Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 19: Trao đổi điều kiện

Huyết Hồng

29/03/2013



Cùng lúc, Enzo và Vu Liên chạy tới trước mặt Ballin. Mỗi người một bên, tóm lấy vai gã lôi vào trong phòng, ném gã thật mạnh xuống đất. Tiếng binh khí rút ra khỏi vỏ vang lên giòn tan, không biết Lâm Tề từ đâu chạy đến rút ra một con dao sáng loáng, nổi giận đùng đùng kề dao lên cổ Ballin.

Ballin hoảng sợ, hét lớn kêu cứu. Nhưng mà Cát Lãng Mỗ vô cùng nhanh nhẹn ngồi lên bụng hắn.

Cát Lãng Mỗ quá nặng, khiến Ballin trợn trừng hai con mắt, miệng ói mửa, tim ngừng đập, đau đớn vô cùng kêu lên một tiếng. Cát Lãng Mỗ lầm bầm lắc lư cái mông, nhất thời Ballin cảm thấy phần thắt lưng đau đớn tận xương tủy, không chịu nổi rên rỉ kêu.

Vu Liên quay người đứng dậy đóng kín cửa phòng, Lâm Tề từ từ khom lưng, mặt hằm hằm tiến đến trước mặt Ballin cách không quá nửa thước. Ballin bị Cát Lãng Mỗ đè lên, sắc mặt tím ngắt, giống như cá mắc cạn chỉ có thể hít vào thở ra. Nhưng mà Cát Lãng Mỗ nặng gần bốn trăm cân đè lên ngực gã, khiến gã không thể nào hít chút không khí.

Lâm Tề từ từ hỏi dò:

- Wilker bị Hội kỵ sỹ bàn tròn bắt đi như thế nào?

Ballin tội nghiệp nhìn Lâm Tề, trong cổ họng gã phát ra thanh âm ' khàn khàn' khó nghe. Trong trường đại học gãcó qua lại với một số sinh viên nghịch nghợm, tuy nhiên gã chỉ là người ở giữa, gã chỉ là người ở giữa đưa tin mà thôi. Cảm thấy lưỡi dao lạnh buốt trên cổ, Ballin vô cùng thành kính cầu trời lạy phật, phái thiên lôi xuống đánh chết mấy tên ác ôn này đi!

Một học viên tốt, tuân thủ khuôn phép, tương lai trở thành ông chủ một tập đoàn, lại có thể tàng trữ hung khí trong phòng chứ? Nếu như Ballin không nhìn lầm, trên tay Lâm Tề đang cầm con dao chuyên dùng để giết mổ gia súc, một nhát chém xuống có thể chặt đứt người thành hai khúc!

Nơi này là ký túc xá, Tại sao bây giờ lại xuất hiện tên đồ tể nào đó? Ballin quả thực là người thông minh, gã suy nghĩ chốc lát cảm thấy vật này có chỗ cong, nhất định hắn đang bị sống giao đè lên cổ. Ballin không suy nghĩ nữa.

Cát Lãng Mỗ 'tóp tép' nhai quả trứng luộc, y nhìn kỹ sắc mặt Ballin, trông thấy Ballin sắc mặt tím ngắt dần chuyển thành màu đen. Lúc này y mới từ từ đứng dậy, dè dặt ngồi lên chiếc ghế gỗ. Y cần phải cẩn thận một chút, cách đây nửa năm y từng làm sập giường của Lâm Tề, bị Lâm Tề giày xéo một trận. Bây giờ y trở lên rất cẩn thận, rất tỷ mỉ.

Vừa rồi y không làm gãy xương sường Ballin thành từng đoạn, quả thực là chuyện rất may mắn.

Ballin hít một hơi thật sâu, liền phát ra một âm thanh quái dị. Gã ho dữ dội, lúc này mới đứng lên lắp bắp nói:

- Ta không hề liên quan, các ngươi biết rõ mà, ta không hề liên quan. Ta cùng lũ ác ôn ở học viện Lục Quân không hề quen biết, Arssen mới trợ giúp bọn học viện Lục Quân, ta cùng bọn kia gặp mặt nhau ba lần nhưng cũng chẳng hề có quan hệ gì.

Lâm Tề vẻ mặt âm trầm nhìn Ballin, Ballin kêu lớn, gã không hề phản ứng mà chỉ cười lạnh nói:

- Nếu như ta chặt ngươi thành mười tám khúc, sau đó nửa đêm ném xuống sông Thain, chỉ sau một đêm, ngươi sẽ theo dòng nước phiêu dạt vài trăm dặm, từ nay về sau sẽ không còn Ballin trên đời nữa.



Ballin sắc mặt trắng bệch, gã run lẩy bẩy nói :

- Này, giết ta đi!

Lâm Tề chớp mắt, hắn cười lạnh nói:

- Không đúng, không phải là mưu sát, mà đây là mày không may trượt chân xuống nước mà chết!

Baliin suýt nữa phát khóc, gã vừa sợ hãi vừa tức giận thấp giọng quát:

- Chặt thành mười tám khúc, thế còn không phải là mưu sát sao?

Lâm Tề bừng tỉnh gật gật đầu, hắn dùng sống dao cọ đi cọ lại trên cổ Ballin, cười lạnh nói:

- Ồ, hóa ra là thế, trượt chân xuống nước không thể biến thành mười tám khúc. Vậy chúng ta cho ngươi uống rượu, đập vào sau gáy ngươi, sau ném ngươi xuống nước như thế có được không?

Cười một tiêng đáng sợ, Lâm Tề từ từ nói :

- Một người không đứng vững, say mềm, hắn có thể bơi sao ?

Hai hàng nước mặt chảy xuống dòng dòng, Ballin thấp giọng rên rỉ nói:

- Nhưng mà đại ca Lâm Tề, chúng ta là bạn tốt, chúng ta là bạn tốt mà!

Lâm Tề cười nhạt, hắn lắc đầu lia địa:

- Không, chúng ta không còn bạn, bắt đầu từ tối hôm qua, chúng ta không còn là bạn nữa! Khi cảnh sát tìm thấy mày, bọn họ cũng chỉ cho rằng là ngươi uống rượu say rồi trượt chân xuống nước mà chết thôi!

Ballin chớp chớp mắt, thật bất ngờ vừa nảy khóc nức nở giờ đã dừng lại, nhìn Lâm Tề suy nghĩ một chút. Trâm tư suy nghĩ, gã chậm rãi gật đầu nói:

- Lệnh phù kia! Xin lỗi ta đã sai rồi, tấm kia, thực sự không phải do đại chủ giáo chế tạo ra. Nhưng mà ta tin rằng, ta không hề lừa gạt Lâm Tề đại ca, tao biết ta sai rồi.



Trầm ngâm thở dài một tiếng, Lâm Tề gật đầu nói:

- Đúng vậy, ngươi biết sai, nhưng mà thiếu chút nữa ta bị đại sư Khoa Tra phóng hỏa giết chết rồi!

Ballin giơ ba ngón tay lên, nói :

- Ba trăm tấm phù chuộc tội, giá bao nhiêu, đại ca hiểu rất rõ!

Lâm Tề nghiến răng nghiến lợi, trợn trừng mắt nhìn Ballin, tức giận nói:

- Hai nghìn tấm thì sao? Trong chợ bỗng nhiên xuất hiện nhiều phi giáo hội làm ra nhiều phù chuộc tội giả, ngươi không sợ gặp nhiều phiền phức sao? Tối đa một nghìn tấm thôi, bằng không ngươi giết ta đi! Ta cần có một nửa lợi nhuận nữa! Bằng không ngươi giết ta đi!

Lâm Tề rút dao lại, thật kỳ diệu con dao nặng trịch dần dần biến mất, Enzo cùng Vu Liên vẻ mặt tươi cười nhẹ nhàng đỡ Ballin dậy. Một nghìn tấm lệnh phù của phi giáo hội, lợi nhuận không phải là ít, hiện tại Ballin là một đại gia có tiền, tất nhiên đối đãi có phần ưu ái hơn.

Thoải mái, dùng tay phủi phủi, Lâm Tề nghiến răng cười lạnh nói:

- Được rồi! bây giờ, Ballin thân mếm, hãy nói cho ta biết, lũ đê tiện, vô sỉ, hạ lưu bại hoại kia. Bọn chúng làm thế nào bắt Wilker đi ? Và bọn chúng đưa ra điều kiện gì?

Ballin lau mồ hôi lạnh trên trán, lấy chai rượu trên bàn tu một hơi thật dài.

Uống rượu xong, Ballin nheo con mắt lại nói:

- Bọn chúng bắt Wilker đi thế nào, ta thực sự không biết.

- Nhưng mà bọn chúng ra điều kiện không hề đơn giản. Lâm Tề à, bọn chúng yêu cầu mấy huynh đệ các ngươi, đêm nay mang quán rượu Kiếm và Gái Đẹp ở phía sau ngõ nhỏ ngoài kia đàm phán cùng bọn chúng.

Ballin sắc mặt dại đi nói tiếp:

- Bọn chúng còn yêu cầu các ngươi mang thật nhiều tiền đến!

Lâm Tề nhếch mép cười, quán rượu Kiếm và Gái Đẹp, chính là cứ điểm hoạt động thường xuyên của học viên học viện Lục Quân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook