Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Chương 36: Tiểu Hồ Ly Nổ Lực Kiếm Tiền

Nhanh Ngưng Yên

07/08/2024

“Được, Tôi chờ cô một năm.”

Trong nháy mắt Tô Âm Âm liền trở cao hứng, cô mạnh mẽ mà đảm bảo, “Anh yên tâm đi, tôi nhất định sẽ nỗ lực làm quen.”

Làm quen?

Làm quen với sinh hoạt trong hôn nhân sao?

Nguyên Cẩn Trần không hiểu được ý nghĩ trong lời nói này của tiểu cô nương. Nhưng hắn cảm giác được Tô Âm Âm có sự ỷ lại đối với chính mình. Đây chính là cảm giác thành tựu lớn nhất của một người dàn ông, tuyệt đối không thể để cho người phụ nữ của mình có cảm giác thiếu an toàn, nếu chuyện đó mà cũng không thể làm được thì người đó không phải là một người đàn ông chân chính.

“Lão đại, hôm nay tâm tình không tồi a?” Tập thể dục buổi sáng kết thúc, chỉ đạo viên Phan đuổi theo Nguyên Cẩn Trần cười trêu ghẹo nói.

Mặt của Nguyên Cẩn Trần không có biểu cảm gì hỏi lại, “Có sao?”

“Đương nhiên là có.”

Vợ của Hắn cùng vợ của doanh trưởng có quan hệ rất tốt, hắn đương nhiên là thấy rất vui mừng. Không giống như những người khác, có ánh mắt thiển cận, cho rằng Tô Âm Âm là một tiểu cô nương không chịu nổi tĩnh mịch, sớm muộn gì cũng sẽ cùng Nguyên Cẩn Trần ly hôn.

Hắn tin tưởng vào ánh mắt của vợ mình.

Lâm Tuệ đã nói qua, cô gái kia có đôi mắt thanh triệt, mang tâm tư trong sáng hồn nhiên như một đứa trẻ. Một cô gái có đôi mắt như vậy thì nhất định sẽ không phải là người gian dối.

Huống chi, hắn rất tin tưởng vào mị lực của lão đại nhà mình.

“Buổi tối hôm nay huấn luyện dã ngoại, ngươi cũng đi theo đi.” Nguyên Cẩn Trần ném xuống một câu, liền sải bước hướng nhà ăn đi đến.

Chỉ đạo viên Phan hối hận không ngừng, hắn vì cái gì mà lại muốn nhiều chuyện.



Nếu không nhiều chuyện có lẽ………..

Lâm Tuệ vừa nghe thấy hắn buổi tối không trở lại, liền ôn nhu nói: “Anh chỉ là một chỉ đạo viên, vì cái gì mà cũng phải đi theo để huấn luyện dã ngoại?”

“Bởi vì lão đại nói nên phải đi.” Trong lòng chỉ đạo viên Phan cảm thấy thật khổ mà.

Ở một nhà khác, không khí lại hoàn toàn bất đồng.

Tô Âm Âm giống như một tùy tùng nhỏ, đi theo phía sau Nguyên Cẩn Trần, trong tay còn ôm máy tính hỏi hắn: “Nghe nói viết sách có thể kiếm được tiền.”

“Cô muốn viết?” Nguyên Cẩn Trần cũng không hỏi là cô có thiếu tiền hay không.

Tô Âm Âm thở dài, “Tôi sẽ không viết a.”

“Cô nghĩ muốn viết cái gì, thì viết cái đó. Dù không có ai xem, cũng không sao.”

“Không ai xem cũng được sao?”

Tô Âm Âm hiện tại đối với tiền rất là để tâm, không sai cô hiện tại chính là một đồ tham tiền.

“Cô có thể kiếm được sinh hoạt phí thì đã là không tồi rồi.”

Không phải là Nguyên Cẩn Trần xem thường cô, mà chỉ là không tin cô có thể viết ra cái gì đó hay.

Tô Âm Âm lại không phục mà nói, “Anh chờ đi. tôi nhất định sẽ viết được.”

“Được, tôi nhất định sẽ chờ.”

Nguyên Cẩn Trần đem đồ ăn sáng đặt lên đĩa, Tô Âm Âm liền buông máy tính xuống, đi qua bưng thức ăn. Ăn cơm xong, Nguyên Cẩn Trần liền vội vã rời đi, còn Tô Âm Âm thì ngồi trước bàn, hết sức chuyên chú mà viết chuyện xưa vào máy tính đang được đặt ở trước mặt của mình.



Cô không viết được mấy chuyện hiện đại, cũng không viết được mấy truyện lịch sử lâu đời kia. Nghĩ tới nghĩ lui, cô dứt khoát đem chuyện chuyện của chính bản thân mình, toàn bộ đều viết ra.

Tên truyện thì cô đã nghĩ kĩ rồi, gọi là { Hồ Tộc Đồ Sơn }

Khúc dạo đầu của chuyện xưa, là hình ảnh lúc cô sinh ra. người của tộc Cửu Vĩ Hồ, trời sinh liền có ký ức, chờ đến một tuổi tác nhất định, thì sẽ mở ra thiên phú được truyền thừa. Toàn bộ người Hồ tộc khi ra đời, đều trải qua một quá trình giống nhau, dựa vào huyết mạch truyền từ đời này sang đời khác mà kéo dài.

Tô Âm Âm vừa viết, thì không thể dừng lại.

Cô dựa theo hồi ức trong quá khứ mà viết, để cho bản thân không quên đi thân phận của chính mình.

Cô bắt đầu viết từ buổi sáng, viết một hơi đến buổi tối. Cơm trưa cũng là ăn đồ ăn của buổi sáng còn thừa lại, chính là nghỉ ngơi cũng chưa từng nghĩ, vừa ăn cơm xong lại tiếp tục viết.

“Cô đang làm cái gì?” Nguyên Cẩn Trần trở về, mà cô cũng không phát hiện.

Tô Âm Âm quay đầu kích động nói: “Đang viết tiểu thuyết a!”

“Không ăn cơm sao?”

“Ăn ăn ăn”

Nhắc đến ăn, Tô Âm Âm liền không thể khống chế được, lập tức chạy đến xem chuẩn bị được ăn cái gì.

Nguyên Cẩn Trần nhìn thoáng qua máy tính, sau đó mới đi qua, còn chưa lưu lại.

“Nếu cô không lưu lại, thì những thứ cô đã viết đó khi tắt máy sẽ bị xóa đi hết.”

Tô Âm Âm lập tức cảm hoảng sợ, “Thật vậy hả? Anh không phải là cố ý dọa tôi chứ?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Trưởng Sủng Thê: Tiểu Hồ Ly Ngốc Nghếch Làm Quân Tẩu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook