.
Nước lạnh xối lên trên người, trong đầu Nguyên Cẩn Trần lại là tất cả hình ảnh hai ngày nay khiên người ta miên man bất định.
“Lão đại gần đây hỏa khí thật lớn a?”
“Không phải là vẫn giống như bình thường sao?”
“Thời gian lâu như vậy mà đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người dám cùng lão đại nói chuyện như vậy đến cuối cùng vẫn còn bình yên vô sự đó.”
“Mấy chuyện kia có thể giống nhau sao? Đó là vợ của mình nha, vợ có thể cùng chúng ta giống nhau sao, vợ chính là để sủng đó.”
“Nói cũng đúng.”
“Hắc hắc hắc.”
Nguyên Cẩn Trần đang ở cách vách, Nghe đám tiểu tử thúi không lớn không nhỏ kia nói chuyện bát quái của hắn, thì sắc mặt đen thui.
“Ta nói, ngươi……”
Nguyên Cẩn Trần lạnh giọng nói: “Ngươi không nói, cũng không ai bảo ngươi câm đâu.”
Chỉ huy Phan nháy mắt ngậm miệng lại.
“Nhiệm vụ buổi tối này cứ theo bình thường mà làm.”
Chỉ huy Phan vội vàng nói: “Không phải đã nói hủy bỏ rồi sao?”
“Đó là lúc trước nói.”
Chỉ huy Phan sờ sờ cái mũi, cái đám ranh con kia, đắc tội với ai không đắc tội, một hai lại phải đi đắc tội với Nguyên Diêm Vương, ha đó không phải là tự tìm chết sao.
Không bao lâu, toàn bộ nơi đóng quân oán khí dâng tận trời.
3km cộng thêm mang vật nặng luyện tập, đó cũng không phải là hạng mục huấn luyện đơn giản.
Leng keng.
Tô Âm Âm mở cửa, Lâm Tuệ cười nói với cô: “Buổi tối hai người bọn họ đều không trở về, nên chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!”
“Được a.”
Tô Âm Âm cũng không ngốc nghếch mà đi hỏi bọn họ vì cái gì mà buổi tối không trở về? Nếu như bị người khác biết quan hệ giữa cô và nguyên Cẩn Trần không tốt, đến lúc đó không biết lại truyền ra cái tin đoàn lung tung gì.
Cô tuy rằng không hiểu tại sao những người phụ nữ đó lại ở sau lưng người khác nói những lời không đúng.
Lâm Tuệ là người vợ hiền, còn rất biết cách sống, nấu cơm cũng rất ngon.
“Chị Lâm Tuệ, Hôm nào em cũng cùng chị học nấu ăn được không?”
Lâm Tuệ trêu ghẹo nói: “Em chuẩn bị làm cho chỉ huy Nguyên ăn sao?”
Tô Âm Âm cười ngượng ngùng nói, “Em lúc trước chưa từng làm qua, nghĩ muốn cho hắn một kinh hỉ, Cũng không thể mỗi ngày đều đi ăn căn tin đi.”
“Không nghĩ tới tiểu Âm Âm của chúng ta lại biết cách sống như vậy a?”
Tô Âm Âm ngượng ngùng nói: “Không phải là biết cách sống, chính là………..Ai da chị biết em là có ý gì mà.”
“Được được được, chị đã biết.”
Lâm Tuệ bớt chút thời gian, đem tin tức này nói cho cho lão công nhà mình.
Chỉ đạo Phan nhận được tin nhắn của vợ, thì lập tức nói cho Nguyên Cẩn Trần: “Chị dâu nhỏ đúng là rất thích cậu, thế mà lại muốn học nấu ăn, để tạo cho cậu một niềm vui bất ngờ a.”
“Phải không?”
Nguyên Cẩn Trần thập phần cao lãnh mà hỏi lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.