Chương 110: Chân Tướng Và Tiếp Tục Về Sau
Ô Liễu
01/02/2023
Biết được toàn bộ chân tướng xong, mọi người đều trầm mặc, thật lâu, Lưu
Kỳ mới hỏi: “Quốc sư, vậy Đoan Dương Vương phi như thế nào? Chính là
bị độ đi luân hồi?”
Vấn đề này Mạc Ly không trả lời được, chỉ có thể viết phong công văn đi
địa phủ hỏi một tiếng, biết được bà ấy vẫn chưa ở địa phủ, cũng vẫn chưa
đầu thai thì có chút khó hiểu, lại hỏi Kim Minh Phượng và Kim Tú Nhi,
phán quan nói bọn họ sinh thời tội nghiệt quá nhiều, còn ở Vô Gian địa
ngục chịu phạt.
Lưu Kỳ nghe được mẹ con Kim thị bị như thế thì rất vừa lòng, chính là
Đoan Dương Vương phi đến tột cùng đi nơi nào đây?
Mạc Ly từ chỗ phán quan biết được mẹ con Kim Minh Phượng đều do
Chính Nhất đạo trưởng độ, liền có phỏng đoán đại khái, chỉ sợ nơi Đoan
Dương Vương phi rơi xuống còn phải đi hỏi Chính Nhất đạo trưởng mới
được.
Đêm đó đi vào trong nhà lao để hỏi, trưởng công chúa cũng tới, tươi cười
thường treo ở khóe miệng đã không còn, khuôn mặt nhỏ banh đến gắt gao,
Lưu Kỳ đáp tay ở trên vai nàng, nói không ít lời trấn an nàng trước, sợ lát
nữa cảm xúc của nàng quá kích động.
Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe nói trưởng công chúa đến, cũng đi theo tới, nàng
vẫn còn ghi nhớ giấc mộng ngày đó, nhìn thấy trưởng công chúa cũng
không có gương mặt tươi cười.
Mạc Ly nhìn tiểu tức phụ như vậy cũng có chút đau đầu, không biết nên
làm thế nào cho nàng an tâm.
Chính Nhất đạo trưởng vốn không muốn nói, Mạc Ly phóng kim tiên đi vào
quất cho ông ta mấy roi mới thành thật. Từ trong miệng ông ta biết được,
năm đó xác thật ông ta giúp Đoan Dương Vương thu phục ba con ác quỷ,
nhưng chỉ tiễn đi Kim Minh Phượng và Kim Tú Nhi, Đoan Dương Vương
phi bị lưu lại, chế thành người bù nhìn. Đây cũng là lí do Đoan Dương
Vương lúc trước vì sao tìm Thiên Cơ đạo nhân, chính là vì có thể vĩnh viễn
lưu Đoan Dương Vương phi lại bên mình.
Cái trả lời này làm mọi người đều mơ hồ, xem chuyện này là như thế nào?
Sợ là mất đi rồi mới ý thức được đối phương kỳ thật đã trở thành người
không thể thiếu trong sinh mệnh của mình? Có lẽ vì ngày qua ngày giả vờ
thâm tình, Đoan Dương Vương đã thật sự
thích Vương phi.
Lưu Kỳ than một câu, sớm biết hôm nay hà tất lúc trước đâu!
Được trưởng công chúa cho một cái xem thường, trưởng công chúa xem ra,
Đoan Dương Vương chính là một nam nhân thúi mười phần ghê tởm, đầu
tiên là thực xin lỗi Vương phi, lại cô phụ
Kim Minh Phượng vì ông ta sinh hạ một nữ nhi, không danh không phận đi
theo ông ta.
Lưu Kỳ nhìn trưởng công chúa tác phong càng ngày càng khí phách, không
khỏi vô ngữ, tiểu nha đầu ngây thơ thuần lương trước kia đi đâu rồi?
Sau đó bọn họ lại đi nhìn Đoan Dương Vương, Đoan Dương Vương điên
điên khùng khùng, đã không nhận ra người, nghe nói từ ngày đầu tiên tiến
vào đột nhiên bắt đầu như thế này.
Lưu Kỳ cảm thấy hắn giả vờ, Mạc Ly phủ định cái suy đoán này, Đoan
Dương Vương xác thật ngu dại, còn là âm vật làm ra, liếc mắt một cái là có
thể nhìn thấy.
Thiên Cơ đạo nhân bị thuật pháp của mình phản phệ, nguyên khí đại
thương, nghĩ đến thuật pháp cho Đoan Dương Vương phi cũng không duy
trì được, Đoan Dương Vương phi hẳn là từ người bù nhìn đi ra, Đoan
Dương Vương biến thành như vậy thoát không được quan hệ với bà ấy.
Mạc Ly lại đi nhà tù chỗ Hứa Độ, quả nhiên, Đoan Dương Vương phi ở chỗ
nhi tử mình.
Ở trước mặt Hứa Độ, bọn họ chỉ nói bồi trưởng công chúa đến thăm hắn,
Mạc Ly nhân lúc không ai chú ý dùng bình ngọc nhỏ thu Đoan Dương
Vương phi.
Hứa Độ bị giấu giếm được, ở trong lòng hắn, phụ thân vẫn như cũ là phụ
thân yêu mẫu thân nhất, phụ mẫu vẫn như cũ là thần tiên quyến lữ tốt nhất
trên đời này.
Đêm đó Mạc Ly độ Đoan Dương Vương phi đi rồi, đến nỗi nhân quả ân oán
của bà ấy và đám người Đoan Dương Vương đều có phán quan quyết định,
hắn cũng không nhúng tay.
Đoan Dương Vương bị phán sau thu xử trảm. Còn Hứa Độ, trưởng công
chúa thay hắn cầu Hoàng Hậu, nhờ Hoàng Hậu dùng danh nghĩa Thẩm gia
giữ cho hắn một mạng. Hoàng đế vốn không muốn đáp ứng, nghe Mạc Ly
nói hắn cũng không có đế mệnh mới đồng ý, chỉ lưu đày ba ngàn dặm về
phía tây, ba đời không được làm quan, cuộc đời này không được đặt chân
đến kinh thành nữa.
Trưởng công chúa lúc này cũng không biết, bởi vì thiện niệm nho nhỏ này,
tránh cho nàng nửa đời mệnh cách cơ khổ sau đó, Đoan Dương Vương chưa
làm được nhất sinh nhất thế một đôi người, đứa con Hứa Độ này thay ông ta
làm được.
Triển Hiến từ khi bị Dạ Kinh dọa, ngày thường gặp phải Mạc Ly và Thu
Nhuyễn Nhuyễn đều đi đường vòng, Mạc Ly xem như hoàn toàn yên tâm về
hắn.
Việc của Dạ Kinh khiếp sợ Yêu giới, Xa Gia lão tổ uy vọng lại đến cao
phong, không ít tinh quái xúi giục nó đi tranh vị trí Yêu Vương, nó lại chỉ
chuyên tâm ở kinh giao xây Loan Quân miếu.
Chờ nó xây xong Loan Quân miếu, gióng trống khua chiêng mời, tam giới
có không ít người tới cổ động, Mạc Ly mang theo Thu Nhuyễn Nhuyễn và
Kim Triều cùng đi. Lưu Kỳ và Tuệ Quả
cũng đi theo xem náo nhiệt, thấy các yêu tinh quần áo bại lộ hai người liền
đi không nổi. Mạc Ly cố ý dặn dò bọn họ đừng để sắc mê tâm khiếu, thật đi
thông đồng yêu tinh, bị hút cạn tinh khí cũng đừng trách hắn không nhắc
nhở.
Dặn dò xong liền mặc kệ bọn họ, một tay ôm Kim Triều, một tay lôi kéo
tiểu tức phụ đi tham quan Loan Quân miếu. Loan Quân miếu xây dựng huy
hoàng đại khí, có thể thấy được Xa Gia lão tổ phí không ít tâm tư, Nhưng đi
vào vừa thấy lại không rõ, sao thần tượng của Loan Quân miếu lại là bộ
dáng nam tử? Lại xem bảng hiệu trên đầu, đương nhiên hiển hách viết
Thanh Hạc thượng thần. Mạc Ly không rõ vì sao Loan Quân miếu muốn
đắp thần tượng Thanh Hạc thượng thần, hỏi Xa Gia lão tổ. Xa Gia lão tổ
nói, Thanh Hạc thượng thần là đồ đệ của Loan Quân thượng thần, Loan
Quân miếu thờ phụng Thanh Hạc thượng thần cũng xấp xỉ.
Còn có cách nói này sao? Mạc Ly chưa từng nghe nói, lão tổ tông nhưng
thật ra phụ họa gật đầu nói có thể như vậy. Nghe lão tổ tông nói có thể, Mạc
Ly cũng không rối rắm nữa.
Lão tổ tông thầm than Xa Gia lão tổ đồ trộm gà này, đây rõ là đang dùng
tên tuổi Thanh Hạc tích cóp công đức cho Loan Quân. Loan Quân ngã
xuống lâu như thế, người bình thường ai còn nhớ
rõ, thâm ý tên miếu, người bình thường làm sao hiểu được.
Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn chằm chằm thần tượng Thanh Hạc thượng thần
hồi lâu, vẫn cảm thấy thần tượng Thanh Hạc thượng thần có vài phần tương
tự tướng công nhà mình. Nhưng nhìn thấy Xa Gia lão tổ liền đánh mất cái ý
niệm này, không phải cũng có vài phần giống Xa Gia lão tổ
sao? Hẳn là nàng suy nghĩ nhiều.
Xuân Dạ cũng tới, từ trước đến nay hắn không đối phó được với Dạ Kinh,
nghe nói Xa Gia lão tổ
bóp vỡ yêu đan của Dạ Kinh, tức khắc sùng bái, nhờ Xa Gia lão tổ mời mọi
người khắp tam giới, lúc này cũng tới kinh thành.
Mạc Ly làm chủ nhà, giữ hắn ở kinh thành chơi mấy ngày, để làm hết lễ
nghĩa của chủ nhà.
Xuân Dạ không khách khí đáp ứng, không đến hai ngày đã cùng Lưu Kỳ
đám người đánh thành một mảnh. Lưu Kỳ bọn họ cực kỳ thích pháp thuật
của Xuân Dạ, muốn chơi thế nào thì chơi thế
ấy. Chỉ cần nói một tiếng với Xuân Dạ, Xuân Dạ có thể làm cho bọn họ như
nguyện ở trong mộng. Bọn họ vừa lòng, Xuân Dạ cũng được thất tình lục
dục của bọn họ ở cảnh trong mơ, hai bên cũng coi như là đôi bên cùng có
lợi.
Bất quá việc này không đến mấy ngày đã bị Mạc Ly bảo ngừng, nguyên
nhân rốt cuộc là việc này phí tinh lực, trong khoảng thời gian ngắn số lần
nhiều cũng không tốt với người nằm mơ.
Lưu Kỳ nhưng thật ra từ trong đó phát hiện cơ hội làm ăn, mua Noãn
Hương Các, đổi thành Nhất Mộng Hoàng Lương.
Noãn Hương Các từ lúc Lâm đại công tử ở mái nhà nhảy lầu mà chết, sinh
ý liền xuống dốc không phanh, bất quá non nửa năm đã lưu lạc đến nông
nỗi sắp đóng cửa. Vì thế Lưu Kỳ không tốn bao nhiều bạc đã mua được.
Nhất Mộng Hoàng Lương quy củ cực kỳ nhiều, ở cửa còn cố ý lập một khối
thẻ bài, viết rõ mỗi người mỗi tháng chỉ cho vào ba lần, như thế làm mọi
người tò mò, kỹ viện sao còn có loại quy củ này đâu? Bạc trắng bóng cũng
không muốn kiếm sao?
Lưu Kỳ thân phận không bình thường, Nhất Mộng Hoàng Lương khai
trương ngày đó, không ít đại quan quý nhân xem ở mặt mũi Lưu Kỳ đều đi
cổ động, nhưng ngó trái ngó phải cũng không nhìn thấy một mỹ nhân, trong
lòng không khỏi buồn bực, quốc công gia đây là chơi cái trò gì?
Mọi người liên tiếp uống ba hồ trà, còn không thấy mỹ nhân, không khỏi có
chút không kiên nhẫn, đang muốn hỏi Lưu Kỳ, chỉ thấy Lưu Kỳ vỗ vỗ tay,
một hàng mỹ nhân quần áo bại lộ nâng giấy và bút mực đi vào.
Kỳ mới hỏi: “Quốc sư, vậy Đoan Dương Vương phi như thế nào? Chính là
bị độ đi luân hồi?”
Vấn đề này Mạc Ly không trả lời được, chỉ có thể viết phong công văn đi
địa phủ hỏi một tiếng, biết được bà ấy vẫn chưa ở địa phủ, cũng vẫn chưa
đầu thai thì có chút khó hiểu, lại hỏi Kim Minh Phượng và Kim Tú Nhi,
phán quan nói bọn họ sinh thời tội nghiệt quá nhiều, còn ở Vô Gian địa
ngục chịu phạt.
Lưu Kỳ nghe được mẹ con Kim thị bị như thế thì rất vừa lòng, chính là
Đoan Dương Vương phi đến tột cùng đi nơi nào đây?
Mạc Ly từ chỗ phán quan biết được mẹ con Kim Minh Phượng đều do
Chính Nhất đạo trưởng độ, liền có phỏng đoán đại khái, chỉ sợ nơi Đoan
Dương Vương phi rơi xuống còn phải đi hỏi Chính Nhất đạo trưởng mới
được.
Đêm đó đi vào trong nhà lao để hỏi, trưởng công chúa cũng tới, tươi cười
thường treo ở khóe miệng đã không còn, khuôn mặt nhỏ banh đến gắt gao,
Lưu Kỳ đáp tay ở trên vai nàng, nói không ít lời trấn an nàng trước, sợ lát
nữa cảm xúc của nàng quá kích động.
Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe nói trưởng công chúa đến, cũng đi theo tới, nàng
vẫn còn ghi nhớ giấc mộng ngày đó, nhìn thấy trưởng công chúa cũng
không có gương mặt tươi cười.
Mạc Ly nhìn tiểu tức phụ như vậy cũng có chút đau đầu, không biết nên
làm thế nào cho nàng an tâm.
Chính Nhất đạo trưởng vốn không muốn nói, Mạc Ly phóng kim tiên đi vào
quất cho ông ta mấy roi mới thành thật. Từ trong miệng ông ta biết được,
năm đó xác thật ông ta giúp Đoan Dương Vương thu phục ba con ác quỷ,
nhưng chỉ tiễn đi Kim Minh Phượng và Kim Tú Nhi, Đoan Dương Vương
phi bị lưu lại, chế thành người bù nhìn. Đây cũng là lí do Đoan Dương
Vương lúc trước vì sao tìm Thiên Cơ đạo nhân, chính là vì có thể vĩnh viễn
lưu Đoan Dương Vương phi lại bên mình.
Cái trả lời này làm mọi người đều mơ hồ, xem chuyện này là như thế nào?
Sợ là mất đi rồi mới ý thức được đối phương kỳ thật đã trở thành người
không thể thiếu trong sinh mệnh của mình? Có lẽ vì ngày qua ngày giả vờ
thâm tình, Đoan Dương Vương đã thật sự
thích Vương phi.
Lưu Kỳ than một câu, sớm biết hôm nay hà tất lúc trước đâu!
Được trưởng công chúa cho một cái xem thường, trưởng công chúa xem ra,
Đoan Dương Vương chính là một nam nhân thúi mười phần ghê tởm, đầu
tiên là thực xin lỗi Vương phi, lại cô phụ
Kim Minh Phượng vì ông ta sinh hạ một nữ nhi, không danh không phận đi
theo ông ta.
Lưu Kỳ nhìn trưởng công chúa tác phong càng ngày càng khí phách, không
khỏi vô ngữ, tiểu nha đầu ngây thơ thuần lương trước kia đi đâu rồi?
Sau đó bọn họ lại đi nhìn Đoan Dương Vương, Đoan Dương Vương điên
điên khùng khùng, đã không nhận ra người, nghe nói từ ngày đầu tiên tiến
vào đột nhiên bắt đầu như thế này.
Lưu Kỳ cảm thấy hắn giả vờ, Mạc Ly phủ định cái suy đoán này, Đoan
Dương Vương xác thật ngu dại, còn là âm vật làm ra, liếc mắt một cái là có
thể nhìn thấy.
Thiên Cơ đạo nhân bị thuật pháp của mình phản phệ, nguyên khí đại
thương, nghĩ đến thuật pháp cho Đoan Dương Vương phi cũng không duy
trì được, Đoan Dương Vương phi hẳn là từ người bù nhìn đi ra, Đoan
Dương Vương biến thành như vậy thoát không được quan hệ với bà ấy.
Mạc Ly lại đi nhà tù chỗ Hứa Độ, quả nhiên, Đoan Dương Vương phi ở chỗ
nhi tử mình.
Ở trước mặt Hứa Độ, bọn họ chỉ nói bồi trưởng công chúa đến thăm hắn,
Mạc Ly nhân lúc không ai chú ý dùng bình ngọc nhỏ thu Đoan Dương
Vương phi.
Hứa Độ bị giấu giếm được, ở trong lòng hắn, phụ thân vẫn như cũ là phụ
thân yêu mẫu thân nhất, phụ mẫu vẫn như cũ là thần tiên quyến lữ tốt nhất
trên đời này.
Đêm đó Mạc Ly độ Đoan Dương Vương phi đi rồi, đến nỗi nhân quả ân oán
của bà ấy và đám người Đoan Dương Vương đều có phán quan quyết định,
hắn cũng không nhúng tay.
Đoan Dương Vương bị phán sau thu xử trảm. Còn Hứa Độ, trưởng công
chúa thay hắn cầu Hoàng Hậu, nhờ Hoàng Hậu dùng danh nghĩa Thẩm gia
giữ cho hắn một mạng. Hoàng đế vốn không muốn đáp ứng, nghe Mạc Ly
nói hắn cũng không có đế mệnh mới đồng ý, chỉ lưu đày ba ngàn dặm về
phía tây, ba đời không được làm quan, cuộc đời này không được đặt chân
đến kinh thành nữa.
Trưởng công chúa lúc này cũng không biết, bởi vì thiện niệm nho nhỏ này,
tránh cho nàng nửa đời mệnh cách cơ khổ sau đó, Đoan Dương Vương chưa
làm được nhất sinh nhất thế một đôi người, đứa con Hứa Độ này thay ông ta
làm được.
Triển Hiến từ khi bị Dạ Kinh dọa, ngày thường gặp phải Mạc Ly và Thu
Nhuyễn Nhuyễn đều đi đường vòng, Mạc Ly xem như hoàn toàn yên tâm về
hắn.
Việc của Dạ Kinh khiếp sợ Yêu giới, Xa Gia lão tổ uy vọng lại đến cao
phong, không ít tinh quái xúi giục nó đi tranh vị trí Yêu Vương, nó lại chỉ
chuyên tâm ở kinh giao xây Loan Quân miếu.
Chờ nó xây xong Loan Quân miếu, gióng trống khua chiêng mời, tam giới
có không ít người tới cổ động, Mạc Ly mang theo Thu Nhuyễn Nhuyễn và
Kim Triều cùng đi. Lưu Kỳ và Tuệ Quả
cũng đi theo xem náo nhiệt, thấy các yêu tinh quần áo bại lộ hai người liền
đi không nổi. Mạc Ly cố ý dặn dò bọn họ đừng để sắc mê tâm khiếu, thật đi
thông đồng yêu tinh, bị hút cạn tinh khí cũng đừng trách hắn không nhắc
nhở.
Dặn dò xong liền mặc kệ bọn họ, một tay ôm Kim Triều, một tay lôi kéo
tiểu tức phụ đi tham quan Loan Quân miếu. Loan Quân miếu xây dựng huy
hoàng đại khí, có thể thấy được Xa Gia lão tổ phí không ít tâm tư, Nhưng đi
vào vừa thấy lại không rõ, sao thần tượng của Loan Quân miếu lại là bộ
dáng nam tử? Lại xem bảng hiệu trên đầu, đương nhiên hiển hách viết
Thanh Hạc thượng thần. Mạc Ly không rõ vì sao Loan Quân miếu muốn
đắp thần tượng Thanh Hạc thượng thần, hỏi Xa Gia lão tổ. Xa Gia lão tổ
nói, Thanh Hạc thượng thần là đồ đệ của Loan Quân thượng thần, Loan
Quân miếu thờ phụng Thanh Hạc thượng thần cũng xấp xỉ.
Còn có cách nói này sao? Mạc Ly chưa từng nghe nói, lão tổ tông nhưng
thật ra phụ họa gật đầu nói có thể như vậy. Nghe lão tổ tông nói có thể, Mạc
Ly cũng không rối rắm nữa.
Lão tổ tông thầm than Xa Gia lão tổ đồ trộm gà này, đây rõ là đang dùng
tên tuổi Thanh Hạc tích cóp công đức cho Loan Quân. Loan Quân ngã
xuống lâu như thế, người bình thường ai còn nhớ
rõ, thâm ý tên miếu, người bình thường làm sao hiểu được.
Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn chằm chằm thần tượng Thanh Hạc thượng thần
hồi lâu, vẫn cảm thấy thần tượng Thanh Hạc thượng thần có vài phần tương
tự tướng công nhà mình. Nhưng nhìn thấy Xa Gia lão tổ liền đánh mất cái ý
niệm này, không phải cũng có vài phần giống Xa Gia lão tổ
sao? Hẳn là nàng suy nghĩ nhiều.
Xuân Dạ cũng tới, từ trước đến nay hắn không đối phó được với Dạ Kinh,
nghe nói Xa Gia lão tổ
bóp vỡ yêu đan của Dạ Kinh, tức khắc sùng bái, nhờ Xa Gia lão tổ mời mọi
người khắp tam giới, lúc này cũng tới kinh thành.
Mạc Ly làm chủ nhà, giữ hắn ở kinh thành chơi mấy ngày, để làm hết lễ
nghĩa của chủ nhà.
Xuân Dạ không khách khí đáp ứng, không đến hai ngày đã cùng Lưu Kỳ
đám người đánh thành một mảnh. Lưu Kỳ bọn họ cực kỳ thích pháp thuật
của Xuân Dạ, muốn chơi thế nào thì chơi thế
ấy. Chỉ cần nói một tiếng với Xuân Dạ, Xuân Dạ có thể làm cho bọn họ như
nguyện ở trong mộng. Bọn họ vừa lòng, Xuân Dạ cũng được thất tình lục
dục của bọn họ ở cảnh trong mơ, hai bên cũng coi như là đôi bên cùng có
lợi.
Bất quá việc này không đến mấy ngày đã bị Mạc Ly bảo ngừng, nguyên
nhân rốt cuộc là việc này phí tinh lực, trong khoảng thời gian ngắn số lần
nhiều cũng không tốt với người nằm mơ.
Lưu Kỳ nhưng thật ra từ trong đó phát hiện cơ hội làm ăn, mua Noãn
Hương Các, đổi thành Nhất Mộng Hoàng Lương.
Noãn Hương Các từ lúc Lâm đại công tử ở mái nhà nhảy lầu mà chết, sinh
ý liền xuống dốc không phanh, bất quá non nửa năm đã lưu lạc đến nông
nỗi sắp đóng cửa. Vì thế Lưu Kỳ không tốn bao nhiều bạc đã mua được.
Nhất Mộng Hoàng Lương quy củ cực kỳ nhiều, ở cửa còn cố ý lập một khối
thẻ bài, viết rõ mỗi người mỗi tháng chỉ cho vào ba lần, như thế làm mọi
người tò mò, kỹ viện sao còn có loại quy củ này đâu? Bạc trắng bóng cũng
không muốn kiếm sao?
Lưu Kỳ thân phận không bình thường, Nhất Mộng Hoàng Lương khai
trương ngày đó, không ít đại quan quý nhân xem ở mặt mũi Lưu Kỳ đều đi
cổ động, nhưng ngó trái ngó phải cũng không nhìn thấy một mỹ nhân, trong
lòng không khỏi buồn bực, quốc công gia đây là chơi cái trò gì?
Mọi người liên tiếp uống ba hồ trà, còn không thấy mỹ nhân, không khỏi có
chút không kiên nhẫn, đang muốn hỏi Lưu Kỳ, chỉ thấy Lưu Kỳ vỗ vỗ tay,
một hàng mỹ nhân quần áo bại lộ nâng giấy và bút mực đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.