Quốc Sắc Sinh Kiêu

Quyển 2 - Chương 355: Phong quan

Sa Mạc

24/03/2013

Chu Đình thấy thắng bại đã phân, lúc này mới cung kính nói với Hoàng đế:

- Thánh thượng, ba trận đã qua, kỹ thuật cưỡi ngựa, tài bắn cung, võ công của Sở Hoan đều thông qua, hết thảy đều do Thánh thượng sắp xếp!

Hoàng đế khẽ vuốt cằm, nhìn về phía An Quốc Công, hỏi:

- An Quốc Công, theo ý kiến của khanh, nên cho Sở Hoan chức quan gì?

An Quốc Công hơi run rẩy đứng dậy, chắp tay nói:

- Hồi bẩm Thánh thượng, Sở Hoan thắng ba trận, dương oai Thiết Huyết Viên, không phụ lòng kỳ vọng của Thánh thượng. Lão thần nghĩ rằng, Sở Hoan có thể nhậm chức trong Cận Vệ Quân, Cao Nhã coi như đã bị giáng chức, như vậy để trống chức Võ úy, có thể bổ sung Sở Hoan.

Giọng An Quốc Công chưa dứt, lập tức có mấy quan viên đều nói:

- An Quốc Công nói rất đúng, Sở Hoan có thể đảm nhiệm chức Võ úy!

Cao Nhã cúi đầu ở bên cạnh, nghiếng răng nghiến lợi, trong lòng cũng đang rỉ máu.

Chu Đình lại chắp tay nói:

- Thánh thượng, lúc trước thần cho là danh khí của Sở Hoan có nghi ngờ phóng đại, nhưng hôm nay thấy được, là danh xứng với thực. Thần nghĩ rằng, Sở Hoan chẳng những võ công không kém, hơn nữa cơ trí hơn người, nhân tài như vậy, nếu chỉ đảm nhiệm một gã Võ úy trong Cận Vệ Quân, dường như có vẻ không trọng dụng nhân tài rồi!

Hoàng đế lại cười nói:

- Chu Nạp Ngôn, lúc ở Quang Minh Điện, trẫm muốn phong thưởng Sở Hoan, là ngươi đề xuất muốn khảo hạch, hiện giờ lại là ngươi cảm thấy phong Võ úy là không trọng dụng nhân tài, tâm tư của ngươi, trẫm quả thật nhìn không thấu.

Chu Đình chắp tay nói:

- Hồi bẩm Thánh thượng, lúc trước thần gián ngôn muốn khảo hạch, đơn giản là muốn giữ gìn chế độ tuyển bạt của Đại Tần ta. Hôm nay gián ngôn, cũng bởi vì lương tài khó được, phải dùng hết tài năng, không thể mai một.

Hoàng đế vuốt cằm nói:

- Chu Nạp Ngôn, ngươi một lòng vì nước, lòng trẫm rất an ủi. Vậy ngươi cảm thấy nên phong cho hắn chức quan gì?

Chu Đình nói:

- Thần nghĩ rằng, có thể an bài một chức quan trong lục bộ.

- Thánh thượng, không thể!

Lập tức có một quan viên đi ra nói:

- Thánh thượng, hôm nay Sở Hoan vượt qua tuyển chọn, nhưng lục bộ là nơi quan trọng, sao có thể nói vào là vào? Sở Hoan chẳng qua là một gã Võ Kinh Vệ, đột nhiên tiến vào lục bộ, vượt cấp quá lớn, khiến triều thần trên dưới nhìn xem thế nào?

Hoàng đế ồ một tiếng nói:

- Hồ Bất Phàm, ngươi cảm thấy không nên để Sở Hoan tiến vào lục bộ?

- Thần không có ý tứ này/

Vị quan viên tên Hồ Bất Phàm nói:

- Thần chỉ nghĩ rằng, lục bộ là căn bản của đất nước, Sở Hoan chỉ là Võ Kinh Vệ, tuy nói có chút bản lĩnh, nhưng đột nhiên đề bạt vào lục bộ, đúng là thắng tiến quá nhanh. Quan viên Đại Tần ta, từ trước lên chức tuân theo điều lệ, nếu không có công lớn, cũng không thể đột nhiên đề bạt vượt cấp. Sở Hoan đảm nhiệm Võ úy Cận Vệ Quân, đã là đặc biệt dùng người, nếu trải qua lịch lãm, lại phong thưởng khác cũng không muộn!

Hoàng đế thản nhiên nói:

- Hồ Bất Phàm, Sở Hoan cũng không phải là Võ Kinh Vệ. Hắn ở Vân Sơn Phủ vốn là Vệ tướng Cận Vệ Quân, sau khi vào kinh, trẫm không có rảnh rỗi triệu kiến, mới tạm thời ở lại Võ Kinh Vệ.

Hồ Bất Phàm ngẩn ra.

An Quốc Công chợt mở miệng nói:

- Thánh thượng, Sở Hoan văn thao vũ lược, hôm nay đúng là bày hết tài hoa. Lão thần lại nghĩ rằng, chuyển Sở Hoan tới lục bộ, cũng không phải không thể!

Hồ Bất Phàm hiển nhiên hơi kinh ngạc, thất thanh nói:

- An Quốc Công… !

Hoàng đế đã cười nói:



- An Quốc Công lão luyện thành thục. Trẫm còn đang cân nhắc, nhưng một khi An Quốc Công đã nói như vậy, xem ra chuyển Sở Hoan tới lục bộ, quả thật thích hợp.

Gã nói hỏi:

- An Quốc Công, Lại, Binh, Hộ, Hình, Công lục bộ, ngươi cảm thấy Sở Hoan nên chuyển tới nha môn nào?

Khuôn mặt già nua của An Quốc Công vô cùng bình tĩnh nói:

- Hết thảy đều do Thánh thượng sắp xếp.

Ánh mắt Hoàng đế quăng lên người Hồ Bất Phàm một lần nữa, nói:

- Hồ Bất Phàm, Sở Hoan sẽ chuyển đến Hộ bộ của ngươi làm việc đi!

Hồ Bất Phàm ngẩn ra, đang muốn nói chuyện, đã thấy An Quốc Công liếc mình một cái, ánh mắt chợt lóe lên. Hồ Bất Phàm cảm giác được cái gì, đè lại lời nói trong lòng, khom người đáp:

- Vâng – Lại hỏi – Không biết Thánh thượng chuẩn bị an bài chức gì sau khi Sở Hoan tiến vào Hộ bộ?

Hoàng đế thản nhiên nói:

- Trước hết để cho hắn lịch lãm một phen ở vị trí Tào Chủ Sự đi.

Hoàng đế vừa nói ra, không ít quan viên trong sân đều hơi thay đổi sắc mặt.

An Quốc Công dựa trên ghế, ở sâu trong mắt cũng xuất hiện thần sắc khác lạ, nhưng chỉ chợt lóe lên, khuôn mặt già nua bình tĩnh tự nhiên, dường như không nghe được lời Hoàng đế nói.

Tề Vương lại hơi sốt ruột.

Sở Hoan là mình tiến cử tới, vốn gã muốn để Sở Hoan trở thành thị vệ bên người mình, nhưng không thể tưởng được Hoàng đế lại đưa ra an bài như thế, trong nhất thời không rõ tâm tư Hoàng đế, muốn nói chuyện, nhưng liếc Hoàng hậu một cái, thấy Hoàng hậu đang nghiêm nghị nhìn mình, gã liền không dám tiến lên, trong lòng lại hơi ủy khuất.

Tề Vương không rõ, nhưng nhiều quan viên trong sân lại biết, vị trí Tào Chủ Sự này, quả thực không đơn giản.

Hộ bộ là một trong lục bộ, nắm giữ thống kê đất đai và hộ tịch, trưng thu thuế má, phát hành tiền vân vân của cả nước, dưới Hộ bộ có bốn Tào, theo thứ tự là Hộ Bộ Tào, Độ Chi Tào, Kim Bộ Tào, Thương Bộ Tào.

Độ Chi Tào là một trong bốn Tào, nhưng cũng là Ti Tào quan trọng nhất, nắm giữ công tác thống kê và điều động tài phú cả nước, bạc thủ vào và xuất ra của ngân khố đế quốc, đều dưới sự quản hạt của Độ Chi Tào, Độ Chi Tào có hai gã Chủ Sự, chia làm Tả Hữu Chủ Sự, cùng xử lý các công việc của Độ Chi Tào.

Nha môn này, bình thường nhìn qua không có gì đặc biệt, Chủ Sự Độ Chi Tào cũng không tính trọng thần, nhưng thứ nắm giữ có thể nói là mạch máu đế quốc.

Quan viên ở đây, thấy Sở Hoan liên tục qua ba cửa, trong lòng đều biết Hoàng đế chắc chắn sẽ phong cho một chức quan trọng yếu, phần lớn mọi người chỉ nghĩ tới võ tướng, cảm thấy Sở Hoan rất có thể đảm nhiệm một chức vị quan trọng ở Võ Kinh Vệ hoặc là Cận Vệ Quân, nhưng ai cũng không ngờ, không ngờ Hoàng đế an bài Sở Hoan tiến vào Hộ Bộ.

Chức quan Chủ Sự Hộ Bộ, nghe không hiển hách, không uy vũ sáng rọi so với thân phận tướng lãnh của Cận Vệ Quân hoặc Võ Kinh vệ, nhưng quyền lực thực sự không nhỏ.

Hồ Bất Phàm hiển nhiên cũng không ngờ Hoàng đế lại giao chức vị như vậy cho Sở Hoan, há miệng thở dốc, trong nhất thời cũng nói không ra lời, tuy rằng gã cố gắng duy trì điềm tĩnh, nhưng trên mặt vẫn lộ ra thần sắc khiếp sợ.

Hoàng đế nhìn chằm chằm gương mặt Hồ Bất Phàm, thản nhiên nói:

- Thế nào, Hồ Bất Phàm, ngươi cảm thấy Sở Hoan không thích hợp tiến vào Hộ Bộ?

Hồ Bất Phàm tỉnh táo lại, vội đáp:

- Thần không dám. Chỉ là… Chỉ là hai gã Chủ Sự Độ Chi Bộ không có ghế trống, nếu Sở Hoan tiến vào Hộ Bộ… !

- Tả Chủ Sự Hộ Bộ Dương Đồng tuổi tác đã cao, sự vụ Độ Chi Ti phức tạp, hắn lớn tuổi, tinh lực không theo kịp.

Hoàng đế nói:

- Điều hắn tới Lễ Bộ nhậm chức đi!

Hồ Bất Phàm chỉ cảm thấy trong miệng phát đắng, nhưng Hoàng đế đã quyết đoán như thế, hơn nữa nghe giọng điệu Hoàng đế, hiển nhiên là thánh ý đã quyết, chỉ có thể nói:

- Thần tuân chỉ!

Hoàng đế nhìn lướt qua chúng quanh, lúc này mới nói:

- Nếu đã không có dị nghị, vậy trẫm liền phong Sở Hoan làm Tả Chủ Sự Độ Chi Tư Hộ Bộ, các khanh nghĩ thế nào?

Quần thần nhìn thoáng lẫn nhau, tâm tư khác nhau, nhưng đều thi lễ nói:

- Thánh thượng thánh minh!

Sở Hoan lại hơi sững sờ, trước kia hắn cũng không nghĩ tới mình lại tiến vào một trong lục bộ, trong lòng cũng đã nghĩ, kết quả tốt nhất có lẽ chính là đi theo bên người Tề Vương làm thị vệ, sau này cùng vinh nhục với Tề Vương, nhưng nghìn tính vạn tính, căn bản tính không ra mình lại tiến vào Hộ Bộ đảm nhiệm Chủ Sự.



Thật ra hắn cũng không biết Chủ Sự Độ Chi Ti Hộ Bộ rốt cuộc là quan gì, càng không biết chức quan này quản những thứ gì, nhưng nhìn ra được từ trong ánh mắt đám quan viên bên cạnh, chức quan Chủ Sự Độ Chi Tư này dường như không thấp.

Chu Đình đã trầm giọng nói:

- Sở Hoan, Thánh thượng phong thưởng, còn không mau tạ ơn!

Sở Hoan phục hồi tinh thần, tiến lên một bước, quỳ rạp xuống đất:

- Tiểu nhân… Vi thần tạ ơn, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Hoàng đế nhìn Sở Hoan nói:

- Sở Hoan, trẫm phong quan cho ngươi, không phải để ngươi coi đây là quang vinh, là muốn ngươi cẩn trọng, nếu như ngươi làm không được tốt, bất cứ lúc nào trẫm đều sẽ bãi miễn chức quan của ngươi, đương nhiên, nếu ngươi có thể tận tâm xử lý công việc, sau này trẫm tự sẽ trọng dụng thêm!

Sở Hoan lại tạ ơn, cũng cảm giác được các loại ánh mắt bên cạnh phóng tới, có hâm mộ, có ghen tị, cũng có địch ý, Sở Hoan khẩn trương trong lòng, xem ra Hoàng đế cho mình chức quan này, dường như cũng không phải nhẹ nhàng như vậy, có lẽ giờ phút này, đã kết không ít kẻ thù.

An Quốc Công bỗng nhiên nói:

- Thánh thượng, thân thể lão thần hơi không khỏe, khẩn cầu Thánh thượng đồng ý cho lão thần cáo lui trước!

Hoàng đế vuốt cằm nói:

- An Quốc Công lớn tuổi, tự nhiên là phải bảo trọng thân thể. Mọi việc trong triều, còn nhiều việc phải dựa vào An Quốc Công!

- Thần không dám!

An Quốc Công đứng lên nói:

- Lão thần nhận được Thánh thượng chiếu cố, tất nhiên cúc cung tận tụy đến chết mới dừng!

An Quốc Công chào từ giã, không ít đại thần thấy khảo hạch đã xong, đều chào từ giã rời khỏi. Hộ Bộ Thượng Thư Hồ Bất Phàm sau khi chào từ giã bước nhanh hơn, bước ra khỏi Thiết Huyết Viên, cuối cùng đuổi kịp An Quốc Công, tự mình tiến lên nói:

- Lão Quốc Công bảo trọng thân thể!

An Quốc Công liếc Hồ Bất Phàm, bình tĩnh nói:

- Dường như Hồ đại nhân không cam lòng.

Hồ Bất Phàm nhìn chung quanh một chút, mới thấp giọng nói:

- Lão Quốc Công, tại sao ngài cũng đồng ý Sở Hoan tiến vào Hộ Bộ? Sở Hoan là người của Tề Vương, hai vị Chủ Sự Độ Chi Tư đều là người của chúng ta, hiện giờ Dương Đồng bị điều đi, Sở Hoan đảm nhiệm thay thế, đây chẳng phải là thêm hạt cát bên trong Hộ Bộ?

An Quốc Công bình tĩnh tự nhiên:

- Ngươi cảm thấy lão phu phản đối, Thánh thượng sẽ không để Sở Hoan tiến vào Hộ Bộ?

Hồ Bất Phàm nhíu mày lại.

An Quốc Công thản nhiên cười nói:

- Khảo hạch hôm nay, vốn là một vở kịch Thánh thượng an bài, chúng ta đơn giản là đến xem trò vui mà thôi. Năm ngày trước, Chu Đình gián ngôn Thánh thượng phong thưởng ở Quang Minh Điện, theo lão phu suy đoán, không phải lòng của Chu Đình, chính là ý của Thánh thượng!

- Lão Quốc Công, ngài nói là… hết thảy điều này đều là Thánh thượng an bài, Chu Đình… chỉ là phụng ý chỉ của Thánh thượng?

Hồ Bất Phàm hơi giật mình nói.

An Quốc Công khẽ cười nói:

- Thánh thượng làm một người độc đoán, ngươi đi theo Thánh thượng cũng không ngắn, chuyện Thánh thượng quyết định, ngươi có từng thấy sẽ thay đổi hay chưa?

Hồ Bất Phàm hơi trầm ngâm, lắc đầu.

- Nếu Thánh thượng thật sự muốn phong thưởng Sở Hoan, dù có mười Chu Đình, cũng không thể khuyên can.

An Quốc Công chậm rãi nói:

- Hôm đó Thánh thượng phong thưởng, Chu Đình gián ngôn khảo hạch, Thánh thượng có thể đáp ứng, vậy đã nói lên rằng Thánh thượng vốn không chuẩn bị phong thưởng, mà cố ý chờ tới hôm nay.

Nói đến đây, An Quốc Công ho khan một hồi, thân thể già nua khom xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quốc Sắc Sinh Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook