Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 77: Dã Thú Trong Rừng

Ô Liễu

01/02/2023

Mạc Ly thoáng cởi quần một chút cho tiểu tức phụ, lộ ra hoa tâm ướt dầm

dề, tự mình cũng buông lỏng lưng quần, phóng thô căn ra, đặt ở trên hoa

tâm.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được giật giật eo, cũng không biết có phải

bởi vì hôm nay là Tết Đoan Ngọ hay không, nhiệt độ cơ thể hắn so với ngày

thường còn cao hơn, cây gậy lớn phá lệ nóng bỏng, như là gậy sắt nung đỏ.

Mạc Ly không vội đi vào, bắt đầu ôm tiểu tức phụ đi lên núi, cây gậy lớn

theo động tác của hắn, từng chút một thâm nhập vào tiểu hoa huyệt ướt

đẫm, thoải mái đến hai người đều không ngăn nổi kêu rên ra tiếng.

“Nhuyễn Nhuyễn, thoải mái sao?” Mạc Ly vừa đi, vừa ở trong thân thể tiểu

tức phụ vào sâu ra nông, chậm rãi cắm vào chỗ sâu nhất.

Thu Nhuyễn Nhuyễn không trả lời, chỉ nhẹ nhàng gật gật đầu, nàng sợ vừa

mở miệng liền nhịn không được rên rỉ, toàn bộ bụng nhỏ đều bị cây gậy

nóng bỏng cứng rắn hun nóng, một chút một chút chen vào tận cùng bên

trong, thoải mái đến kỳ cục.

Mạc Ly càng cảm thấy thoải mái đến không được, hôm nay là Tết Đoan

Ngọ, là thời điểm trong năm dương khí trên người hắn tràn đầy nhất. Không

chỉ có những vật âm tà không dám tới gần hắn, đến bản thân hắn cũng chịu

không nổi này nhiệt độ quá cao này, năm vừa rồi đều là cả ngày ngâm ở

giếng nước sâu mới được. Hôm nay đem gậy lớn chôn sâu vào trong cơ thể

tiểu tức phụ, cảm giác so với ngâm mình ở nước giếng hiệu quả càng tốt

hơn. Thân thể tiểu tức phụ thuần âm quả nhiên danh bất hư truyền.

Năm rồi hắn cũng thật ngốc, dù không làm chuyện xấu, chỉ cần ôm tiểu tức

phụ cũng có thể thoải mái hơn chút, còn có thể sớm một chút cùng tiểu tức

phụ cầm sắt hòa minh.

Mạc Ly nhịn không được nhanh hơn bước chân, nhanh hơn tốc độ va chạm,

một chút một chút đâm ra càng nhiều nước dính nhớp, chọc đến tiểu tức

phụ nhịn không được than nhẹ, nhịn không được cầu xin hắn nhẹ một chút.

Bất quá vừa mới lên sườn núi nhỏ, Thu Nhuyễn Nhuyễn đã bị hắn làm cho

cao trào, ôm cổ hắn, căng thẳng thân mình, tí tách tí tách tiết ra nước, làm

giày của Mạc Ly đều bị ướt.

“Thoải mái như thế sao?” Mạc Ly cười nói ở bên tai nàng.

Thu Nhuyễn Nhuyễn kiều khiếp mà hờn dỗi liếc hắn một cái, ghé vào trong

lòng ngực hắn nhẹ

nhàng gật gật đầu, thật sự rất thoải mái.

242

“Chúng ta tiếp tục thoải mái.” Mạc Ly nói rồi lại bắt đầu bước đi, tốc độ

không chậm lại nhanh hơn, ra vào đến càng sâu, Thu Nhuyễn Nhuyễn cao

trào còn chưa qua, bị hắn vừa nháo như vậy, sảng khoái đến căn bản dừng

không được, vốn cực lực chịu đựng chỉ rên rỉ nho nhỏ cũng nhịn không nổi

nữa, ở trong khu rừng an tĩnh có vẻ đặc biệt rõ ràng.

Thu Nhuyễn Nhuyễn da mặt mỏng, nghe tiếng rên rỉ của mình cũng nhịn

không nổi mà ngượng ngùng, chỉ đành phải thúc giục hắn nhanh lên, nói:

“Tướng công, không được, chịu không nổi, chàng mau chút nha!”

Mau chút? Vậy mau chút đi! Mạc Ly cố ý bẻ cong ý tứ của tiểu tức phụ, cọ

chỗ mẫn cảm nhất trong cơ nàng, nhanh chóng đánh sâu vào.

Vốn đã chịu không nổi, Thu Nhuyễn Nhuyễn lại bị hắn nháo như thế, càng

thêm không được, nhất thời trong rừng đều là tiếng nàng hừ hừ rên rỉ yêu



kiều, không ít sinh linh xấu hổ bỏ đi rồi.

Thu Nhuyễn Nhuyễn lúc này mới hiểu được chuyện thế nào, bực bội mà

đập đập đầu vai hắn, một bên bị hắn đâm cho yêu kiều rên rỉ không ngừng,

một bên hừ hừ nói: “Sau này không cùng chàng đi ra nữa… Ô… Nhẹ

chút…”

Nghe thấy tiểu tức phụ nói như thế, Mạc Ly không phúc hậu mà cười,

nhưng vẫn chậm rãi ngừng lại, không thể vì nhỏ mất lớn, đừng để lần đầu

tiên liền dọa tiểu tức phụ, tương lai còn dài.

“Để vi phu nhanh hơn, Nhuyễn Nhuyễn nhưng thật ra lại phải ra sức chút.”

Mạc Ly tiến đến bên tai tiểu tức phụ chơi lưu manh.

Ra sức? Ra sức như thế nào? Thu Nhuyễn Nhuyễn không biết nên làm như

thế nào, Mạc Ly thật ra động thủ trước, một bàn tay sờ vào xiêm y tiểu tức

phụ, bóp ngực nàng nặng trĩu mà vuốt ve.

“Hôm nay ở bên ngoài không ăn ngực Nhuyễn Nhuyễn, trở về phải đền

bù.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được cào hắn một chút, người này sao

càng ngày càng lăn lộn vậy, ngày thường ở trong phòng nói còn chưa tính,

đây còn đang ở bên ngoài đó!

Mạc Ly kêu lên một tiếng, rất là ủy khuất nói: “Nhuyễn Nhuyễn véo ta làm

chi?”

“Cho chàng nói bậy!” Thu Nhuyễn Nhuyễn tức giận mà trừng mắt liếc nhìn

hắn một cái, lại đổi lấy một trận thọc vào rút ra kịch liệt.

“Vi phu nói bậy chỗ nào? Nhuyễn Nhuyễn cũng thật nghiêm khắc.” Mạc Ly

nói, lại đưa nàng lên một sóng nhỏ cao trào, mới để tốc độ chậm lại, ôm tiểu

tức phụ tiếp tục đi về phía trước.

“Nhuyễn Nhuyễn, huyệt của tiểu nương tử vừa chặt lại nhiều nước, nhìn

một cái con đường này đều nhỏ bảo nhiêu nước rồi…”

Mạc Ly còn chưa dứt lời, đã bị Thu Nhuyễn Nhuyễn thế nhưng bực bội bịt

miệng, “Chàng lại nói thì không cùng chàng nữa!”

Nhìn tiểu nương tử thật bị hắn chọc tức, Mạc Ly vội gật gật đầu, ngoan

ngoãn ngậm miệng, lại nhịn không được cong khóe miệng, hiện giờ hắn

xem như đã biết những người đó vì sao thích đùa giỡn tiểu cô nương như

vậy.

243

Đi phía trước một đoạn đường nữa, mơ hồ nghe thấy tiếng nước, nghĩ đến

hẳn là cách Hồ Điệp Tuyền không xa, nghe tiếng nước tìm một lúc, liền tìm

thấy Hồ Điệp Tuyền. Mùa xuân mới là thời cơ tốt nhất ngắm Hồ Điệp

Tuyền, hiện tại đi chỉ có nhìn một cảnh nước suối xanh mượt, xôn xao chảy

xuôi.

Mạc Ly nhìn nhìn nước suối chung quanh, thấy bờ bên kia có một phiến đá

bị nước suối chảy qua mài phẳng, trong lòng có tính toán, hỏi: “Nhuyễn

Nhuyễn xuống nước không?”

Thu Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu, chỉ hy vọng hắn nhanh kết thúc, không cần lại

nghĩ chiêu khác lăn lộn nàng.

Mạc Ly cũng biết tiểu tức phụ lần đầu như thế, trong lòng tuy có ngàn vạn

biện pháp muốn thử

một lần, nhưng vẫn e ngại tiểu tức phụ là lần đầu, đành phải thôi ý niệm này



đó.

Mạc Ly thò lại gần hôn tiểu tức phụ, cười nói: “Tiểu nương tử đừng xấu hổ,

chúng ta chậm rãi chơi chơi.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng cảm thấy thẹn, không thể phủ nhận, ở trong

rừng cùng ở trong phòng cảm giác khác rất nhiều, càng làm cho người ta

cảm thấy thẹn thùng, cũng càng có cảm giác, nhưng càng nhiều vẫn là khẩn

trương, chỉ muốn nhanh làm cho hắn kết thúc.

Mạc Ly không đùa tiểu tức phụ nữa, buông tiểu tức phụ xuống, để nàng đỡ

một bên đá cao, hắn đỡ eo nhỏ của nàng từ phái sau tiến vào.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được hô nhỏ, như vậy vào được thật sâu.

Mạc Ly vừa động vừa vuốt ve mông tiểu tức phụ trắng nõn, nhìn tiểu hoa

bao phun ra nuốt vào thô to của mình, bất giác thập phần thỏa mãn.

Thu Nhuyễn Nhuyễn thoải mái đến mềm chân, không đến một lát liền

không đứng nổi, Mạc Ly ôm nàng lên, ôm tiểu tức phụ hôn, cũng không

biết tiểu huyệt bảo bối của tiểu nương tử này lớn lên như thế nào, sao lại

hợp tâm ý hắn đến như vậy.

Sắc trời hơi sáng, còn chưa sáng hẳn, Thu Nhuyễn Nhuyễn vốn dĩ da thịt

trắng nõn dưới ánh sáng nhạt càng bắt mắt, đối lập rõ ràng với hồng đồng,

nhìn từ trước mặt, cực kỳ giống yêu nghiệt thành tinh trong rừng.

Mạc Ly một bên hôn miệng tiểu tức phụ, một bên chọc huyệt tiểu tức phụ,

cảm thụ được tiểu huyệt siết chặt cùng với tiểu tức phụ nhịn không được

rung động, không khỏi đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng ra vào mấy trăm lần,

bắn tất cả bạch trọc nóng bỏng vào trong cơ thể tiểu tức phụ.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được thoải mái mà than thở một tiếng, đồ

vật kia của hắn vừa phun ra, trong bụng đột nhiên ấm lên, lần đầu ấm như

thế.

Mạc Ly cũng có cảm giác, cảm thấy vừa mới bị tiểu tức phụ quấn cây gậy

bắn ra xong, trong thân thể dương khí quay cuồng liền chậm rãi ngừng lại,

phảng phất như bị nàng hút đi, hắn không ngăn được nghĩ, đây chẳng lẽ

chính là đạo âm dương song tu?

Điều hòa âm dương, luyện hóa âm dương, như là phương pháp tu luyện đạo

vô cực.

Lúc này làm sao có thời giờ đi tự hỏi cái này, chuyên tâm làm tiểu tức phụ

mới là chuyện đứng đắn, thấy tiểu tức phụ thật lâu không phục hồi lại tinh

thần từ trong cao trào, Mạc Ly không khỏi cảm ơn tinh thủy mới vừa bắn

vào làm cho trơn ướt, lại chậm rãi thọc vào rút ra tiếp.

Thu Nhuyễn Nhuyễn còn đang cảm thụ đoàn nhiệt khí trong bụng nhỏ kia,

cảm thấy đoàn nhiệt khí ở trong bụng nàng tản ra, toàn thân đều trở nên ấm

áp dào dạt, cái loại ấm từ trong ra ngoài, thoải mái đến kỳ cục.

Trời tảng sáng, Thu Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy sau lưng mình ướt, ra mồ

hôi, nhiều năm qua như

thế, vẫn là lần đầu nàng bị nóng đến ra mồ hôi, năm rồi dù vào giữa mùa hè

phơi ở dưới thái dương nàng cũng không ra mồ hôi, cha còn trấn an nói

nàng là mỹ nhân phôi băng cơ ngọc cốt.

“Tướng công, thật thoải mái…” Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được nói

cảm giác cho Mạc Ly nghe, nhưng Mạc Ly lại hiểu lầm, hắn cho rằng tiểu

tức phụ nói chính là vì hắn vào mới thoải mái, không khỏi tinh thần rung

lên, máy đóng cọc lại bắt đầu chạy tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook