Chương 116: Thuận đường xem náo nhiệt
Huyết Hồng
29/03/2013
- Phụ thân đại nhân!
Arthur đi đến trước mặt Râu Đen, rất là cung kính hướng về Râu Đen hành lễ.
Râu Đen cười ha hả vài tiếng, nhiệt tình ôm Arthur một cái. Ông liếc một cái về phía Lâm Tề, đồng tử hiện lên một tia nhìn cảnh cáo, hiển nhiên Râu Đen không muốn Lâm Tề trước mặt ba vị hắc y chấp sự cùng tề danh với ông ta làm ra những chuyện không nên làm.
Lâm Tề mỉm cười, hắn từ trong đám người bước ra, cung kính hướng về phía ba người bọn Chim béo Kirk lần lượt thi lễ thăm hỏi chúc mừng năm mới, sau đó hắn liền nhiệt tình ôm lấy Arthur:
- Huynh trưởng thân mến, sao hôm qua huynh không đến tham gia yến tiệc của gia tộc? Ta thật nhớ huynh đến chết được, những ngày này huynh đang làm gì thế? Ồ, đúng rồi, tiểu tình nhân của huynh vẫn khỏe chứ? Chính là vị cô nương có mái tóc màu bạch kim đấy?
Arthur trong lòng rất phiền muộn, nhưng y vẫn mang theo vẻ mặt tươi cười, dùng sức ôm lấy Lâm Tề.
- Lâm Tề thân mến, những ngày này ta thật sự có quá nhiều công việc bận rộn, vì vậy không kịp đến tham gia yến tiệc năm mới.
Thở nhẹ một cái, Arthur hướng về Lâm Tề chậm rãi nói:
- Về phần Âu Nhã, nàng đã rời khỏi Dunner, dù sao nàng cũng có cuộc sống riêng của nàng.
Lâm Tề híp mắt nhìn Arthur, Arthur cũng híp một mắt nhìn Lâm Tề, hai người cùng nhìn nhau một lúc, đột nhiên cùng mỉm cười.
Hai người trong lòng đều biết rõ, từ lúc Lâm Tề hỏi ra câu đó, Arthur liền biết Lâm Tề chắc chắn đã ở sau lưng điều tra về tiểu tình nhân đã từng xuất hiện ở khách sạn Hoa Hồng Xanh của hắn; nhưng khi Arthur tra lời như vậy, Lâm Tề cũng đã biết, hắn mãi mãi cũng không thể tìm thấy vị cô nương xinh đẹp có mái tóc dài màu bạch kim nữa rồi.
Mang theo vẻ mặt tươi cười dối trá, hai người tay trong tay đứng bên cạnh Râu Đen, thật giống như một cặp huynh đệ tình cảm thâm hậu.
Bọ ngựa Twain mở to mắt, vờ vĩnh cười nói:
- Hắc Hổ, ngươi có hai đứa con trai quý hóa!
Phu nhân Hoa Hồng Đen Rose lấy ra một cái quạt xếp nhỏ bằng gỗ đàn hương, che miệng cười khẽ, đôi mắt xinh đẹp của nàng thỉnh thoảng nhìn Lâm Tề, lại nhìn Arthur, dường như cảm thấy rất thú vị. Lâm Tề hướng về Rose phu nhân cười rạng rỡ, nữ nhân này cũng rất xinh đẹp, Lâm Tề không ngại nhìn nàng thêm vài cái.
Đương nhiên rồi, Phu nhân Rose không có cái vẻ đáng yêu rạng rỡ thu hút người khác, Lâm Tề cho dù đang đánh giá những đường nét của cơ thể nàng, cũng là đang tính toán nếu như đem phu nhân Rose bán đến Ngũ Đại Liên Đảo, vậy thì bọn thú nhân bẩn thỉu ở đó sẵn sàng trả bao nhiêu tiền để mua nàng đây? Đây vốn là nghề của nàng ta, đem tiền ra mà ước lượng giá trị của nàng, Lâm Tề cảm thấy là chuyện hoàn toàn chính đáng.
- Nhất định đáng giá không ít tiền!
Lâm Tề cuối cùng cũng đưa ra được kết luận.
Duy nhất có Chim béo Kirk là cười hết sức giả tạo, nụ cười của gã giống như một cái mặt nạ đeo trên mặt, một chút nhiệt tình cũng không có. Gã híp hai mắt, ánh mắt sắc bén như dao giữa hai kẽ mắt bé tí đảo qua Lâm Tề, nhưng mỗi khi Lâm Tề tươi cười nhìn lại thì ánh mắt của gã lại vô cùng cẩn thận chuyển đi nơi khác.
Sau một phen hành lễ và thăm hỏi nhiệt tình, Râu Đen mời ba vị đại nhân địa vị cao trọng tiến vào tổ trạch, mời bọn họ đến một gian phòng khách xa hoa nhất của tòa nhà chính. Sáng sớm tinh mơ, mọi người đều chưa dùng bữa sáng, rất nhanh đã có trà nóng với mùi hương nồng đậm và mọi loại điểm tâm đưa lên, đặc biệt là trước mặt Chim béo Kirk còn có một con lợn sữa quay và hai cái đùi dê xông khói, lại còn có một đĩa lớn salad cá ngừ và bảy tám cái xúc xích dưa chua.
Lâm Tề lần đầu tiên gặp được một người có sức ăn lớn đến như vậy, mọi người còn chưa chính thức bắt đầu nói chuyện, Chim béo Kirk đã gặm sạch sẽ con lợn sữa quay và cái đùi dê xông khói, thậm chí đến xương cốt của con lợn cũng đều bị gã nuốt sạch. Salad cá ngừ cũng theo đó mà nhanh chóng trôi vào miệng gã không chút tăm hơi, chỗ xúc xích dưa chua to vừa bằng cánh tay trẻ con kia lại càng bị gã nuốt gọn từng cái một.
Lâm Tề nghi ngờ chỗ xúc xích đó không hề được nhai mà đã bị Chim béo Kirk nuốt chửng rồi.
Tên mập đáng sợ này, sức ăn của gã đúng là quá lớn rồi, Lâm Tề âm thầm tính toán xem gã đã ăn mất của nhà mình hết bao nhiêu tiền vàng, Lâm Tề cảm thấy, sau này hắn nhất định phải từ tên béo này đòi lại gấp trăm lần chỗ tiền thức ăn mà hôm nay gã đã ăn mất.
Cũng như vậy, cái tên béo đáng ghét này, không ngờ gã lại đi ra từ trong xe của Arthur. Lâm Tề không thể không nghi ngờ Arthur và Chim béo Kirk có dây dưa lợi ích gì đó, nếu như Chim béo Kirk thật sự là cứu viện bên ngoài do Arthur tìm đến, vậy thì Lâm Tề phải nghĩ cách đối phó hắn, đây cũng không phải là một tin tức tốt.
Có thể khống chế phần lớn những vụ buôn lậu của vùng duyên hải phương bắc, thực lực của Chim béo Kirk không cần nghĩ cũng biết mạnh thế nào. Có thể sức chiến đấu của thuộc hạ gã không mạnh bằng gia tộc Hắc Hổ, nhưng các mối quan hệ của gã tại địa phương thì không thể xem thường, dù sao thì buôn lậu làm sao có thể tách ra khỏi sự chống lưng của phía quan lại.
Một đại đầu mục trong giới hắc ám có sự hậu thuẫn của phía quan phủ, cũng không phải có thể dễ dàng đối phó.
Trong đầu bốc lên mọi loại ý niệm, liền nhìn thấy Râu Đen uống một tách trà, dùng sức xoa xao bộ râu dày rậm, lớn tiếng cười ha hả hỏi:
- Ta thật sự thấy rất lạ,ba vị làm sao lại có thời gian ngày đầu năm mới đến gặp ta thế này? Ha ha ha, chỗ ba vị cách Dunner cũng không gần a!
Phu nhân Hoa Hồng Đen Rose mỉm cười bâng quơ, nàng ném một tia nhìn kiều mỵ về phía Lâm Tề, nũng nịu nói:
- Hắc Hổ đại nhân, Rose chỉ là tình cờ đi ngang mà thôi. Thời gian trước có một vụ làm ăn lớn, ta phải đích thân đi một chuyến đến Liên bang Thương mại Villas, cả chặng đường vất vả, kết quả là phải đón năm mới bên ngoài. Không phải là phải đến Dunner ngồi thuyền về nhà sao, vừa hay gặp phải hai vị đây!
Bọ ngựa Twain khom lưng xuống, ánh mắt mang theo một chút lén lút nhìn về bốn phía, gã cũng cười cười nói:
- Hắc Hổ, ta cũng chỉ là đi ngang qua. Ha ha, vụ làm ăn lớn, ta vừa xong một vụ làm ăn lớn, không phải đến nhờ ngài phái đi một con thuyền lớn, phái người đáng tin một chút đưa ta về nhà sao? Ai bảo Dunner là cảng duy nhất không bị đóng băng của đế quốc phương bắc? Ta chỉ có thể đến tìm ngươi. Phì Trư là đặc biệt đến tìm ngươi.
Rose và Twain đã dễ dàng đẩy sang cho Chim béo Kirk , Chim béo Kirk tròn vo cười ha hả vài tiếng, khó khăn đứng thẳng người lên, dùng khăn ăn xoa xoa bàn tay to đầy mỡ.
Ho khan một tiếng, Chim béo Kirk cười nói:
- Ta cũng chỉ là thuận đường, ha ha, thuận đường xem náo nhiệt.
Trầm ngâm một lúc, Chim béo Kirk nhìn Râu Đen cười nói:
- Nghe nói Arthur thiếu gia phải quay về quản lý địa bàn của phụ thân hắn? Hắc Hổ, ngươi cũng biết, địa bàn năm xưa của Quỷ Tóc Đỏ là giao thông yếu đạo, rất quan trọng đối với việc làm ăn của ta. Ta muốn hỏi cho rõ, sự phát triển sau này của Lâm Tề...
Arthur mỉm cười nhìn về phía Chim béo Kirk, y định mở miệng nói gì đó.
Nhưng lời nói nghiêm nghị lạnh lẽo của Râu Đen khiến nụ cười của y đột nhiên đông cứng lại.
- Heo mập, chuyện của gia tộc Hắc Hổ ta, không cần ngươi phải quan tâm đến? Arthur phát triển thành ra thế nào, liên quan đến cái rắm nhà ngươi?
Arthur đi đến trước mặt Râu Đen, rất là cung kính hướng về Râu Đen hành lễ.
Râu Đen cười ha hả vài tiếng, nhiệt tình ôm Arthur một cái. Ông liếc một cái về phía Lâm Tề, đồng tử hiện lên một tia nhìn cảnh cáo, hiển nhiên Râu Đen không muốn Lâm Tề trước mặt ba vị hắc y chấp sự cùng tề danh với ông ta làm ra những chuyện không nên làm.
Lâm Tề mỉm cười, hắn từ trong đám người bước ra, cung kính hướng về phía ba người bọn Chim béo Kirk lần lượt thi lễ thăm hỏi chúc mừng năm mới, sau đó hắn liền nhiệt tình ôm lấy Arthur:
- Huynh trưởng thân mến, sao hôm qua huynh không đến tham gia yến tiệc của gia tộc? Ta thật nhớ huynh đến chết được, những ngày này huynh đang làm gì thế? Ồ, đúng rồi, tiểu tình nhân của huynh vẫn khỏe chứ? Chính là vị cô nương có mái tóc màu bạch kim đấy?
Arthur trong lòng rất phiền muộn, nhưng y vẫn mang theo vẻ mặt tươi cười, dùng sức ôm lấy Lâm Tề.
- Lâm Tề thân mến, những ngày này ta thật sự có quá nhiều công việc bận rộn, vì vậy không kịp đến tham gia yến tiệc năm mới.
Thở nhẹ một cái, Arthur hướng về Lâm Tề chậm rãi nói:
- Về phần Âu Nhã, nàng đã rời khỏi Dunner, dù sao nàng cũng có cuộc sống riêng của nàng.
Lâm Tề híp mắt nhìn Arthur, Arthur cũng híp một mắt nhìn Lâm Tề, hai người cùng nhìn nhau một lúc, đột nhiên cùng mỉm cười.
Hai người trong lòng đều biết rõ, từ lúc Lâm Tề hỏi ra câu đó, Arthur liền biết Lâm Tề chắc chắn đã ở sau lưng điều tra về tiểu tình nhân đã từng xuất hiện ở khách sạn Hoa Hồng Xanh của hắn; nhưng khi Arthur tra lời như vậy, Lâm Tề cũng đã biết, hắn mãi mãi cũng không thể tìm thấy vị cô nương xinh đẹp có mái tóc dài màu bạch kim nữa rồi.
Mang theo vẻ mặt tươi cười dối trá, hai người tay trong tay đứng bên cạnh Râu Đen, thật giống như một cặp huynh đệ tình cảm thâm hậu.
Bọ ngựa Twain mở to mắt, vờ vĩnh cười nói:
- Hắc Hổ, ngươi có hai đứa con trai quý hóa!
Phu nhân Hoa Hồng Đen Rose lấy ra một cái quạt xếp nhỏ bằng gỗ đàn hương, che miệng cười khẽ, đôi mắt xinh đẹp của nàng thỉnh thoảng nhìn Lâm Tề, lại nhìn Arthur, dường như cảm thấy rất thú vị. Lâm Tề hướng về Rose phu nhân cười rạng rỡ, nữ nhân này cũng rất xinh đẹp, Lâm Tề không ngại nhìn nàng thêm vài cái.
Đương nhiên rồi, Phu nhân Rose không có cái vẻ đáng yêu rạng rỡ thu hút người khác, Lâm Tề cho dù đang đánh giá những đường nét của cơ thể nàng, cũng là đang tính toán nếu như đem phu nhân Rose bán đến Ngũ Đại Liên Đảo, vậy thì bọn thú nhân bẩn thỉu ở đó sẵn sàng trả bao nhiêu tiền để mua nàng đây? Đây vốn là nghề của nàng ta, đem tiền ra mà ước lượng giá trị của nàng, Lâm Tề cảm thấy là chuyện hoàn toàn chính đáng.
- Nhất định đáng giá không ít tiền!
Lâm Tề cuối cùng cũng đưa ra được kết luận.
Duy nhất có Chim béo Kirk là cười hết sức giả tạo, nụ cười của gã giống như một cái mặt nạ đeo trên mặt, một chút nhiệt tình cũng không có. Gã híp hai mắt, ánh mắt sắc bén như dao giữa hai kẽ mắt bé tí đảo qua Lâm Tề, nhưng mỗi khi Lâm Tề tươi cười nhìn lại thì ánh mắt của gã lại vô cùng cẩn thận chuyển đi nơi khác.
Sau một phen hành lễ và thăm hỏi nhiệt tình, Râu Đen mời ba vị đại nhân địa vị cao trọng tiến vào tổ trạch, mời bọn họ đến một gian phòng khách xa hoa nhất của tòa nhà chính. Sáng sớm tinh mơ, mọi người đều chưa dùng bữa sáng, rất nhanh đã có trà nóng với mùi hương nồng đậm và mọi loại điểm tâm đưa lên, đặc biệt là trước mặt Chim béo Kirk còn có một con lợn sữa quay và hai cái đùi dê xông khói, lại còn có một đĩa lớn salad cá ngừ và bảy tám cái xúc xích dưa chua.
Lâm Tề lần đầu tiên gặp được một người có sức ăn lớn đến như vậy, mọi người còn chưa chính thức bắt đầu nói chuyện, Chim béo Kirk đã gặm sạch sẽ con lợn sữa quay và cái đùi dê xông khói, thậm chí đến xương cốt của con lợn cũng đều bị gã nuốt sạch. Salad cá ngừ cũng theo đó mà nhanh chóng trôi vào miệng gã không chút tăm hơi, chỗ xúc xích dưa chua to vừa bằng cánh tay trẻ con kia lại càng bị gã nuốt gọn từng cái một.
Lâm Tề nghi ngờ chỗ xúc xích đó không hề được nhai mà đã bị Chim béo Kirk nuốt chửng rồi.
Tên mập đáng sợ này, sức ăn của gã đúng là quá lớn rồi, Lâm Tề âm thầm tính toán xem gã đã ăn mất của nhà mình hết bao nhiêu tiền vàng, Lâm Tề cảm thấy, sau này hắn nhất định phải từ tên béo này đòi lại gấp trăm lần chỗ tiền thức ăn mà hôm nay gã đã ăn mất.
Cũng như vậy, cái tên béo đáng ghét này, không ngờ gã lại đi ra từ trong xe của Arthur. Lâm Tề không thể không nghi ngờ Arthur và Chim béo Kirk có dây dưa lợi ích gì đó, nếu như Chim béo Kirk thật sự là cứu viện bên ngoài do Arthur tìm đến, vậy thì Lâm Tề phải nghĩ cách đối phó hắn, đây cũng không phải là một tin tức tốt.
Có thể khống chế phần lớn những vụ buôn lậu của vùng duyên hải phương bắc, thực lực của Chim béo Kirk không cần nghĩ cũng biết mạnh thế nào. Có thể sức chiến đấu của thuộc hạ gã không mạnh bằng gia tộc Hắc Hổ, nhưng các mối quan hệ của gã tại địa phương thì không thể xem thường, dù sao thì buôn lậu làm sao có thể tách ra khỏi sự chống lưng của phía quan lại.
Một đại đầu mục trong giới hắc ám có sự hậu thuẫn của phía quan phủ, cũng không phải có thể dễ dàng đối phó.
Trong đầu bốc lên mọi loại ý niệm, liền nhìn thấy Râu Đen uống một tách trà, dùng sức xoa xao bộ râu dày rậm, lớn tiếng cười ha hả hỏi:
- Ta thật sự thấy rất lạ,ba vị làm sao lại có thời gian ngày đầu năm mới đến gặp ta thế này? Ha ha ha, chỗ ba vị cách Dunner cũng không gần a!
Phu nhân Hoa Hồng Đen Rose mỉm cười bâng quơ, nàng ném một tia nhìn kiều mỵ về phía Lâm Tề, nũng nịu nói:
- Hắc Hổ đại nhân, Rose chỉ là tình cờ đi ngang mà thôi. Thời gian trước có một vụ làm ăn lớn, ta phải đích thân đi một chuyến đến Liên bang Thương mại Villas, cả chặng đường vất vả, kết quả là phải đón năm mới bên ngoài. Không phải là phải đến Dunner ngồi thuyền về nhà sao, vừa hay gặp phải hai vị đây!
Bọ ngựa Twain khom lưng xuống, ánh mắt mang theo một chút lén lút nhìn về bốn phía, gã cũng cười cười nói:
- Hắc Hổ, ta cũng chỉ là đi ngang qua. Ha ha, vụ làm ăn lớn, ta vừa xong một vụ làm ăn lớn, không phải đến nhờ ngài phái đi một con thuyền lớn, phái người đáng tin một chút đưa ta về nhà sao? Ai bảo Dunner là cảng duy nhất không bị đóng băng của đế quốc phương bắc? Ta chỉ có thể đến tìm ngươi. Phì Trư là đặc biệt đến tìm ngươi.
Rose và Twain đã dễ dàng đẩy sang cho Chim béo Kirk , Chim béo Kirk tròn vo cười ha hả vài tiếng, khó khăn đứng thẳng người lên, dùng khăn ăn xoa xoa bàn tay to đầy mỡ.
Ho khan một tiếng, Chim béo Kirk cười nói:
- Ta cũng chỉ là thuận đường, ha ha, thuận đường xem náo nhiệt.
Trầm ngâm một lúc, Chim béo Kirk nhìn Râu Đen cười nói:
- Nghe nói Arthur thiếu gia phải quay về quản lý địa bàn của phụ thân hắn? Hắc Hổ, ngươi cũng biết, địa bàn năm xưa của Quỷ Tóc Đỏ là giao thông yếu đạo, rất quan trọng đối với việc làm ăn của ta. Ta muốn hỏi cho rõ, sự phát triển sau này của Lâm Tề...
Arthur mỉm cười nhìn về phía Chim béo Kirk, y định mở miệng nói gì đó.
Nhưng lời nói nghiêm nghị lạnh lẽo của Râu Đen khiến nụ cười của y đột nhiên đông cứng lại.
- Heo mập, chuyện của gia tộc Hắc Hổ ta, không cần ngươi phải quan tâm đến? Arthur phát triển thành ra thế nào, liên quan đến cái rắm nhà ngươi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.