Chương 131: Thời gian ấm áp
Loạn Thế Cuồng Đao
19/03/2013
Cái này gọi là sinh tồn trong kẽ hở.
Nếu như nói Arshavin và Domingos là hai đầu mãnh hổ vậy thì Tôn Phi chỉ là một con sói nhỏ vừa mới cai sữa đang lớn dần, ở trước mặt hai đầu cự hổ chưa phân thắng bại thì trong lòng bọn họ đối với Tôn Phi dù có chút bất mãn như thế nào nhưng cũng không ai lại phân ra tinh lực để đối phó Tôn Phi, tránh khỏi việc đẩy Hương Ba Thành cùng với Tôn Phi có tiềm lực thật lớn này về phe cánh đối phương, tặng cho dịch nhân của mình một trợ lực đang dần lớn mạnh —— đây cũng không phải là việc viển vông bởi Tôn Phi cùng với Hương Ba Thành ở trong trận chiến đã bộc lộ ra thực lực làm cho các đại nhân vật phải mở rộng tầm mắt.
Tôn Phi chính suy nghĩ như thế, nên hôm nay mới thả lỏng cho lãnh huyết ma nữ Paris.
Thừa nước đục thả câu, mới có thể làm cho Tôn Phi có được thời cơ. Nếu như hôm nay giúp đỡ Arshavin cùng với trưởng công chúa đánh tan Domingos làm cho cái hồ nước này vẩy đục, thì việc Tôn Phi muốn tiếp tục đục nước béo cò trở nên không có khả năng
Sơn đạo gập ghềnh, thềm đá dài dằng dặc giống như một chiếc thang hùng tráng nguy nga màu trắng bắc lên tận trời xanh.
Gió thu nhẹ nhàng thổi tới, làm lay động mái tóc đen huyền của tuyệt sắc giai nhân trong lòng, đây là lần đầu tiên Tôn Phi cùng Angela thân mật như thế, Hắc Toàn Phong đang ở trên bậc thang đá nhảy lên thế nhưng toàn thân lại vô cùng vững vàng, Tôn Phi dùng hai tay từ phía sau ôm chặt lấy chiếc eo thon nhỏ của vị hôn thê, hưởng thụ sự ôn nhuận mịn màng tiêu hồn mà xúc giác truyền tới khi sờ qua chiếc trường bào bằng tơ lụa. Mùi hương của từng sợi tóc truyền đến, Tôn Phi không có áp chế lửa dục vọng của mình, thế nhưng trong lòng chỉ có một mảnh bình tĩnh, đây là một loại cảm giác ấm áp yên bình.
- Angela, biều hiện của nàng hôm nay thật tốt, chút nữa ta cũng bị nàng lừa…
Tôn Phi khẽ nói bên tai cô gái:
- Nàng cắn nát đầu lưỡi của mình, đúng không?
Cô gái hiển nhiên còn có một chút không thích ứng loại thì thầm thân mật này, Tôn Phi có thể cảm nhận được thân thể mềm mại ôn nhu như ngọc nhẹ nhàng run rẩy, gương mặt trắng nõn cùng cần cổ trắng như thiên nga giờ xen lẩn một mảng phớt hồng, cô gái nhẹ nhàng gật đầu.
- Còn đau không?
Tôn Phi nói xong, thật không thể nghĩ thầm kiêu ngạo trong lòng về bản thân, không hổ là bán bộ tình thánh.
Mà Angela hiển nhiên đối với việc tình lang quan tâm chăm sóc cảm thấy thập phần hưởng thụ, nhẹ nhàng lắc lắc đầu:
- Không đau… Sớm đã có dược tề chàng đưa cho ta rồi…
Gió trên núi nhè nhẹ thanh khiết khiến kẻ khác thích ý thả lỏng, cô gái xinh đẹp dần dần đã thích ứng với loại cảm giác vành tai và tóc mai chạm vào nhau, thân thể mềm mại nằm ở trong lòng của Tôn Phi, nhẹ nhàng hỏi
- Alexander, thiếp có phải là rất vô dụng không? Hôm nay bị tỷ tỷ kia bắt đi thiếu chút nữa đã phá hỏng kế hoạch của chàng…
- Làm gì có chuyện ấy, không phải nàng hôm nay đã gạt được bác gái kia sao!
-Hì hì… Làm sao là bác gái chứ, vị tỷ tỷ kia vừa trẻ vừa đẹp mà!
- Chỉ có Angela của ta mới là xinh đẹp nhất!
Tôn Phi cảm giác mình dần dần khôi phục lại tiêu chuẩn bán bộ tình thánh kiếp trước, lời nói buồn nôn như thế lại có thể mặt không hồng tim không nhảy nói ra được.
- Nhưng mà thiếp cảm giác mình vô dụng quá… Nếu như thiếp có thể giống như tỷ tỷ bắn cung trợ giúp được chàng như thế thì hay biết mấy!
Giác quan thứ sáu của nữ nhân đôi khi lại đáng ợ hơn cả vu thuật kinh khủng nhất trên thế giới, Angela nhẹ nhàng tựa vào ngực Tôn Phi, nhắm mắt lại mặc cho gió khẽ lay động mái tóc đen huyền, lẩm bẩm nói:
- Alexander, chàng biết được vị tỷ tỷ kia đúng không? Có thể kể cho thiếp nghe về tỷ ấy chứ?
Tôn Phi phát hiện đôi khi không thể xem thường được tâm tư của phụ nữ.
- Nàng ấy đến từ một nơi vô cùng xa xôi, là một chiến sĩ kiên cường và trung thành…
Tôn Phi cũng không có che dấu điều gì, hắn vì Angela mà bắt đầu kể lại chuyện xưa của Elena, đương nhiên đem Diablo thế giới thay đổi một chút,
- Nhà của Elena bị ác ma khủng bố xâm nhập, vì bảo vệ quê hương và người thân của mình, nàng ấy mỗi ngày đều phải đối mặt với sống chết, chính mắt nhìn thấy vô số tỷ muội thân thiết lần lượt ngã dưới lợi trảo của ác ma, đó là những ngày đen tối nhất…
Nữ nhân đại bộ phận đều là sinh vật thánh thiện, đặc biệt là Angela, vừa ra đời đã giống như giọt sương tinh khiết, rất dễ đồng cảm, nghe đến câu cuối cùng, hai mắt của Angela đã đỏ hết:
- Elena tỷ tỷ thật vĩ đại…
Thời gian ấm áp luôn làm cho người ta quyến luyến.
Tôn Phi lặng lẽ ra hiệu, đại hắc cẩu cũng không còn nóng lòng trở về Hương Ba Thành, mà lại ở Đông Sơn thong thả dạo chơi.
Hương Ba Thành tuy rằng nằm ở biên vực của Zenit đế quốc, lại là nơi lạnh khủng khiếp, thế nhưng những ngày mùa thu thì dãy núi đều là lá vàng, lá rụng giống như từng đàn hoàng điệp bay múa phiêu đãng, cộng thế núi hiểm trở, cảnh sắc quanh co khúc khủyu, đem hai từ hiểm và đẹp thể hiện tinh tế, Hắc Toàn Phong có thể tùy ý đi tới những địa phương mà người thường khó có thể bám víu leo lên được, Angela rất nhanh liền thoát ly cảm xúc bồi hồi đồng cảm mà hoàn toàn say mê cảnh đẹp trước mặt.
Nếu như không tính đại hắc cẩu làm bóng đèn, đây là lần đầu tiên kể từ khi Tôn Phi xuyên qua tới Azeroth đại lục mà ở một mình với Angela, loại cảm giác ấm áp thân thiết này khiến Tôn Phi giống như trở về lại mối tình đầu của kiếp trước, cô gái trong lòng mặc dù không có trí kế uyên thâm như đại công chúa, không có phong tình vạn chủng như Paris, không oai hùng hiên ngang như Elena, không tú lệ vô song như tử y thiếu nữ, thế nhưng cái vẻ ôn như thiện lương giống như giọt nước thuần khiết nhất thế gian trên người nàng, lại làm cho Tôn Phi tìm được cảm giác thật ấm áp giữa thế giới xa lạ tràn ngập lãnh khốc này, ôm cô gái ôn nhuyễn như ngọc trong lòng, thật giống như ôm trọn những gì tốt đẹp nhất trên thế giới.(NB: ở cạnh người mình yêu thời gian trôi thật nhanh a )
Tôn Phi yêu thích cảm giác này, cho nên hắn vô cùng quý trọng.
...
Lúc hai người cưỡi trên con đại hắc cẩu trở về Hương Ba Thành đã là giữa trưa.
Bá tánh bình dân lúc trước tạm thời rút khỏi Hương Ba Thành cũng đã lục tục trở lại, Tôn Phi ở trong Hương Ba Thành phủ đệ của đệ nhất quý tộc Louis tử tước, thấy được năm sáu chục người bị xiềng xích trói buộc đều là những võ sĩ từ các nước khác, bọn người này mặt xám mày tro, tất cả đều uể oải không còn sức sống, bọn hắn sợ hãi rụt rè ngồi chồm hổm trên mặt đất, chung quanh có hai mươi mấy võ sĩ của Hương Ba Thành canh gác, ở phía trước là nhân vật chuẩn bị kiếm tài chính thật lớn cho Hương Ba Thành, cha vợ Best cùng với cự đầu quân sự Gordon Brooke.
- Alexander bệ hạ!
Các võ sĩ nhìn thấy Tôn Phi đến, ánh mắt lộ ra thần sắc sùng bái, quỳ xuống đất hành lễ.
Tôn Phi phất tay một cái.
-Bệ hạ, một nhà Louis tử tước toàn bộ đã chết, tất thảm, không còn một tia huyết mạch bảo tồn xuống dưới.
Brooke chỉ vào đám người bị xiềng xích khóa chặt:
- Đều là những kẻ không còn nhân tính mất hết lương tri này làm, ngoài Louis tử tước, bọn hắn còn tập kích mấy vị quý tốc cùng đại phú hộ khác, những người này cơ hồ đều bị diệt cả nhà, ngoại trừ một số ít gia nhân cùng với thị nữ căn bản không có bất kỳ người nào còn sống, bọn hắn đoạt lấy đại lượng tiền bạc châu báu, muốn rời khỏi thành… Thế nhưng khi chúng ta vừa phát hiện thì bọn hắn không biết đã bị người nào đó đã bắt giữ toàn bộ, thần sai người đem tất cả trói lại, thỉnh bệ hạ định đoạt nên xử lý thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.