Chương 56: Chỉ là chờ
Bách Lý Hồng Trang
02/06/2022
Phong Quan Liên ánh mắt trầm xuống, nhìn chằm chằm đám người Nhan Vũ Thi giống như đang hỏi "Các ngươi đang làm gì?" vậy.
3 người sắc mặt đều vô cùng sợ hãi, chỉ biết cúi gằm mặt xuống mà không dám ngẩng đầu lên nhìn. Bọn họ cũng thật không ngờ Đại công chúa lại ở nơi này.
Phong Quan Liên đi qua đám người bọn họ, đi đến gần rồi đưa tay khoác lên vai Nhan Lam Đình, ánh mắt quét qua Nhan Vũ Thi cảnh cáo 'Nếu dám đụng tới Nhan Lam Đình thì nhất định ta sẽ không tha cho các ngươi' kiểu vậy.
Bọn họ cũng đương nhiên hiểu ý Phong Quan Liên, run cầm cập không nói được lời nào. Phải biết rằng Đại công chúa vô cùng tàn nhẫn, nếu ai ngại mạng mình dài quá thì có thể đi dây dưa với nàng ta.
Phong Quan Liên cũng hiểu rằng mình làm thế chắc đủ để cho bọn chúng sợ rồi, liền vung một roi lên rồi đập mạnh xuống đất với hiệu lệnh đuổi hết chúng đi. 3 người cũng biết liền đứng dậy bỏ đi hết.
Nhan Vũ Thi trong lòng rất không cam tâm, chỉ là một kẻ câm cũng dám ra oai trước mặt nàng. Đợi đến khi nàng ta trở thành hoàng tử phi, chắc chắn sẽ chính đốn lại con nha đầu đó. (Vậy cơ ????)
Thấy bọn chúng đã đi hết, Phong Quan Liên liền thu hồi roi, nhìn chằm chằm Nhan Lam Đình vẻ mặt "Ngươi có làm sao không?"
Nhan Lam Đình cũng không thể hiểu được bản thân dường như có thể hiểu được ý tứ của công chúa liền hành lễ "Đa tạ công chúa, tiễu nữ không sao." không hổ danh là đệ nhất mĩ nữ, đến cái cử chỉ cũng khiến người khác say mê.
Phong Quan Liên vui vẻ vô cùng. Hai người trò chuyện rất ăn ý, mà Phong Quan Liên không thể nói chuyện nhưng Nhan Lam Đình dường như cũng rất hiểu nàng, giống như một người tri kỉ vậy. Phải biết rằng ngoại trừ Sở Hoàng Hậu thì chưa có ai có thể hiểu được rốt cuộc nàng đang muốn biểu đạt cái gì. Nhưng hôm nay có thể tìm được, nàng rất vui. Quả nhiên, Nhan Lam Đình là người rất tốt.
Một tình bạn đẹp từ đó mà hình thành.
Xe ngựa tới rồi trước cổng phủ Hoàng Hậu, Bạch Thiển một thân váy áo xinh đẹp bước vào trong phủ. Khi nàng tới, tất cả đều phải dùng con mắt khác nhìn nàng, có ngưỡng mộ, có ghen ghét, có đố kị nhưng không ai có thể phủ nhận được vẻ đẹp của Bạch Thiển tại đây. (Gen trội quá mà????)
Sở Hoàng Hậu biết được Bạch Thiển tới đã đặc biệt kêu Phong Quan Liên tới tiếp đón nàng.
"Lục tiểu thư!" Phong Quan Liên bình tĩnh hành lễ. Đáng lí ra nàng ta không cần thiết phải làm như vậy nhưng để tỏ lòng biết lỗi chuyện trước kia nên hành lễ cũng là đúng.
Bạch Thiển lại cảm thấy Phong Quan Liên có vẻ rất khác trước kia, phong thái cũng trầm ổn hơn, không còn bốc đồng như trước nữa. Dù sao Bạch Thiển cũng chẳng phải người nhỏ mọn, chuyện đã qua, nàng đương nhiên không còn nhắc tới.
"Không cần thiết đâu, ta cũng quên hết rồi!"
"Tạ ơn tiểu thư!" Phong Quan Liên chậm rãi kết thúc, sau đó đi tới chỗ của Nhan Lam Đình hàn huyên.
Bạch Thiển vì là thân phận đặc biệt nên được Sở Hoàng Hậu xếp chỗ ngồi rất gần mình.
Sở Hoàng Hậu mở lời "Lúc trước là Liên nhi có điều làm sai, vẫn mong lục tiểu thư không để bụng."
"Ta cũng không để ý lắm, chuyện đã qua rồi!" Bạch Thiển chậm rãi nhấc lên tách trà thưởng thức.
Một lúc sau, nhân vật chính của bữa tiệc cuối cũng cũng tới "Nhị hoàng tử tới!"
Phong Lương Kỳ nhẹ nhàng hành lễ "Nhi thần tới muộn, mong mẫu hậu thứ lỗi."
May thay Sở Hoàng Hậu chỉ nhẹ nhàng đáp "Không sao, con tới là tốt rồi!"
Phong Lương Kỳ tìm một chỗ ngồi xuống, cùng mọi người ở đó nói chuyện khá rôm rả. Bỗng Sở Hoàng Hậu đột ngột nói "Lương Kỳ, con nhìn xem, chỗ này các tiểu thư, con vừa ý ai nhất?"
"Mẫu hậu, sao người không hỏi con?" Phong Tử Mặc bất mãn nói.
"Nóng vội!" Sở Hoàng Hậu cười haha, chỉ vào trán Phong Tử Mặc nói.
Phong Lương Kỳ không nói gì, chỉ nhấc lên tách trà một ngụm uống xuống, một lúc mới mở miệng "Mẫu hậu, con chưa có ý định thành thân bây giờ!"
Nhưng Sở Hoàng Hậu lại bất mãn nói "Con a, bây giờ đã là bao nhiêu tuổi rồi, Đại ca con lúc bằng tuổi con đã sớm lấy vợ rồi đấy, còn con thì sao?!"
Hắn không phải không muốn mà là hắn đang chờ một người. Hắn đã hứa với nàng ấy rằng khi nàng ấy tròn 16, hắn sẽ cưới nàng. Nhưng hiện giờ nàng còn chưa đến 16. Phong Lương Kỳ hắn là người luôn giữ trọn lời hứa, không bao giờ thất hẹn.
_____ngoài lề_____
Tác giả có đôi lời muốn nói: Dạo này tác giả bận học quá nên ít ra chương, mong mọi người hiểu cho, huhu ????????????
Tác giả: cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình trong thời gian qua, mình cũng đang ra bộ truyện mới là [Lưỡng sơn hà] rất mong mọi người ủng hộ nhiều nhiều ????
Tiểu kịch trường (◍•ᴗ•◍)❤
Đế Vô Trần: dạo này ít ra chương vậy?
Bạch Dạ: ta đang muốn xuất hiện mà ngươi không cho là sao?
Tác giả: Ta cũng có nỗi khổ tâm chứ bộ ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅)
Bạch Thiển: có mỗi ta là được xuất hiện nhiều nhất (ʃƪ^3^)
Hehe, yêu cả nhà (ㆁωㆁ)
3 người sắc mặt đều vô cùng sợ hãi, chỉ biết cúi gằm mặt xuống mà không dám ngẩng đầu lên nhìn. Bọn họ cũng thật không ngờ Đại công chúa lại ở nơi này.
Phong Quan Liên đi qua đám người bọn họ, đi đến gần rồi đưa tay khoác lên vai Nhan Lam Đình, ánh mắt quét qua Nhan Vũ Thi cảnh cáo 'Nếu dám đụng tới Nhan Lam Đình thì nhất định ta sẽ không tha cho các ngươi' kiểu vậy.
Bọn họ cũng đương nhiên hiểu ý Phong Quan Liên, run cầm cập không nói được lời nào. Phải biết rằng Đại công chúa vô cùng tàn nhẫn, nếu ai ngại mạng mình dài quá thì có thể đi dây dưa với nàng ta.
Phong Quan Liên cũng hiểu rằng mình làm thế chắc đủ để cho bọn chúng sợ rồi, liền vung một roi lên rồi đập mạnh xuống đất với hiệu lệnh đuổi hết chúng đi. 3 người cũng biết liền đứng dậy bỏ đi hết.
Nhan Vũ Thi trong lòng rất không cam tâm, chỉ là một kẻ câm cũng dám ra oai trước mặt nàng. Đợi đến khi nàng ta trở thành hoàng tử phi, chắc chắn sẽ chính đốn lại con nha đầu đó. (Vậy cơ ????)
Thấy bọn chúng đã đi hết, Phong Quan Liên liền thu hồi roi, nhìn chằm chằm Nhan Lam Đình vẻ mặt "Ngươi có làm sao không?"
Nhan Lam Đình cũng không thể hiểu được bản thân dường như có thể hiểu được ý tứ của công chúa liền hành lễ "Đa tạ công chúa, tiễu nữ không sao." không hổ danh là đệ nhất mĩ nữ, đến cái cử chỉ cũng khiến người khác say mê.
Phong Quan Liên vui vẻ vô cùng. Hai người trò chuyện rất ăn ý, mà Phong Quan Liên không thể nói chuyện nhưng Nhan Lam Đình dường như cũng rất hiểu nàng, giống như một người tri kỉ vậy. Phải biết rằng ngoại trừ Sở Hoàng Hậu thì chưa có ai có thể hiểu được rốt cuộc nàng đang muốn biểu đạt cái gì. Nhưng hôm nay có thể tìm được, nàng rất vui. Quả nhiên, Nhan Lam Đình là người rất tốt.
Một tình bạn đẹp từ đó mà hình thành.
Xe ngựa tới rồi trước cổng phủ Hoàng Hậu, Bạch Thiển một thân váy áo xinh đẹp bước vào trong phủ. Khi nàng tới, tất cả đều phải dùng con mắt khác nhìn nàng, có ngưỡng mộ, có ghen ghét, có đố kị nhưng không ai có thể phủ nhận được vẻ đẹp của Bạch Thiển tại đây. (Gen trội quá mà????)
Sở Hoàng Hậu biết được Bạch Thiển tới đã đặc biệt kêu Phong Quan Liên tới tiếp đón nàng.
"Lục tiểu thư!" Phong Quan Liên bình tĩnh hành lễ. Đáng lí ra nàng ta không cần thiết phải làm như vậy nhưng để tỏ lòng biết lỗi chuyện trước kia nên hành lễ cũng là đúng.
Bạch Thiển lại cảm thấy Phong Quan Liên có vẻ rất khác trước kia, phong thái cũng trầm ổn hơn, không còn bốc đồng như trước nữa. Dù sao Bạch Thiển cũng chẳng phải người nhỏ mọn, chuyện đã qua, nàng đương nhiên không còn nhắc tới.
"Không cần thiết đâu, ta cũng quên hết rồi!"
"Tạ ơn tiểu thư!" Phong Quan Liên chậm rãi kết thúc, sau đó đi tới chỗ của Nhan Lam Đình hàn huyên.
Bạch Thiển vì là thân phận đặc biệt nên được Sở Hoàng Hậu xếp chỗ ngồi rất gần mình.
Sở Hoàng Hậu mở lời "Lúc trước là Liên nhi có điều làm sai, vẫn mong lục tiểu thư không để bụng."
"Ta cũng không để ý lắm, chuyện đã qua rồi!" Bạch Thiển chậm rãi nhấc lên tách trà thưởng thức.
Một lúc sau, nhân vật chính của bữa tiệc cuối cũng cũng tới "Nhị hoàng tử tới!"
Phong Lương Kỳ nhẹ nhàng hành lễ "Nhi thần tới muộn, mong mẫu hậu thứ lỗi."
May thay Sở Hoàng Hậu chỉ nhẹ nhàng đáp "Không sao, con tới là tốt rồi!"
Phong Lương Kỳ tìm một chỗ ngồi xuống, cùng mọi người ở đó nói chuyện khá rôm rả. Bỗng Sở Hoàng Hậu đột ngột nói "Lương Kỳ, con nhìn xem, chỗ này các tiểu thư, con vừa ý ai nhất?"
"Mẫu hậu, sao người không hỏi con?" Phong Tử Mặc bất mãn nói.
"Nóng vội!" Sở Hoàng Hậu cười haha, chỉ vào trán Phong Tử Mặc nói.
Phong Lương Kỳ không nói gì, chỉ nhấc lên tách trà một ngụm uống xuống, một lúc mới mở miệng "Mẫu hậu, con chưa có ý định thành thân bây giờ!"
Nhưng Sở Hoàng Hậu lại bất mãn nói "Con a, bây giờ đã là bao nhiêu tuổi rồi, Đại ca con lúc bằng tuổi con đã sớm lấy vợ rồi đấy, còn con thì sao?!"
Hắn không phải không muốn mà là hắn đang chờ một người. Hắn đã hứa với nàng ấy rằng khi nàng ấy tròn 16, hắn sẽ cưới nàng. Nhưng hiện giờ nàng còn chưa đến 16. Phong Lương Kỳ hắn là người luôn giữ trọn lời hứa, không bao giờ thất hẹn.
_____ngoài lề_____
Tác giả có đôi lời muốn nói: Dạo này tác giả bận học quá nên ít ra chương, mong mọi người hiểu cho, huhu ????????????
Tác giả: cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình trong thời gian qua, mình cũng đang ra bộ truyện mới là [Lưỡng sơn hà] rất mong mọi người ủng hộ nhiều nhiều ????
Tiểu kịch trường (◍•ᴗ•◍)❤
Đế Vô Trần: dạo này ít ra chương vậy?
Bạch Dạ: ta đang muốn xuất hiện mà ngươi không cho là sao?
Tác giả: Ta cũng có nỗi khổ tâm chứ bộ ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅)
Bạch Thiển: có mỗi ta là được xuất hiện nhiều nhất (ʃƪ^3^)
Hehe, yêu cả nhà (ㆁωㆁ)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.