Chương 38: Dương Kỳ bị bắt quả tang
Hoa Tiểu Lê
28/10/2024
Có lẽ Tôn Hưng sợ tôi vẫn nghĩ ngợi và nhàm chán nên đã bảo Tôn Ly cùng tôi đi mua sắm.
Thật đánh trúng vào tâm lý phụ nữ thích shopping, lại còn có Tôn Ly bên cạnh, vừa khẳng định vị trí của tôi ở nhà chồng, anh ấy vừa có thể thông qua em gái "giám sát" mọi động thái của tôi.
Ý tưởng cao tay và không tồi, tôi cũng muốn được gần gũi với em chồng hơn.
Đang là thời điểm giao mùa, Tôn Ly quyết định sẽ mua vài bộ đồ thu đông mới. Chúng tôi cùng nhau vào một store của một hãng xa xỉ.
Cô ấy là VIP của nhãn hàng, nên vừa tới cửa đã có nhân viên tiếp đón chu đáo.
- Chị dâu, chiếc áo này rất hợp với chị đấy.
Tôi nhìn mức giá đắt tới không tưởng, nói thật là tôi vẫn còn bỡ ngỡ với việc được phục vụ như VIP thế này. Tôi có dùng đồ hiệu, nhưng chỉ một vào item chứ không phải toàn bộ trang phục trong tủ đồ. Tôn Hưng đề nghị tôi lấy thẻ của anh và chi tiêu thoải mái, nên tôi mạnh dạn mở lời.
- Ừm. Em ưng ý thứ gì chưa? Chị sẽ tặng em.
- Em cũng có tiền mà. Cả em và Dương Kỳ đều có thẻ đen, nhưng em sẽ nhận tiền của anh trai tội gì mà không dùng. Anh của em nhiều tiền lắm, mua 10 món đồ trong này cũng không làm anh ấy nghèo đi đâu.
Ban đầu tôi còn ngại, sợ Tôn Ly để ý cách chi tiêu của tôi, ra tiện phung phí bào tiền của anh trai cô ấy. Không ngờ em chồng lại bày tỏ "cảm động " như vậy, không rõ là vô tư thật hay thử lòng tôi nữa. Tôi quyết định sẽ mua sắm ở mức vừa phải và chỉ mua những thứ thật sự cần.
Hai chúng tôi được giới thiệu những phụ kiện trong bộ sưu tập mới. Tôi không hứng thú với mấy món vòng vèo hay túi ví, trái lại, Tôn Ly chăm chú xem từng mẫu lắc tay.
Ở góc nghiêng, Tôn Ly rất xinh, kiểu sang và có chút kiêu ngạo, vài đường nét khá giống Tôn Hưng. Khí chất con nhà giàu trong trứng nước không lẫn đi đâu được.
Tôi muốn để cô ấy được tự nhiên, nên đã một mình đi loanh quanh và xem đồ. Chiếc áo len cashmere màu nâu sẫm thu hút ánh nhìn của tôi. Ngay khi thấy nó tôi liền nghĩ Tôn Hưng mặc sẽ rất đẹp. Tiêu tiền của anh ấy, tôi nên mua gì đó cho chồng thay vì chỉ mua cho mình.
Bỗng có hai vị khách khác tiến vào, tôi bất giác xoay người nhìn thì ngạc nhiên phát hiện là em rể. Kì lạ hơn, bên cạnh Dương Kỳ là một cô gái, mà cô ta toát lên vẻ sexy yêu nghiệt.
Não tôi lập tức nảy số một tình huống trớ trêu, Dương Kỳ cũng ngạc nhiên không kém. Cậu ấy thấy tôi liếc về phía bóng lưng Tôn Ly thì sững sờ.
Bắt gặp nhau tình cờ thế này đúng là éo le. Tôi nhíu mày, Dương Kỳ không lên tiếng mà ánh mắt nhìn tôi khẩn thiết. Rõ ràng cậu ấy không muốn bị vợ phát hiện. Tôi đang bối rối có nên mách Tôn Ly hay lặng yên để em rể chuồn lẹ, thì em chồng xoay người lại.
- Chị dâu, vòng tay này hay lắm.
Tay cô ấy đang lắc nhẹ khoe khoang thì bỗng khựng lại khi thấy chồng mình đi cùng người phụ nữ khác. Có ngốc cũng hiểu Dương Kỳ le ve ong bướm ở ngoài. Và đen đủi cho em rể của tôi, gặp trúng vợ giữa thanh thiên bạch nhật.
Tôn Ly nhìn Dương Kỳ như muốn đâm thủng, rồi lại quắc mắt nhìn sang người phụ nữ kia.
Tôi ngỡ sẽ có gì đó khủng khiếp xảy ra, chứng kiến Tôn Ly từng đanh đá với Tôn Hạo dù thua em họ 5 tuổi, tôi nghi ngại cô ấy sẽ làm um lên với chồng một cách xắt xéo.
Ơ mà không nha. Có lẽ đang ở một store sang trọng, có tôi, có người khác, nên Tôn Ly chọn cách điềm tĩnh để giữ thể diện.
Cô ấy nói với tôi.
- Chị dâu, xem ra hôm nay chúng ta không cần tiêu tiền của mình rồi. Dương Kỳ nhà em tận tụy tới tận đây cơ mà.
Cái khúc "Dương Kỳ nhà em" được Tôn Ly nhấn mạnh, như để nhắc nhở chồng, để thị uy và dằn mặt ai đó.
Dương Kỳ cười gượng gạo và cất lời.
- Em yêu và chị dâu mua được gì chưa? Hình như có bộ sưu tập mới, hai người hãy mua sắm thỏa thích nhé.
Tôn Ly cong môi cười, giọng lạnh nhạt khác hẳn sự hào hứng trước đó.
- Từ khi nào chồng yêu quan tâm bộ sưu tập mới vậy? Em nhớ là anh từng nói hãng này không hợp gu anh mà.
Lần đầu tôi thấy một Tôn Ly nói mà không chớp mắt. Ánh mắt ghê gớm của cô ấy khiến tôi nổi da gà.
Thật đánh trúng vào tâm lý phụ nữ thích shopping, lại còn có Tôn Ly bên cạnh, vừa khẳng định vị trí của tôi ở nhà chồng, anh ấy vừa có thể thông qua em gái "giám sát" mọi động thái của tôi.
Ý tưởng cao tay và không tồi, tôi cũng muốn được gần gũi với em chồng hơn.
Đang là thời điểm giao mùa, Tôn Ly quyết định sẽ mua vài bộ đồ thu đông mới. Chúng tôi cùng nhau vào một store của một hãng xa xỉ.
Cô ấy là VIP của nhãn hàng, nên vừa tới cửa đã có nhân viên tiếp đón chu đáo.
- Chị dâu, chiếc áo này rất hợp với chị đấy.
Tôi nhìn mức giá đắt tới không tưởng, nói thật là tôi vẫn còn bỡ ngỡ với việc được phục vụ như VIP thế này. Tôi có dùng đồ hiệu, nhưng chỉ một vào item chứ không phải toàn bộ trang phục trong tủ đồ. Tôn Hưng đề nghị tôi lấy thẻ của anh và chi tiêu thoải mái, nên tôi mạnh dạn mở lời.
- Ừm. Em ưng ý thứ gì chưa? Chị sẽ tặng em.
- Em cũng có tiền mà. Cả em và Dương Kỳ đều có thẻ đen, nhưng em sẽ nhận tiền của anh trai tội gì mà không dùng. Anh của em nhiều tiền lắm, mua 10 món đồ trong này cũng không làm anh ấy nghèo đi đâu.
Ban đầu tôi còn ngại, sợ Tôn Ly để ý cách chi tiêu của tôi, ra tiện phung phí bào tiền của anh trai cô ấy. Không ngờ em chồng lại bày tỏ "cảm động " như vậy, không rõ là vô tư thật hay thử lòng tôi nữa. Tôi quyết định sẽ mua sắm ở mức vừa phải và chỉ mua những thứ thật sự cần.
Hai chúng tôi được giới thiệu những phụ kiện trong bộ sưu tập mới. Tôi không hứng thú với mấy món vòng vèo hay túi ví, trái lại, Tôn Ly chăm chú xem từng mẫu lắc tay.
Ở góc nghiêng, Tôn Ly rất xinh, kiểu sang và có chút kiêu ngạo, vài đường nét khá giống Tôn Hưng. Khí chất con nhà giàu trong trứng nước không lẫn đi đâu được.
Tôi muốn để cô ấy được tự nhiên, nên đã một mình đi loanh quanh và xem đồ. Chiếc áo len cashmere màu nâu sẫm thu hút ánh nhìn của tôi. Ngay khi thấy nó tôi liền nghĩ Tôn Hưng mặc sẽ rất đẹp. Tiêu tiền của anh ấy, tôi nên mua gì đó cho chồng thay vì chỉ mua cho mình.
Bỗng có hai vị khách khác tiến vào, tôi bất giác xoay người nhìn thì ngạc nhiên phát hiện là em rể. Kì lạ hơn, bên cạnh Dương Kỳ là một cô gái, mà cô ta toát lên vẻ sexy yêu nghiệt.
Não tôi lập tức nảy số một tình huống trớ trêu, Dương Kỳ cũng ngạc nhiên không kém. Cậu ấy thấy tôi liếc về phía bóng lưng Tôn Ly thì sững sờ.
Bắt gặp nhau tình cờ thế này đúng là éo le. Tôi nhíu mày, Dương Kỳ không lên tiếng mà ánh mắt nhìn tôi khẩn thiết. Rõ ràng cậu ấy không muốn bị vợ phát hiện. Tôi đang bối rối có nên mách Tôn Ly hay lặng yên để em rể chuồn lẹ, thì em chồng xoay người lại.
- Chị dâu, vòng tay này hay lắm.
Tay cô ấy đang lắc nhẹ khoe khoang thì bỗng khựng lại khi thấy chồng mình đi cùng người phụ nữ khác. Có ngốc cũng hiểu Dương Kỳ le ve ong bướm ở ngoài. Và đen đủi cho em rể của tôi, gặp trúng vợ giữa thanh thiên bạch nhật.
Tôn Ly nhìn Dương Kỳ như muốn đâm thủng, rồi lại quắc mắt nhìn sang người phụ nữ kia.
Tôi ngỡ sẽ có gì đó khủng khiếp xảy ra, chứng kiến Tôn Ly từng đanh đá với Tôn Hạo dù thua em họ 5 tuổi, tôi nghi ngại cô ấy sẽ làm um lên với chồng một cách xắt xéo.
Ơ mà không nha. Có lẽ đang ở một store sang trọng, có tôi, có người khác, nên Tôn Ly chọn cách điềm tĩnh để giữ thể diện.
Cô ấy nói với tôi.
- Chị dâu, xem ra hôm nay chúng ta không cần tiêu tiền của mình rồi. Dương Kỳ nhà em tận tụy tới tận đây cơ mà.
Cái khúc "Dương Kỳ nhà em" được Tôn Ly nhấn mạnh, như để nhắc nhở chồng, để thị uy và dằn mặt ai đó.
Dương Kỳ cười gượng gạo và cất lời.
- Em yêu và chị dâu mua được gì chưa? Hình như có bộ sưu tập mới, hai người hãy mua sắm thỏa thích nhé.
Tôn Ly cong môi cười, giọng lạnh nhạt khác hẳn sự hào hứng trước đó.
- Từ khi nào chồng yêu quan tâm bộ sưu tập mới vậy? Em nhớ là anh từng nói hãng này không hợp gu anh mà.
Lần đầu tôi thấy một Tôn Ly nói mà không chớp mắt. Ánh mắt ghê gớm của cô ấy khiến tôi nổi da gà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.