Chương 153: Niềm vui bất ngờ của Đề Hương
Huyết Hồng
12/09/2013
Lúc Lâm Tề dẫn người xâm nhập đường Thánh Huy số 1 thì Đề Hương đang khiêu vũ ở bên trong tiểu lầu của mình.
Gia tộc Hoa Lê Thị hầu như là quý tộc hạng nhất của quý tộc đế quốc. Tòa nhà của gia tộc ở Bolelli gần kề với Cung Thắng Lợi, mà bờ tường phía tây của Cung Thắng Lợi chỉ cách đường cái một hai làn xe chạy mà thôi, thậm chí cửa chính của tòa nhà Hoa Lê Thị, đã được cho phép nằm đối diện với đường cái cùng với cửa phía tây của Cung Thắng Lợi.
Nhà cửa to lớn bị các cây cổ thụ che phủ, hơn mười tòa nhà lớn nhỏ được xây dựng phân bố rải rác ở trong sân.
Bản thân là một thanh niên được coi trọng nhất trong gia tộc Hoa Lê Thị, đồng thời cũng là con trai trưởng được lão Hoa Lê Thị nuông chiều, ở góc sân phía tây nam Đề Hương có riêng một tiểu lầu để y sử dụng. Cách tiểu lầu không xa là một cánh cửa hông, từ cánh cửa này dù cho là đi vào trong sân hay là ra khỏi viện cũng đều rất tiện lợi, hơn nữa tuyệt đối sẽ không kinh động lão cha ở trong nhà.
Đây là nơi mà Đề Hương cố tình chọn lựa, bởi vì từ cái cửa hông này, bất kể là y nửa đêm vụng trộm chuồn ra ngoài chơi bời lêu lổng, hoặc là đón tiếp một số cô nương mềm mại đáng yêu nửa đêm lén lút đi vào tiểu lầu của y, cũng đều cực kỳ bí mật.
Mà bày biện bên trong tiểu lầu của Đề Hương cũng giống như của tất cả các công tử quý tộc ở đế đô, bừa bộn lung tung, nhưng mọi nơi đều toát lên vẻ sang trọng quí phái.
Trong phòng tiếp khách rộng lớn, ở giữa là một cái bàn lớn, trên bàn đặt một cái sa bàn của đại lục phương Tây làm từ bộ xương của Độc Giác Cuồng Kình . Các thợ thủ công có tay nghề xuất sắc đã dùng các loại thuốc màu khác nhau khắc trên sa bàn có chu vi cả mấy thước những hình như núi, sông, đầm lầy, rừng rậm đánh dấu ranh giới của hơn mười đế quốc, vương quốc đại lục phương Tây. Nhất là chiến bảo của Bắc Hải vùng Normand và phòng tuyến Bắc Hải, cố ý sử dụng màu chính là màu thuốc đỏ sẫm giống như máu để đánh dấu.
Ngoại trừ cái đại sa bàn này có giá trị xa xỉ ra, trong phòng ở góc phía đông có mấy bộ áo giáp cổ xưa, mỗi một bộ áo giáp đều có màu sắc loang lổ, nhìn qua có vẻ rất cổ xưa. Hơn nữa những áo giáp này đều được nạm vàng khảm bạc rất đẹp đẽ quý giá, chú trọng mặt nghệ thuật. Đống áo giáp lung tung cùng một chỗ này đều là sở hữu của một số đại quý tộc của đại lục đã tiêu vong, mỗi một bộ áo giáp đều có giá trị vô cùng.
Góc phòng ở phía tây lại chất đống vài bức tượng gỗ hình người làm từ gỗ đàn hương, phía trên lộ ra mấy bộ lễ phục được chế tạo vô cùng quý giá. Trong số các bộ lễ phục này có ba bộ kiểu dáng của đàn ông nhưng trong đó còn có hai bộ là váy của phụ nữ. Hai cái váy này gắn đầy trân châu và kim cương, ở giữa các kẻ hở gắn vào không ít lông đuôi của khổng tước quý báu vô cùng, hiển nhiên là phí tổn làm ra vô cùng lớn.
Nhưng hai cái váy này lại dính đầy bụi bậm, ít nhất là nửa năm không có ai xử lý .
Đây là hai cái váy mà Đề Hương chuẩn bị vào mấy tháng dành cho một thiếu nữ tuyệt sắc của một gia đình quý tộc bị suy tàn, trong lòng y tràn đầy hy vọng sẽ dùng hai bộ váy hoa lệ này để trở thành tâm can bảo bối (người yêu quí nhất) trong lòng của nàng. Nhưng hiện tại lão phụ thân của Đề Hương đã trở thành tâm can bảo bối của thiếu nữ kia, Đề Hương cũng chỉ có thể phẫn nộ đem hai bộ váy tốn kém thật nhiều này cho tích bụi ở trong này.
Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, Đề Hương sẽ đem hai bộ váy này quét tước sạch sẽ sau đó đưa cho một vị thiếu nữ khác. Ai biết được? Ở thành thị Bolelli xa hoa lãng phí này, tất cả đều có thể.
Ngoại trừ đống đồ này, trong phòng tiếp khách của Đề Hương còn chất một đống lớn đồ sứ và đồ sơn đến từ Đông Phương, và còn những tác phẩm nghệ thuật linh tinh của các đại lục khác nhau đặt cùng một chỗ với nhau, ví dụ như dệt vật tinh linh và đại phủ của đại lục Hắc Linh để cùng một chỗ với pho tượng bảo thạch để cúng bái địa tinh và cái cột vật tổ ăn thịt người bằng pha lê, những tác phẩm nghệ thuật quý báu này, ở nơi này của Đề Hương cũng không khác gì là rác rưởi.
Phòng khách to như vậy lại chất đầy một đống lộn xộn, chỉ có ở chỗ gần sân phơi miễn cưỡng mới có một khối đất trống mấy mét vuông. Đề Hương đang nắm chặt một bức thư màu vàng nhạt, đắc ý vô cùng múa men trên khoảng đất trống đó.
Trên bức thư là tin tức mới nhất mà U, cận vệ và thủ lĩnh mật thám của y vừa mới mang đến tin tức mới nhất cho y, tin tức mới nhất về Lâm Tề.
Có quyền lực lớn nhất trấn thủ đế đô, bị các quốc gia khác của đại lục gọi là sư tử điên nhưng ở đế quốc Gaul lại được gọi là ‘con chó trung thành nhất của Hoàng Đế Bệ Hạ’, Huyết Sư Tướng Quân Tư Thản Ân, quả nhiên lão và cha của Lâm Tề, Lâm Hổ, làm cho người ta không ngừng suy nghĩ về một mối quan hệ đặc biệt.
Thời kì sau cùng của chiến tranh một trăm năm của lục đảo, Huyết Sư Tướng Quân Tư Thản Ân làm quan chỉ huy của vùng tiền tuyến Duner, ba lần lão bị liên quân dị tộc bao vây nhưng cả ba lần đều được các trưởng bối của Lâm Tề suất lĩnh đội ngũ dân binh của Duner liều chết cứu lão ra. Chính tại trong ba trận huyết chiến ấy, Lâm Tề đã mất đi ông nội và hai bá bá của mình.
Tư Thản Ân bị trọng thương trong ba lượt đại chiến kia, nhưng lão ta lập được công trạng cũng thật kinh người. Lão ta đã đập tan hoàn toàn âm mưu vượt đường Duner để tập kích bất ngờ đế đô của dị tộc phương bắc. Cho nên Hoàng đế đế quốc đã cố ý ban cho lão một lọ bí dược cứu mạng, nhưng bình bí dược này sau cùng lại ở trên người của Lâm Hổ, phụ thân của Lâm Tề.
Căn cứ vào tin tình báo, sau khi kết thúc chiến tranh ba mươi năm, cứ ba năm một lần Tư Thản Ân đều đi nghỉ dưỡng ở Duner, mỗi lần đều dừng lại ở Duner bảy ngày sau đó trở về đế đô. Những lần nghỉ phép trước đây thì không rõ, nhưng hai lần gần đây nhất ở Duner Tư Thản Ân từng lên thuyền đánh cá của công ty săn cá voi Tam Xoa Kích để ra khơi câu cá, mà công ty săn cá voi Tam Xoa Kích đương nhiên có phần lớn cổ phần của gia tộc Lâm Hổ.
Nói cách khác rõ ràng ở hai lần này Tư Thản Ân đã gặp Lâm Hổ!
Càng làm cho Đề Hương đắc ý chính là, U đã cẩn thận điều tra chút ít về quê quán của đoàn cận vệ “Huyết Nha doanh” của Tư Thản Ân, “Huyết Nha doanh“ tổng cộng có một ngàn người, năm trăm người đến từ quê hương của Tư Thản Ân, còn năm trăm người khác không ngờ lại đều đến từ Duner! Nghe nói đây là bởi vì Tư Thản Ân rất có thiện cảm với những đại hán dũng mãnh này của Duner!
Thậm chí trong cấm vệ quân của doanh đế đô, đã có gần ba nghìn người đều đến từ Duner! Bọn họ đều là những người tinh nhuệ được điều động đến từ quân đội Duner.
Điều này có ý nghĩa gì? Ý nghĩa ở trong đó ẩn chứa hàm nghĩa khiến Đề Hương như mở cờ trong bụng!
Không hề nghi ngờ người này đã khống chế đế đô của đế quốc trong phạm vi ngàn dặm, là một thượng tướng hùng mạnh nhất của lực lượng vũ trang, lão và gia tộc Lâm Hổ có quan hệ đồng sinh cộng tử, hơn nữa mối quan hệ này là mối quan hệ bí ẩn không muốn cho người khác biết. Không hề nghi ngờ, chỉ cần Đề Hương lung lạc Lâm Tề được tốt, trong tương lai một ngày nào đó, Đề Hương có thể thông qua Lâm Tề có thể đạt đến tình hữu nghị với Tư Thản Ân!
Gia tộc Hoa Lê Thị đã là đứng đầu trong những nhà quyền quý nhất của đế quốc, nếu gia tộc Hoa Lê Thị còn có thể đạt đến tình hữu nghị với một tướng quân trọng yếu của quân đội, nhất là tướng lãnh này còn nắm trong tay tất cả lực lượng quân sự đế đô!
Ôi chao, thần ơi, việc này rất tốt !
Không ai biết sau lưng Lâm Tề là Tư Thản Ân, một pho tượng quái vật lớn như vậy, thậm chí chính Lâm Tề cũng không hề biết. Nhưng hiện tại, Đề Hương y lại biết !
- Lão sư tử gian trá, bình bí dược kia của ngươi không ngờ không ghi chép lại ở trong hồ sơ quân sự mà lại được ghi chép trong hồ sơ của bí dược được vua ban. Trời ạ, ai lại đi chú ý đến tư liệu của Hoàng Đế Bệ Hạ ban bí dược cho ai dùng? Hơn nữa lại là tư liệu của hơn ba mươi năm về trước!
Đề Hương đưa tay vò nát bức thư, y khẽ thở dài một tiếng.
- Được rồi, ta đối với hai tiểu mỹ nhân kia càng thêm có hứng thú ! Thật sự là quá mỹ diệu.
Gia tộc Hoa Lê Thị hầu như là quý tộc hạng nhất của quý tộc đế quốc. Tòa nhà của gia tộc ở Bolelli gần kề với Cung Thắng Lợi, mà bờ tường phía tây của Cung Thắng Lợi chỉ cách đường cái một hai làn xe chạy mà thôi, thậm chí cửa chính của tòa nhà Hoa Lê Thị, đã được cho phép nằm đối diện với đường cái cùng với cửa phía tây của Cung Thắng Lợi.
Nhà cửa to lớn bị các cây cổ thụ che phủ, hơn mười tòa nhà lớn nhỏ được xây dựng phân bố rải rác ở trong sân.
Bản thân là một thanh niên được coi trọng nhất trong gia tộc Hoa Lê Thị, đồng thời cũng là con trai trưởng được lão Hoa Lê Thị nuông chiều, ở góc sân phía tây nam Đề Hương có riêng một tiểu lầu để y sử dụng. Cách tiểu lầu không xa là một cánh cửa hông, từ cánh cửa này dù cho là đi vào trong sân hay là ra khỏi viện cũng đều rất tiện lợi, hơn nữa tuyệt đối sẽ không kinh động lão cha ở trong nhà.
Đây là nơi mà Đề Hương cố tình chọn lựa, bởi vì từ cái cửa hông này, bất kể là y nửa đêm vụng trộm chuồn ra ngoài chơi bời lêu lổng, hoặc là đón tiếp một số cô nương mềm mại đáng yêu nửa đêm lén lút đi vào tiểu lầu của y, cũng đều cực kỳ bí mật.
Mà bày biện bên trong tiểu lầu của Đề Hương cũng giống như của tất cả các công tử quý tộc ở đế đô, bừa bộn lung tung, nhưng mọi nơi đều toát lên vẻ sang trọng quí phái.
Trong phòng tiếp khách rộng lớn, ở giữa là một cái bàn lớn, trên bàn đặt một cái sa bàn của đại lục phương Tây làm từ bộ xương của Độc Giác Cuồng Kình . Các thợ thủ công có tay nghề xuất sắc đã dùng các loại thuốc màu khác nhau khắc trên sa bàn có chu vi cả mấy thước những hình như núi, sông, đầm lầy, rừng rậm đánh dấu ranh giới của hơn mười đế quốc, vương quốc đại lục phương Tây. Nhất là chiến bảo của Bắc Hải vùng Normand và phòng tuyến Bắc Hải, cố ý sử dụng màu chính là màu thuốc đỏ sẫm giống như máu để đánh dấu.
Ngoại trừ cái đại sa bàn này có giá trị xa xỉ ra, trong phòng ở góc phía đông có mấy bộ áo giáp cổ xưa, mỗi một bộ áo giáp đều có màu sắc loang lổ, nhìn qua có vẻ rất cổ xưa. Hơn nữa những áo giáp này đều được nạm vàng khảm bạc rất đẹp đẽ quý giá, chú trọng mặt nghệ thuật. Đống áo giáp lung tung cùng một chỗ này đều là sở hữu của một số đại quý tộc của đại lục đã tiêu vong, mỗi một bộ áo giáp đều có giá trị vô cùng.
Góc phòng ở phía tây lại chất đống vài bức tượng gỗ hình người làm từ gỗ đàn hương, phía trên lộ ra mấy bộ lễ phục được chế tạo vô cùng quý giá. Trong số các bộ lễ phục này có ba bộ kiểu dáng của đàn ông nhưng trong đó còn có hai bộ là váy của phụ nữ. Hai cái váy này gắn đầy trân châu và kim cương, ở giữa các kẻ hở gắn vào không ít lông đuôi của khổng tước quý báu vô cùng, hiển nhiên là phí tổn làm ra vô cùng lớn.
Nhưng hai cái váy này lại dính đầy bụi bậm, ít nhất là nửa năm không có ai xử lý .
Đây là hai cái váy mà Đề Hương chuẩn bị vào mấy tháng dành cho một thiếu nữ tuyệt sắc của một gia đình quý tộc bị suy tàn, trong lòng y tràn đầy hy vọng sẽ dùng hai bộ váy hoa lệ này để trở thành tâm can bảo bối (người yêu quí nhất) trong lòng của nàng. Nhưng hiện tại lão phụ thân của Đề Hương đã trở thành tâm can bảo bối của thiếu nữ kia, Đề Hương cũng chỉ có thể phẫn nộ đem hai bộ váy tốn kém thật nhiều này cho tích bụi ở trong này.
Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, Đề Hương sẽ đem hai bộ váy này quét tước sạch sẽ sau đó đưa cho một vị thiếu nữ khác. Ai biết được? Ở thành thị Bolelli xa hoa lãng phí này, tất cả đều có thể.
Ngoại trừ đống đồ này, trong phòng tiếp khách của Đề Hương còn chất một đống lớn đồ sứ và đồ sơn đến từ Đông Phương, và còn những tác phẩm nghệ thuật linh tinh của các đại lục khác nhau đặt cùng một chỗ với nhau, ví dụ như dệt vật tinh linh và đại phủ của đại lục Hắc Linh để cùng một chỗ với pho tượng bảo thạch để cúng bái địa tinh và cái cột vật tổ ăn thịt người bằng pha lê, những tác phẩm nghệ thuật quý báu này, ở nơi này của Đề Hương cũng không khác gì là rác rưởi.
Phòng khách to như vậy lại chất đầy một đống lộn xộn, chỉ có ở chỗ gần sân phơi miễn cưỡng mới có một khối đất trống mấy mét vuông. Đề Hương đang nắm chặt một bức thư màu vàng nhạt, đắc ý vô cùng múa men trên khoảng đất trống đó.
Trên bức thư là tin tức mới nhất mà U, cận vệ và thủ lĩnh mật thám của y vừa mới mang đến tin tức mới nhất cho y, tin tức mới nhất về Lâm Tề.
Có quyền lực lớn nhất trấn thủ đế đô, bị các quốc gia khác của đại lục gọi là sư tử điên nhưng ở đế quốc Gaul lại được gọi là ‘con chó trung thành nhất của Hoàng Đế Bệ Hạ’, Huyết Sư Tướng Quân Tư Thản Ân, quả nhiên lão và cha của Lâm Tề, Lâm Hổ, làm cho người ta không ngừng suy nghĩ về một mối quan hệ đặc biệt.
Thời kì sau cùng của chiến tranh một trăm năm của lục đảo, Huyết Sư Tướng Quân Tư Thản Ân làm quan chỉ huy của vùng tiền tuyến Duner, ba lần lão bị liên quân dị tộc bao vây nhưng cả ba lần đều được các trưởng bối của Lâm Tề suất lĩnh đội ngũ dân binh của Duner liều chết cứu lão ra. Chính tại trong ba trận huyết chiến ấy, Lâm Tề đã mất đi ông nội và hai bá bá của mình.
Tư Thản Ân bị trọng thương trong ba lượt đại chiến kia, nhưng lão ta lập được công trạng cũng thật kinh người. Lão ta đã đập tan hoàn toàn âm mưu vượt đường Duner để tập kích bất ngờ đế đô của dị tộc phương bắc. Cho nên Hoàng đế đế quốc đã cố ý ban cho lão một lọ bí dược cứu mạng, nhưng bình bí dược này sau cùng lại ở trên người của Lâm Hổ, phụ thân của Lâm Tề.
Căn cứ vào tin tình báo, sau khi kết thúc chiến tranh ba mươi năm, cứ ba năm một lần Tư Thản Ân đều đi nghỉ dưỡng ở Duner, mỗi lần đều dừng lại ở Duner bảy ngày sau đó trở về đế đô. Những lần nghỉ phép trước đây thì không rõ, nhưng hai lần gần đây nhất ở Duner Tư Thản Ân từng lên thuyền đánh cá của công ty săn cá voi Tam Xoa Kích để ra khơi câu cá, mà công ty săn cá voi Tam Xoa Kích đương nhiên có phần lớn cổ phần của gia tộc Lâm Hổ.
Nói cách khác rõ ràng ở hai lần này Tư Thản Ân đã gặp Lâm Hổ!
Càng làm cho Đề Hương đắc ý chính là, U đã cẩn thận điều tra chút ít về quê quán của đoàn cận vệ “Huyết Nha doanh” của Tư Thản Ân, “Huyết Nha doanh“ tổng cộng có một ngàn người, năm trăm người đến từ quê hương của Tư Thản Ân, còn năm trăm người khác không ngờ lại đều đến từ Duner! Nghe nói đây là bởi vì Tư Thản Ân rất có thiện cảm với những đại hán dũng mãnh này của Duner!
Thậm chí trong cấm vệ quân của doanh đế đô, đã có gần ba nghìn người đều đến từ Duner! Bọn họ đều là những người tinh nhuệ được điều động đến từ quân đội Duner.
Điều này có ý nghĩa gì? Ý nghĩa ở trong đó ẩn chứa hàm nghĩa khiến Đề Hương như mở cờ trong bụng!
Không hề nghi ngờ người này đã khống chế đế đô của đế quốc trong phạm vi ngàn dặm, là một thượng tướng hùng mạnh nhất của lực lượng vũ trang, lão và gia tộc Lâm Hổ có quan hệ đồng sinh cộng tử, hơn nữa mối quan hệ này là mối quan hệ bí ẩn không muốn cho người khác biết. Không hề nghi ngờ, chỉ cần Đề Hương lung lạc Lâm Tề được tốt, trong tương lai một ngày nào đó, Đề Hương có thể thông qua Lâm Tề có thể đạt đến tình hữu nghị với Tư Thản Ân!
Gia tộc Hoa Lê Thị đã là đứng đầu trong những nhà quyền quý nhất của đế quốc, nếu gia tộc Hoa Lê Thị còn có thể đạt đến tình hữu nghị với một tướng quân trọng yếu của quân đội, nhất là tướng lãnh này còn nắm trong tay tất cả lực lượng quân sự đế đô!
Ôi chao, thần ơi, việc này rất tốt !
Không ai biết sau lưng Lâm Tề là Tư Thản Ân, một pho tượng quái vật lớn như vậy, thậm chí chính Lâm Tề cũng không hề biết. Nhưng hiện tại, Đề Hương y lại biết !
- Lão sư tử gian trá, bình bí dược kia của ngươi không ngờ không ghi chép lại ở trong hồ sơ quân sự mà lại được ghi chép trong hồ sơ của bí dược được vua ban. Trời ạ, ai lại đi chú ý đến tư liệu của Hoàng Đế Bệ Hạ ban bí dược cho ai dùng? Hơn nữa lại là tư liệu của hơn ba mươi năm về trước!
Đề Hương đưa tay vò nát bức thư, y khẽ thở dài một tiếng.
- Được rồi, ta đối với hai tiểu mỹ nhân kia càng thêm có hứng thú ! Thật sự là quá mỹ diệu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.