Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Chương 42: Tiểu Hồ Ly Cáo Trạng

Nhanh Ngưng Yên

07/08/2024

Rõ ràng xung quanh không có ai nhưng Tô Bội Bội vẫn có ý hạ giọng xuống nói, “Là Tô Âm Âm.”

“Là cô ta.”

Lâm Nhã thực kinh ngạc, cũng đặc biệt ngoài ý muốn, ngay sau đó lại cười nhạo nói, “Cô ta? Mẹ sẽ người sẽ không phải là bị một tiểu nha đầu lừa gạt đi? cô ta còn chưa tốt nghiệp đại học, muốn sống tốt còn phải nhìn sắc mặt của người Tô gia, thì có thể có bản lĩnh gì chứ? Chẳng lẽ sau khi gả cho Nguyên Cẩn Trần thì anh ta có thể làm cho cô ta tốt lên sao, có thể không coi người ra gì? Dù cô ta có không sợ người, thì không phải vẫn còn người Tô gia sao?”

“Cô ta cùng lúc trước không giống nhau. Còn không phải là đã tốt lên rồi sao.” Lâm Bội Bội cũng chỉ có thể cùng con gái nói lời oán giận.

“Chuyện này con sẽ giải quyết, mẹ không cần để ở trong lòng. Người chỉ cần nói chuyện cùng ba ba, người chuẩn bị hôn lễ cho hắn, hắn không cảm kích là được.” Lâm Nhã vẻ mặt hiện lên châm chọc, hai người đó thật sự nghĩ là sẽ tổ chức một hôn lễ long trọng cho bọn họ hả?

Đừng có năm mơ.

Hôm nay Lâm Nhã hẹn tam tiểu thư Tô gia Tô Họa, Tô Họa chính là con gái mà trước mắt Tô Viễn Trình yêu thích nhất. Bán cho Tô Họa một chút mặt mũi, thì rất nhiều chuyện phiền toái sẽ không cần cô ta tự mình ra tay.

Tô Họa bồi Lâm Nhã đi dạo phố, Lâm Nhã chỉ cần thuận miệng nhắc đến, Tô Họa liền gọi điện thoại cho mẹ nói về chuyện này. Nên vào buổi tối, Tô Âm Âm lại một lần nữa nhận được điện thoại của Tô Viễn Trình.



“Ngươi trở về nhà một chuyến.”

Khẩu khí của Tô Viễn Trình lạnh lùng, giống như là quên mất lúc trước gọi điện thoại đến đã phải chịu thất bại như thế nào.



Thời điểm Tô Âm Âm nhận được điện thoại, là đang ở trên giường ngủ bù, lại nghe được giọng nói với thái độ này, cô liền nhíu mày hỏi ngược lại, “Ông là ai?”

“Ta là cha của ngươi!”

“Tô Viễn Trình?”

Tô Âm Âm lập tức không còn buồn ngủ.

Cô cầm lấy điện thoại sau đó nhìn màn hình, liền nghe được tiếng quát của Tô Viễn Trình, “Ngươi ngày mai liền trở về cho ta.”

“Thật đúng là ông a?” Tô Âm Âm nghi hoặc, “Tôi không phải đem ông kéo đen rồi sao? ông làm thế nào mà lại có thể gọi điện cho tôi nữa.”

Gân xanh trên trán của Tô Viễn Trình nhảy lên thịch thịch, hắn làm sao cũng không nghĩ ra được, con gái út nuôi ở trong nhà 18 năm, luôn vâng vâng dạ dạ, nay vừa mới tách ra khỏi Tô gia thì con người lại thay đổi lớn như vậy.

“Ngày mai ngươi lập tức ngồi xe trở về, không nên chờ đến lúc ta cho người đến đem ngươi mang về.”

Tô Âm Âm lại một chút cũng không sợ hãi, ngược lại cười hì hì nói, “Xem ra là nữ nhân của Nguyên gia kia hướng ông tạo áp lực?” Không sao đâu, bọn họ chỉ là muốn đối phó với tôi, cũng sẽ không thật sự là gì mấy ngươi. nhưng mà nếu có làm gì đó với mấy người, thì cùng tôi có quan hệ gì a? Tôi hiện tại là người của Nguyên gia nha.”

Tô Viễn Trình âm trầm hỏi, “Ngươi đây là một hai phải để ta kêu người đem ngươi mang về phải không?”



“Dù ông có tới, ông thật sự cho rằng có thể mang ta đem về sao? Tô Viễn Trình tiên sinh, để tôi nhắc cho ông nhớ một chút, đứa con gái sau khi bị các ngươi bán đi, đã chết rồi. Tôi Tô Âm Âm đã không nợ gì Tô gia nữa, các ngươi tốt nhất là đừng có tới làm phiền ta. Nếu không……..”

Đừng trách cô không khách khí.

Tô Âm Am cúp điện thoại, bực bội cầm điện thoại gọi cho Nguyên Cẩn Trần càu nhàu.

“Tôi cũng muốn nhịn nhưng không được, nữ nhân kia nhà các ngươi thật đúng là tìm phiền toái cho tôi mà, thế mà lại muốn cho Tô Viễn Trình đem tôi mang về. Buồn cười, bao Bảo đã muốn nhịn xuống không phát bạo.”

Nguyên Cẩn Trần đang ngồi ở trong xe, di động bỗng nhiên nhận được tin nhắn, lấy ra nhìn vừa thấy là ai đó, thì liền đen điện thoại nhét trở về.

Phan Văn Triết thò lại gần cười hỏi, “Là điện thoại của chị dâu nhỏ ? Sao không trả lời?”

“Ngươi có phải hay không muốn xuống chạy cùng bọn họ.” Mắt lạnh của Nguyên Cẩn Trần đảo qua, Phan Văn Triết trong nháy mắt câm miệng.

Chờ đến địa điểm tiếp theo, sau khi dừng lại, Nguyên Cẩn Trần mới đi sang một bên gọi điện thoại về.

“Tô gia tìm cô làm cái gì?”

“Kêu tôi trở về, không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là muốn giáo huấn tôi, Bọn họ cho rằng tôi bị ngốc sao, còn dám uy hiếp tôi.” Tô Âm Âm giống như học sinh tiểu học, cáo trạng với Nguyên Cẩn Trần.

Nguyên Cẩn Trần nhíu mày, trầm giọng nói: “Chờ khi xong việc, tôi sẽ mang cô cùng nhau chở về một chuyến.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook