Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Chương 43: Tiểu Hồ Ly Sinh Bệnh

Nhanh Ngưng Yên

07/08/2024

Tô Âm Âm hừ lạnh một tiếng nói: “Tôi mới không muốn trở về.”

“Vậy cô gọi cho tôi là muốn……..”

Mày của Nguyên Cẩn Trần nhăn lại, chẳng lẽ cô gọi điện thoại cho hắn không phải là có ý để hắn mang cô trở về. Làm chống lưng cho cô sao?

“Tôi chính là muốn cáo trạng đó? Anh không nghe ra được sao?” Giọng nói đúng tình hợp lý của Tô Âm Âm vang lên từ đầu dây bên kia, khiến Nguyên Cẩn Trần đột nhiên cười lên.

Không hổ là người hắn thích, chính là rất đặc biệt.

“Ừm”

Giọng nói của hắn trầm thấp mê người, dù chỉ phát ra một âm tiết, thì cũng đủ cho người khác hưng phấn mà thét chói tai.

Tô Âm Âm yên lặng nói thầm ở trong lòng, cái gì vậy, sao giọng nói lại dễ nghe như vậy! cô một bên chọc máy tính, một bên lén lút nghĩ, may mà cô không phải là người thanh khống. nhưng mà nghe được âm thanh như vậy, cúng có chút cảm giác hưng phấn.

Cô cúi đầu sờ sờ ngực, sau đó lại ảo não nói: “Uy, mày đập cái gì? Đập nhanh như vậy là muốn tự sinh tự diệt sao?”

“Ai ở đó đập?” Nụ cười trên mặt Nguyên Cẩn Trần lập tức biến mất, lạnh giọng hỏi.

Tô Âm Âm còn trì độn, không nghe ra được lời nói có mùi vị ghen tuông của người nào đó, còn ngây ngốc mà cáo trạng, “Tôi nói với anh, anh có thời gian thì nhất định phải trở về mang tôi đến đến bệnh viện kiểm tra một chút. phải là phải là bệnh viện tốt nhất ở chỗ này của mấy người đó biết không?”

Giọng nói của Nguyên Cẩn Trần bỗng trở nên khẩn trương, “Thân thể của cô có chỗ nào không thoải mái sao?”



“Đúng vậy, trái tim của tôi đập thật nhanh, thật sự là có chút không được bình thường. anh mau tới giúp tôi nhìn xem, có phải tôi bị bệnh rồi hay không?” Giọng nói của Tô Âm Âm ngày thường đã ngọt ngào, mà lúc này còn mang theo tiếng khóc nức nở, giống như là………..

Dừng!

Nguyên Cẩn Trần kịp thời ngăn chặn cái đầu không ngừng hiện lên những ý tưởng đen tối, giờ vờ nghiêm túc mà an ủi cô, “Không có việc gì, đây đều là vấn đề nhỏ, cô yên tâm đi.”

“Thật sự là không có việc gì?” Tô Âm Âm vẫn có chút không quá tin tưởng.

“Thật sự.”

Giọng nói của Hàn Thầm, xưa nay cũng chưa từng ôn nhu đến như vậy.

Hai đầu lông mày của Tô Âm Âm đều nhăn lại, “Chính là lần trước anh nói phải còn phải về cùng ta chữa bệnh. ”

“Nhưng cô không chịu.”

Không biết vì sao, Tô Âm Âm giống như nghe được bên trong lời nói có chút ủy khuất.

“Vậy anh trở về sớm một chút, trở về sớm một chút mang tôi đi chữa bệnh đó!” Tô Âm Âm chính là sợ bóng sợ gió một hồi, “Nó thật sự đập rất nhanh, giống như muốn nhảy luôn ra ngoài, chuẩn bị tự lực cánh sinh mà sống vậy.”

Đây là kiểu so sánh gì vậy.

Nguyên Cẩn Trần cũng nhịn không được mà cười lên.

Mặt mày sắc bén của hắn cũng nhu hòa xuống, lại được một tia nắng chiếu qua những tán cây loang lổ rơi xuống người hắn, làm cho người khác nhìn thấy cảm giác vừa ấm áp đáng tin cậy lại tràn ngập mị lực vô hạn.



Phan Văn Triết đứng ở cách đó không xa, nhìn thấy thân ảnh cao lớn anh tuấn kia, liền nhịn không được nói với lão bà của chính mình, “Cũng may là anh thích con gái, bằng không thật đúng là không kiềm chế được a!”

Lâm Tuệ cười mắng hắn, “Chỉ đạo viên Phan, anh có thể hay không đứng đắn một chút.”

“Tuân lệnh lão bà đại nhân!”

Phan Văn Triết cười đến đặc biệt xán lạn.

Hắn cùng Lâm Tuệ quen biết là do xem mắt, kết hôn đã nhiều năm như vậy, vẫn luôn phải hai người ở riêng hai nơi. Lần này Lâm Tuệ là chủ động xin tùy quân, Ngoài ra Phan văn Triết cũng đoán được đây là có ý gì. Nên hắn thực kích động xen lẫn với vui mừng, tự nhiên sẽ đối tốt với Lâm Tuệ hơn gấp bội. Làm cho quan hệ của hai người cũng tiến bộ một cách vượt bậc, nhanh chóng tiến vào thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt.

Chỉ là……..

Phan Văn Triết u oán nhìn Nguyên Cẩn Trần đứng cách đó không xa, nếu không phải bị lão đại lấy hắn làm nơi trút giận, thì hắn mỗi ngày đều có thể được lão bà làm ấm giường cho rồi

“Ánh mắt này của ngươi là có ý gì?” Nguyên Cẩn Trần không biết từ khi nào đã trở lại, Vừa đúng lúc nhìn thấy đôi mắt nhỏ đầy u oán kia, hắn đen mặt nói, “Ngươi tốt nhất là mau mau thu hồi lại cái bộ dáng này đi.”

“Ta nhớ lão bà của ta.”

Phan Văn Triết lập tức thu lại biểu tình, không một chút chần chờ mà trả lời. Hắn không chút nào nghi ngờ, chính mình nếu còn không nói lời nào, thì nhất định sẽ bị Nguyên Cẩn Trần làm khó dễ.

Trước kia vợ của hắn không ở cùng, có làm khó dễ cũng không sao cả.

Nhưng hiện tại vợ của hắn đã theo quân, nếu còn không được ăn, thì đó mới là sự tra tấn lớn nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook