Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 25: Địa bàn của ta

Huyết Hồng

29/03/2013



Tia nắng ban mai theo phía chân trời Đông Phương lan rộng ra, sắc trời dần dần sáng tỏ. Hồi lâu gió lạnh vẫn còn ào ào thổi khắp nơi nhưng tuyết lớn thì đột nhiên ngừng lại. Cư dân Bolelli cùng thở phào nhẹ nhõm, rất nhiều người đã hoạt động trở lại, phố lớn ngõ nhỏ đã có không ít người.

Rất nhiều người ở đầu đường châu đầu ghé tai thảo luận với nhau chuyện đã xảy ra vào đêm qua ở quán rượu Kiếm và Mỹ nữ. Quán rượu bất ngờ bị cháy lớn, hơn một trăm học sinh Học viện Lục quân say khướt hôn mê bất tỉnh. Đại thần Lục quân đã tự mình chạy tới hiện trường, ngài nổi trận lôi đình, sắc mặt vô cùng khó coi thiếu chút nữa đã rút kiếm chém người của hiệu trưởng Học viện Lục quân.

Lời đồn đại nhảm nhí dần dần lan rộng khắp các con phố xa gần, các loại tin tức giật gân, kỳ quái không ngừng lan tràn bên trong dân chúng.

Có người nói học sinh Học viện Lục quân này đang tụ tập đánh bạc, cũng có người nói bọn họ đang tiến hành một số giao dịch phi pháp, lại có người nói quán rượu Kiếm và Mỹ nữ là một nơi xấu xa hạ lưu, bên trong rất nhiều nữ hầu và các học sinh này câu kết với nhau làm chuyện không rõ ràng. Các loại gièm pha nhanh chóng lan xa, ở đây người ta không có tin tức giải trí, cảnh đẹp hay ý vui mùa đông cho nên vụ tai tiếng này thậm chí đã theo trạm nghỉ chân xe ngựa nhanh chóng hướng về các nơi của đế quốc và các quốc gia phương Tây truyền rộng ra.

Tiên sinh Gland ở trường đại học Đệ Ngũ mệt mỏi xuống xe ngựa, gió lạnh gào thét thổi đến, gió lạnh khiến lão run run một chút, tinh thần cũng phấn chấn lên. Lão ưỡn ngực, bày ra một tư thế của Trưởng phòng Giáo vụ một trường đại học, một huân tước, một người thượng lưu trong xã hội làm công tác văn hoá nên có thể diện tinh thần rất lớn.

Mặt mày hồng hào, tâm tình tiên sinh Gland rất tốt, tối hôm qua lão đã trải qua một đêm tuyệt vời. Ở một khách sạn xa hoa, sạch sẽ, thoải mái, bí ẩn không người quấy rầy, lão và tiểu thư Gina, người múa dẫn đầu của đoàn kịch múa lưu động Giehse, đã quấn nhau cả đêm.

- Con báo nhỏ đáng yêu, thật sự rất mạnh!

Tuy rằng chân, xương sống, thắt lưng Gland tiên sinh đều đau, hai cánh tay cũng đang không ngừng run run, nhưng lão lại cảm thấy cả người nhẹ nhàng tựa như có thể theo gió bay lên trời cao. Tối hôm qua lão đã có được cảm giác giống như cổ thụ đâm chồi, như cây khô gặp mùa xuân, cái loại nhẹ nhàng vui vẻ nhễ nhại công thành chiếm đất, cái loại tựa như phong lâm núi lửa thổi quét giường khoái hoạt, cái loại tinh lực dư thừa khiến cho đối thủ phải cầu xin tha thứ vì khoái cảm!

Không chỉ tốt về mặt sinh lý, hơn thế nữa tâm lý cũng được giải tỏa, lúc này tiên sinh Gland đã quá vẹn toàn.

Hồi tưởng sáng nay trời đã sáng tỏ rồi mà tiểu thư Gina vẫn còn xụi lơ như bùn nằm ở trên giường không thể động đậy, tiên sinh Gland theo bản năng giơ tay sờ vào túi tiền, thật cẩn thận nắm chặt lọ dược phẩm mà Lâm Tề bán cho lão. Thần kỳ, rất thần kỳ, cái loại cảm giác oai hùng anh phát quả thực khiến tiên sinh Gland muốn phát cuồng.



Chỉ cần một giọt, tiên sinh Gland đã có thể khoái hoạt như khi còn trẻ.

Nhất định phải từ chỗ Lâm Tề mang về thêm mấy lọ nữa, nhất định phải như thế vì đó là dược phẩm, tiên sinh Gland không tiếc bất kỳ cái giá phải trả nào. Hiện tại lão là Trưởng phòng Giáo vụ của trường đại học Đệ Ngũ, sau này lão hiệu trưởng về hưu hoặc một ngày nào đó lão ấy đột nhiên chết đi thì lão rất có khả năng trở thành hiệu trưởng trường đại học Đệ Ngũ. Lão đã là tước vị huân tước, lại thêm gia thế nhà vợ, rất có khả năng lão được dựa vào gia tộc hào phú ấy kế thừa ít nhất một danh hiệu bá tước.

Địa vị lão cao quý, danh dự cũng cực cao, lão ở xã hội thượng lưu Bolelli đâu đâu cũng được người xu nịnh. Dù sao đế quốc đã ba mươi năm không có chiến tranh, văn nhân đã thay thế được quân nhân trở thành nhân vật được tôn trọng của đế quốc. Bây gờ lão còn khiếm khuyết chỗ nào đâu?

Có lẽ khiếm khuyết duy nhất của lão chính là đã không còn trẻ nữa!

Nhưng Lâm Tề bán cho lão dược phẩm lại có thể làm cho lão trở về lứa tuổi thanh xuân, dược phẩm thần kỳ làm cho người ta có được khả năng như khi còn trẻ. Cho nên, không tiếc cái giá phải trả, chẳng sợ Lâm Tề dựa vào đó đưa ra giá cao, một trăm tiền vàng một lọ lão cũng muốn mua về mấy lọ. Thậm chí chỉ cần Lâm Tề đồng ý bán thêm cho lão vài lọ nữa, lão có thể đề cử Lâm Tề sau khi tốt nghiệp tiếp tục đi đại học hạng nhất Bolelli đào tạo thêm nữa!

Nếu có thể theo học ở đại học hạng nhất Bolelli, cũng chính là học viện hoàng gia có lịch sử lâu dài của đế quốc, lấy cái văn bằng vậy thì tiền đồ của Lâm Tề đã có thể được bảo đảm, mặc kệ Lâm Tề theo học bộ môn hành chính nào cũng đều có thể được ít nhất là một chức vị quan viên cấp thấp.

- Như vậy có thể ám chỉ cho hắn điểm này!

Tâm tình tiên sinh Gland thật tốt, chỉ cần Lâm Tề đem loại dược phẩm này bán thêm cho lão mấy lọ, vậy thì một danh sách đề cử có khó khăn gì ? Lão có quyền lực, chính lão phụ trách mặt này.

Huơ huơ cây gậy chống, chân thoải mái nhịp bước, bất kể là mặt sinh lý hay tâm lý đều được thỏa mãn vì thế tiên sinh Gland sung sướng nhảy một điệu Van, bước đi vào vườn trường. Đây là một trong những sở thích của tiên sinh Gland, mỗi lần lão từ bên ngoài trở về trường học, cuối cùng cũng phải đảo một vòng quanh trường, giống như con sư tử dẫn đầu đứng giữa bầy đàn của mình tuần tra lãnh địa, loại hưởng thụ tâm lý này có thể gây cho lão phi thường sung sướng.

Nhưng việc tuần tra hôm nay vừa mới bắt đầu đã bị gián đoạn, tiên sinh Gland rất là tức giận.

Lão căm tức nhìn một đội Long kỵ binh vênh váo tự đắc và mười mấy tên cảnh sát đội mũ đồng toàn thân đều tản ra âm phong tà khí đang lén lút vọt vào trường đại học, hướng về lầu nam sinh lớn nhất ký túc xá phóng đi. Tiên sinh Gland trong lòng lập tức bốc hỏa lên tận đỉnh đầu, làm cái gì vậy? Bọn chúng đang tính làm cái gì?

Khi nào thì bọn thô tục Long kỵ binh cả ngày chỉ biết âm mưu liên hệ cùng với bọn cảnh sát bí mật này lại có đảm lược như vậy công khai xông vào một khu nhà cao quý như trường đại học? Trường đại học, đây là địa phương để bồi dưỡng tinh anh của đế quốc, nơi này mỗi một học sinh đều là tuấn kiệt, tài đức, bọn chết tiệt này sao lại có đảm lược tới đây làm càn?



Hơn nữa điều không thể chịu được chính là bọn chúng lại dám xâm nhập địa bàn của mình!

Nơi này là đại học Đệ Ngũ, là địa bàn của tiên sinh Gland, huân tước tôn quý của đế quốc, bọn họ không ngờ lại dám vừa mới sáng sớm tinh mơ đã vọt vào địa bàn của mình?

Ho khan thật mạnh một tiếng, tiên sinh Gland muốn quát bảo bọn cả gan làm loạn này ngưng lại cái việc đang định làm.

Nhưng tiếng ho khan của lão trong cơn gió lạnh có vẻ vô cùng yếu ớt, bọn Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng này căn bản không có nghe thấy tiếng ho khan của tiên sinh Gland mang nồng đậm ý tứ cảnh cáo, vẫn như trước hưng trí bừng bừng đi nhanh về phía lầu ký túc xá, dã man đánh mạnh vào một số học sinh vừa mới xuống lầu, tựa như chó điên nặng nề trật tự nện bước đi lên.

Rất nhanh trên lầu lớn liền vang lên tiếng hô quát của bọn Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng phá án đặc biệt:

- Lấy danh nghĩa đế quốc hoàng thất, mời mở ra cửa phòng của ngài!

Chưa đến thời gian một cái nháy mắt, không thấy có tiếng động nào truyền đến, bọn Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng tính tình không tốt này liền dùng bạo lực đập nát cửa phòng, trực tiếp xâm nhập vào bên trong.

Khóe mắt tiên sinh Gland trợn lên dữ dội, lão tức giận đến mức run cả người. Rất làm càn, quả thực rất làm càn, bọn thô tục vũ phu này không ngờ không xem một huân tước cao quý như lão ra gì? Tiên sinh Gland phẫn nộ quát lớn một tiếng, hắn chỉ vào một tạp dịch gần nhất giận dữ hét:

- Đi gọi người, đem tất cả người có thể sử dụng đều gọi đến, tất cả cảnh vệ, tất cả những người có nhiệm vụ giữ gìn tác phong và kỷ luật ở chỗ giáo sư và học sinh đều gọi hết!

Tiên sinh Gland phẫn nộ huy động gậy chống, nhăn cái mũi trừng mắt hướng về phía lầu ký túc xá nam sinh chạy như điên mà đi.

Lão tuyệt đối không cho phép có người ở địa bàn của lão làm càn như thế! Ở địa phương này lão mới là người phát ngôn tối cao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook