Chương 132: Thành quản
Loạn Thế Cuồng Đao
19/03/2013
Tôn Phi nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn biết rằng, đám võ sĩ này chính là tiểu đội đánh cướp trong miệng của lãnh huyết ma nữ Paris. Nguyên bản trong kế hoạch của Paris, Hương Ba Thành căn bản không có sức phản kháng, đợi cho đến khi nàng ám sát thành công trưởng công chúa trên đỉnh Đông Sơn, lập tức cho thủ tiêu toàn bộ đám người Tôn Phi tại đó, sau đó cướp sạch của cải của phú hộ, quý tộc cùng vương thất trong thành, huỷ diệt thành trì, giết toàn bộ dân chúng, làm cho Hương Ba Thành trực biến mất trên bản đồ đế quốc Zenit, cứ như đại án kinh thiên đế quốc trưởng công chúa bị ám sát sẽ không thể nào điều tra được, mà những của cải cướp được có thể mở rộng quân lương cho Domingos điện hạ trong cuộc tranh giành ngôi báu.
Loại thủ đoạn này đối với Paris mà nói không phải xa lạ gì, xem ra không biết đã làm qua bao nhiêu lần rồi.
Trong truyền thuyết ở Azeroth đại lục từng có quốc vương bởi vì quá nghèo không sống nối mà mang theo thủ hạ đi chặn đường đánh cướp, cho nên nói Domingos thân là đế quốc Nhị điện hạ ại lén lút nuôi một đám cường đạo vì mình cướp bóc của cải, cái này cũng không làm cho Tôn Phi giật mình, quý tộc chân chính cũng không phải là không có, nhưng đại đa số đều là đã muốn làm kỹ nữ còn thích lập đền thờ.
Tôn Phi hơi suy tư một chút, nghĩ đến cột khói lửa cao ngất trời mà hắn nhìn thấy từ trên đỉnh Đông Sơn , lại lo lắng hỏi:
- Ân... Trừ bỏ Louis tử tước cùng các hộ đại phú thương, những địa phương khác bên trong thành có tổn thất cái gì không?
- Hoàng cung cũng bị những đám côn đồ này tập kích, bất quá bị đánh lui, về phần những địa phương khác thì không có bị tấn công...
Brooke hơi nghi hoặc nói:
- Kì quái chính là đám người này dường như biết chính xác phân bố lực lượng cùng của cải trong thành cho nên đối với nơi ở bình dân lại không thèm xâm nhập!
Tôn Phi cười ha ha:
- Bọn chúng là loại giết người cướp của chuyên nghiệp, không rõ những điều này mới là lạ ... Ha ha, đem đám người này toàn bộ dùng khóa sắt đâm xuyên qua tứ chi cùng xương bả vai, treo lên bên trong “tiểu hắc ốc” nếu có người đến chuộc bọn chúng, mỗi người một trăm kim tệ mới thả, trong vòng một tháng nếu không ai đến chuộc, toàn bộ ném xuống sông Zuli làm mồi cho cá ăn!
- Tuân lệnh!
Brooke làm việc rất hiệu quả, rất nhanh có năm sáu chục tiếng kêu thảm thiết từ trong “tiểu hắc ốc” vang lên.
- Thủ đoạn của bệ hạ, đích thật là cao minh a!
Lão bạch kiểm một mực giữ im lặng giờ phút này thấy phủ Louis tử tước đã trở thành một mảnh tro tàn, đột nhiên phát ra một tiếng cảm khái, ánh mắt nhìn về Tôn Phi bỗng có thêm một loại sắc thái trước giờ chưa từng có, có vui mừng, có nghi hoặc, có yên tâm, có kinh hỉ, cũng có chút sợ hãi.
Tôn Phi chỉ mỉm cười, cũng không nói thêm gì.
Hắn biết cha vợ tương lai đang nghĩ cái gì.
Đúng vậy, Louis tử tước cùng một ít quý tộc phú hộ trong thành bị giết, đích thật là nằm trong tính toán của Tôn Phi.
Kỳ thật từ lúc Hương Ba Thành mở hội nghị lãnh đạo lần đầu tiên kể từ khi đánh lui Hắc Giáp Quân, Tôn Phi cũng đã biết rõ đám quý tộc cổ hủ đại diện là Louis tử tước sẽ không để chính mình sử dụng, ngược lại sẽ trở thành khối u ác tính cho Hương Ba Thành trong tương lai. Tôn Phi tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra, cho nên kể từ hôm đó hắn đã bắt đầu suy nghĩ làm như thế nào loại bỏ số “Thịt thối” trên miếng “thịt tươi” Hương Ba Thành, rồi sau đó đến khi đám người Louis tử tước dám ngang nhiên phản kháng mệnh lệnh của Tôn Phi, làm ra chuyện tình tổn hại lợi ích quốc gia cùng bần dân bá tánh, Tôn Phi rốt cục nổi lên sát tâm với thế lực này, nhất định đem bọn chúng loại bỏ khỏi Hương Ba Thành.
Đây là kế hoạch Tôn Phi đã chuẩn bị từ lâu.
Nguyên bản kế hoạch của Tôn Phi là dùng Elena cùng chúng nữ Rogue để loại bỏ đám người này, nhưng đột nhiên giông bão tới, Tôn Phi từ trong nguy hiểm tính toán thật nhanh, hắn quyết định không cần.
Vụ ám sát trên đỉnh Đông Sơn lần này thực là một cái cơ hội tốt.
Một cơ hội để mượn dao giết người.
Tuy rằng Tôn Phi trước đó không biết nguy hiểm kia có hình dạng thế nào, nhưng điều này cũng không gây cản trở hắn làm ra một ít bố trí, Tôn Phi để cho bình dân bá tánh tạm thời rút khỏi Hương Ba Thành sang doanh địa phía nam bờ sông Zuli, đám Louis tử tước chống lệnh vừa lúc hợp tâm tư của Tôn Phi, cho nên Tôn Phi lúc ấy cũng không cưỡng chế mà cho phép bọn hắn ở lại… Quả nhiên, sự tình phát triển như Tôn Phi sở liệu, Hương Ba Thành bị tập kích, kế hoạch mượn dao giết người quá hoàn mỹ.
Hiện tại, thế lực quý tộc già cỗi bên trong Hương Ba Thành đều bị tiểu đội của Paris dọn dẹp sạch sẽ.
Những gì tiểu đội này cướp được toàn bộ đều rơi vào tay Tôn Phi, lúc này các đại quý tộc cùng phú hộ đã không còn một người, dựa theo luật cùng truyền thống của Hương Ba Thành, những của cải này sẽ được đưa vào quốc khố, trở thành tài sản của vương thất. Đối với Tôn Phi mà nói, toàn bộ sự việc lần này xảy ra ở đỉnh Đông Sơn, chính là một cuộc hành trình vơ vét của cải mà những kẻ khác biết nhưng chỉ trơ mắt đứng nhìn, đợi đến khi phụ thân đám vương tử bị giam cầm kia tới chuộc đồ, và trưởng công chúa chắc chắn đáp ứng viện trợ tài chính, của cải tích lũy của Hương Ba Thành, thậm chí sẽ vượt xa tổng số của cải từ hai trăm năm trước.
Mà càng thêm quan trọng là Tôn Phi đã làm được một cuộc “cách mạng đội ngũ”.
Từ nay về sau, Hương Ba Thành chân chính trở thành vương quốc của Tôn Phi. Không còn người nào dám ngang nhiên phản đối mệnh lệnh của Tôn Phi, cũng không có ai dám bằng mặt không bằng lòng ở trong bóng tối lên kế hoạch phá hoại, Tôn Phi biến mình thành người duy nhất có tiếng nói trong Hương Ba Thành, mà kế tiếp là một loạt kế hoạch phát triển, có thể hoàn toàn yên tâm mà tiến hành rồi.
Thời gian quả thật trôi qua rất nhanh, bóng đêm đã bao phủ Hương Ba Thành.
...
...
Ngày thứ hai, Zenit đế quốc sắc phong sứ đoàn ly khai Hương Ba Thành.
“Quân thần” Andrew Arshavin điện hạ thậm chí còn không chào từ biệt chủ nhà Tôn Phi, lập tức mang theo một đội quân tinh nhuệ khẩn cấp rời khỏi Hương Ba Thành, tuy rằng trên đường trở lại đế đô rất có thể gặp nhiều nguy hiểm, nhưng là, lo lắng đến bí mật hắn rời đi St. Petersburg đã bị tiết lộ, thời gian cấp bách, Yashin đại đế thân thể ngày càng yếu, tình hình đế đô biến đổi khôn lường, thân là đại hoàng tử người có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế, Arshavin nếu tiếp tục lưu lại nơi này dưỡng thương, nhất định Nhị điện hạ Domingos sẽ thừa dịp mà hành động, cho nên hắn nhất định phải mạo hiểm trở về.
May mắn Tôn Phi lưu lại nửa bình “khôi phục hoạt lực dược thủy”, nên đã trị liệu được hơn phân nửa thương thế của hắn.
Ngoài dự đoán mọi người chính là, quân sư không thể thiếu của Arshavin, người được tín nhiệm nhất, trưởng công chúa Natasha lại tạm thời lưu lại Hương Ba Thành.
Có điều đây cũng không phải những việc Tôn Phi quan tâm.
Đối với Hương Ba Thành mà nói, biến hoá rốt cuộc đã tới, kế hoạch cải cách về quân sự và chính trị chuẩn bị trong vòng một tháng qua đã bắt đầu được thực hiện.
Sau khi đăng cơ, đạo thánh chỉ đầu tiên làm vạn người mong đợi cuối cùng cũng được ban bố.
Đây là một thánh chỉ về quân sự….
Hương Ba Thành tổ chức và thành lập hai đại quân đoàn…
Thánh đấu sĩ quân đoàn.
Cùng với Hương Ba Thành thành thị quản lý phòng vệ quân đoàn... Tên gọi tắt —— thành quản.
Nếu như nói, cái tên đầu tiên dễ dàng được đám lãnh đạo Hương Ba Thành chấp nhận, vậy thì cái danh “Thành quản” sau đó quả thực liền không lưu tình chút nào khảo nghiệm trí tưởng tượng của bọn hắn, hàm ý trúc trắc và quá khó hiểu, có lẽ bọn hắn vĩnh viễn sẽ không biết, đây lại là một lần Tôn Phi nổi lên thú tính —— hoặc là đối với Tôn Phi mà nói, đây là chút kỷ niệm từ tiền kiếp mà hắn dành tặng cho chính bản thân mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.