Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 76: Quỷ Tu

Ô Liễu

01/02/2023

“Ta cái người đáng chết này lại không chết, ông ấy nhưng thật ra chết trước

cũng chỉ vì làm ta sống lâu thêm hai năm. Ta sống lâu hai năm thì thế nào,

còn không phải cũng chết.” Đạo Khư

nói, lại lấy bạc trong lòng Kim Triều về, nói: “Con còn quá nhỏ, một cái

vòng cổ không dùng đến nhiều bạc như thế, ta đổi cái nhỏ hơn cho con.”

Đạo Khư lấy túi Càn Khôn, sờ soạng một trận, lấy ra… một lượng bạc, Kim

Triều vô ngữ, một lượng bạc còn có thể đánh thành vòng cổ?

“Đây không phải hài tử của ta, là con rể.” Mạc Ly đau đầu với gã, người

này so với Lưu Kỳ, da mặt dày còn không phải là không có chỗ nào không

bằng, khác nhau chính là Lưu Kỳ háo sắc còn gã hảo tài.

“Chỉ là con rể a, nói sớm đi!” Vừa muốn nhét cho Kim Triều một lượng

bạc, qua tay lại bị hắn ném vào túi Càn Khôn.

Kim Triều còn xòe tay đấy, nhìn động tác này không khỏi mắt trợn trắng.

“Vậy nữ nhi của ngươi đâu?”

“Còn chưa có mang thai.”

“Hai ngươi cũng thật được, con còn chưa thấy bóng, con rể đã chuẩn bị

trước rồi.”

Mạc Ly không muốn nói chuyện này với gã, trực tiếp hỏi: “Ngươi cũng vì

vị trí chủ trì mà tới?”

“Đương nhiên, nếu không thì tới làm cái gì, cố ý tới thăm các ngươi sao?”

“Việc này ngươi đừng nghĩ, dù ngươi đoạt được vị trí chủ trì cũng không

kéo dài được tính mạng.” Mạc Ly nói, ý bảo Lưu Kỳ đóng cửa, Lưu Kỳ lúc

này mới tìm được cơ hội, sốt ruột mà chỉ chỉ miệng mình.

“Quên nói cho ngươi, phù chú tiếng sấm mất đi hiệu lực, sau một canh giờ

ngươi không thể nói chuyện.”

Đờ mờ! Quốc sư ngươi hố ta! Lưu Kỳ làm khẩu hình.

“Vậy cũng phải thử một lần, đây là biện pháp cuối cùng ta có thể nghĩ

được, nếu không năm ngày sau con rể ngươi phải mặc áo tang cho ta.” Đạo

Khư nói, lấy ra một cái phù tiếng sấm, đưa cho Lưu Kỳ nói: “Lại ăn một

tấm là có thể nói chuyện.”

Lưu Kỳ không nghi ngờ gã, đốt cũng không đốt, trực tiếp nuốt, lập tức có

thể nói rồi, chỉ là…

giọng như tiếng sấm, một câu ngoài mười dặm cũng có thể nghe được.

Không đến chốc lát trong phạm vi mười dặm liền nghe thấy tiếng Lưu Kỳ

nổi trận lôi đình: “Đờ

mờ! Lão tử giết hai người các ngươi!” Làm những người khác hoảng sợ,

còn tưởng rằng tỷ thí đã bắt đầu rồi.

239

Kim Triều và Thu Nhuyễn Nhuyễn ngồi nhìn đều thực vô ngữ, ba người già

đầu rồi còn giống như trẻ ranh.

“Ngủ một giấc thì tốt rồi.” Mạc Ly kiến nghị với hắn, còn không đợi Lưu

Kỳ cự tuyệt, kim tiên đã dựa theo lời chủ nhân nhà mình quấn chặt lấy Lưu

Kỳ đang rất ồn ào, kéo đi phòng bên cạnh.

Mạc Ly từ trong tay áo lấy ra một cái bình tụ âm đưa cho Đạo Khư, nói:

“Có từng nghe nói đến quỷ tu?”



Đạo Khư ghét bỏ nhìn thoáng qua, nói: “Nói đến nói đi còn không phải chết

sao?”

“Thành quỷ so với ngươi kéo cái thân thể ma ốm này chịu tra tấn còn tốt

hơn, có biết Linh Thái lão nhân không? Lúc trước lão ở trong đó tu quỷ,

thời gian trước, tìm cơ hội đã phi thăng thành công.” Mạc Ly đặt bình ngọc

ở trên bàn tiếp tục nói: “Trước khi lão phi thăng đã lưu biện pháp quỷ tu lại

trên vách bình ngọc này, ngươi theo đó tu luyện là được.”

Đạo Khư không nói chuyện, xác thật Mạc Ly nói không sai, hắn kéo dài hơi

tàn tồn tại như vậy còn không bằng chết đi, quỷ tu cũng có thể đắc đạo,

cũng coi như phụ thân được như nguyện.

Nghĩ đến đây, Đạo Khư lập tức đập bàn, lấy bình ngọc nhỏ, nói: “Tình này

của ngươi, huynh đệ

ta nhận, sau này chỗ nào hữu dụng đến ta thì cứ việc mở miệng.”

“Không cần, đây vốn là tạo hóa của ngươi, ta chỉ là vừa lúc làm người dẫn

ngươi nhập đạo.”

“A nha, tiểu tử ngươi cảnh giới càng ngày càng cao, cũng không biết tiểu

quái vật làm thế nào chịu được ngươi bộ dáng cứng nhắc, cả ngày ít khi nói

cười.”

Mạc Ly mắt lạnh nhìn hắn một chút, nói: “Ta khuyên ngươi tốt nhất sửa đổi

xưng hô.”

Đạo Khư đang muốn phản bác, chỉ nghe Mạc Ly nói: “Nhuyễn Nhuyễn là

thân thể thuần âm, nếu nàng giúp ngươi, ngươi tu quỷ có thể làm ít công

to.”

“Không giúp đỡ thì không giúp đỡ, tiểu gia thiên phú cao như thế, bản thân

cũng có thể thành, đúng không, Nhuyễn Nhuyễn muội muội?”

Chuyển biến lớn này làm người ta đột nhiên không kịp phòng ngừa, Thu

Nhuyễn Nhuyễn yên lặng trợn trắng mắt, nói: “Vậy ngươi tự mình nỗ

lực…”

Thu Nhuyễn Nhuyễn còn chưa nói xong, đã bị Đạo Khư ngắt lời: “Nhuyễn

Nhuyễn muội muội, ca ca khuyên muội thiện lương.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên cảm thấy Lưu Kỳ một chút cũng không

chọc người chán ghét.

Đạo Khư được Thu Nhuyễn Nhuyễn đáp ứng, lúc này mới vừa lòng rời đi,

thả tiểu sa di tới đưa truy tung phù thật tiến vào.

Mạc Ly bắt được truy tung phù, phù chú liền vào bàn tay hắn, như ẩn như

hiện ở trên lòng bàn tay, so đấu thua, phù chú sẽ biến mất, tức là thua, thời

gian so đấu là ngày Tết Đoan Ngọ này.

Thời gian so đấu kết thúc rồi, linh điệp lại từ những người còn lại này chọn

ra một người có duyên nhất, mới có thể trở thành chủ trì chùa Bồ Đề.

240

Tiểu sa di tổng cộng đưa ba tấm truy tung phù tới, đều tính cả Thu Nhuyễn

Nhuyễn và Lưu Kỳ, Mạc Ly chỉ để lại một tấm, không nhận truy tung phù

đều tỏ vẻ bỏ quyền thi đấu.

Thu Nhuyễn Nhuyễn sờ sờ lòng bàn tay Mạc Ly, truy tung phù trước kia

nàng cũng từng nhìn cha và bọn họ dùng, khác với cái này, là dùng để truy

tung yêu nghiệt. Nàng khá tò mò cái này làm thế nào hiện hình ở trên lòng



bàn tay.

Mạc Ly thuận thế cầm tay nàng, giải thích: “Đây là pháp môn đặc thù của

chùa Bồ Đề, không dễ

dàng biết được.”

Mạc Ly ngồi xuống đây, Kim Triều liền lăn lên giường, nó không muốn vào

giữa mùa hè ở

chung một chỗ cùng một cái lò lửa lớn.

Mạc Ly nhìn Kim Triều bá chiếm cả cái giường mà lắc lắc đầu, nhìn xem

trời cũng sắp sáng, không khỏi nhớ tới cái gì, ở bên tai tiểu tức phụ nhẹ

giọng thì thầm vài câu. Thu Nhuyễn Nhuyễn thoáng chốc đỏ mặt, theo bản

năng nhìn thoáng qua Kim Triều, thấy nó ngủ không chú ý, mới yên tâm,

nhẹ nhàng lén lút đi theo tướng công ra cửa.

Lão tổ tông nâng mí mắt lên nhìn cánh cửa đóng chặt, không khỏi khẽ hừ

nhẹ một tiếng, hai vợ

chồng đi ra ngoài hẹn hò, cần gì làm giống như gian phu dâm phụ yêu

đương vụng trộm?

Lần này xuống Giang Nam, còn không có lúc nào hai người ở riêng, thật

vất vả có một cơ hội, không đi chơi thì quá đáng tiếc.

Hậu sơn Chùa Bồ Đề có Hồ Điệp Tuyền rất là nổi danh, vừa lúc đi xem một

cái, thuận tiện đi lên đỉnh núi nhìn mặt trời mọc.

Chỉ là ý tưởng tuy tốt, nhưng hiện thực rất tàn khốc, Thu Nhuyễn Nhuyễn

mới vừa lên núi, không đi được hai bước đã đi không nổi.

Mạc Ly đành phải cõng kiều tức phụ lên, thấy quanh mình không có người,

đại chưởng không khách khí mà vuốt ve ở trên mông tiểu tức phụ.

Thu Nhuyễn Nhuyễn ghé vào đầu vai hắn, hơi hơi thở phì phò, vẫn không

ngăn cản động tác của hắn, Mạc Ly đột nhiên phá giác Hồ Điệp Tuyền cái

gì, mặt trời mọc cái gì đều không muốn xem, cùng tiểu tức phụ tới làm chút

chuyện vui vẻ nơi rừng núi mới là thực tế nhất.

“Nhuyễn Nhuyễn có muốn thử ở chỗ này làm một hồi?” Mạc Ly hỏi, tay đã

theo kẽ mông tiểu tức phụ sờ đến phía trước ấm áp, bánh bao nước ẩm ướt,

cũng không biết là mồ hôi trên tay hắn làm ướt, hay là nước từ bánh bao

làm ướt.

Thu Nhuyễn Nhuyễn ôm cổ hắn, rụt rụt thân mình, lắc đầu, “Không được

đâu, chàng biết mà, trừ

chàng còn có những thứ khác đó.”

“Không sợ, bảo đảm làm cho chúng nó không nhìn thấy cái gì.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn do dự một hồi lâu, mới chậm rãi gật đầu đáp ứng.

Mạc Ly thanh thanh giọng, đè nén xuống tâm tình vội vàng, ôm tiểu tức phụ

từ phía sau đổi lên phía trước.

Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt chui đầu vào cần cổ hắn, hai chân kẹp eo hắn,

đại gia hỏa ngạnh bang bang của hắn vừa lúc đâm ở giữa hai chân nàng.

Thu Nhuyễn Nhuyễn cảm giác cơ thể tướng công nhà mình càng ngày nhiệt

độ càng cao, dùng khuôn mặt ôn lương dán lên cổ hắn, cảm thụ được mạch

hắn nhảy lên đến có chút nhanh.

Mạc Ly cúi đầu hôn tiểu tức phụ, kéo cái lưỡi dây dưa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook