Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 14: Giúp người gặp nạn

Huyết Hồng

29/03/2013



Phía tây Đại học Đệ Ngũ có một mảnh rừng cây nhỏ, bên trong có trên trăm tòa biệt thự sân nhỏ, nơi này là chỗ ở của giáo sư cấp cao và nhân viên hành chính cao cấp của trường đại học, cũng là nơi có cảnh sắc đẹp nhất và yên tĩnh nhất của toàn trường đại học. Ở nơi chính giữa rừng cây thậm chí còn có một cái hồ nhỏ.

Tầng mây vừa dày vừa nặng đã che đậy bầu trời lại ngăn không cho ánh nắng ban mai xâm nhập. Lúc bầu trời phía đông dần dần sáng lên, trưởng phòng giáo vụ Đại học Đệ Ngũ Gland đã áo mũ chỉnh tề ngồi ở trước bàn ăn, thưởng thức một bữa sáng với những món ăn ngon.

Củi đun cây táo bên trong lò sưởi trong tường đang cháy kêu lên những tiếng “lách tách”, mảnh gỗ cháy tản ra mùi thơm nhàn nhạt làm cho người ta vui vẻ thanh thản. Trong phòng vô cùng ấm áp, nhìn xuyên qua cửa sổ sát mặt đất rộng rãi có thể nhìn thấy những bông tuyết lớn ở bên ngoài vẫn đang không ngừng rơi xuống. Chắc hẳn bên ngoài đang rất lạnh, mà trong phòng thì lại ấm áp như mùa xuân. Sự khác biệt rất lớn làm cho ông Gland thở dài một hơi rất khoan khoái, há miệng uống một ngụm sữa tươi ngon.

Đồ trang trí trong phòng rất tráng lệ, trên vách tường là giấy dán tường đầy màu sắc đẹp, khắp nơi đều là các loại tiểu bài trí với dụng cụ gia đình nạm vàng khảm ngân. Trên khắp bức tường phía đông toàn là đồ gốm quí giá có nguồn gốc từ Đông Phương, tất cả ghế ngồi và đồ ngủ đều dùng tơ lụa làm che mặt, tất cả những cái này thể hiện công khai sự hào phú của gia đình này.

Trưởng phòng Giáo vụ Đại học Đệ Ngũ, huân tước đế quốc, còn có một người vợ mà có xuất thân gia tộc bá tước. Ngài Gland vừa lòng ợ một cái, sờ sờ đầu hơi hói, trên mặt đỏ chót bóng loáng lộ ra một chút nụ cười mỉm vui sướng.

Tiểu nữ tì xinh xắn bưng cẩn thận chén đĩa bạc, đưa lên một phần bánh mì trắng mà có bỏ thêm hoa quả khô mà Ngài Gland thích nhất, Ngài Gland khẽ cười, tay phải tự nhiên mà trượt vào váy của tiểu nữ tì xinh xắn, cố sức bắt lấy đùi non nớt thanh xuân đó. Lão ta nhớ lại tiếng rên rỉ dưới cơ thể mình của tiểu nữ tì mềm mại uyển chuyển này. Trong ngực không thể không nóng rực lên.

Tối ngày hôm qua, lão rốt cuộc dùng vài đồng tiền vàng với ánh vàng rực rỡ để chi trả để cô gái đáng yêu này lên giường với lão. Phu nhân của mình hai ngày nay đều không ở nhà, tất cả đều vì mở rộng cánh cổng giàu có cho Gland tiên sinh.

Lão biết phu nhân của mình thời gian này có mối quan hệ với một số tên quyền quý của Bolelii, lão càng biết cái gọi là phòng khách văn nghệ là xảy ra chuyện gì. Nhưng mà mọi thứ này đều có thể chấp nhận, bà ấy sẽ không để ý lão đang trên người ai mồ hồi như mưa, như vậy hắn cũng sẽ không oán hận bà ta đang dưới cơ thể người ai uyển chuyển thở rên rỉ. Đây là chuyện công bằng. Mọi người tự tìm việc mình thích thôi!

Tiểu nữ tì hờn dỗi hừ một tiếng, liếc nghiêng Ngài Gland vô cùng quyến rũ dễ thương

Ngài Gland cười “ha hả” quái dị ”, trong ngực lại nóng lên. Nhưng khiến lão hơi lo lắng chính là, trong lòng lão tràn ngập ý nghĩ rướt át nhưng thân thể của lão, thực sự mà nói, là nơi đó trên thân thể của lão không có chút phản ứng. Mềm nhũn lạnh như băng. Như một con rắn cỏ nhỏ ngủ đông, một chút phản ứng cũng không có.



Ngài Gland cụt hứng rút tay về , hơi lo lắng cầm lên bánh mì trắng, vừa móc ra quả hạnh nhân bắt đầu nhai chầm chậm kêu ken két. Loại dấu hiệu này không phải tốt lắm, vô cùng không tốt, lão rất hiểu cơ thể lão. Biểu hiện này cho thấy trong mấy ngày gần đây lão cũng không thể thi triển hùng phong .

Vào những ngày bình thường cũng không sao cả, nhưng mà lão ta vừa mới đưa ra yêu cầu nhỏ bé với thần phụ Ballin. Mà thần phụ Ballin cũng dựa theo yêu cầu của lão đem nhiệm vụ chuyển cho những tên sinh viên côn đồ có nhiều thủ đoạn của trong trường Đại Học

Không hề nghi ngờ, ở trong đầu Ngài Gland, Lâm Tề sinh viên như vậy, chính là “tên côn đồ” rõ đầu rõ đuôi. Hắn đúng là tên làm xằng làm bậy không có gì hay ho đối với trường Đại Học . Nhưng lão càng phải có chút thừa nhận , nhân vật lớn như lão cũng không thể không cần sự giúp đỡ của những sinh viên xấu xa này

Nghĩ đến cô nàng Gina múa dẫn đầu đoàn kịch múa Giehse kia, dựa vào kinh nghiệm mà trà trộn khóm hoa nhiều năm như vậy của Ngài Gland, cô ta hẳn vẫn là một cô gái thuần khiết, cô ta rất khác biệt so với bà vợ và người đầy tớ gái của lão. Phu nhân lão ta xuất thân gia tộc quý tộc, còn có những cô gái hầu theo khuôn phép cũ này, đều mềm nhũn như những con chó được nuông chiều .

Liếc mắt nhìn con chó vàng đang ghé vào tường lò sưởi ngáy ngủ. Gland tiên sinh khẽ nhún vai.

Gina khác họ, nàng là một con mèo hoang dã tính, một con báo mạnh mẽ. Cơ thể tràn đầy hơi thở thanh xuân kia, những động tác mạnh mẽ có lực, tất thảy đều mê hoặc Gland tiên sinh. Lão không tiếc phải trả bất cứ giá nào cũng muốn được truy hoan với cô nàng xinh đẹp này. Nghĩ đến cảnh tượng thân hình thanh xuân ở dưới cơ thể mình vặn vẹo giãy dụa, trái tim của Gland tiên sinh lập tức nảy lên kịch liệt.

Nhưng quỷ thần ơi, cái bộ phận quan trọng của lão vẫn im lìm như cũ, không một chút phản ứng.

- Gặp quỷ rồi!

Nghĩ tới Gina nóng bỏng tràn đầy dã tính, Gland tiên sinh bắt đầu hối hận việc phóng túng đêm hôm qua.

Cô gái hầu nhà mình lúc nào mình hưởng mà chẳng được, cho dù vợ mình ở nhà cũng không sao cả. Nhưng mà cô nàng ở đoàn kịch lãng du Giehse kia, loại mặt hàng thượng hạng nhưng cực kỳ hiếm thấy, bất luận vẻ bề ngoài, dáng vóc, làn da, hay là tính tình ương bướng khác hẳn với con gái bình thường, Gina thật sự hấp dẫn mạnh mẽ đối với Gland tiên sinh.



Vì một cô gái hầu mà bỏ qua Gina? Vậy thì thật là uổng phí mà.

Nhưng cơ thể mình thì chính mình hiểu rõ, trong ba năm ngày không thể cải thiện sự hùng phong được, mà đoàn kịch lãng du người Giehse từ trước đến nay sẽ không lưu lại một nơi quá ba ngày! Gland tiên sinh sắc mặt buồn rầu, bữa sáng mỹ vị cũng không thể thu hút sự chú ý của lão nữa. Lão thở dài tuyệt vọng cầm chiếc mũ viền nạm vàng đặt ở trên bàn cơm đội lên đầu, nắm lên một cây gậy mây cầm tay nhỏ bé cúi đầu đi ra khỏi nhà.

Gió lạnh thổi vào người, Gland tiên sinh rùng mình, một ngọn lửa ma quái ở trong lòng lãođang thét gào phẫn nộ muốn giải phóng ra khỏi người lão. Những đầy tớ lười nhác đáng chết này, huân tước Gland cao quý phải đi ra ngoài rồi mà không ngờ bọn chúng còn chuẩn bị xe ngựa tốt?

Lâm Tề há to miệng liên tục ngáp, đi vào sân trong của Gland tiên sinh, vẫy tay cười chào Gland tiên sinh.

Mới sáng sớm tinh mơ đã gặp phải con ruồi bọ rồi, Gland tiên sinh vô cùng chán ngán khi nhìn thấy Lâm Tề. Lão thừa nhận học sinh côn đồ Lâm Tề rất hữu dụng, nhưng cũng không có nghĩa là lão có thể dễ dàng để cho việc tên cồn đồ Lâm Tề tự do ra vào sân vườn của mình. Vẻ mặt lão âm trầm vung gậy chống làm phát ra tiếng gió ‘vút vút’, rít gào hướng về Lâm Tề uy hiếp nói:

- Lâm Tề, tên chết tiệt nhà ngươi, nơi đây là chỗ ngươi nên tới sao?

Bất kể như thế nào, nơi này là chỗ ở của một phu nhân gia tộc bá tước và một huân tước, tên côn đồ Lâm Tề như vậy sao có thể làm bậy xông vào chỗ ở của quý tộc?

Lâm Tề đem một bình thuốc thạch anh cỡ ngón tay cái đặt lên trên tay, hắn vui vẻ cười nói với Gland tiên sinh:

- Ngài Gland tiên sinh thân mến, ta đem đến cho Ngài thứ tốt nhất đây! Ta cảm thấy Ngài hẳn là cần thứ quý giá này, dược thảo thần bí từ Đông Phương đã tinh luyện ra phương thuốc thần kỳ!

Ánh mắt tinh quái liếc nhìn xuống phần dưới cơ thể Gland tiên sinh, tai mắt Lâm Tề ở Đại Học rất nhiều, người đánh xe của Gland chính là thành viên bên ngoài của Thiết Quyền Huynh Đệ hội, hắn biết rõ ông Gland tiên sinh có tật xấu gì đó mà không muốn người khác thấy.

Bình thuốc nước tăng cường sinh lực này không thể không nặn được một khoản tiền lớn từ Gland tiên sinh này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook