Chương 276: Năm dòng họ lớn ở Bắc Kinh
Hà Thường Tại
13/06/2013
- Anh nói cái gì?
Lý Ngọc Hoan ngẩng cả người.
- Sao Quan Doãn lại có thể thành điểm tựa được? Nghe ý của anh, Kim Toàn Đạo chẳng những không phản đối chuyện của Kim Nhất Giai và Quan Doãn, mà ông ta còn hoan nghênh cả hai tay sao? Đừng đùa chứ! Nhà họ Kim là danh môn vọng tộc, tuyệt đối không có khả năng gả Kim Nhất Giai vào nhà bình dân đâu.
- Em lầm rồi. Lý Ngọc Hoan, em thật sự là sai lầm rồi.
Thật ra Hạ Đức Trường muốn nói là chính ông ta đã sai lầm. Từ lúc bắt đầu ông ta đã một mực phản đối Hạ Lai và Quan Doãn yêu nhau. Ông ta vốn đã phá vỡ định kiến môn đăng hộ đối, cưới Lý Ngọc Hoan, kết quả là lại vướng vào định kiến môn đăng hộ đối, tìm mọi cách cản trở Quan Doãn. Vì yêu quý con gái mình, ông ta lại hủy diệt đường sống của Quan Doãn, quả thật ông ta đã quá đáng rồi.
Trách ai đây? Đều do Lý Ngọc Hoan cả. Lý Ngọc Hoan tự cho là xuất thân tốt hơn ông ta, sau khi kết hôn, nơi nơi đều bày ra vẻ thiên kim tiểu thư, chèn ép ông ta suốt mấy mươi năm, khiến ông ta luôn bị bao phủ bởi bóng ma xuất thân không tốt đó, dần dà cũng cảm thấy vấn đề xuất thân của ông vô cùng mẫn cảm yếu ớt. Chính vì vậy mà ông ta luôn cho rằng Quan Doãn cũng như ông ta xuất thân không tốt, nhất định là một viên chức nghèo có lòng dạ muốn trèo cao, kết hôn với con gái nhà giàu, mới yêu thương Hạ Lai.
Không ngờ, thân thế của Quan Doãn lại lạ lùng đến vậy, thậm chí có một cô em nhặt được, mà em hắn rõ ràng chính là đứa con gái thất lạc của Dung Nhất Thủy, nhà họ Dung ở Bắc Kinh. Đúng là sự thật quá mức kinh người.
Năm dòng họ lớn ở Bắc Kinh: họ Dung, họ Kim, họ Lãnh cùng họ Điền, họ Lý, không thể tranh cãi, nhà họ Dung có thực lực cao nhất. Bốn họ còn lại, họ Kim và họ Lãnh có thực lực tương đương. Còn họ Điền và họ Lý cũng không hẳn là sàn sàn như nhau. Bốn nhà này vì tranh giành thứ tự mà không ai phục ai, nhưng bốn nhà này không một ai dám làm gì dòng họ đứng đầu, chỉ vì thực lực của họ Dung thật sự quá mức hùng mạnh.
Dung Nhất Thủy là một trong những đại diện của nhà họ Dung, tuy không phải là chủ trì họ Dung, nhưng địa vị của ông ở nhà họ Dung là không thể thay thế. Nghe đồn, ông là chọn lựa kế nhiệm hàng đầu của chủ nhân họ Dung.
Trước đó Dung Nhất Thủy có một đứa con gái bị thất lạc, dường như những người trong nội bộ ở Bắc Kinh không ai không biết. Nguyên nhân thất lạc không tìm ra được. Nghe đồn con gái Dung Nhất Thủy bị lạc không phải là nguyên nhân bất ngờ, mà là do người gây ra. Nhưng cuối cùng là có ẩn tình gì thì không ai biết rõ. Mọi người đồn rằng có liên quan đến động cơ tiếp nhận vị trí chủ nhân nhà họ Dung của Dung Nhất Thủy, còn có người đồn rằng con gái Dung Nhất Thủy bị bắt cóc… những loại tin đồn này không phải là ít ỏi, là vụ án lớn nhất chưa giải quyết trong vòng nội bộ danh gia vọng tộc.
Hạ Đức Trường tuy xuất thân phú quý, nhưng nhà họ Hạ thì còn lâu mới được gọi là thế gia. Đừng so sánh với gia tộc họ Dung khổng lồ, mà ngay cả gia tộc đứng thứ năm trong năm gia tộc lớn ở Bắc Kinh là họ Lý cũng còn kém rất xa.
Hạ Đức Trường luôn muốn gia nhập vào một trong năm dòng họ thế gia đó. Dù nhà ông ta và họ Lý có quan hệ thông gia, nhưng dường như họ Lý cũng chẳng bận tâm đến việc chiếu cố ông ta. Thật ra người ông ta muốn làm quen nhất không phải là người đứng đầu họ Lý mà chính là Dung Nhất Thủy.
Nghe đồn Dung Nhất Thủy có thể tiếp cận được lãnh đạo cấp bậc cao nhất. Hơn nữa, trong năm dòng họ thế gia, lại là người trẻ nhất mà có cấp bậc cao nhất, không thể nghi ngờ là triển vọng chính trị cũng lớn nhất, là một người rất được xem trọng. Nếu Hạ Đức Trường được Dung Nhất Thủy quý mến, lại có sự giúp sức của họ Lý, ông ta ở tỉnh Yến này, không đầy ba năm, đã có thể ngồi vào ngai vàng Phó Bí thư Tỉnh ủy.
Nhưng Hạ Đức Trường ở Bắc Kinh mười mấy năm, một lòng muốn làm quen với Dung Nhất Thủy nhưng không có cửa mà vào. Lúc này đột nhiên có một cơ hội trời cho ngay trước mặt, nếu ông ta bỏ qua thì thật đáng tiếc. Hơn nữa, nếu Hạ Lai thật sự gả cho Quan Doãn, cô em Dung Tiểu Muội của Quan Doãn lại là con của Dung Nhất Thủy, ông ta là nhạc phụ của Quan Doãn, Hạ Lai là chị dâu của Dung Tiểu Muội. Có mối quan hệ này, Dung Nhất Thủy sẽ không tiếp nhận ông ta sao?
Tuyệt đối sẽ không!
Ai cũng biết Dung Nhất Thủy là người trọng tình. Mười mấy năm tìm kiếm con gái không có kết quả là bấy nhiêu năm đầu thêm bạc, mà vợ Dung Nhất Thủy là Thôi Doanh cũng nghe nói vài lần vì lo nghĩ cho con gái mà phải nhập viện. Một khi tìm được Dung Tiểu Muội, họ sẽ không yêu quý như vàng ngọc hay sao? Mười mấy năm mất mát thân tình, nhất định sẽ bồi hoàn gấp bội, mà Quan Doãn mười mấy năm nay yêu thương Tiểu Muội, chắc chắn sẽ trở thành khách quý của nhà họ Dung.
Quan Doãn, Quan Doãn… Hạ Đức Trường gần như bùng nổ. Quan Doãn chẳng những có thể là khách quý của nhà họ Dung, hơn nữa, dựa vào quan hệ thân thiết của hắn với Lãnh Phong, hắn cũng vô cùng có khả năng trở thành khách quý của họ Lãnh. Tuy Lãnh Phong là đứa con rơi của họ Lãnh, nhưng lúc nhân sự ở huyện Khổng rung chuyển, vẫn mơ hồ thấy được dấu hiệu họ Lãnh đã tương trợ Lãnh Phong. Nghe nói lúc Lãnh Phong xuống phương nam đã làm quen được một vị chức sắc quyền quý, quan hệ cá nhân của hai người rất tốt, giờ người này đã có khuynh hướng bay lên rất rõ ràng. Họ Lãnh suy xét đến triển vọng của người này sau này như vậy, có thể một lần nữa sẽ xem xét lại địa vị của Lãnh Phong ở Lãnh gia.
Như vậy, nếu Dung Tiểu Muội thật sự là con gái của Dung Nhất Thủy, lại thêm nếu Lãnh Phong được Lãnh gia nhận lại, Quan Doãn là nhân vật điểm tựa của Dung gia và Lãnh gia, tầm quan trọng không nói cũng biết.
Đương nhiên, Dung Tiểu Muội rốt cuộc có phải là con gái Dung Nhất Thủy hay không, đừng nói hiện giờ ông ta không dám khẳng định, chỉ sợ cũng không dám đi làm quen với Dung Nhất Thủy. Dựa vào địa vị của Dung Nhất Thủy hiện nay, nhận lại con là chuyện lớn, vô cùng nghiêm túc, nhất định phải được trung ương phê chuẩn. Nhưng chuyện trong quan trường trước nay như ván cờ, nếu ông ta hiện nay không ra tay trước để chiếm lợi thế, để Quan Doãn bị Kim gia đoạt trước, thành rể quý của Kim gia, thì ông ta đã gây ra một sai lầm vô cùng to lớn trong cuộc đời.
Ông ta nhất định phải thắng ván bài này, huống chi tiền đánh cuộc của ông ta lại là con gái ông ta. Cho dù nếu chẳng may thất bại, Dung Tiểu Muội không phải là con gái của Dung Nhất Thủy, ông ta cũng không có tổn thất gì. Hạ Lai yêu Quan Doãn, Quan Doãn cũng yêu Hạ Lai. Hơn nữa, sau khi chuyện Hạ Lai nhảy lầu trọng thương của Hạ Lai được lan truyền ở Bắc Kinh, cả đám quý tộc trước đây bị Hạ Lai xua như xua vịt giờ toàn bộ đã biến mất. Nhà họ Hạ trước đây có cô con gái trăm người cầu thân giờ lại vắng vẻ, cũng là lòng người dễ thay đổi mà.
Nếu con gái không gả được chỗ tốt nào, thì cứ đơn giản gả cho Quan Doãn, còn đảm bảo được hạnh phúc. Hơn nữa, với thân phận hiện giờ của Quan Doãn, cũng xem như miễn cưỡng xứng với con mình. Chính là dựa vào những điều biết được, mà Hạ Đức Trường mới quyết định bỏ hết tiền cược vào cửa của Quan Doãn.
Hạ Đức Trường vừa nghĩ như vậy, lại nghĩ đến nếu ngay cả ông ta cũng ý thức được Quan Doãn có thể trở thành cầu nối của Dung gia và Kim gia, thì Kim gia càng có thể tỉnh táo nhận thức được tầm quan trọng của Quan Doãn. Hơn nữa, Kim Toàn Đạo luôn sáng suốt hơn ông ta, tuy có định kiến môn đăng hộ đối, nhưng tầm nhìn lại xa. Nếu Kim Toàn Đạo biết được chuyện của Kim Nhất Giai và Quan Doãn, hơn nửa phần là ông ấy sẽ chấp nhận việc này, vì Kim gia cũng muốn mượn Quan Doãn làm cầu nối để thiết lập mối quan hệ chặt chẽ với Lãnh gia và Dung gia.
Không nghĩ còn tốt, càng nghĩ càng kinh hãi. Hạ Đức Trường chắp tay sau lưng đi lòng vòng trong phòng khách, hết sức nghiêm túc nói:
- Ngọc Hoan, qua tết Quan Doãn sẽ đến Bắc Kinh một chuyến, lúc đó nhất định phải mời hắn đến nhà làm khách, em không được làm mất mặt hắn. Còn nữa, em nên khuyên con gái cho tốt, đừng xuất ngoại, ở lại trong nước. Nếu nó đồng ý, nếu Quan Doãn gật đầu, ngày một tháng năm cử hành hôn lễ cho chúng.
- Anh điên rồi hả? Chỉ vì một Quan Doãn mà anh muốn làm lớn chuyện như vậy?
Lý Ngọc Hoan lại nóng lên, bị chọc giận rồi.
- Quan Doãn hiện nay cũng chẳng phải nhân vật gì đã cho hắn ngồi kiệu lớn tám người khiêng. Anh nói Nhất Giai cũng thích Quan Doãn, em nghĩ Kim Toàn Đạo chưa chắc sẽ đồng ý. Đừng quá đề cao Quan Doãn, muốn làm con rể Hạ gia, sau khi vào cửa hắn phải cúi đầu.
- Anh cảnh cáo em, Lý Ngọc Hoan.
Hạ Đức Trường lần đầu tiên tỏ rõ uy phong trước mặt Lý Ngọc Hoan, ông ta không kìm nổi nói:
- Chuyện này cứ quyết định như vậy, nếu có chuyện không may, anh sẽ hỏi đến em. Em muốn đắc tội Quan Doãn, thì chuyện chung thân đại sự của con gái mình, anh sẽ mặc kệ.
Nói xong, Hạ Đức Trường mặc áo, mở cửa mà đi.
Lý Ngọc Hoan sửng sốt. Hạ Đức Trường dám giận dữ với bà, đây là lần đầu tiên nhìn thấy sau mấy mươi năm kết hôn. Một mình bà ngơ ngác ngồi trên sô pha cả nửa ngày, giật mình, đột nhiên nhảy dựng lên, vội vội vàng vàng thay quần áo, cầm điện thoại gọi cho Lý Ngưng Hoan.
- Ngưng Hoan, chị đến nhà em một chuyến, thương lượng vài việc, em chờ nhé.
Cũng không cần biết Lý Ngưng Hoan có thời gian không, bà đặt điện thoại xuống, liền đi xuống lầu.
Hạ Đức Trường và Lý Ngọc Hoan vừa đi, Hạ Lai mở cửa phòng bước ra. Vẻ mặt cô bình tĩnh, nước mắt đã khô. Cô ngồi xuống ghế salon, uống một ngụm nước, đột nhiên phun hết cả nước ra, bị nghẹn, ho khan liên tục.
Trong lòng Hạ Lai khổ sở vô kể. Dù cô đang ho khan dữ dội vẫn không ngừng suy nghĩ. Thật xin lỗi Quan Doãn, nếu anh nghe được những lời vừa rồi, anh còn cảm thấy cưới em sẽ có hạnh phúc sao? Nếu em gả cho anh, có lẽ cả đời sẽ mang đến phiền toái cho anh thôi.
Yêu một người không nhất định là phải ở cùng một chỗ với hắn. Nếu như mình mang đến phiền toái cho hắn, hạnh phúc tuy rộng lớn, chính mình lại yêu hắn mà không phải là yêu, mà chính là tra tấn. Sau khi nghe được cuộc nói chuyện của cha mẹ, còn tình trạng cơ thể mình đang xuất hiện những điều khác thường, quyết tâm của Hạ Lai lại càng kiên định hơn.
Quan Doãn không hề biết rằng, trong suy nghĩ của Hạ Đức Trường, hắn đã trở nên cực kỳ quan trọng. Hơn nữa, Hạ Đức Trường còn không ngừng tăng thêm kỳ vọng với hắn. Hắn không ngờ Hạ Đức Trường lại muốn nhờ gió đông là hắn.
Bây giờ, Quan Doãn hoàn toàn không có chút ý niệm trở thành gió đông và cầu nối gì cả. Tiễn Kim Nhất Giai, nhận được cú điện thoại bi thương của Hạ Lai, tuy tâm trạng hắn hơi đau đớn, nhưng vì ngày tết, trong không khí vui vẻ, hắn cũng nguôi ngoai. Hắn dẫn Tiểu Muội, mang theo Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực và Lý Lý, leo lên chiếc Mercedes Benz đi thăm bạn bè, vui vẻ ăn tết.
Mà ông cụ Dung cũng vui vẻ ra mặt. Có lẽ ông phiêu bạt bên ngoài ba mươi năm, đây là lần đầu tiên ăn tết với người nhà. Mỗi ngày ông đều uống trà, chơi cờ, hay nói chuyện trời đất với Quan Thành Nhân, chìm đắm trong tình thân thiếu thốn từ lâu.
30 Tết, người một nhà dùng bữa cơm đoàn viên. Mồng 2 vốn là ngày về nhà mẹ đẻ. Hàng năm, vào ngày mồng 2, mẹ Quan đều suy sụp tinh thần, chán nản cả nửa ngày, nhưng năm nay lại không như thế, bà nói chuyện với ông cụ Dung cả nửa ngày, tâm trạng rất vui vẻ.
Sáng sớm mồng ba, Quan Doãn nhận được điện thoại của Tề Ngang Dương. Tề Ngang Dương chính thức mời hắn đến nhà làm khách. Quan Doãn đã sớm chuẩn bị tinh thần, vui vẻ nhận lời ngay.
Tạm biệt người nhà, Quan Doãn lái xe chở ông cụ Dung, đi thẳng đến thành phố Yến. Ông cụ Dung muốn đến Bắc Kinh, sau khi hắn đến Tề gia xong cũng muốn cùng đi. Đường đi Bắc Kinh đúng lúc đi ngang thành phố Yến, đồng hành chung đường với ông cụ Dung.
Đã nhiều năm, Quan Doãn mới đi lại con đường đến Bắc Kinh. Hắn cũng không biết hành trình của hắn đến thành phố Yến và Bắc Kinh sẽ gặp một loạt chuyển biến của cuộc đời thế nào.
Lý Ngọc Hoan ngẩng cả người.
- Sao Quan Doãn lại có thể thành điểm tựa được? Nghe ý của anh, Kim Toàn Đạo chẳng những không phản đối chuyện của Kim Nhất Giai và Quan Doãn, mà ông ta còn hoan nghênh cả hai tay sao? Đừng đùa chứ! Nhà họ Kim là danh môn vọng tộc, tuyệt đối không có khả năng gả Kim Nhất Giai vào nhà bình dân đâu.
- Em lầm rồi. Lý Ngọc Hoan, em thật sự là sai lầm rồi.
Thật ra Hạ Đức Trường muốn nói là chính ông ta đã sai lầm. Từ lúc bắt đầu ông ta đã một mực phản đối Hạ Lai và Quan Doãn yêu nhau. Ông ta vốn đã phá vỡ định kiến môn đăng hộ đối, cưới Lý Ngọc Hoan, kết quả là lại vướng vào định kiến môn đăng hộ đối, tìm mọi cách cản trở Quan Doãn. Vì yêu quý con gái mình, ông ta lại hủy diệt đường sống của Quan Doãn, quả thật ông ta đã quá đáng rồi.
Trách ai đây? Đều do Lý Ngọc Hoan cả. Lý Ngọc Hoan tự cho là xuất thân tốt hơn ông ta, sau khi kết hôn, nơi nơi đều bày ra vẻ thiên kim tiểu thư, chèn ép ông ta suốt mấy mươi năm, khiến ông ta luôn bị bao phủ bởi bóng ma xuất thân không tốt đó, dần dà cũng cảm thấy vấn đề xuất thân của ông vô cùng mẫn cảm yếu ớt. Chính vì vậy mà ông ta luôn cho rằng Quan Doãn cũng như ông ta xuất thân không tốt, nhất định là một viên chức nghèo có lòng dạ muốn trèo cao, kết hôn với con gái nhà giàu, mới yêu thương Hạ Lai.
Không ngờ, thân thế của Quan Doãn lại lạ lùng đến vậy, thậm chí có một cô em nhặt được, mà em hắn rõ ràng chính là đứa con gái thất lạc của Dung Nhất Thủy, nhà họ Dung ở Bắc Kinh. Đúng là sự thật quá mức kinh người.
Năm dòng họ lớn ở Bắc Kinh: họ Dung, họ Kim, họ Lãnh cùng họ Điền, họ Lý, không thể tranh cãi, nhà họ Dung có thực lực cao nhất. Bốn họ còn lại, họ Kim và họ Lãnh có thực lực tương đương. Còn họ Điền và họ Lý cũng không hẳn là sàn sàn như nhau. Bốn nhà này vì tranh giành thứ tự mà không ai phục ai, nhưng bốn nhà này không một ai dám làm gì dòng họ đứng đầu, chỉ vì thực lực của họ Dung thật sự quá mức hùng mạnh.
Dung Nhất Thủy là một trong những đại diện của nhà họ Dung, tuy không phải là chủ trì họ Dung, nhưng địa vị của ông ở nhà họ Dung là không thể thay thế. Nghe đồn, ông là chọn lựa kế nhiệm hàng đầu của chủ nhân họ Dung.
Trước đó Dung Nhất Thủy có một đứa con gái bị thất lạc, dường như những người trong nội bộ ở Bắc Kinh không ai không biết. Nguyên nhân thất lạc không tìm ra được. Nghe đồn con gái Dung Nhất Thủy bị lạc không phải là nguyên nhân bất ngờ, mà là do người gây ra. Nhưng cuối cùng là có ẩn tình gì thì không ai biết rõ. Mọi người đồn rằng có liên quan đến động cơ tiếp nhận vị trí chủ nhân nhà họ Dung của Dung Nhất Thủy, còn có người đồn rằng con gái Dung Nhất Thủy bị bắt cóc… những loại tin đồn này không phải là ít ỏi, là vụ án lớn nhất chưa giải quyết trong vòng nội bộ danh gia vọng tộc.
Hạ Đức Trường tuy xuất thân phú quý, nhưng nhà họ Hạ thì còn lâu mới được gọi là thế gia. Đừng so sánh với gia tộc họ Dung khổng lồ, mà ngay cả gia tộc đứng thứ năm trong năm gia tộc lớn ở Bắc Kinh là họ Lý cũng còn kém rất xa.
Hạ Đức Trường luôn muốn gia nhập vào một trong năm dòng họ thế gia đó. Dù nhà ông ta và họ Lý có quan hệ thông gia, nhưng dường như họ Lý cũng chẳng bận tâm đến việc chiếu cố ông ta. Thật ra người ông ta muốn làm quen nhất không phải là người đứng đầu họ Lý mà chính là Dung Nhất Thủy.
Nghe đồn Dung Nhất Thủy có thể tiếp cận được lãnh đạo cấp bậc cao nhất. Hơn nữa, trong năm dòng họ thế gia, lại là người trẻ nhất mà có cấp bậc cao nhất, không thể nghi ngờ là triển vọng chính trị cũng lớn nhất, là một người rất được xem trọng. Nếu Hạ Đức Trường được Dung Nhất Thủy quý mến, lại có sự giúp sức của họ Lý, ông ta ở tỉnh Yến này, không đầy ba năm, đã có thể ngồi vào ngai vàng Phó Bí thư Tỉnh ủy.
Nhưng Hạ Đức Trường ở Bắc Kinh mười mấy năm, một lòng muốn làm quen với Dung Nhất Thủy nhưng không có cửa mà vào. Lúc này đột nhiên có một cơ hội trời cho ngay trước mặt, nếu ông ta bỏ qua thì thật đáng tiếc. Hơn nữa, nếu Hạ Lai thật sự gả cho Quan Doãn, cô em Dung Tiểu Muội của Quan Doãn lại là con của Dung Nhất Thủy, ông ta là nhạc phụ của Quan Doãn, Hạ Lai là chị dâu của Dung Tiểu Muội. Có mối quan hệ này, Dung Nhất Thủy sẽ không tiếp nhận ông ta sao?
Tuyệt đối sẽ không!
Ai cũng biết Dung Nhất Thủy là người trọng tình. Mười mấy năm tìm kiếm con gái không có kết quả là bấy nhiêu năm đầu thêm bạc, mà vợ Dung Nhất Thủy là Thôi Doanh cũng nghe nói vài lần vì lo nghĩ cho con gái mà phải nhập viện. Một khi tìm được Dung Tiểu Muội, họ sẽ không yêu quý như vàng ngọc hay sao? Mười mấy năm mất mát thân tình, nhất định sẽ bồi hoàn gấp bội, mà Quan Doãn mười mấy năm nay yêu thương Tiểu Muội, chắc chắn sẽ trở thành khách quý của nhà họ Dung.
Quan Doãn, Quan Doãn… Hạ Đức Trường gần như bùng nổ. Quan Doãn chẳng những có thể là khách quý của nhà họ Dung, hơn nữa, dựa vào quan hệ thân thiết của hắn với Lãnh Phong, hắn cũng vô cùng có khả năng trở thành khách quý của họ Lãnh. Tuy Lãnh Phong là đứa con rơi của họ Lãnh, nhưng lúc nhân sự ở huyện Khổng rung chuyển, vẫn mơ hồ thấy được dấu hiệu họ Lãnh đã tương trợ Lãnh Phong. Nghe nói lúc Lãnh Phong xuống phương nam đã làm quen được một vị chức sắc quyền quý, quan hệ cá nhân của hai người rất tốt, giờ người này đã có khuynh hướng bay lên rất rõ ràng. Họ Lãnh suy xét đến triển vọng của người này sau này như vậy, có thể một lần nữa sẽ xem xét lại địa vị của Lãnh Phong ở Lãnh gia.
Như vậy, nếu Dung Tiểu Muội thật sự là con gái của Dung Nhất Thủy, lại thêm nếu Lãnh Phong được Lãnh gia nhận lại, Quan Doãn là nhân vật điểm tựa của Dung gia và Lãnh gia, tầm quan trọng không nói cũng biết.
Đương nhiên, Dung Tiểu Muội rốt cuộc có phải là con gái Dung Nhất Thủy hay không, đừng nói hiện giờ ông ta không dám khẳng định, chỉ sợ cũng không dám đi làm quen với Dung Nhất Thủy. Dựa vào địa vị của Dung Nhất Thủy hiện nay, nhận lại con là chuyện lớn, vô cùng nghiêm túc, nhất định phải được trung ương phê chuẩn. Nhưng chuyện trong quan trường trước nay như ván cờ, nếu ông ta hiện nay không ra tay trước để chiếm lợi thế, để Quan Doãn bị Kim gia đoạt trước, thành rể quý của Kim gia, thì ông ta đã gây ra một sai lầm vô cùng to lớn trong cuộc đời.
Ông ta nhất định phải thắng ván bài này, huống chi tiền đánh cuộc của ông ta lại là con gái ông ta. Cho dù nếu chẳng may thất bại, Dung Tiểu Muội không phải là con gái của Dung Nhất Thủy, ông ta cũng không có tổn thất gì. Hạ Lai yêu Quan Doãn, Quan Doãn cũng yêu Hạ Lai. Hơn nữa, sau khi chuyện Hạ Lai nhảy lầu trọng thương của Hạ Lai được lan truyền ở Bắc Kinh, cả đám quý tộc trước đây bị Hạ Lai xua như xua vịt giờ toàn bộ đã biến mất. Nhà họ Hạ trước đây có cô con gái trăm người cầu thân giờ lại vắng vẻ, cũng là lòng người dễ thay đổi mà.
Nếu con gái không gả được chỗ tốt nào, thì cứ đơn giản gả cho Quan Doãn, còn đảm bảo được hạnh phúc. Hơn nữa, với thân phận hiện giờ của Quan Doãn, cũng xem như miễn cưỡng xứng với con mình. Chính là dựa vào những điều biết được, mà Hạ Đức Trường mới quyết định bỏ hết tiền cược vào cửa của Quan Doãn.
Hạ Đức Trường vừa nghĩ như vậy, lại nghĩ đến nếu ngay cả ông ta cũng ý thức được Quan Doãn có thể trở thành cầu nối của Dung gia và Kim gia, thì Kim gia càng có thể tỉnh táo nhận thức được tầm quan trọng của Quan Doãn. Hơn nữa, Kim Toàn Đạo luôn sáng suốt hơn ông ta, tuy có định kiến môn đăng hộ đối, nhưng tầm nhìn lại xa. Nếu Kim Toàn Đạo biết được chuyện của Kim Nhất Giai và Quan Doãn, hơn nửa phần là ông ấy sẽ chấp nhận việc này, vì Kim gia cũng muốn mượn Quan Doãn làm cầu nối để thiết lập mối quan hệ chặt chẽ với Lãnh gia và Dung gia.
Không nghĩ còn tốt, càng nghĩ càng kinh hãi. Hạ Đức Trường chắp tay sau lưng đi lòng vòng trong phòng khách, hết sức nghiêm túc nói:
- Ngọc Hoan, qua tết Quan Doãn sẽ đến Bắc Kinh một chuyến, lúc đó nhất định phải mời hắn đến nhà làm khách, em không được làm mất mặt hắn. Còn nữa, em nên khuyên con gái cho tốt, đừng xuất ngoại, ở lại trong nước. Nếu nó đồng ý, nếu Quan Doãn gật đầu, ngày một tháng năm cử hành hôn lễ cho chúng.
- Anh điên rồi hả? Chỉ vì một Quan Doãn mà anh muốn làm lớn chuyện như vậy?
Lý Ngọc Hoan lại nóng lên, bị chọc giận rồi.
- Quan Doãn hiện nay cũng chẳng phải nhân vật gì đã cho hắn ngồi kiệu lớn tám người khiêng. Anh nói Nhất Giai cũng thích Quan Doãn, em nghĩ Kim Toàn Đạo chưa chắc sẽ đồng ý. Đừng quá đề cao Quan Doãn, muốn làm con rể Hạ gia, sau khi vào cửa hắn phải cúi đầu.
- Anh cảnh cáo em, Lý Ngọc Hoan.
Hạ Đức Trường lần đầu tiên tỏ rõ uy phong trước mặt Lý Ngọc Hoan, ông ta không kìm nổi nói:
- Chuyện này cứ quyết định như vậy, nếu có chuyện không may, anh sẽ hỏi đến em. Em muốn đắc tội Quan Doãn, thì chuyện chung thân đại sự của con gái mình, anh sẽ mặc kệ.
Nói xong, Hạ Đức Trường mặc áo, mở cửa mà đi.
Lý Ngọc Hoan sửng sốt. Hạ Đức Trường dám giận dữ với bà, đây là lần đầu tiên nhìn thấy sau mấy mươi năm kết hôn. Một mình bà ngơ ngác ngồi trên sô pha cả nửa ngày, giật mình, đột nhiên nhảy dựng lên, vội vội vàng vàng thay quần áo, cầm điện thoại gọi cho Lý Ngưng Hoan.
- Ngưng Hoan, chị đến nhà em một chuyến, thương lượng vài việc, em chờ nhé.
Cũng không cần biết Lý Ngưng Hoan có thời gian không, bà đặt điện thoại xuống, liền đi xuống lầu.
Hạ Đức Trường và Lý Ngọc Hoan vừa đi, Hạ Lai mở cửa phòng bước ra. Vẻ mặt cô bình tĩnh, nước mắt đã khô. Cô ngồi xuống ghế salon, uống một ngụm nước, đột nhiên phun hết cả nước ra, bị nghẹn, ho khan liên tục.
Trong lòng Hạ Lai khổ sở vô kể. Dù cô đang ho khan dữ dội vẫn không ngừng suy nghĩ. Thật xin lỗi Quan Doãn, nếu anh nghe được những lời vừa rồi, anh còn cảm thấy cưới em sẽ có hạnh phúc sao? Nếu em gả cho anh, có lẽ cả đời sẽ mang đến phiền toái cho anh thôi.
Yêu một người không nhất định là phải ở cùng một chỗ với hắn. Nếu như mình mang đến phiền toái cho hắn, hạnh phúc tuy rộng lớn, chính mình lại yêu hắn mà không phải là yêu, mà chính là tra tấn. Sau khi nghe được cuộc nói chuyện của cha mẹ, còn tình trạng cơ thể mình đang xuất hiện những điều khác thường, quyết tâm của Hạ Lai lại càng kiên định hơn.
Quan Doãn không hề biết rằng, trong suy nghĩ của Hạ Đức Trường, hắn đã trở nên cực kỳ quan trọng. Hơn nữa, Hạ Đức Trường còn không ngừng tăng thêm kỳ vọng với hắn. Hắn không ngờ Hạ Đức Trường lại muốn nhờ gió đông là hắn.
Bây giờ, Quan Doãn hoàn toàn không có chút ý niệm trở thành gió đông và cầu nối gì cả. Tiễn Kim Nhất Giai, nhận được cú điện thoại bi thương của Hạ Lai, tuy tâm trạng hắn hơi đau đớn, nhưng vì ngày tết, trong không khí vui vẻ, hắn cũng nguôi ngoai. Hắn dẫn Tiểu Muội, mang theo Lưu Bảo Gia, Lôi Tấn Lực và Lý Lý, leo lên chiếc Mercedes Benz đi thăm bạn bè, vui vẻ ăn tết.
Mà ông cụ Dung cũng vui vẻ ra mặt. Có lẽ ông phiêu bạt bên ngoài ba mươi năm, đây là lần đầu tiên ăn tết với người nhà. Mỗi ngày ông đều uống trà, chơi cờ, hay nói chuyện trời đất với Quan Thành Nhân, chìm đắm trong tình thân thiếu thốn từ lâu.
30 Tết, người một nhà dùng bữa cơm đoàn viên. Mồng 2 vốn là ngày về nhà mẹ đẻ. Hàng năm, vào ngày mồng 2, mẹ Quan đều suy sụp tinh thần, chán nản cả nửa ngày, nhưng năm nay lại không như thế, bà nói chuyện với ông cụ Dung cả nửa ngày, tâm trạng rất vui vẻ.
Sáng sớm mồng ba, Quan Doãn nhận được điện thoại của Tề Ngang Dương. Tề Ngang Dương chính thức mời hắn đến nhà làm khách. Quan Doãn đã sớm chuẩn bị tinh thần, vui vẻ nhận lời ngay.
Tạm biệt người nhà, Quan Doãn lái xe chở ông cụ Dung, đi thẳng đến thành phố Yến. Ông cụ Dung muốn đến Bắc Kinh, sau khi hắn đến Tề gia xong cũng muốn cùng đi. Đường đi Bắc Kinh đúng lúc đi ngang thành phố Yến, đồng hành chung đường với ông cụ Dung.
Đã nhiều năm, Quan Doãn mới đi lại con đường đến Bắc Kinh. Hắn cũng không biết hành trình của hắn đến thành phố Yến và Bắc Kinh sẽ gặp một loạt chuyển biến của cuộc đời thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.