Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 112: Phu Thê Giận Dỗi?

Ô Liễu

01/02/2023

Mạc Ly cũng cảm giác được bên trong tiểu tức phụ còn chưa chuẩn bị tốt,

lại vội rút vật vừa chen vào một đoạn kia ra, nâng mông nhỏ của tiểu tức

lên, cẩn thận nhìn nhìn, thấy không việc gì mới yên tâm, thò lại gần hôn

hôn bánh bao nhỏ phình phình.

Thu Nhuyễn Nhuyễn thình lình bị hắn hôn làm cho run rẩy, vội đẩy hắn,

“Đừng, thật dơ nha!”

Mạc Ly ngẩng đầu từ giữa hai chân nàng cười nói: “Không dơ, phấn phấn

nộn nộn, vừa thơm lại đẹp, ngày mai bảo Lưu Kỳ lấy một cái kính Tây

Dương đến, để nàng cẩn thận nhìn xem tiểu huyệt có bao nhiêu xinh đẹp,

cũng nhìn xem nộn huyệt nuốt cây gậy lớn như thế nào.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn vô ngữ, trong lòng quyết định sau này Lưu Kỳ tới thì

phải đóng cửa từ chối tiếp khách, không chỉ có tướng công bị hắn dẫn đi

làm cho càng ngày càng không đứng đắn, Tuệ

Quả cũng bị hắn gây họa, đều là do hắn!

Lưu Kỳ nếu biết Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ như thế, khẳng định sẽ kêu ầm

lên oan uổng, có nam nhân nào mà lại không biết không đứng đắn, nào cần

ai dạy nha. Xuân Dạ mấy ngày này nói với bọn họ không ít cảnh trong mơ

kỳ ba của mấy người, ngủ với tẩu tẩu, đệ muội đều là bình thường, muốn

ngủ với tỷ tỷ, muội muội cũng rất nhiều, muốn ngủ mẹ ruột cũng không ít,

làm cho người ta không nghĩ tới chính là lại còn có người khẩu vị nặng đến

mức ngủ heo mẹ, là heo mẹ thật sự cái loại này…

Thu Nhuyễn Nhuyễn đang nghĩ ngợi, Mạc Ly lại hôn lên tiểu huyệt.

Thu Nhuyễn Nhuyễn lúc này mới phục hồi tinh thần lại, cắn ngón tay khó

nhịn than nhẹ, không thể phủ nhận, bị hắn làm như vậy vừa thẹn lại thoải

mái, cố tình hắn nâng như vậy, nàng đến đỡ

cũng không đỡ nổi.

Thu Nhuyễn Nhuyễn ở dưới môi lưỡi hắn mà thét ra tiếng phun triều, Mạc

Ly lúc này mới vừa lòng buông tiểu huyệt ra, nhìn mặt tiểu tức phụ thất

thần, tâm tình rất tốt, lại khẽ nâng bộ ngực sữa trắng nõn, gia tăng lên đó ký

hiệu thuộc về hắn.

Chờ tiểu tức phụ phục hồi tinh thần, Mạc Ly buông miệng ra, cười nói: “So

với đại đồ vật phía dưới, Nhuyễn Nhuyễn càng thích cái nào?”

Thu Nhuyễn Nhuyễn quay đầu không để ý tới hắn, nàng mới không muốn

thảo luận chuyện này với hắn đâu.

Mạc Ly cũng không giận, đặt nàng ở trên ghế, chính mình đứng lên, nói:

“Không bằng Nhuyễn Nhuyễn cũng ngậm của tướng công xem, vi phu tự

mình so sánh một phen.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn cây gậy lớn gần trong gang tấc, không hề nghĩ

ngợi vội bịt miệng, lắc lắc đầu.

Mạc Ly nhìn nàng, biểu tình ai oán mà thở dài một hơi, sâu kín nói:

“Nhuyễn Nhuyễn ghét bỏ vi phu.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe lời này của hắn, trong lòng hô lên giảo hoạt.

Nhìn bộ dáng này của hắn, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền biết nhất định là hắn

đang diễn trò, nhất định là đang lạt mềm buộc chặt!

Nhưng dù biết hắn đây là đang cố ý diễn trò dẫn nàng xuống ngựa, Thu

Nhuyễn Nhuyễn vẫn không đành lòng nhẫn tâm nói không với hắn, chỉ

đành phải cắn răng gật gật đầu đáp ứng.

Thử vài góc độ xong, Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn là lựa chọn để hắn ngồi ở

trên ghế, nàng ngồi xổm xuống, nhìn thật lâu lại vẫn chậm chạp không hạ

miệng được.

Mạc Ly nhìn bộ dáng tiểu tức phụ thấy chết không sờn, không khỏi ho nhẹ

một tiếng, lấy đại huynh đệ từ trong tay nàng ra, nhét trở lại đũng quần.



“Không nên khó xử Nhuyễn Nhuyễn nhà ta.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng cho rằng hắn lại thay đổi một chiêu lấy

lui làm tiến, nhưng không nghĩ rằng hắn thật sự mặc xiêm y vào, còn thay

hồ phục cho nàng, nói: “Chính sự quan trọng, chúng ta vẫn nên tiếp tục vẽ

bùa đi, buổi tối lại đến.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn ngơ ngác, không rõ hắn đây là ý tứ gì, vẫn là lần đầu

tiên hắn làm đến trình độ này còn dừng lại. Thu Nhuyễn Nhuyễn không

ngăn được nghĩ có phải mình vừa mới ghét bỏ

quá mức rõ ràng hay không?

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn sườn mặt hắn nghiêm túc vẽ bùa mà sửng sốt hồi

lâu, nhìn không ra rốt cuộc hắn có tức giận hay không, vẫn là một khuôn

mặt nghiêm túc giống bình thường, giương miệng mấy lần cũng không biết

nên nói với hắn như thế nào, chỉ đành tiếp tục trải giấy.

Lại đợi trong chốc lát, Thu Nhuyễn Nhuyễn mới xác định là hắn thật sự tức

giận, đã non nửa canh giờ, hắn đến một cái liếc mắt cũng chưa nhìn nàng,

phảng phất như không có nàng ở đây.

Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng có chút hối hận, vừa mới không nên như

vậy, rõ ràng nơi đó của hắn rất sạch sẽ, lại không có mùi vị kỳ quái, nàng

không nên ghét bỏ như vậy, thương tâm hắn.

Mạc Ly trong lòng xác thật có chút không thoải mái, bất quá không phải bởi

vì Thu Nhuyễn Nhuyễn, mà là bởi vì chính mình. Rõ ràng biết tiểu tức phụ

không thích làm như vậy, hắn còn dùng kế khiến nàng đáp ứng, không khỏi

có chút quá ti tiện. Loại chuyện này là chuyện của cả

hai người, hắn không nên vì tư dục của bản thân mà cưỡng bách tiểu tức

phụ làm chuyện nàng không tình nguyện. Hơn nữa từ sau khi hồi kinh,

không có những người khác quấy rầy, chuyện trên giường xác thật có chút

không biết tiết chế.

Mạc Ly ở trong lòng nghĩ lại, không chú ý Thu Nhuyễn Nhuyễn vì hắn có

phản ứng mà đang miên man suy nghĩ.

Thu Nhuyễn Nhuyễn lại nghĩ tới đại nương từng nói, nếu mà không đút no

Kim Cô Bổng, hắn sẽ

đi ra ngoài tìm tiểu yêu tinh, nhất thời lại càng hối hận.

Thu Nhuyễn Nhuyễn có tâm muốn biểu hiện một hồi, nhưng hiện tại hắn

đang bận rộn nên nàng cũng không thể nói thêm cái gì nữa. Chờ buổi tối đi,

không phải hắn vừa mới nói sao, buổi tối tiếp tục, buổi tối lại làm cho hắn.

Thu Nhuyễn Nhuyễn hạ quyết tâm buổi tối làm cho hắn, nhưng nàng không

nghĩ tới, Mạc Ly lúc này nghĩ lại xong, trong lòng hạ quyết tâm sau này

phải làm quân tử, như trên sách viết vậy, cùng tiểu tức phụ làm một đôi phu

thê ân ái tôn trọng nhau như khách. Chuyện trên giường cũng phải tiết chế,

một tháng nhiều nhất tám lần là được rồi, tháng này đã quá mức, phải tháng

sau mới có thể làm tiếp.

Mạc Ly phục hồi lại tinh thần, thấy tiểu tức phụ đứng ở một bên cau mày

suy nghĩ cái gì, không khỏi mở miệng bảo nàng ngồi xuống, Thu Nhuyễn

Nhuyễn thấy hắn phản ứng với nàng, vội gật gật đầu, trong lòng nghĩ, là

nàng lấy tâm tiểu nhân đo bụng quân tử, tướng công khẳng định sẽ

không keo kiệt như thế mà tức giận nàng nha.

Thu Nhuyễn Nhuyễn yên tâm, an tâm một buổi trưa, buổi tối lúc lên giường

ngủ, nàng ngoan ngoãn nằm trong ổ chăn chờ Mạc Ly tắm rửa đi ra, nhìn

nóc giường không khỏi buồn bực, sao hôm nay tướng công tắm rửa lâu như

thế?

Lại đợi nửa khắc nữa, Mạc Ly mới từ tắm phòng đi ra, mang theo hơi ẩm



chui vào trong ổ chăn, ôm tiểu tức phụ, thói quen nhéo nhéo ngực mềm của

tiểu tức phụ, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại thu tay, búng tay tắt nến, nói: “Ngủ

đi.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, đây là chuyện thế nào? Vậy liền ngủ? Lại là

lạt mềm buộc chặt?

Thu Nhuyễn Nhuyễn cắn cắn môi, giật giật eo, làm bộ lơ đãng cọ vào giữa

hai chân hắn, cũng không cứng rắn, xem ra hắn thật sự là không muốn.

Mạc Ly không biết trong lòng tiểu nương tử suy nghĩ nhiều như thế, bị

chạm vào một chút cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng nàng không cẩn

thận đụng phải, không khỏi lui lui ra sau, nhưng bị tiểu tức phụ trong lúc vô

tình chạm vào một chút, tiểu huynh đệ lại có tư thế muốn đứng lên, Mạc Ly

nghĩ nghĩ, xoay người đưa lưng về phía tiểu tức phụ, chờ tiểu huynh đệ bình

tĩnh trở lại rồi hẵng ôm tiểu tức phụ.

Mạc Ly hành động này với Thu Nhuyễn Nhuyễn mà nói có thể nói là sét

đánh giữa trời quang, hắn còn không ôm nàng ngủ!

Thu Nhuyễn Nhuyễn không khỏi tức giận, còn không phải là không làm

chuyện kia cho hắn sao, lại vẫn mang thù như vậy, không ôm thì không ôm,

hừ! Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng xoay người đưa lưng về phía hắn.

Thu Nhuyễn Nhuyễn sinh hờn dỗi, nhắm mắt vẫn luôn không ngủ được,

cảm thấy mình thật ủy khuất, nước mắt không tự giác mà rớt xuống.

Đang thương tâm, lại nghe thấy hắn xoay người, Thu Nhuyễn Nhuyễn nháy

mắt mở to hai mắt, nước mắt cũng ngừng, chỉ cảm thấy hắn trở mình, rồi

mới ôm lấy nàng, hôn hôn lên tóc nàng.

Hắn đây là hối hận? Hay là hòa hảo?

Mạc Ly không biết trong lúc hắn cho tiểu huynh đệ thời gian tắt lửa, ở trong

lòng tiểu tức phụ đã giận dỗi hắn một hồi.

Thu Nhuyễn Nhuyễn rối rắm có mở miệng nhắc với hắn chuyện lúc giữa

ngọ hay không, rối rắm tới rối rắm đi, cuối cùng làm quyết định, lại không

ngờ hắn đã ngủ rồi, thế này làm cho Thu Nhuyễn Nhuyễn thật bất đắc dĩ,

đành phải nhắm mắt ngủ.

Ngày thứ hai, hai người ai cũng không nhắc tới chuyện “giận dỗi” hôm qua

“, Mạc Ly là hoàn toàn không biết gì, còn Thu Nhuyễn Nhuyễn thì đang đợi

hắn mở miệng nói trước.

Mạc Ly biết cũng không biết, càng đừng nói nhắc đến, hết thảy như thường

rời giường rửa mặt.

Hắn không nói. Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng không nói ra, nghĩ đến hắn là

không muốn nhắc lại tối hôm qua không thoải mái. Tối hôm qua “giận dỗi”,

sáng nay hắn rời giường cũng chưa hôn nàng, cũng không giống lúc trước,

buổi sáng phải cọ nàng tới một hồi mới rời giường, chuyện khác thì không

có gì không giống, vẫn sẽ bưng nước cho nàng rửa mặt, sẽ gắp đồ ăn cho

nàng, sẽ cười với nàng, sẽ thân mật gọi nàng là Nhuyễn Nhuyễn.

Hẳn là không có việc gì đi? Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ.

Nhưng cảm giác chỗ nào kì quái?

Ban ngày bọn họ vẫn giống như ngày hôm qua đi thư phòng vẽ bùa chú,

nàng trợ thủ cho hắn, vẽ

bùa phải liền mạch lưu loát, không thể cắt ngang, phải rót linh khí vào mới

có hiệu quả, cho nên phải mười phần tập trung lực chú ý. Hôm nay hắn

không giống như ngày hôm qua động tay động chân với nàng như vậy, vẫn

luôn nghiêm túc vẽ bùa.

Đến buổi tối bò lên trên giường, Thu Nhuyễn Nhuyễn mới biết được chỗ

nào kì quái, hôm nay cả

một ngày hắn cũng chưa từng thân cận nàng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook