Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 20: Tiền vàng, mạng sống của ta

Huyết Hồng

29/03/2013



Buổi chiều, hiếm khi thấy Lâm Tề mang theo cặp sách đi đến giảng đường.

Bước qua cầu thang, vào trong giảng đường có khá nhiều sinh viên đang ngồi. Cát Lãng Mỗ cùng Vu Liên mỗi kẻ một bên đi phía sau Lâm Tề, nghênh ngang ngồi vào giữa bàn đầu. Các sinh viên ngồi bàn đầu liếc mắt nhìn, đứng dậy đi sang bàn khác.

Lâm Tề mặt đằng đằng sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ khác, những sinh viên khác gần đó đều tránh xa năm thước.

Wilker bị Hội kỵ sĩ bàn tròn bắt sống. Mọi công cụ cũng như kế hoạch đối phó đều do Enzo chuẩn bị. Buổi chiều ngày hôm nay là tiết học chuyên nghành Tài Vụ và Kế Toán trường đại học Đệ Ngũ rất nổi tiếng về chuyên đề ' tiền vàng' do giáo sư Khấu Ân giảng dạy. Hai năm qua, Lâm Tề không ngại mưa gió, bất luận chuyện gì xảy ra, cho tới bây giờ không chậm trễ bất cứ buổi học nào của giáo sư Khấu Ân.

Giáo sư Khấu Ân giảng dạy về kim tệ, tại trường Đại Học Đệ Ngũ có tiếng là ký sinh trùng hút máu, ký sinh trùng hút máu. Trước kia, ông ta từng đứng đầu bên bộ Hậu Cần, quyền cao chức trọng làm vương làm tướng, nhưng vì bị tình nghi dính líu tới tham nhũng, ông ta bị bộ quân khu trục xuất, bị vua Louis thứ mười ba thu hồi tất cả tước vị. Ông ta thất vọng chuyển đến trường đại học Đệ Ngũ, sử dụng tiền bạc chạy lên cấp trên để được dạy chuyên ngành Tài Chính và Kế Toán, dựa vào sự hiểu biết của mình để làm nghề mưu sinh.

Lâm Tề bị cuốn hút, chính là vì Khấu Ân giảng dạy tất cả các mánh khóe tiền tệ rất tài tình. Có thể khiến cho trưởng phòng kế toán phải đau đầu hoa mắt bởi mánh khóe của ông ta, có thể dùng kỹ năng cắt xén tham ô nhưng không để lại chút manh mối.

Thậm chí, nếu ai đó chỉ cần lót tay cho Khấu Ân chút tiền, ông ta chỉ cần chỉ bảo vài điều, là có thể kiếm được một khoản lợi nhuận lớn. Cho nên, từ trước tới giờ bất luận như thế nào, mặc mưa gió giông tố, Lâm Tề cũng lên giảng đường nghe Khấu Ân giảng bài.

Buổi chiều đầu tiên, tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ lên lớp. Thân hình gầy yếu, khuông mắt dài giống như cái mũi khoan, con ngươi xanh biếc không khác nào loài lang sói đang săn tìm con mồi, giáo sư Khấu Ân thong thả bước đi, chắp tay sau lưng, khom người chậm dãi đi vào lớp học.

Lúc giáo sư Khấu Ân đi vào, trong phòng học có khoảng trăm sinh viên năm thứ ba trường đại học Đệ Ngũ chuyên nghành tài vụ và kế toán. Lâm Tề cùng Cát Lãng Mỗ, Vu Liên trong phòng đứng dậy nhiệt liệt vỗ tay, tỏ ý chào đón nhân vật danh tiếng về lĩnh vực tài vụ và kế toán.

Thậm chí đã từng là chủ tịch bộ phận hậu cần, nắm giữ trong tay trăm vạn đại quân, có quyền quản lý và cung cấp vật tư. Trước khi giữ chức chủ tịch bộ phận hậu cần, Khấu Ân là kẻ nghèo đói túng thiếu, nợ lần bên ngoài hơn một nhìn kim tệ. Nhưng mà từ khi lên đảm nhiệm chức vụ chủ tịch bộ phận hậu cần, cho đến khi bị quân đoàn trục xuất, hoàng đế tước đoạt toàn bộ chức vụ. Ông ta bí mật gửi tiết kiệm vào ngân hàng khoản tiền cực lớn khoảng năm vạn tiền vàng!

Trừ phi cái ngân hàng kia bán đứng giáo sư Khấu Ân, còn những ai không biết ông ta có khoản tiền kếch xù đó.

Song cũng chẳng ai biết, Khấu Ân còn bí mật gửi tiết kiệm ngân hàng nào khác nữa hay không.

Tất cả đều bị che đậy kín kẽ, sau ba năm Khấu Ân đảm nhiệm chức vụ Chủ Tịch bộ hậu cần. Trước khi ông ta bị tước đoạt chức vụ, Hoàng Đế cho gọi toàn bộ ba mươi sáu nhân viên kế toán, tiến hành kiểm tra lại toàn bộ khoản tiền chi tiêu trong ba năm của bộ phận hậu cần. Thế nhưng không có chút manh mối nào, mỗi đồng bạc đều có thể tìm được ngọn nghành, khớp với số tiền đã sử dụng, giáo sư Khấu Ân vẫn trong sạch như nước.



Thế nhưng năm vạn tiền vàng gửi tiết kiêm kia, không ai biết được giáo sư Khấu Ân lấy đâu mà ra!

Trừ khi cái ngân hàng kia từ chỗ gắn bó mật thiết trở thành kẻ thù chính trị của giáo sư Khấu Ân, trừ phi cái ngân hàng kia phá vỡ quy tắc bán đứng giáo sư Khấu Ân. E rằng cho tới bây giờ ông ta vẫn ngồi ở vị trí chủ tịch bộ phận hậu cần. Thậm chí trước khi bị trục xuất, đã từng có tin đồn, cho rằng hoàng đế bệ hạ có ý thăng chức cho ông ta làm đại thần tài chính.

Một người từng nắm giữ chức vụ quan trọng như vậy, đối với kim tệ lắm rất rõ ràng. Lâm Tề, Cát Lãng cùng Vu Liên, ba người bọn họ không sùng bái giáo sư Khấu Ân sao được?

_ Tiền vàng! Tiền vàng! Tiền vàng!

Trong lớp chuyên nghành tài vụ và kế toán trường đại học Đệ Ngũ, sinh viên hai mắt đỏ lòm rít gào ầm ĩ.

- Chúng ta tín ngưỡng cái gì?

Giáo sư Khấu Ân đặt câu hỏi:

- Tiền vàng! Tiền vàng! Tiền vàng!

Sinh viên trong lớp lại tiếp tục hô lớn.

- Mục tiêu của chúng ta là cái gì?

Giáo sư Khấu Ân đột nhiên lần thứ ba thất thanh nói lớn:

- Thật nhiều tiền vàng! Thật nhiều tiền vàng! càng nhiều tiền vàng càng tốt!

Không khí trong phòng náo nhiệt cực điểm.

Giáo sư Khấu Ân cảm thấy hài lòng, buông tay xuống, nhẹ nhàng gật đầu nói:



- Tốt, các trò đều là những sinh viên giỏi. Hãy nhớ kỹ lời ta dạy các trò, chúng ta là nhân viên Tài Vụ Kế Toán, hãy dùng mọi thủ đoạn hợp pháp không làm trái luật lệ, mang về những đồng tiền vàng rực rỡ, đồng tiền bạc sáng chói, cả những đồng bạc dễ thương, thoải mái đút vào tíu.

Khẽ ho một tiếng, giáo sư Khấu Ân từ từ nói:

- Một lần nữa ta muốn nhắc nhở toàn các trò ở đây, hãy lựa chọn một ngân hàng đáng tin cậy!

Khẽ đong đưa bàn tay khô quắt, giáo sư Khấu Ân bắt đầu vào bài giảng buổi chiều hôm nay. Buổi chiều hôm nay ông ta giảng về chủ đề: Dựa vào tước vị và gia sản, làm thế tính toán chính xác một người quý tộc một năm có thể tham ô ở mức độ an toàn tối đa bao nhiêu tiền vàng!

Lâm Tề đờ người như kẻ nghiện ma túy lắng nghe giáo sư Khấu Ân giảng bài, từng câu từng từ, đều mang theo tiền vàng lấp lánh à!

Hai buổi học nhanh chóng trôi qua, giáo sư Khấu Ân vẫn giống như các lần trước, bình thản bước vào phòng, dạy thẳng vào chuyên môn. Lâm Tề vội vàng đuổi theo giáo sư Khấu Ân, rất bình tĩnh đem một tiền vàng bỏ vào túi giáo sư Khấu Ân, sau đó đem bí dược của thầy Khoa Tra ghi chép trên tấm da dê đưa cho giáo sư Khấu Ân.

Trên tấm da dê ghi chép đầy đủ các thí nghiệm của Khoa Tra ở đại học Hậu Cần, thí nghiệm có đầy đủ dược liệu và số lượng. Để trở thành bậc thầy về bí dược, Khoa Tra đã học qua rất nhiều sách quý hiếm, trái lại giá cả hết sức đắt đỏ.

Giáo sư Khấu Ân chậm rãi nhìn qua tài liệu ghi chép trên tấm da dê, chớp mắt, trầm ngâm suy nghĩ trong chốc lát, nhẹ nhàng vỗ lên vai Lâm Tề.

Mười năm lá Nguyệt Hoa Thảo có thể trộn lẫn mười lá Nguyệt Quang Thảo, mặc cho hình dạng mùi vị khác nhau, trông chúng vẫn giống nhau như đúc. Giá một Nguyệt Hoa Thảo là ba tiền vàng, thế nhưng Nguyệt Quang Thảo là thức ăn gia súc. Ở đây cần ba nghìn gốc Nguyệt Hoa Thảo, nếu như muốn vận chuyển thành công cũng không thành vấn đề.

Bấm đầu ngón tay tính toán, giáo sư Khấu Ân gật đầu nói:

- Ba mươi nghìn gốc Nguyệt Hoa Thảo trộn lẫn ba mươi gốc Nguyệt Quang Thảo tuyệt đối không có gì nguy hiểm.

Lâm Tề mắt sang lên, lễ phép cúi đầu tạ ơn giáo sư Khấu Ân.

Giáo sư Khấu Ân hài long mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ vai Lâm Tề, nói:

- Hạt giống của ta, hãy gắng sức làm cho tốt!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook