Chương 122: Đêm đông
Huyết Hồng
29/03/2013
Để hoan nghênh sự trở về của Enzo, hai mươi mấy hộ quan hệ tốt nhất với Enzo đã tổ chức yến hội từ giữa trưa cho tới lúc hoàng hôn. Trấn Wright là một khu vực nhỏ, tất nhiên không có khả năng tổ chức những yến hội xa hoa như ở Duner, nhưng rượu và thức ăn cũng không tồi.
Gà vịt tự nuôi, ngỗng trắng tự dưỡng, lại cả trâu bò, trái cây, rau củ lấy từ hầm cất chứa ra, thuần khiết hương vị vườn quê. Tuy rằng không giống Dunner với những hương liệu sang quý được chất đầy, ngược lại càng thể hiện rõ được mùi hương nguyên thủy đặc sản vùng đất này, khiến cho Lâm Tề ăn đến nghiện luôn.
Mặt khác còn có rượu gạo do một vài người nông dân làm, không có trộn lẫn bất cứ tạp chất nào, rượu ngon thuần túy dùng lương thực sản xuất. không có những dược thảo tăng cường thể lực, không có những loại hoa làm đẹp dưỡng da, càng không cho lẫn những thứ khí quan sinh vật cổ quái làm cho nam nhân phát triển hùng dũng, đó chính là rượu gạo thuần túy, Lâm Tề uống tới bất cần.
Lại có những cô nương thôn quê thuần phác và rộng rãi, nhiệt tình của các nàng cũng thu hút Lâm Tề, hắn uống rượu, ăn thịt rồi cùng những cô gái nhiệt tình nhảy múa. Đây là lần đầu tiên trong đời Lâm Tề tận tình nhảy múa như thế. Ở đế đô, hắn không có cơ hội tham gia vũ hội, ở Duner, bất cứ cô gái nào biết về Lâm Tề đều không có gan cùng hắn nhảy múa.
Cho nên hôm nay, Lâm Tề cùng với ba mươi lăm cô gái trẻ thuần phác khiêu vũ, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn nhảy múa với các cô gái.
Sau đó, trong lúc say, Lâm Tề lại cùng với bốn mươi sáu thanh niên cường tráng chơi đùa vật lộn, hắn không chút khách khí vật bốn mươi lắm thanh niên trẻ tuổi vào đống tuyết lớn. Mọi người đồng loạt ca ngợi sự anh dũng của Lâm Tề, đây là một tiểu tử tốt khẳng khái, hào phóng, nhã nhặn lại rất có bản lĩnh.
Mà trong đầu Lâm Tề cuối cùng lại tồn tại một vấn đề duy nhất, hai mươi mấy hộ gia đình. Vì sao lại có nhiều cô nương, nhiều người trẻ thuổi, nhiều trẻ con tới vậy? chẳng nhẽ mọi người ở trấn Wright đều đặc biệt sinh đẻ tốt sao? Cuối cùng Lâm Tề say khướt lại thì thào tự nói:
-thật là kỳ quái, bọn họ sao có thể đẻ được nhiều con như vậy? Ồ, nhà ta mà cũng có nhiều trẻ con như vậy thì thật là thú vị.
Sau một hồi yến tiệc hoan nghênh, mọi người ai ấy đều vui vẻ trở về nhà, Enzo mang về những lễ vật đối với những người dân ở đây đều là những thứ tốt nhất. Nhất là năm đồng bạc sáng lòe lòe kia, cang là đại ân lớn với họ. Trong tiếng cười hân hoan, Enzo và Lâm Tề được đưa tới tổ trạch nhà Enzo, hàng xóm cũng mang tới chăn bông và các vật dụng, rồi đốt cả lò sưởi lên, sau đó phần đông hàng xóm mới vui vẻ ra về.
Có lẽ bởi vì ở Duner cũng trải qua vài lần say rượu, Lâm Tề rất nhanh đã tỉnh lại. Uống hết một bình nước lạnh lớn, Lâm Tề rung mình vài cái, chậm rãi khôi phục tinh thần.
Hắn đánh giá tổ trạch của Enzo, đây là một tiểu lầu gồm hai tầng được xây dựng bằng gỗ đã cũ nát, lầu một có một gian đại sảnh và nhà bếp, nhà ăn, Enzo đang hăng say cầm khăn lau những dụng cụ gia đình không biết đã bao lâu rồi chưa được lau chùi ở trong đó. Lầu hai là nơi mà Lâm Tề nằm, nơi đây được ngăn cách làm hai phòng. Đồ gia dụng trong mỗi phòng đều rất đơn giản, chỉ có một chiếc giường và vài cái bàn mà thôi.
Tường phía đông của tầng một có một lò sưởi, bên trong tiếng gỗ cháy sạch “ba ba” kẽ nổ, nhưng lò sưởi này rõ ràng là đã lâu không đốt, ánh lửa nhỏ nhoi không đủ mang lại cho căn phòng chút nhiệt nào. Lâm Tề nằm trên giường cảm thấy bốn phía lạnh buốt, không biết vách tường nơi nào bị nứt, gió lạnh đang không ngừng thổi vào phòng.
Tổ trạch nhà Enzo, thậm chí so với phòng ở kí túc xá của Lâm Tề cũng lạnh lẽo hơn một chút.
Lắc lắc đầu. Phủ thêm cái áo khoác lông hùm lên người, Lâm Tề chập chững theo thang lầu đi xuống lầu một, cau mày hỏi Enzo:
-Enzo, nhà ngươi chỉ có mình ngươi? Ngươi không có huynh đệ tỷ muội khác sao? Ta thấy mấy đại thúc đại thẩm hàng xóm đó, nhà bọn họ có rất nhiều đứa nhỏ đó thôi!
Đang cố gắng chà lau một chiếc áo khoác, Enzo trở mình tỏ ra xem thường, y giắt giẻ lau vào thắt lưng, thấp giọng mắng:
-Ngươi cho rằng nơi đây là đâu chứ? Nơi này không phải đế đô, cũng không phải Duner. Trấn Wright đến đêm là không có trò giải trí gì cả, mọi người chỉ có thể…..cố gắng sinh con.
Lâm Tề mở ra hai tay, rất thành khẩn nói:
-Cho nên ta rất hiếu kỳ, vì sao ngươi không có huynh đệ tỷ muội nào cả?
Enzo trầm mặc một hồi, lắc đầu nói:
-Có một đệ đệ. Một muội muội, bị ăn luôn rồi.
Lúc nói ra, con ngươi Lâm Tề hiện lên một luồng huyết quang khiến Lâm Tề không rét nhưng cũng phải run lên, đó là huyết quang oán hận tới cực điểm. Y hạ giọng nói tiếp:
-Vẫn chưa nói cho ngươi biết, ta có một đệ đệ, một muội muội, ta đã tận mắt nhìn thấy họ bị một lang nhân moi tim ăn.
Nhún nhún vai, Enzo thản nhiên nói:
-Cho nên, ta nhất định phải gia nhập quân đội, chờ trên tay ta đã có cũng đủ quyền lực, ta sẽ xử lý đám lang nhân đó, đám thú nhân dơ bẩn. Chỉ có điều hiện tại thì sao, ta cần cố gắng học những thứ có thể giúp ta bảo toàn mạng sống trong quân đội, những cách giết địch, ngươi biết chứ.
-Như vậy sao?
Lâm Tề lẳng lặng nhìn Enzo, qua hồi lâu, hắn chậm rãi gật đầu nói:
-Vậy, về sau lúc ngươi muốn giết thú nhân, ta, còn có tất cả huynh đệ của chúng ta, đều sẽ giúp ngươi.
Enzo mở miệng mỉm cười, lúc y hé miệng cười, môi thật giống như hai thanh loan đao sắc bén, lộ ra một điều gì đó làm cho người ta phát ra nhuệ khí lạnh từ đáy lòng.
Nhìn Enzo bận rộn, Lâm Tề cũng không thể đứng ở một bên xem, hắn cởi áo khoác, lấy chậu nước và khăn lau, giúp Enzo lau chùi những dụng cụ cũ kĩ trong nhà. Hai người đều rất cẩn thận, rất để tâm, trong trong ngoài ngoài, chà lau sạch sẽ những dụng cụ gỗ cũ kĩ ít nhất cũg phải có niên đại hơn trăm năm lịch sử.
Hai người đều không hé răng, nhưng Lâm Tề biết, mấy thứ này đều lưu lại những kỉ niệm ấm áp với Enzo.
Đây chính là tổ trạch huynh đệ của y, tuy rằng Lâm Tề từ nhỏ chưa phải làm việc nhà lần nào, nhưng hắn làm rất cẩn thận, dù sao hắn cũng không thiếu cái khí lực này. Tuy rằng những thứ này cộng vào cũng chưa tới một đồng tiền vàng, nhưng Lâm Tề biết, mấy thứ này là những vật báu vô giá trong lòng Enzo.
Dưới ngọn đèn dầu mờ tối, hai người cặm cụi chà lau những dụng cụ gia đình và nông cụ cổ xưa, làm cho chúng sạch như mới.
Lửa từ đống gỗ củi trong lò sưởi phát ra những tiếng vang “ba ba”, bắt đầu đã có hơi ấm từ lò sưởi lan ra căn phòng. Ngoài phòng dường như tuyết đang rơi, gió lạnh cuốn tuyết đập vào trên tiểu lầu, thế nhưng cũng không xua tan được hơi ấm trong căn lầu.
Rất nhiều năm rất nhiều năm về trước, Lâm Tề vẫn nhớ rõ, trong một đêm đông, hắn ở trong tổ trạch của huynh đệ tốt nhất của hắn, giúp đỡ y chà lau các loại khí cụ, công việc bận rộn ước chừng suốt đêm.
Đó là quãng thời gian nhẹ nhàng nhất trong đời Lâm Tề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.