Quyển 3 - Chương 445: Dây thừng dài, sương khói, kiếm tơ nhện!
Sa Mạc
17/06/2013
Miệng của nữ nhân có thể nói ra oanh thanh yến ngữ khiến cho toàn thân nam nhân nhũn ra, cũng có thể nói ra lời nguyền rủa ác độc khiến người ta phát lạnh, lại có thể lợi dụng cái miệng nhỏ nhắn khiến cho nam nhân hưởng thự được phóng đãng khắp thiên hạ, cũng có thể dùng cái miệng này khiến người ta mất mạng.
Lúc hai nữ tử tới gần Ma Ha Tàng, đồng thời mở cái miệng nhỏ nhắn, từ trong miệng các nàng, đột nhiên bắn ra ngân châm khiến người ta khó có thể tin được.
Đây là độc châm!
Độc châm giấu trong miệng hai nữ tử, đó là sát chiêu lớn nhất lần ám sát Ma Ha Tàng này, hai nữ tử ăn vào những dược vật đặc biệt khác, có thể chống cự độc tính trên ngân châm, nhưng Ma Ha Tàng không có, hai nữ tử vô cùng tự tin, độc dược trải qua điều chế hoàn mỹ, chính là thấy máu là chết, hơn nữa hai ngân châm này ngâm trong nước thuốc, độc tính mười phần, chỉ cần bắn vào thân thể ma Ha Tàng, Ma Ha Tàng sẽ lập tức trúng độc mà chết.
Hai miếng độc châm giấu trong miệng, tránh khỏi kiểm tra nghiêm ngặt của hoàng cung.
Kế hoạch ám sát hôm nay, có thể nói chu đáo chặt chẽ khác thường, mà múa trên dây thừng mà bám vào gậy trúc, đó đều là bước đi ám sát được thiết kế ra.
Múa trên dây thừng, chẳng những có thể khiến quần thần trong điện thưởng thức tiết mục mà thả lỏng đề phòng, hơn nữa thông qua người đàn ông da đen và đồng bạn đổi vị trí, điều chỉnh đến vị trị cuối cùng, tiến hành ám sát, hơn nữa đây chỉ là một bộ phận của kế hoạch, trước khi điều chỉnh vị trí, đồng thời trình diễn tài nghệ trèo gậy trúc, lợi dụng trèo gậy trúc, hán tử thấp bé phát động ám sát đối với Hoàng đế, hấp dẫn lực chú ý của mọi người về phía Hoàng đế, mà Thường Dịch và người đàn ông cầm gậy thì đồng thời ra tay ám sát quan viên làm loạn yến hội, khiến cho tràng cảnh rơi vào hỗn loạn, mà múa trên dây thừng bên này là chủ lực lần ám sát, phối hợp với đồng bạn, toàn lực ám sát Ma Ha Tàng.
Bảy người làm xiếc, chia làm ba bộ phận, một bộ phận là tổ hợp người cầm gậy trúc và hán tử thấp bé, phát động tập kích Hoàng đế hấp dẫn lực chú ý, bộ phận thú hai là người cầm gậy trức lại tổ hợp với Thường Dịch, phát động tập kích quan viên, nhiễu loạn yến hội, quấy nhiễu quan viên, khiến Quang Minh Điện rơi vào trạng thái hỗn loạn, bộ phận thứ ba là quan trọng nhất, do người đàn ông da đen dẫn dắt chủ lực đoàn ám sát.
Bộ máy ám sát này, đã trải qua vô số lần diễn luyện, vô cùng thuần thục, phối hợp ăn ý với nhau, thời gian tính toàn cũng không hề sai lệch.
Hán tử thấp bé bị Hiên Viên Thiệu bắn chết, người cầm gậy trúc bị Trì Công Độ đập chết, trong giây lát lập tức giải quyết được hai thích khách, nhưng đối với toàn bộ các bước đi mà nói, cái chết của hai người này căn bản không khiến ám sát thất bại.
Hai người này đã hoàn thành sứ mệnh, hán tử thấp bé ám sát Hoàng đế, quả thật hấp dẫn phần lớn cao thủ trên yến hội tới bên người Hoàng đế, mà người cầm gậy trúc giết chết một quan viên, cũng khiến đám quan viên rơi vào hoảng sợ, khiến Quang Minh Điện hỗn loạn, mặc dù hai người chết, nhưng đã hoàn thành sứ mệnh của bản thân mình, mà chủ lực đoàn ám sát này, ba thích khách đồng thời ám sát Ma Ha Tàng từ ba vị trí, mắt thấy vô cùng thuận lợi.
Hai nữ tử bắn ngân châm từ trong miệng, vốn tưởng rằng nhất định thành công, nhưng trong chớp mắt hai người lại cảm thấy trước mắt tối sầm, dường như có một tấm màn đen ngăn cản trước mắt các nàng, ngân châm kia phốc phốc hai tiếng, bắn lên tấm màn đen kia, các nàng rốt cuộc phát hiện, tấm màn đen trước mắt chính là hai chiếc bàn, ngân châm kia đúng là bắn trên mặt bàn.
Hai nữ tử đều mặt mày thất sắc.
Mắt thấy công lớn sắp hoàn thành, lại bất ngờ xuất hiện cảnh tưởng này.
Ngân châm bắn vào mặt bàn, giống như sát chiêu lớn nhất bày ra cẩn thận đã bị phá giải trong khoảng khắc, hơn nữa thế tới hai chiếc bàn kia chưa giảm, đập thẳng tới thân thể hai nữ tử.
Thế tới của chiếc bàn này cực nhanh, vô cùng hung mãnh, hai nữ tử căn bản không né tránh kịp, vạn bất đắc dĩ đều đánh ra ngọc chưởng, ngăn cản chiếc bàn, ngọc chưởng kia vừa gặp mặt bàn, hai người đều cảm thấy một xung lực cực lớn tuôn qua, giống như sét đánh, các nàng vốn không phải thích khách hệ sức mạnh, bị lực lượng lớn này chấn động, thân thể đã văng ra sau, đồng thời rơi trên mặt đất, lập tức đều oa một tiếng, phun ra một ngụm máu.
Các thần tử chấn kinh trong điện, đã có một bộ phận không hiểu chuyện gì xảy ra chạy ra ngoài điện, mà quả bóng nhỏ phun ra sương khói này càng nhiều, ngày càng đậm, có vài quan viên muốn đi xuyên qua sương khói, nhưng hít vào sương khói kia, chỉ chạy vài bước liền ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự, cũng không biết là sống hay chết, đám quan viên vọt tới trước cửa điện này, lại đụng vào hộ vệ Cận Vệ Quân vọt vào từ bên ngoài theo tiếng gọi.
- Đóng cửa điện!
Ngày thường Doanh Bình âm thanh ôn hòa, nhưng giờ phút này đã vô cùng nghiêm nghị, trong hỗn loạn, âm thành này truyền qua rõ ràng:
- Không thể để một tên thích khách chạy!
Hiên Viên Thiệu đã tới bên người Hoàng đế, gã ở trong hỗn loạn mà không kinh hãi, trầm giọng quát:
- Sương khói có độc, mọi người cẩn thận, không nên động đậy, chờ lệnh tại chỗ!
Lúc này trong điện tràn ngập sương khói, tuy rằng tài bắn cung của gã kinh người, nhưng lúc nhất thời cũng không rõ tình huống khác, chức trách lớn nhất của gã là bảo vệ Hoàng đế an toàn, chỉ có thể canh giữ bên người Hoàng đế, toàn lực bảo hộ.
- Phụ hoàng, long thể quan trọng hơn, nhi thần khẩn cầu phụ hoàng đi trước!
Doanh Bình nghiêm nghị nói:
- Người tới, bảo hộ phụ hoàng rời khỏi nơi này!
Vài tên cao thủ bên người lập tức mời Hoàng đế rời khỏi, Hoàng đế lại bình tĩnh tự nhiên, thậm chí nâng chén rượu lên, lạnh nhạt nói:
- Tôm tép nhãi nhép, cần gì kinh hoảng? Trẫm là thiên tử Đại Tần, sứ thần Tây Lương ở đây, trẫm sao có thể hoảng sợ mà chạy ngay trước mặt người Tây Lương?
Doanh Bình nói:
- Phụ hoàng, trong sương khói này có động, đang tràn ngập, long thể phụ hoàng quan trọng hơn, nơi này không thể ở lâu, nhi thần sẽ bắt thích khách, một tên cũng không để chúng chạy thoát!
Một gã cao thủ bên cạnh đã cau mày nói:
- Thánh thượng, Ma Ha vương tử bên kia… dường như có động tĩnh!
Mới vừa rồi hán tử thấp bé ám sát Hoàng đế, mọi người tự nhiên đều chuyển lực chú ý qua bên này, ai cũng nghĩ rằng mục tiêu của thích khách là Hoàng đế, không ai nghĩ tới Ma Ha Tàng bên kia, hơn nữa sương khói tràn ngập trong điện rất nhanh, giữa Hoàng đế và Ma Ha Vương tử đã là sương khói dày đặc, không thể nhìn ra tình trạng hai bên, lực chú ý của mọi người cũng không ở chỗ Ma Ha Tàng, đợi hán tử thấp bé bị đâm, mọi người bảo hộ bên người Hoàng đế, bên này ổn định, lúc này mới phát hiện bên Ma Ha Vương tử truyền đến động tĩnh.
Hoàng đế nhăn mày lại, rốt cuộc hiểu được, cười lạnh nói:
- Mục tiêu của chúng không phải trẫm, là Ma Ha Tàng!
- Không tốt!
Doanh Bình nói:
- Phụ hoàng, Ma Ha Tàng không thể chết!
Gã chắp tay nói:
- Phụ hoàng, nhi thần khẩn cầu ngài nên rời đi trước, nơi này giao cho nhi thần là được rồi!
Hoàng đế rốt cuộc vươn người đứng dậy, giơ tay lên nói:
- Để Ma Ha Tàng còn sống!
Hai gã cao thủ không nói hai lời, lúc Hoàng đế đưa tay ra, nhanh chóng vọt tới chỗ Ma Ha Tàng.
Hai người ngừng thở, đang muốn tiến vào trong sương khói, đột nhiên nhìn thấy kình phong hiện lên trong sương khói, một trường tiên quét tới, hai người phản ứng cực nhanh, đồng thời nhảy lùi lại, trường tiên lại vung tới một lần nữa, vô cùng sắc bén, hai người không dám đón đỡ, dĩ nhiên bị bức lùi hai bước, lúc này mới biết, trong sương khói lượn lờ này, còn ẩn giấu một gã cao thủ.
Khóe miệng Doanh Bình lộ ra nụ cười lạnh, than nhưu quỷ mị, vô cùng nhẹ nhàng, vài bước đã nhẹ nhàng bổ nhào qua, dây thừng trong sương mù lại vung tới, Doanh Bình đã vươn tay ra ngoài, nắm tới trường tiên, gã ra tay nhanh chóng, tuy rằng trường tiên kia sắc bén, nhưng vẫn bị gã nắm trong tay, lúc này mới phát hiện đó không phải trường tiên gì, mà là dây thừng dùng để múa trên dây thừng lúc nãy, dây thừng vốn dùng để biểu diễn tạp nghệ, giờ phút này đã biến thành vũ khí.
Sử dụng dây thừng làm vũ khí, đúng là người đàn ông da đen, một nam hai nữ ba đồng bạn đã giết qua Ma Ha Tàng, người đàn ông da đen bên này chính là ứng phó phía sau, chờ bên này có người tới cứu viện, liền quan cản, thân thể gã ở trong sương khói, người khác nhìn không thấy gã, gã lại dường như hết sức rõ ràng tình trạng bên ngoài sương khói, Doanh Bình lấy tay bắt được dây thừng dài, người đàn ông đa đen đã cười to nói:
- Trên sợi dây có độc, ngươi nhất định phải chết!
Hai hàng lông mày của Doanh Bình căng thẳng, vội vàng buông tay, vươn tới xem bàn tay, không giống như trúng độc, biết đối phương nói dối, chỉ là tay vừa buông lỏng, đối phương đã thu hồi dây thừng.
Mười mấy hộ vệ Cận Vệ Quân ngoài cửa điện đã nhảy vào, nghe được tiếng kêu của Doanh Bình, có người nhanh chóng đóng cửa điện lại, quan viên chạy trối chết ra ngoài cửa điện nhìn thấy rất nhiều hộ vệ Cận Vệ Quân xông tới, lập tức có không ít người tỉnh táo lại, biết mình rất thất thố, có người giả vờ giả vịt cao giọng quát to:
- Người mau tới, bảo hộ Thánh thượng, bảo hộ Thánh thượng, Thánh thượng ở nơi nào? Thánh thượng có bình an không?
Trong điện tràn ngập sương khói, đám cận vệ nhìn thấy Trì Công Độ giờ phút này đang kịch đấu với Thường Dịch, tuy rằng Trì Công Độ tuổi gần năm mươi, nhưng càng già càng dẻo dai, uy phong lẫm lẫm, từng chiêu mỗi thức cứng rắn có lực, mà Thường Dịch hiển nhiên thân thủ không kém, tuy rằng không chiếm thượng phong, nhưng trong yến hội hỗn loạn né tránh khéo léo, trong nhất thời Trì Công Độ không làm gì được gã.
Một gã Cận Vệ Quân trầm giọng nói:
- Mấy người các ngươi đi giúp đỡ Trì tướng quân, mấy người các ngươi thủ tại nơi này, không cho bất cứ kẻ nào ra ngoài, những người khác bảo hộ Thánh thượng!
Gã dẫn đầu xông vào trong sương khói, mấy người phía sau muốn xông vào, nhưng người phía sau chưa tiến vào trong sương khói, liền thấy được một bóng người bay ra từ bên trong, rầm một tiếng rơi trên mặt đất, mấy người tiến lên nhìn, phát hiện đúng là thị vệ Cận Vệ Quân dẫn đầu nhảy vào trong sương khói, trên cổ gã có một dấu thắt rất sâu, người đã không có hơi thở, dường như bị treo cổ trong nháy mắt, đám thị vệ Cận Vệ Quân biến sắc, đều rất kinh hãi, không nghĩ tới trong sương khói còn có loại cao thủ này, có thể đánh chết một gã cao thủ Cận Vệ Quân trong nháy mắt.
Cận Vệ Quân là quân nhân tinh anh sắc bén nhất của đế quốc, sức chiến đấu rất mạnh, dưới sự thống lĩnh của Hiên Viên Thiệu, Cận Vệ Quân đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc, cho dù không xưng được lấy một địch mười, nhưng so sánh với quân nhân bình thường, một địch ba cũng được. Thị vệ Cận Vệ Quân chết đi này là một gã Phi Úy, tuy nói chức vị không cao lắm, nhưng coi như là dũng giả trong Cận Vệ Quân, chỉ là trong nháy mắt đã bị đối phương giết chết, có thể thấy được bản lĩnh của người trong sương khói quả thật không thể khinh thường.
Loan đao của Ma Ha Tàng chống lại kiếm tơ nhện của người đàn ông kia, gã xuất đao như điện, đao đao sắc bén, lúc hai nữ tử kia nhào về phía trước, gã đã bức người đàn ông kia lui hai bước, đang muốn quay đao nghênh đón, lại phát hiện hai chiếc bàn đánh qua từ bên người mình, lập tức nghe được hai tiếng kêu yếu ớt, hai nữ tử kia đã bị chiếc bàn đánh lui ra ngoài.
Ma Ha Tàng quay đầu lại nhìn, thấy Sở Hoan đang tới bên này, biết là Sở Hoan ra tay cứu giúp, cũng không nhiều lời, người đàn ông kiếm tơ nhện đã vung kiếm giết qua, Ma Ha Tàng lại chém tới một đao, lúc này gã đàn ông kia không đỡ, cổ tay run run, kiếm tơ nhện quấn lấy loan đao của Ma Ha Tàng giống như rắn, Ma Ha Tàng quát to một tiếng, muốn rút đạo, nhưng kiếm tơ nhện này tuy rằng yếu ớt, nhưng lại cứng cỏi khác thường, trong nhất thời Ma Ha Tàng không thể rút đao.
Mày rậm của gã nhăn lại, đúng lúc này, từ trong sương khói, một sợi dây thừng giống như độc xà vươn tới, Ma Ha Tàng không kịp đề phòng, dây thừng kia giống như vật sống, quấn thẳng tới cổ Ma Ha Tàng, Ma Ha Tàng không hổ là dũng sĩ nhất đẳng Tây Lương, phản ứng vô cùng nhanh chóng, trong chớp mắt đã nới lỏng tay cầm đao, dùng tay nắm lấy dây thừng cuốn tới.
Gã hiển nhiên rõ ràng, nếu cổ bị dây thừng này quấn, đích thị là có chết mà không có sống.
Người đàn ông da đen dùng dây thừng kia quả thật không phải hạng người đơn giản, hiên nhiên cũng là người mạnh nhất trong đám thích khách này, một sợi dây bình thường, tới tay gã liền giống như có ma lực, Ma Ha Tàng nắm lấy dây thừng, dây thừng kia lại giống như vật sống, quấn lấy cổ tay Ma Ha Tàng, mắt hổ của gã trợn lên, cảm thấy dây thừng mang theo một lực hút, kéo toàn bộ thân thể gã vào trong sương khói.
Lúc hai nữ tử tới gần Ma Ha Tàng, đồng thời mở cái miệng nhỏ nhắn, từ trong miệng các nàng, đột nhiên bắn ra ngân châm khiến người ta khó có thể tin được.
Đây là độc châm!
Độc châm giấu trong miệng hai nữ tử, đó là sát chiêu lớn nhất lần ám sát Ma Ha Tàng này, hai nữ tử ăn vào những dược vật đặc biệt khác, có thể chống cự độc tính trên ngân châm, nhưng Ma Ha Tàng không có, hai nữ tử vô cùng tự tin, độc dược trải qua điều chế hoàn mỹ, chính là thấy máu là chết, hơn nữa hai ngân châm này ngâm trong nước thuốc, độc tính mười phần, chỉ cần bắn vào thân thể ma Ha Tàng, Ma Ha Tàng sẽ lập tức trúng độc mà chết.
Hai miếng độc châm giấu trong miệng, tránh khỏi kiểm tra nghiêm ngặt của hoàng cung.
Kế hoạch ám sát hôm nay, có thể nói chu đáo chặt chẽ khác thường, mà múa trên dây thừng mà bám vào gậy trúc, đó đều là bước đi ám sát được thiết kế ra.
Múa trên dây thừng, chẳng những có thể khiến quần thần trong điện thưởng thức tiết mục mà thả lỏng đề phòng, hơn nữa thông qua người đàn ông da đen và đồng bạn đổi vị trí, điều chỉnh đến vị trị cuối cùng, tiến hành ám sát, hơn nữa đây chỉ là một bộ phận của kế hoạch, trước khi điều chỉnh vị trí, đồng thời trình diễn tài nghệ trèo gậy trúc, lợi dụng trèo gậy trúc, hán tử thấp bé phát động ám sát đối với Hoàng đế, hấp dẫn lực chú ý của mọi người về phía Hoàng đế, mà Thường Dịch và người đàn ông cầm gậy thì đồng thời ra tay ám sát quan viên làm loạn yến hội, khiến cho tràng cảnh rơi vào hỗn loạn, mà múa trên dây thừng bên này là chủ lực lần ám sát, phối hợp với đồng bạn, toàn lực ám sát Ma Ha Tàng.
Bảy người làm xiếc, chia làm ba bộ phận, một bộ phận là tổ hợp người cầm gậy trúc và hán tử thấp bé, phát động tập kích Hoàng đế hấp dẫn lực chú ý, bộ phận thú hai là người cầm gậy trức lại tổ hợp với Thường Dịch, phát động tập kích quan viên, nhiễu loạn yến hội, quấy nhiễu quan viên, khiến Quang Minh Điện rơi vào trạng thái hỗn loạn, bộ phận thứ ba là quan trọng nhất, do người đàn ông da đen dẫn dắt chủ lực đoàn ám sát.
Bộ máy ám sát này, đã trải qua vô số lần diễn luyện, vô cùng thuần thục, phối hợp ăn ý với nhau, thời gian tính toàn cũng không hề sai lệch.
Hán tử thấp bé bị Hiên Viên Thiệu bắn chết, người cầm gậy trúc bị Trì Công Độ đập chết, trong giây lát lập tức giải quyết được hai thích khách, nhưng đối với toàn bộ các bước đi mà nói, cái chết của hai người này căn bản không khiến ám sát thất bại.
Hai người này đã hoàn thành sứ mệnh, hán tử thấp bé ám sát Hoàng đế, quả thật hấp dẫn phần lớn cao thủ trên yến hội tới bên người Hoàng đế, mà người cầm gậy trúc giết chết một quan viên, cũng khiến đám quan viên rơi vào hoảng sợ, khiến Quang Minh Điện hỗn loạn, mặc dù hai người chết, nhưng đã hoàn thành sứ mệnh của bản thân mình, mà chủ lực đoàn ám sát này, ba thích khách đồng thời ám sát Ma Ha Tàng từ ba vị trí, mắt thấy vô cùng thuận lợi.
Hai nữ tử bắn ngân châm từ trong miệng, vốn tưởng rằng nhất định thành công, nhưng trong chớp mắt hai người lại cảm thấy trước mắt tối sầm, dường như có một tấm màn đen ngăn cản trước mắt các nàng, ngân châm kia phốc phốc hai tiếng, bắn lên tấm màn đen kia, các nàng rốt cuộc phát hiện, tấm màn đen trước mắt chính là hai chiếc bàn, ngân châm kia đúng là bắn trên mặt bàn.
Hai nữ tử đều mặt mày thất sắc.
Mắt thấy công lớn sắp hoàn thành, lại bất ngờ xuất hiện cảnh tưởng này.
Ngân châm bắn vào mặt bàn, giống như sát chiêu lớn nhất bày ra cẩn thận đã bị phá giải trong khoảng khắc, hơn nữa thế tới hai chiếc bàn kia chưa giảm, đập thẳng tới thân thể hai nữ tử.
Thế tới của chiếc bàn này cực nhanh, vô cùng hung mãnh, hai nữ tử căn bản không né tránh kịp, vạn bất đắc dĩ đều đánh ra ngọc chưởng, ngăn cản chiếc bàn, ngọc chưởng kia vừa gặp mặt bàn, hai người đều cảm thấy một xung lực cực lớn tuôn qua, giống như sét đánh, các nàng vốn không phải thích khách hệ sức mạnh, bị lực lượng lớn này chấn động, thân thể đã văng ra sau, đồng thời rơi trên mặt đất, lập tức đều oa một tiếng, phun ra một ngụm máu.
Các thần tử chấn kinh trong điện, đã có một bộ phận không hiểu chuyện gì xảy ra chạy ra ngoài điện, mà quả bóng nhỏ phun ra sương khói này càng nhiều, ngày càng đậm, có vài quan viên muốn đi xuyên qua sương khói, nhưng hít vào sương khói kia, chỉ chạy vài bước liền ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự, cũng không biết là sống hay chết, đám quan viên vọt tới trước cửa điện này, lại đụng vào hộ vệ Cận Vệ Quân vọt vào từ bên ngoài theo tiếng gọi.
- Đóng cửa điện!
Ngày thường Doanh Bình âm thanh ôn hòa, nhưng giờ phút này đã vô cùng nghiêm nghị, trong hỗn loạn, âm thành này truyền qua rõ ràng:
- Không thể để một tên thích khách chạy!
Hiên Viên Thiệu đã tới bên người Hoàng đế, gã ở trong hỗn loạn mà không kinh hãi, trầm giọng quát:
- Sương khói có độc, mọi người cẩn thận, không nên động đậy, chờ lệnh tại chỗ!
Lúc này trong điện tràn ngập sương khói, tuy rằng tài bắn cung của gã kinh người, nhưng lúc nhất thời cũng không rõ tình huống khác, chức trách lớn nhất của gã là bảo vệ Hoàng đế an toàn, chỉ có thể canh giữ bên người Hoàng đế, toàn lực bảo hộ.
- Phụ hoàng, long thể quan trọng hơn, nhi thần khẩn cầu phụ hoàng đi trước!
Doanh Bình nghiêm nghị nói:
- Người tới, bảo hộ phụ hoàng rời khỏi nơi này!
Vài tên cao thủ bên người lập tức mời Hoàng đế rời khỏi, Hoàng đế lại bình tĩnh tự nhiên, thậm chí nâng chén rượu lên, lạnh nhạt nói:
- Tôm tép nhãi nhép, cần gì kinh hoảng? Trẫm là thiên tử Đại Tần, sứ thần Tây Lương ở đây, trẫm sao có thể hoảng sợ mà chạy ngay trước mặt người Tây Lương?
Doanh Bình nói:
- Phụ hoàng, trong sương khói này có động, đang tràn ngập, long thể phụ hoàng quan trọng hơn, nơi này không thể ở lâu, nhi thần sẽ bắt thích khách, một tên cũng không để chúng chạy thoát!
Một gã cao thủ bên cạnh đã cau mày nói:
- Thánh thượng, Ma Ha vương tử bên kia… dường như có động tĩnh!
Mới vừa rồi hán tử thấp bé ám sát Hoàng đế, mọi người tự nhiên đều chuyển lực chú ý qua bên này, ai cũng nghĩ rằng mục tiêu của thích khách là Hoàng đế, không ai nghĩ tới Ma Ha Tàng bên kia, hơn nữa sương khói tràn ngập trong điện rất nhanh, giữa Hoàng đế và Ma Ha Vương tử đã là sương khói dày đặc, không thể nhìn ra tình trạng hai bên, lực chú ý của mọi người cũng không ở chỗ Ma Ha Tàng, đợi hán tử thấp bé bị đâm, mọi người bảo hộ bên người Hoàng đế, bên này ổn định, lúc này mới phát hiện bên Ma Ha Vương tử truyền đến động tĩnh.
Hoàng đế nhăn mày lại, rốt cuộc hiểu được, cười lạnh nói:
- Mục tiêu của chúng không phải trẫm, là Ma Ha Tàng!
- Không tốt!
Doanh Bình nói:
- Phụ hoàng, Ma Ha Tàng không thể chết!
Gã chắp tay nói:
- Phụ hoàng, nhi thần khẩn cầu ngài nên rời đi trước, nơi này giao cho nhi thần là được rồi!
Hoàng đế rốt cuộc vươn người đứng dậy, giơ tay lên nói:
- Để Ma Ha Tàng còn sống!
Hai gã cao thủ không nói hai lời, lúc Hoàng đế đưa tay ra, nhanh chóng vọt tới chỗ Ma Ha Tàng.
Hai người ngừng thở, đang muốn tiến vào trong sương khói, đột nhiên nhìn thấy kình phong hiện lên trong sương khói, một trường tiên quét tới, hai người phản ứng cực nhanh, đồng thời nhảy lùi lại, trường tiên lại vung tới một lần nữa, vô cùng sắc bén, hai người không dám đón đỡ, dĩ nhiên bị bức lùi hai bước, lúc này mới biết, trong sương khói lượn lờ này, còn ẩn giấu một gã cao thủ.
Khóe miệng Doanh Bình lộ ra nụ cười lạnh, than nhưu quỷ mị, vô cùng nhẹ nhàng, vài bước đã nhẹ nhàng bổ nhào qua, dây thừng trong sương mù lại vung tới, Doanh Bình đã vươn tay ra ngoài, nắm tới trường tiên, gã ra tay nhanh chóng, tuy rằng trường tiên kia sắc bén, nhưng vẫn bị gã nắm trong tay, lúc này mới phát hiện đó không phải trường tiên gì, mà là dây thừng dùng để múa trên dây thừng lúc nãy, dây thừng vốn dùng để biểu diễn tạp nghệ, giờ phút này đã biến thành vũ khí.
Sử dụng dây thừng làm vũ khí, đúng là người đàn ông da đen, một nam hai nữ ba đồng bạn đã giết qua Ma Ha Tàng, người đàn ông da đen bên này chính là ứng phó phía sau, chờ bên này có người tới cứu viện, liền quan cản, thân thể gã ở trong sương khói, người khác nhìn không thấy gã, gã lại dường như hết sức rõ ràng tình trạng bên ngoài sương khói, Doanh Bình lấy tay bắt được dây thừng dài, người đàn ông đa đen đã cười to nói:
- Trên sợi dây có độc, ngươi nhất định phải chết!
Hai hàng lông mày của Doanh Bình căng thẳng, vội vàng buông tay, vươn tới xem bàn tay, không giống như trúng độc, biết đối phương nói dối, chỉ là tay vừa buông lỏng, đối phương đã thu hồi dây thừng.
Mười mấy hộ vệ Cận Vệ Quân ngoài cửa điện đã nhảy vào, nghe được tiếng kêu của Doanh Bình, có người nhanh chóng đóng cửa điện lại, quan viên chạy trối chết ra ngoài cửa điện nhìn thấy rất nhiều hộ vệ Cận Vệ Quân xông tới, lập tức có không ít người tỉnh táo lại, biết mình rất thất thố, có người giả vờ giả vịt cao giọng quát to:
- Người mau tới, bảo hộ Thánh thượng, bảo hộ Thánh thượng, Thánh thượng ở nơi nào? Thánh thượng có bình an không?
Trong điện tràn ngập sương khói, đám cận vệ nhìn thấy Trì Công Độ giờ phút này đang kịch đấu với Thường Dịch, tuy rằng Trì Công Độ tuổi gần năm mươi, nhưng càng già càng dẻo dai, uy phong lẫm lẫm, từng chiêu mỗi thức cứng rắn có lực, mà Thường Dịch hiển nhiên thân thủ không kém, tuy rằng không chiếm thượng phong, nhưng trong yến hội hỗn loạn né tránh khéo léo, trong nhất thời Trì Công Độ không làm gì được gã.
Một gã Cận Vệ Quân trầm giọng nói:
- Mấy người các ngươi đi giúp đỡ Trì tướng quân, mấy người các ngươi thủ tại nơi này, không cho bất cứ kẻ nào ra ngoài, những người khác bảo hộ Thánh thượng!
Gã dẫn đầu xông vào trong sương khói, mấy người phía sau muốn xông vào, nhưng người phía sau chưa tiến vào trong sương khói, liền thấy được một bóng người bay ra từ bên trong, rầm một tiếng rơi trên mặt đất, mấy người tiến lên nhìn, phát hiện đúng là thị vệ Cận Vệ Quân dẫn đầu nhảy vào trong sương khói, trên cổ gã có một dấu thắt rất sâu, người đã không có hơi thở, dường như bị treo cổ trong nháy mắt, đám thị vệ Cận Vệ Quân biến sắc, đều rất kinh hãi, không nghĩ tới trong sương khói còn có loại cao thủ này, có thể đánh chết một gã cao thủ Cận Vệ Quân trong nháy mắt.
Cận Vệ Quân là quân nhân tinh anh sắc bén nhất của đế quốc, sức chiến đấu rất mạnh, dưới sự thống lĩnh của Hiên Viên Thiệu, Cận Vệ Quân đều trải qua huấn luyện nghiêm khắc, cho dù không xưng được lấy một địch mười, nhưng so sánh với quân nhân bình thường, một địch ba cũng được. Thị vệ Cận Vệ Quân chết đi này là một gã Phi Úy, tuy nói chức vị không cao lắm, nhưng coi như là dũng giả trong Cận Vệ Quân, chỉ là trong nháy mắt đã bị đối phương giết chết, có thể thấy được bản lĩnh của người trong sương khói quả thật không thể khinh thường.
Loan đao của Ma Ha Tàng chống lại kiếm tơ nhện của người đàn ông kia, gã xuất đao như điện, đao đao sắc bén, lúc hai nữ tử kia nhào về phía trước, gã đã bức người đàn ông kia lui hai bước, đang muốn quay đao nghênh đón, lại phát hiện hai chiếc bàn đánh qua từ bên người mình, lập tức nghe được hai tiếng kêu yếu ớt, hai nữ tử kia đã bị chiếc bàn đánh lui ra ngoài.
Ma Ha Tàng quay đầu lại nhìn, thấy Sở Hoan đang tới bên này, biết là Sở Hoan ra tay cứu giúp, cũng không nhiều lời, người đàn ông kiếm tơ nhện đã vung kiếm giết qua, Ma Ha Tàng lại chém tới một đao, lúc này gã đàn ông kia không đỡ, cổ tay run run, kiếm tơ nhện quấn lấy loan đao của Ma Ha Tàng giống như rắn, Ma Ha Tàng quát to một tiếng, muốn rút đạo, nhưng kiếm tơ nhện này tuy rằng yếu ớt, nhưng lại cứng cỏi khác thường, trong nhất thời Ma Ha Tàng không thể rút đao.
Mày rậm của gã nhăn lại, đúng lúc này, từ trong sương khói, một sợi dây thừng giống như độc xà vươn tới, Ma Ha Tàng không kịp đề phòng, dây thừng kia giống như vật sống, quấn thẳng tới cổ Ma Ha Tàng, Ma Ha Tàng không hổ là dũng sĩ nhất đẳng Tây Lương, phản ứng vô cùng nhanh chóng, trong chớp mắt đã nới lỏng tay cầm đao, dùng tay nắm lấy dây thừng cuốn tới.
Gã hiển nhiên rõ ràng, nếu cổ bị dây thừng này quấn, đích thị là có chết mà không có sống.
Người đàn ông da đen dùng dây thừng kia quả thật không phải hạng người đơn giản, hiên nhiên cũng là người mạnh nhất trong đám thích khách này, một sợi dây bình thường, tới tay gã liền giống như có ma lực, Ma Ha Tàng nắm lấy dây thừng, dây thừng kia lại giống như vật sống, quấn lấy cổ tay Ma Ha Tàng, mắt hổ của gã trợn lên, cảm thấy dây thừng mang theo một lực hút, kéo toàn bộ thân thể gã vào trong sương khói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.