Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 111: Trang Phục Người Hồ Lộ Ngực

Ô Liễu

01/02/2023

Mỹ nhân tiến vào thì tiến vào, nhưng lại chỉ cho xem, không cho sờ, càng

đừng nói làm chuyện khác, có mấy người nhịn không được hỏi Lưu Kỳ

đang làm cái trò gì?

Lưu Kỳ cười đến vẻ mặt thần bí, chỉ nói chuyện hay còn ở phía sau, mọi

người cũng chỉ cần phối hợp chơi với hắn là được.

Mỹ nhân viết tên từng người lên, lại bảo bọn họ viết ra cô nương muốn ngủ

nhất, rồi mới lại chậm rãi đi vào.

Mắt thấy mỹ nhân lại đi rồi, trước trước sau sau thực sự làm người ta sờ

không được đầu óc. Lại có người nhịn không được hỏi, nhưng người đó còn

chưa hỏi xong, đã nhịn không được ngáp một cái, đổ lên bàn ngủ rồi.

Những người khác cũng lục tục giống như thế, bò trên bàn ngủ hết, chỉ

trong chốc lát, từng bước từng bước bắt đầu làm mộng.

Xuân Dạ từ trong đầu bọn họ dễ dàng thăm dò được cảnh tượng thích nhất,

tình tiết thích nhất, nữ nhân muốn ngủ nhất, bện cho bọn họ một hồi mộng

xuân hoàn mỹ.

Tuệ Quả không hiểu được, rõ ràng Xuân Dạ có thể tìm được tên của bọn họ

cùng với cô nương muốn ngủ, vì sao lại muốn bọn họ tự viết một lần?

Không phải là làm điều thừa sao?

Lưu Kỳ rung đùi đắc ý giải thích nói: “Nghi thức vẫn cần phải có, lại nói

chúng ta mở kỹ viện, lại không phải nam phong quán, tất cả đều là đại lão

gia, không có lấy một cô nương thì ra chuyện thế nào?”

Vậy cũng đúng, Tuệ Quả không hỏi lại, ngáp một cái, cũng theo mọi người

cùng nhau bò trên bàn nằm mộng.

Mọi người vốn chỉ tới ủng hộ, thử một lần liền nghiện rồi, tuy không phải

thật sự ngủ cô nương, nhưng mộng này đúng là thứ trong tâm khảm mỗi

người, hơn nữa lại chân thật như là thật sự

phát sinh. Thật ra tên cửa hàng Nhất Mộng Hoàng Lương là cực kỳ chuẩn

xác.

Nhất Mộng Hoàng Lương trong một đêm thanh danh liền phát hỏa, ngày

thứ hai khách nhân tới cửa nối liền không dứt, chọc đến tú bà của kỹ viện

khác ở hoa phố đều nhịn không được tới nghe ngóng xem chuyện thế nào.

Nhưng nghe nói những người này đi Nhất Mộng Hoàng Lương chỉ

đắp chăn ngủ đơn thuần, các tú bà đều tỏ vẻ không tin, ngủ chỗ nào không

phải ngủ, thế nào lại phải tới kỹ viện ngủ nha?

Trong lúc các tú bà không hiểu rõ, Nhất Mộng Hoàng Lương liền trở thành

một kỹ viện thanh danh lớn nhất kinh thành, một kỹ viện không cho ngủ cô

nương, còn khiến người ta vội vàng chạy đến.

Xuân Dạ mỗi ngày tạo mấy trăm mộng, tu vi đại trướng, nó cũng không trở

về, chuyển hang ổ

đến kinh thành, tu luyện ở kinh thành.

Lưu Kỳ lôi kéo Tuệ Quả bọn họ cùng với Xuân Dạ bận việc ở Nhất Mộng

Hoàng Lương. Thời gian này cũng không chạy đến phủ quốc sư nữa, Mạc

Ly mừng rỡ thanh tĩnh, bắt đầu xuống tay chuẩn bị tết Trung Nguyên tháng

bảy cùng với việc trung thu tế nguyệt.

Tiết quỷ trung nguyên bách quỷ dạ hành, người khí vận thấp dễ bị đụng

chạm, thông thường trước một ngày hắn sẽ phái người phát bùa hộ mệnh

một ngày ở cửa thành. Tết Trung Nguyên cùng ngày chùa Hộ Quốc cũng sẽ

cử hành Vu Lan Thắng Hội, độ cô hồn dã quỷ không thể luân hồi tiến vào



luân hồi.

Cô hồn dã quỷ sở dĩ trở thành cô hồn dã quỷ, một là anh linh phá thai giống

lúc trước từng nói, đợi dương thọ hết mới có thể lại vào luân hồi chuyển

sang kiếp khác, một nữa là dương thọ chưa hết đã chết, cũng phải đợi

dương thọ hết mới có thể tiến vào địa phủ, nhập luân hồi.

Cô hồn dã quỷ thê thảm nhất, không có đạo hạnh cũng không phải ác quỷ,

dựa gần vào người đều sẽ bị dương khí người sống gây thương tích, càng

đừng nói cái khác, cho nên mới có Vu Lan Thắng Hội. Ngày 15 tháng 7 cửa

địa ngục mở rộng, những cô hồn dã quỷ này đều được những người tu đạo

đưa vào địa phủ, tránh cho khổ sở vì núi đao biển lửa, sớm nhập luân hồi.

Mạc Ly mỗi năm đều sẽ đi chùa Hộ Quốc tham gia Vu Lan Thắng Hội,

cùng các tăng nhân chùa Hộ

Quốc siêu độ vong hồn.

Mạc Ly lúc này đang vẽ bùa hộ mệnh để phát, Thu Nhuyễn Nhuyễn ở một

bên cắt giấy vàng, điều chế chu sa dùng cho hắn vẽ bùa.

Đang làm, Thu Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu nhìn, lại thấy người vốn nên vẽ

bùa lại đang cười tủm tỉm mà nhìn nàng.

“Vẽ bùa đi, xem ta làm chi?” Thu Nhuyễn Nhuyễn dỗi nói.

“Vẽ mệt mỏi, ngắm khuôn mặt phù dung của tiểu nương tử nghỉ mắt một

lát.” Mạc Ly nói, buông bút trong tay, ôm tiểu tức phụ lại đặt ngồi trên đùi

mình.

Thu Nhuyễn Nhuyễn hiện đã quen với hắn miệng lưỡi trơn tru, sau khi hồi

kinh hai người ở một chỗ nhiều hơn, trong lén lút người nào đó đều sẽ sửa

lại bộ dáng chính nhân quân tử lúc trước, lời gì cũng có thể há mồm liền tới,

nàng đã thấy nhiều không thể trách.

“Vẽ cái này hao tổn tinh thần, muốn ta xoa đầu cho chàng một lát không?”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nói, đã duỗi tay xoa cho hắn, Mạc Ly nhịn không

được than thở một tiếng: “Tức phụ ta thật tốt.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được cười, chọc chọc ót hắn, hừ hừ,

không có chút đang hoàng.

Xoa nhẹ cho hắn trong chốc lát, Thu Nhuyễn Nhuyễn buông lỏng tay, nói:

“Ta vẫn là ngâm ly trà tỉnh táo tỉnh thần cho chàng đi.” Nói rồi chuẩn bị

đứng dậy, nhưng mà không ngờ hắn vẫn ôm chặt không buông tay.

Thu Nhuyễn Nhuyễn đang muốn bảo hắn buông tay, lại nghe hắn nói:

“Nhuyễn Nhuyễn, nguyệt sự đã qua?”

Nghe lời này Thu Nhuyễn Nhuyễn liền biết hắn muốn làm cái gì, nàng tới

nguyệt sự, hắn đã ăn chay mấy ngày, nghĩ đến là nhịn không được.

Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt gật gật đầu, động tác của nàng còn chưa

ngừng, tay hắn đã sờ vào trong xiêm y nàng.

“Đừng, buổi tối lại đến, ban ngày ban mặt không tốt.” Thu Nhuyễn Nhuyễn

ngăn cản tay hắn xằng bậy.

“Tức phụ ngoan, vi phu nhịn không được, không tin nàng sờ sờ xem.” Mạc

Ly nói, kéo tay tiểu tức phụ đặt lên vật cứng giữa hai chân hắn, mang theo

tay nhỏ cách quần sờ sờ cây gậy lớn.

“Vậy, vậy chỉ cho chàng tới một hồi.”

Mạc Ly không nói nữa, nghe thấy tiểu tức phụ nhả ra đáp ứng liền kéo xiêm

y nàng ra, lộ ra cái yếm nhỏ màu thúy lục thêu bướm, cách cái yếm nhéo

lên đại bạch thỏ bên trong.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được hừ hừ, tay cũng bị kéo vào đũng



quần hắn, nắm đại gia hỏa nóng bỏng vuốt từ trên xuống dưới.

“Nhuyễn Nhuyễn có muốn thử Hồ phục?” Mạc Ly đột nhiên hỏi.

Thu Nhuyễn Nhuyễn ngạc nhiên, Hồ phục gì?

Chỉ thấy hắn lấy ra một bộ xiêm y diễm lệ từ trong ngăn kéo trên giá sách

bên cạnh.

“Lưu Kỳ hôm qua đưa tới, nói là có một du thương hiếu kính hắn, Nhuyễn

Nhuyễn muốn thử

xem sao không?”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn xiêm y trong tay một cái, lại nhìn nhìn mặt hắn

hơi hơi mỉm cười, cảm thấy hắn có chuyện gạt nàng.

Đặc biệt là đại đồ vật giữa hai chân hắn còn đang sừng sững, hắn còn có

tâm tư bảo nàng thay quần áo, có thể thấy được trong đó có quỷ.

Nhưng một bộ xiêm y có thể có cái quỷ gì?

Thu Nhuyễn Nhuyễn dưới ánh mắt nóng bỏng của tướng công nhà mình

vẫn gật gật đầu, thay y phục mới.

Thế này nàng mới biết được chỗ nào có quỷ, xiêm y này, áo trên quá ngắn,

lại không có áo lót trong, căn bản che không được ngực sữa trắng bóng!

Khó trách lúc này hắn bảo nàng đổi xiêm y, nguyên lai là đánh cái chủ ý

này.

Thu Nhuyễn Nhuyễn hiểu được lập tức muốn đổi về, bị Mạc Ly ngăn lại,

ôm tiểu tức phụ liền cắn lên một bên tròn trịa lỏa lồ bên ngoài.

Giống như hắn tưởng tượng, kinh diễm lại sắc tình, ngực tiểu tức phụ thật

đẹp, đã tròn lại lớn, quầng vú phấn nhuận trên làn da trắng tinh tế thực câu

nhân.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được nhắm mắt, nhìn hắn liếm cắn ở trước

ngực mình thật sự

quá cảm thấy thẹn thùng! Xiêm y này chỗ khác nhưng thật ra che kín mít,

chỉ áo trên quá ngắn.

“Nhuyễn Nhuyễn xấu hổ cái gì, nữ tử Cao Lệ người ta còn mặc xiêm y này

lên phố đấy.” Mạc Ly vừa nói, vừa lưu lại dấu vết của mình trên ngực nàng

trắng nõn.

“Chàng đừng lừa ta.” Thu Nhuyễn Nhuyễn không tin.

“Nhuyễn Nhuyễn cũng đừng không tin, chờ lần tới đặc phái viên Cao Lệ tới

kinh, vi phu đưa nàng đi xem.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe hắn nói như thế mới tin, hỏi: “Thật sự như vậy?”

“Còn không, ta lần đầu nhìn thấy cũng không thể tưởng tượng, cứ như vậy

trần trụi lên phố, cho người ta tùy ý đánh giá.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn không nghĩ tới lại vẫn có phong tục như vậy, nàng chỉ

ở trước mặt tướng công mặc một lần đã xấu hổ đến không được, càng đừng

nói mặc đi ra ngoài, cũng không biết quốc quân bọn họ nghĩ như thế nào.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ, hoàn toàn không chú ý người nào đó đã cởi

quần, thả đại gia hỏa ra.

“Nhuyễn Nhuyễn.” Mạc Ly kêu.

“Ừ?” Thu Nhuyễn Nhuyễn còn chưa dứt lời, đột nhiên đã bị hắn chen cây

gậy lớn vào đánh gãy.

Thu Nhuyễn Nhuyễn bực bội đập hắn hai cái, luôn thích đột nhiên tiến vào,

còn chưa chuẩn bị

tốt đâu, đau chết mất!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook