Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu
Chương 24: Là Vợ Chồng Thì Phải Làm Chuyện Này
Nhanh Ngưng Yên
24/07/2024
“Ha ha!”
Nguyên Cẩn Trần không nhịn được, mà cười ha ha, làm cho Tô Âm Âm tức giận mà cười.
“Này, anh người này thật sự là không có một chút lễ phép nào!” Khuôn mặt Tô Âm Âm phồng lên, thở phì phò. Khuôn mặt rõ ràng rất đáng yêu lại cứ muốn giả bộ cao lãnh.
Giống như đứa trẻ mặc trộm quần áo của người lớn, trông cực kỳ đáng yêu.
Nguyên Cẩn Trần ngừng cười, nhìn cô chằm chằm nói: “Một người phụ phụ nữ mời một người đàn ông ngủ cùng giường với mình là muốn làm chuyện kia sao.”
“Nói bậy!”
Cô nổi giận đùng đùng, xoay người đi về phòng, lúc đi còn không quên cầm luôn máy tính theo.
Nguyên Cẩn trần nhìn hai tay trống trơn, sau đó lại nhìn theo bóng dáng đang nổi giận của cô, cười nhẹ.
Hắn nói với theo, “Đạo lý này tất cả mọi người đều biết, là tôi lo lắng cô không biết, cho nên mới nói cho cô hiểu, thế mà cô còn tức giận với tôi?”
Tô Âm Âm đang nổi giận đùng đùng nghe thấy những lời này thì dừng lại, “Được, chuyện này là tôi không biết, nhưng trong lời nói của tôi là có ý gì, tôi không tin anh lại không biết. Trừ phi, anh vốn dĩ chính là đồ cầm thú, cho nên mới làm bộ như không biết nhưng chuyện này.”
“Vậy cái người Tần Thăng kia thì sao?”
Nguyễn Cẩn Trần thực kích động, Ghen ghét cái người trẻ tuổi kia đối tốt với Tô Âm Âm. Từ lịch sử tin nhắn, không khó để nhân ra, quân hệ của Tô m m và Tần Thăng rất tốt. Hơn nữa còn cực kỳ ái muội.
Có lẽ trong lòng cô vợ nhỏ của hắn đã có ngươi.
Tô Âm Âm hư trương thanh thế, “Tôi cùng Tần Thăng thì làm sao?”
“Cô chột dạ như vậy, chẳng lẽ là thích hắn?” Lời nói của Nguyên Cẩn Trần thực nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt lại từng bước ép sát, nhìn chằm chằm Tô Âm Âm.
“Tôi thích hắn? Anh nói đùa cái gì vậy? Tôi còn chưa có thành niên đó được không?”
Tô Âm Âm trợn trắng mắt, dù sao thì cô cùng cái người Tần Thăng gì đó một chút quan hệ đều không có. Đến nổi nguyên chủ cùng Tần Thăng có cái gì đó hay không, thì cùng với cô cũng không có nửa điểm liên quan. Tô Âm Âm ở trong lòng tự an ủi chính mình như vậy, sau đó tự cho là đúng mà ôm máy tính ngồi trên giường chơi.
Cô mà ngồi xuống thì chính là ngồi cả một ngày, nên sẽ không bao giờ muốn ngồi lên trên cái ghế cứng ngắc kia.
“Không phải là còn có thể yêu sớm sao?” Nguyên Cẩn Trần cười như không cười nói.
Tô Âm Âm lại ngốc nên nghe không ra được ý khác trong lời nói đó.
Cô đem máy tính để xuống, xoay người đối mặt với Nguyên Cẩn Trần.
Cô khoanh tay ở trước ngực, nghiêm túc mà đánh giá hắn, “Tôi nói này, anh không phải là đang ghen tị với người ta chứ?”
“Xùy!” Nguyên Cẩn Trần cười trào phúng nói, “Cô cho rằng cô là vàng sao?”
“Tôi không phải là vàng vậy thì anh vì cái gì mà quan tâm đến chuyện của tôi như vậy? Còn dám nói là anh không ghen?”
Nguyên Cẩn Trần xoa xoa hai đầu lông mày nói: “Cô cho rằng nguyên gia giống Tô gia sao? Cô thân là dâu trưởng của Nguyên gia nhất cử nhất động đều bị mọi người chú ý, cô vĩnh viễn sẽ không biết, có bao nhiêu người đang chờ để bắt được nhược điểm của cô, bao nhiêu người muốn nhìn thấy cô bị chê cười. tôi lại nhắc nhở cô một lần nữa, nếu cô cùng Tần Thăng kia thật sự có cái gì, hoặc đã từng có cái gì, thì hy vọng cô có thể giải quyết cho dứt điểm cái phiền toái này”
Hắn nói xong, lưu lại một mình Tô Âm Âm ngồi đó, chân dài bước vào phòng tắm.
“Đúng rồi, giúp tôi tìm một bộ đồ ngủ đem lại đây đi.” Cửa phòng tắm mở ra, làm lộ ra lồng ngực trần trụi của Nguyên Cẩn Trần trước mắt của Tô Âm Âm, hắn rất tự nhiên mà sai bảo.
Đôi mắt Tô Âm Âm trừng lớn, ngày sau đó là hung dữ la lên, “Dựa vào cái gì mà tôi phải nghe lời của anh?”
“Dừa vào việc cô là vợ là vợ hợp pháp của tôi. Tô Âm Âm từ giờ trở đi, cô phải tập làm quen đi biết không?”
Phanh, cửa phòng tắm đóng lại.
Tô Âm Âm tức giận đến phát điên.
“Không biết! Không biết! Không biết! cái gì cũng không biết!”
Phát tiết trong chốc lát, Tô Âm Âm vẫn là ngoan ngoãn đi tìm đồ ngủ cho Nguyên Cẩn Trần. Cô cũng không biết là hắn muốn mặc cái nào, nên tùy tiện mở cửa tủ quần áo ra sau đó cầm một bộ trong đó, lại thở phì phì đem đưa qua cho hắn.
Nguyên Cẩn Trần không nhịn được, mà cười ha ha, làm cho Tô Âm Âm tức giận mà cười.
“Này, anh người này thật sự là không có một chút lễ phép nào!” Khuôn mặt Tô Âm Âm phồng lên, thở phì phò. Khuôn mặt rõ ràng rất đáng yêu lại cứ muốn giả bộ cao lãnh.
Giống như đứa trẻ mặc trộm quần áo của người lớn, trông cực kỳ đáng yêu.
Nguyên Cẩn Trần ngừng cười, nhìn cô chằm chằm nói: “Một người phụ phụ nữ mời một người đàn ông ngủ cùng giường với mình là muốn làm chuyện kia sao.”
“Nói bậy!”
Cô nổi giận đùng đùng, xoay người đi về phòng, lúc đi còn không quên cầm luôn máy tính theo.
Nguyên Cẩn trần nhìn hai tay trống trơn, sau đó lại nhìn theo bóng dáng đang nổi giận của cô, cười nhẹ.
Hắn nói với theo, “Đạo lý này tất cả mọi người đều biết, là tôi lo lắng cô không biết, cho nên mới nói cho cô hiểu, thế mà cô còn tức giận với tôi?”
Tô Âm Âm đang nổi giận đùng đùng nghe thấy những lời này thì dừng lại, “Được, chuyện này là tôi không biết, nhưng trong lời nói của tôi là có ý gì, tôi không tin anh lại không biết. Trừ phi, anh vốn dĩ chính là đồ cầm thú, cho nên mới làm bộ như không biết nhưng chuyện này.”
“Vậy cái người Tần Thăng kia thì sao?”
Nguyễn Cẩn Trần thực kích động, Ghen ghét cái người trẻ tuổi kia đối tốt với Tô Âm Âm. Từ lịch sử tin nhắn, không khó để nhân ra, quân hệ của Tô m m và Tần Thăng rất tốt. Hơn nữa còn cực kỳ ái muội.
Có lẽ trong lòng cô vợ nhỏ của hắn đã có ngươi.
Tô Âm Âm hư trương thanh thế, “Tôi cùng Tần Thăng thì làm sao?”
“Cô chột dạ như vậy, chẳng lẽ là thích hắn?” Lời nói của Nguyên Cẩn Trần thực nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt lại từng bước ép sát, nhìn chằm chằm Tô Âm Âm.
“Tôi thích hắn? Anh nói đùa cái gì vậy? Tôi còn chưa có thành niên đó được không?”
Tô Âm Âm trợn trắng mắt, dù sao thì cô cùng cái người Tần Thăng gì đó một chút quan hệ đều không có. Đến nổi nguyên chủ cùng Tần Thăng có cái gì đó hay không, thì cùng với cô cũng không có nửa điểm liên quan. Tô Âm Âm ở trong lòng tự an ủi chính mình như vậy, sau đó tự cho là đúng mà ôm máy tính ngồi trên giường chơi.
Cô mà ngồi xuống thì chính là ngồi cả một ngày, nên sẽ không bao giờ muốn ngồi lên trên cái ghế cứng ngắc kia.
“Không phải là còn có thể yêu sớm sao?” Nguyên Cẩn Trần cười như không cười nói.
Tô Âm Âm lại ngốc nên nghe không ra được ý khác trong lời nói đó.
Cô đem máy tính để xuống, xoay người đối mặt với Nguyên Cẩn Trần.
Cô khoanh tay ở trước ngực, nghiêm túc mà đánh giá hắn, “Tôi nói này, anh không phải là đang ghen tị với người ta chứ?”
“Xùy!” Nguyên Cẩn Trần cười trào phúng nói, “Cô cho rằng cô là vàng sao?”
“Tôi không phải là vàng vậy thì anh vì cái gì mà quan tâm đến chuyện của tôi như vậy? Còn dám nói là anh không ghen?”
Nguyên Cẩn Trần xoa xoa hai đầu lông mày nói: “Cô cho rằng nguyên gia giống Tô gia sao? Cô thân là dâu trưởng của Nguyên gia nhất cử nhất động đều bị mọi người chú ý, cô vĩnh viễn sẽ không biết, có bao nhiêu người đang chờ để bắt được nhược điểm của cô, bao nhiêu người muốn nhìn thấy cô bị chê cười. tôi lại nhắc nhở cô một lần nữa, nếu cô cùng Tần Thăng kia thật sự có cái gì, hoặc đã từng có cái gì, thì hy vọng cô có thể giải quyết cho dứt điểm cái phiền toái này”
Hắn nói xong, lưu lại một mình Tô Âm Âm ngồi đó, chân dài bước vào phòng tắm.
“Đúng rồi, giúp tôi tìm một bộ đồ ngủ đem lại đây đi.” Cửa phòng tắm mở ra, làm lộ ra lồng ngực trần trụi của Nguyên Cẩn Trần trước mắt của Tô Âm Âm, hắn rất tự nhiên mà sai bảo.
Đôi mắt Tô Âm Âm trừng lớn, ngày sau đó là hung dữ la lên, “Dựa vào cái gì mà tôi phải nghe lời của anh?”
“Dừa vào việc cô là vợ là vợ hợp pháp của tôi. Tô Âm Âm từ giờ trở đi, cô phải tập làm quen đi biết không?”
Phanh, cửa phòng tắm đóng lại.
Tô Âm Âm tức giận đến phát điên.
“Không biết! Không biết! Không biết! cái gì cũng không biết!”
Phát tiết trong chốc lát, Tô Âm Âm vẫn là ngoan ngoãn đi tìm đồ ngủ cho Nguyên Cẩn Trần. Cô cũng không biết là hắn muốn mặc cái nào, nên tùy tiện mở cửa tủ quần áo ra sau đó cầm một bộ trong đó, lại thở phì phì đem đưa qua cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.