Quẩy Nơi Dị Giới (Sát Lục Vương Đô - Edryhad)
Chương 2: Viên Đá Khác
Lena (con trai nha mấy bồ :))
23/04/2022
RENGGGGGGGGG!
Tôi nhanh tay vớ lấy cây búa nện vỡ cái đồng hồ, rồi kéo chăn che kín mặt. Sáng chủ nhật, trời âm u đất tù mù, nhiệt kế trong phòng chỉ 16ºC. Với cái thời tiết này, tôi mà không nấn ná trên giường thêm chút nữa thì không phải là tôi. Nhưng mà tôi chỉ cảm thấy ườn người ra, chứ không ngủ tiếp được, tôi thò tay ra khỏi chăn dò tìm viên đá. Viên đá tuy to nhưng chẳng nặng chút nào, tôi lôi vào trong chăn mà săm soi. Các đốm sáng rực lên, lung linh trong bóng tối. Tôi vẫn mãi thắc mắc cái viên đá này sao nó sáng rực lên khi mình đụng vào?
Mân mê chán chê, tôi để viên đá lên bàn, trườn ra khỏi chăn xong chui thẳng vào buồng tắm. Nước nóng khiến con người ta sảng khoái hẳn, bước ra khỏi buồng tắm, tôi vươn vai mặc tạm bộ đồ vắt trên móc rồi bước ra cửa.
Chợ sớm khá vắng, sương mù dày đặc nhưng vẫn đủ thấy đường đi. Tôi mua vài quả trứng với miếng thịt lợn rồi về nhà. Bữa sáng gồm có trứng úp phở, ngồi bên cửa sổ mà mút từng cọng phở mà thấy vui vui (như phê thuốc). Ăn xong, lao lên giường rồi vớ lấy cái điện thoại. Mở máy lên là những dòng tin nhắn í ới được spam như điên từ con bạn:
- Alo!
- ALO! ALO! ALO!
- Lena ơi! Đâu rồi???
- Ê ê ê ê ê ế?
- ...
Nhìn đống tin nhắn nhảy tưng tưng liên hồi mà tôi phát khiếp:
- Mới sáng sớm mà điên vậy?
- Ê ê có tin hottttttttttttt
- ??? Vụ gì?
- Tao lên tinh anh một rồi, trận cuối lên cao thủ nè!
- Trời đụ... Ừ chúc mừng!
Mé nó cái tin, tui tức á! Thường thì tôi cũng là cú đêm, nhưng hôm qua tôi muốn ngủ tối nên con nhỏ chơi một mình. Thấy nhỏ lại soạn tin:
- Ê ăn sáng chưa?
- Thumbs up (biểu tượng good trong messenger, ở đây nghĩa là "rồi")
- Qua nấu tao ăn với tao nay ở một mình nguyên ngày!
- Ứ ử? Ok.
Thế là tôi sửa soạn sang nhà nó, đây cũng chẳng phải lần đầu nên cũng không bất ngờ. Nhà nó ở khá gần, cách nhà tôi một cái công viên nhỏ, công viên hôm nay vắng hoe vắng hắt, chẳng có ai ra ngoài tập thể dục hết! Thấy sờ sợ, tôi tăng tốc đến nhà con bạn. Đến nơi, tôi ấn chuông cửa xong nghe tiếng "RẦM" phía sau liền vộ lui xa ra. Cửa được mở cũng là lúc "nước tràn đê", đồ đạc trong nhà đổ ra cửa kể cả cái tủ quần áo không đổ kềnh ra như mọi khi thì cũng mở cửa bung hết quần áo bên trong ra ngoài. Tôi nhìn ngán ngẩm:
- Mày có là con gái không vậy?!?
- Ứ hự, tao con gái xinh đẹp thuỳ mị nết na vậy mà! - Thy nhe răng cười, hí hú bê đồ vào trong.
- Đẹp thì tuỳ người đánh giá... còn bỏ khúc sau đi mày! Sự thật nó phản cảm lắm!
Con nhỏ vừa phịu má vừa dọn đống đồ vương vãi trên sàn. Trong lúc dọn, tôi để ý thấy trong đống lộn xộn của con nhỏ, có viên đá lạ hoắc, hình như nhỏ mới tậu về do lần trước tôi sang không thấy. Dọn xong, con nhỏ cầm viên đá phủi phủi rồi đặt lên giá để đá trong trí (viên đá của nhỏ hình cầu), viên pha lê trong viên đá sáng rực lên xoay liên tục cho đến khi con nhỏ rời đi rồi lăn lộn trên giường:
- Có mì á! Nấu thêm con tôm với quả trứng cho tui nha!
- Có xúc xích không? - Tôi dòm tủ lạnh.
- Khỏi, trưa ăn!!
- Má ơi, cả ngày ăn mì, sống sao?
- Ai nói trưa ăn tiếp? Kiểu là trưa sẽ có món xúc xích chớ có phải là ăn xúc xích với mì đâu!
- Rồi ai nấu? Thy tự nấu ha? - Tôi ra cắm nước sôi, không để ý con nhỏ đỏ mặt cúi gằm xuống ngúng nguẩy trên giường, rồi quay qua hỏi tiếp. - Cục đá kia mua ở đâu vậy?
Nhỏ bê cục đá lại giường, ngồi vân vê:
- Tao vô cái cửa hàng đồ trang trí bên quận nhất á. Nó bày nhiều cục lắm, to nhỏ hình dạng uốn éo tròn vo gì đủ hết á!
- Ủa rồi sao mua cục này, tao nhớ mày đâu có thích màu vàng đâu? - Tôi lấy nước sôi đổ vào mì rồi bỏ con tôm vào, xong đi chiên trứng.
- À thì... cái này tao không biết sao á, mà lúc tao tới gần mấy cục khác thì không có gì hết, còn cục này thì nó như vậy nè. Nói đoạn, Thy ôm chặt cục đá khiến viên pha lê bên trong quay tít thò lò, phát sáng ầm ầm khiến cả phòng sáng trang hoàng một màu vàng kim chói lọi:
- Lúc ở bển nó còn rung bật bật như người động kinh nữa kìa! Bà bán hàng bữa đó cosplay phù thuỷ, cái thấy vầy bả cho tui luôn.
Tôi ú ớ, trùng hợp đến lạ! Tôi mang đồ ăn cho con nhỏ, nó bật nhạc lên vừa ăn vừa lướt face hóng drama các thứ. Còn tôi tranh thủ hỏi chị google về mấy cục đá phát sáng kia...
Tôi nhanh tay vớ lấy cây búa nện vỡ cái đồng hồ, rồi kéo chăn che kín mặt. Sáng chủ nhật, trời âm u đất tù mù, nhiệt kế trong phòng chỉ 16ºC. Với cái thời tiết này, tôi mà không nấn ná trên giường thêm chút nữa thì không phải là tôi. Nhưng mà tôi chỉ cảm thấy ườn người ra, chứ không ngủ tiếp được, tôi thò tay ra khỏi chăn dò tìm viên đá. Viên đá tuy to nhưng chẳng nặng chút nào, tôi lôi vào trong chăn mà săm soi. Các đốm sáng rực lên, lung linh trong bóng tối. Tôi vẫn mãi thắc mắc cái viên đá này sao nó sáng rực lên khi mình đụng vào?
Mân mê chán chê, tôi để viên đá lên bàn, trườn ra khỏi chăn xong chui thẳng vào buồng tắm. Nước nóng khiến con người ta sảng khoái hẳn, bước ra khỏi buồng tắm, tôi vươn vai mặc tạm bộ đồ vắt trên móc rồi bước ra cửa.
Chợ sớm khá vắng, sương mù dày đặc nhưng vẫn đủ thấy đường đi. Tôi mua vài quả trứng với miếng thịt lợn rồi về nhà. Bữa sáng gồm có trứng úp phở, ngồi bên cửa sổ mà mút từng cọng phở mà thấy vui vui (như phê thuốc). Ăn xong, lao lên giường rồi vớ lấy cái điện thoại. Mở máy lên là những dòng tin nhắn í ới được spam như điên từ con bạn:
- Alo!
- ALO! ALO! ALO!
- Lena ơi! Đâu rồi???
- Ê ê ê ê ê ế?
- ...
Nhìn đống tin nhắn nhảy tưng tưng liên hồi mà tôi phát khiếp:
- Mới sáng sớm mà điên vậy?
- Ê ê có tin hottttttttttttt
- ??? Vụ gì?
- Tao lên tinh anh một rồi, trận cuối lên cao thủ nè!
- Trời đụ... Ừ chúc mừng!
Mé nó cái tin, tui tức á! Thường thì tôi cũng là cú đêm, nhưng hôm qua tôi muốn ngủ tối nên con nhỏ chơi một mình. Thấy nhỏ lại soạn tin:
- Ê ăn sáng chưa?
- Thumbs up (biểu tượng good trong messenger, ở đây nghĩa là "rồi")
- Qua nấu tao ăn với tao nay ở một mình nguyên ngày!
- Ứ ử? Ok.
Thế là tôi sửa soạn sang nhà nó, đây cũng chẳng phải lần đầu nên cũng không bất ngờ. Nhà nó ở khá gần, cách nhà tôi một cái công viên nhỏ, công viên hôm nay vắng hoe vắng hắt, chẳng có ai ra ngoài tập thể dục hết! Thấy sờ sợ, tôi tăng tốc đến nhà con bạn. Đến nơi, tôi ấn chuông cửa xong nghe tiếng "RẦM" phía sau liền vộ lui xa ra. Cửa được mở cũng là lúc "nước tràn đê", đồ đạc trong nhà đổ ra cửa kể cả cái tủ quần áo không đổ kềnh ra như mọi khi thì cũng mở cửa bung hết quần áo bên trong ra ngoài. Tôi nhìn ngán ngẩm:
- Mày có là con gái không vậy?!?
- Ứ hự, tao con gái xinh đẹp thuỳ mị nết na vậy mà! - Thy nhe răng cười, hí hú bê đồ vào trong.
- Đẹp thì tuỳ người đánh giá... còn bỏ khúc sau đi mày! Sự thật nó phản cảm lắm!
Con nhỏ vừa phịu má vừa dọn đống đồ vương vãi trên sàn. Trong lúc dọn, tôi để ý thấy trong đống lộn xộn của con nhỏ, có viên đá lạ hoắc, hình như nhỏ mới tậu về do lần trước tôi sang không thấy. Dọn xong, con nhỏ cầm viên đá phủi phủi rồi đặt lên giá để đá trong trí (viên đá của nhỏ hình cầu), viên pha lê trong viên đá sáng rực lên xoay liên tục cho đến khi con nhỏ rời đi rồi lăn lộn trên giường:
- Có mì á! Nấu thêm con tôm với quả trứng cho tui nha!
- Có xúc xích không? - Tôi dòm tủ lạnh.
- Khỏi, trưa ăn!!
- Má ơi, cả ngày ăn mì, sống sao?
- Ai nói trưa ăn tiếp? Kiểu là trưa sẽ có món xúc xích chớ có phải là ăn xúc xích với mì đâu!
- Rồi ai nấu? Thy tự nấu ha? - Tôi ra cắm nước sôi, không để ý con nhỏ đỏ mặt cúi gằm xuống ngúng nguẩy trên giường, rồi quay qua hỏi tiếp. - Cục đá kia mua ở đâu vậy?
Nhỏ bê cục đá lại giường, ngồi vân vê:
- Tao vô cái cửa hàng đồ trang trí bên quận nhất á. Nó bày nhiều cục lắm, to nhỏ hình dạng uốn éo tròn vo gì đủ hết á!
- Ủa rồi sao mua cục này, tao nhớ mày đâu có thích màu vàng đâu? - Tôi lấy nước sôi đổ vào mì rồi bỏ con tôm vào, xong đi chiên trứng.
- À thì... cái này tao không biết sao á, mà lúc tao tới gần mấy cục khác thì không có gì hết, còn cục này thì nó như vậy nè. Nói đoạn, Thy ôm chặt cục đá khiến viên pha lê bên trong quay tít thò lò, phát sáng ầm ầm khiến cả phòng sáng trang hoàng một màu vàng kim chói lọi:
- Lúc ở bển nó còn rung bật bật như người động kinh nữa kìa! Bà bán hàng bữa đó cosplay phù thuỷ, cái thấy vầy bả cho tui luôn.
Tôi ú ớ, trùng hợp đến lạ! Tôi mang đồ ăn cho con nhỏ, nó bật nhạc lên vừa ăn vừa lướt face hóng drama các thứ. Còn tôi tranh thủ hỏi chị google về mấy cục đá phát sáng kia...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.