Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 114: Dắt tay nhau đến thăm viếng

Huyết Hồng

29/03/2013



Lúc rời khỏi mật khố của gia tộc thì trời đã tờ mờ sáng. Râu Đen đã mặc kệ không biết bỏ đi nơi nào, Lâm Tề mang theo sự phấn khích như một đứa trẻ được một món đồ chơi mới, vui vẻ ra mặt đi tìm Enzo.

Gió vẫn rét buốt như thế nhưng tuyết lớn thì đã ngừng rơi, bầu trời mờ mịt có vẻ đã chuyển sang tối sầm, thậm chí trong gió lạnh đang gào thét cũng mang đến một màu đen xơ xác. Gió rít như lưỡi dao quét trên mặt đất, phát ra tiếng ‘Vù vù’ cực lớn xé nát không trung, Lâm Tề dùng sức thở mạh ra vài cái, làn hơi trắng mờ mịt vừa thoát ra khỏi miệng đã lập tức bị gió lạnh cuốn đi không thấy tăm hơi.

Enzo chỉ mặc một chiếc quần nhỏ, đang vác một tảng đá lớn chạy băng băng quanh tòa nhà chính. Trên người của hắn vọt lên một làn khói trắng mờ mịt, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, hiển nhiên đã chạy khá lâu. Đây cũng là thói quen hình thành trong thời gian Enzo ở Học viện Lục quân, mỗi ngày đều phải dậy sớm tập luyện, thậm chí những ngày trên con tàu Hải Thượng Đại Phong Xa, hắn cũng đều dậy từ sáng sớm leo lên trên bong tàu chạy tới chạy lui hàng trăm vòng.

‘Hồng hộc’ thở phì phò, hắn chậm rãi chạy qua bên cạnh Lâm Tề, hướng về phía Lâm Tề nhe răng cười cười, sau đó lại tiếp tục chạy về phía trước. Enzo rất siêng năng, hắn luôn luôn nắm bắt thời gian để luyện tập, tận dụng thời gian tu luyện, nhưng Lâm Tề lại chưa từng chính thức khổ luyện bao giờ.

Vấn đề nằm ở chỗ này, Lâm Tề chưa từng thật sự chăm chỉ tu luyện, nhưng tiến độ đấu khí của hắn lại luôn luôn vượt qua Enzo, đây cũng là chính khiến Enzo cảm thấy cực kì không công bằng. Nhưng ngọn nguồn gia thế của Lâm Tề lại ở đây, từ lúc nhận thức được thế lực gia tộc của Lâm Tề to lớn đến mức nào thì một chút mất cân bằng kia trong lòng Enzo cũng sớm biến mất rồi – đó chính là đặc quyền mà người đứng đầu đáng được hưởng.

- Này, Enzo!

Lâm Tề thì tay vào trong ủng sờ soạng một lúc, chậm rãi rút ra một thanh kiếm dài bốn thước. Cảnh tượng quỷ dị này khiến Enzo ngây người, chân phải và chân trái vướng vào nhau, thiếu chút nữa ngã cắm đầu trên mặt đất, lảo đảo chạy vài bước về phía trước, ổn định cơ thể một cách khó khăn, hắn ném tảng đá lên trên đống tuyết gần đó, hoảng sợ hỏi:

- Ngươi làm sao làm được thế này?

- Một màn ảo thuật nhỏ, không đáng nhắc đến!

Lâm Tề dương dương tự đắc kéo một kiếm hoa, ném thanh kiếm về phía Enzo:

- Thử xem, đồ tốt lấy từ chỗ cha ta, binh khí ma pháp, ngươi thử xem thế nào.



Binh khí ma pháp? Môi Enzo vừa động, nước miếng đã từ khóe miệng chảy xuống dưới, thật sự là binh khí ma pháp sao? Enzo theo bản năng nghĩ ngay đến thanh lang nha bổng đáng sợ của LyLy đại thẩm, hắn vừa đón lấy thanh kiếm mà Lâm Tề ném sang liền mừng rỡ như điên xem xét kĩ lưỡng.

Thân kiếm thon dài mảnh mai, đúng là tỉ lệ mà một thanh kiếm thượng hảo nên có. Kim loại sử dụng là một loại hợp kim đặc biệt, không giống với loại sắt thép bình thường, híp mắt tới gần nhìn dọc từ thân kiếm cho tới đầu mũi kiếm, trên thân kiếm là từng tầng hoa văn đều nhau tựa như long lân, trong ánh sáng bạch cương của thân kiếm, những hoa văn long lân này lộ ra một lớp màu xanh lam nhạt.

Giữa những hoa văn đó, có sáu đường phù vân sắp xếp thành cặp lúc ẩn lúc hiện, trừ phi tới gần thân kiếm, nếu không căn bản không nhìn thấy được sự tồn tại của những đường phù vân này.

Nắm chuôi kiếm nhẹ nhàng vung lên, bất kể chiều dài hay sức nặng đều vừa đúng. Đặc biệt khiến Enzo kinh ngạc chính là, khi hắn huy động thanh kiếm thì thanh kiếm dường như không phát ra bất cứ tiếng động nào. Giống như cá đang bơi dưới nước, không khí không hề tạo ra bất kì trở ngại nào cho thanh kiếm này.

- Tốt lắm, tốt lắm!

Enzo cười đến mức híp cả mắt lại, hắn nhìn trái nhìn phải, muốn tìm tấm bia nào đó để thử kiếm.

Lâm Tề ưỡn ngực, đột nhiên kêu lớn lên:

- Lyly đại thẩm, trong bếp không phải có sẵn con nghé sao? Ném một con ra đây cho ta thử kiếm!

‘ Hoắc kéo’ một tiếng, cửa bếp từ đằng xa bị mở ra thật mạnh, Lyly đại thẩm cười ha hả vác theo một con trâu đực nặng đến hơn nghìn cân đi nhanh ra. Cách chỗ này còn khoảng ba mươi mét, Lyly đại thẩm vừa dùng sức hai cánh tay nhấc con trâu lên liền nhắm hướng Enzo mà ném tới.

Enzo cả kinh, sau đó liền nhanh chóng tiếp đón, tay phải kéo kiếm cấp tốc đâm về phía trước. Đấu khí của hắn cũng tự nhiên mà được truyền vào thanh kiếm, trên thân kiếm thon dài đột nhiên toát ra một vầng sáng màu vàng nhạt, bao bọc phía bên ngoài quầng sáng màu vàng lại có một tầng phong kình màu xanh nhạt lúc ẩn lúc hiện.

Chính trong khoảnh khắc này, Enzo liên tục đâm ra mười tám kiếm, mỗi kiếm đều đâm thật sâu vào thân thể con trâu đực kia. Xương sọ, xương sống lưng, xương sườn, bụng, mười tám kiếm đều đâm xuyên qua người, cho dù là phần xương sọ cứng nhất cũng đều bị kiếm xuyên qua một cách nhẹ nhàng. Càng làm Enzo kinh ngạc hơn là, lúc hắn đâm xuyên qua người con trâu, hắn căn bản không nhận thấy được bất cứ trở lực nào.

Không hề nghi ngờ gì, nếu dùng thanh kiếm này giết người, hắn cũng sẽ không cảm nhận được bất cứ trở lực nào.



Ngửa mặt lên trời cười to một tiếng, Enzo lướt ngang một bước, tránh khỏi con trâu đực toàn thân đầy máu kia, ra sức ngắm nghía thanh kiếm thần kì này. Vừa nãy trong nháy mắt hắn xuất liên tục mười tám kiếm, còn nhanh gấp đôi so với tốc độ xuất kiếm nhanh nhất của hắn, không nghi ngờ gì nữa đây chính là tật phong thuật được gia tăng trên thanh trường kiếm đã mang đến cho Enzo sự trợ giúp rất lớn. Trong cùng một thời gian có thể xuất ra thêm chín kiếm, sức chiến đấu của Enzo đâu chỉ tăng gấp đôi? Cũng không chỉ tăng thêm hai ba lần.

Lyly đại thẩm dùng sức vỗ tay tán thưởng nói:

- Tên tiểu tử này sử kiếm không tồi, ha ha ha, chỉ là đấu khí có hơi yếu một chút!

Lắc đầu, Lyly đại thẩm thân thiết ôm Lâm Tề một cái, một tay nhấc bổng con trâu đực kia, nghênh ngang trở về phòng bếp. Enzo bị lời nói kia của Lyly đại thẩm đả kích đến không nói nên lời, đấu khí yếu một chút? Ở vào tuổi của Enzo, đã có được tu vị của kỵ sĩ Địa vị vẫn còn gọi là yếu sao?

Lâm Tề cười toe toét đến bên cạnh của Enzo, từ trong giày lấy ra một bình thuốc nhỏ, trong đó có đựng hai viên báo kinh hoàn.

Thấp giọng nói cho Enzo biết hiệu quả thần kì của viên báo kinh hoàn này, tròng mắt Enzo lập tức trở nên sáng loáng. Hắn vừa giật được bình thuốc, liền vội vàng cho vào túi. Có thể khuếch trương, củng cố kinh mạch, loại thuốc này ở phòng đấu giá của đế đô được xem như chỉ có trong truyền thuyết, giá trị của hai viên thuốc này tuyệt đối không thấp hơn hai tòa trang viện rộng lớn, thậm chí còn có thể cao hơn.

Cảm kích nhìn Lâm Tề, Enzo đang chuẩn bị nói mấy câu buồn nôn thì ngoài cửa lớn chợt vọng lại một trận xôn xao.

Rất nhanh đã nhìn thấy Đồ Đao tựa như âm hồn tiến vào, hắn liếc mắt nhìn Lâm Tề và Enzo, trầm giọng nói:

- Đi thay quần áo, chuẩn bị một chút, ba vị đại nhân cùng địa vị với lão gia ở Dạ Minh cùng lúc đến thăm viếng.

Enzo mờ mịt nhìn Lâm Tề, Dạ Minh là cái gì vậy?

Sắc mặt của Lâm Tề lại hơi biến đổi, hắn đương nhiên biết Dạ Minh là cái gì, cái gọi là Dạ Minh chính là liên minh do tất cả các thế lực hắc ám suốt một vùng duyên hải đại lục phương bắc tạo thành, cha của Lâm Tề Râu Đen là một trong mười ba vị hắc y chấp sự của Dạ Minh, cùng địa vị với ông ấy, tự nhiên cũng là những nhân vật to lớn hùng cứ một nơi như Râu Đen.

Ba người như vậy cùng kéo nhau đến thăm viếng, gia tộc Hắc Hổ cũng phải vạn phần coi trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook