Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1306: Đến nhà đòi nợ (5)
Tiêu Thất Gia
24/01/2019
“Tên hỗn đản!”
Hồ Hựu Vũ vọt tới trước mặt Âu Dương Thiên Nhiên, hung hăng đá bay thân thể hắn trên mặt đất, lại rút thanh phi đao đang trên cổ đâm kia ra.
“Ngươi lại dám hãm hại huynh trưởng của ta. Thật sự là tội không thể tha thứ, hôm nay ta phải giết ngươi, thay huynh trưởng của ta báo thù rửa hận!”
“Dừng tay!”
Sắc mặt Hồ Li đại biến, Âu Dương Thiên Nhiên là người duy nhất có thể chỉ ra tội ác của Hồ Hựu Vũ. Bây giờ lại bị Hồ Hựu Vũ giết chết!
“Hồ Hựu Vũ, ngươi nhanh chóng dừng tay cho ta!” Hồ Ly nhanh chóng bay vọt tới trước mặt Hồ Hựu Vũ, bàn tay giơ lên, ngay lúc Hồ Hựu Vũ lại có hành động, lập tức đoạt lại Âu Dương Thiên Nhiên.
Chỉ tiếc bây giờ Âu Dương Thiên Nhiên đã tắt thở.
“Hồ Hựu Vũ, ngươi đang làm gì đây?” Trong lòng Hồ Ly nghẹn một trận lửa giận, lạnh lùng nhìn Hồ Hựu Vũ.
Hồ Hựu Vũ cười ha ha, nói: “Đương nhiên là ta trút giận dùm các ngươi! Hỗn đản này lại dám hãm hại các ngươi, như vậy không phải là không để Hồ gia vào mắt hay sao? Sao ta có thể cho phép hành vi cầm thú như thế?”
Hồ Ly lạnh lùng cười: “Ngươi muốn giết người diệt khẩu đúng không?”
Đáy mắt Hồ Hựu Vũ hiện lên sự lạnh lẽo, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ngươi đang nói cái gì, tốt xấu ta cũng là nhị thúc của ngươi. Ta khẳng định là hướng về người trong nhà, nói cách khác, lúc trước khi phụ thân của ngươi bị người bức bách, ta cũng sẽ cho hắn mượn tiền! Người tốt giống như ta thế này, ngươi đi đâu tìm được?”
Hồ Ly gắt gao nắm chặt tay, vang lên tiếng răng rắc, sắc mặt của hắn vô cùng âm trầm, trên người sát ý dần dần dày đặc.
Vân Lạc Phong luôn luôn không có động tĩnh gì, nói cho cùng chuyện nàng làm cho Hồ Li cũng đã đủ nhiều, tiếp theo phải dựa vào chính hắn giải quyết.
“Hồ Hựu Vũ, ta sẽ tìm được chứng cứ!” Hồ Ly hừ lạnh: “Hiện tại ngươi có thể cút!”
“Chó cắn Lã Động Tân, không biết tấm lòng người tốt!”
Hồ Hựu Vũ cười lạnh, phất tay, nói: “Chúng ta đi!”
Ngay sau khi hắn nói xong lời này, dẫn theo một đám người Hồ gia trùng trùng điệp điệp rời đi, chỉ để lại Hồ Ly tức đến phát run.
Thật ra lúc Hồ Hựu Vũ ám sát Âu Dương Thiên Nhiên, Vân Lạc Phong và Vân Tiêu đều có năng lực ngăn cản.
Nhưng mà bọn họ cũng không làm như vậy.
Ngăn trở lại như thế nào?
Chỉ cần Hồ Hựu Vũ không thừa nhận sẽ không có bất cứ chứng cứ gì nói rõ Âu Dương Thiên Nhiên là do hắn sai sử.
Cho nên, cuối cùng Vân Lạc Phong và Vân Tiêu cũng không động thủ…
Đương nhiên, bọn họ còn có một nguyên nhân chủ yếu hơn.
Ở trên người Hồ Hựu Vũ dường như có một hơi thở quen thuộc…
“Vân Tiêu, chàng có cảm giác được hay không?” Đôi mắt của Vân Lạc Phong hơi hơi trầm xuống, hỏi.
Sắc mặt của Vân Tiêu lạnh nhạt, tiếng nói trầm thấp chậm rãi vang lên: “Bạch Túc!”
Không sai!
Trên người Hồ Hựu Vũ thật sự có hơi thở của Bạch Túc. Nói cách khác, Bạch Túc từng có giao tiếp với hắn!
“Ngày hôm qua lúc Tiểu Mạch đi đến trước Hồ phủ cũng không có phát giác ra sự tồn tại của Bạch Túc. Còn chúng ta cũng từ hôm nay mới phát hiện trên người Hồ Hựu Vũ có hơi thở của Bạch Túc. Nói cách khác, thời gian bọn họ gặp mặt là trong tối hôm qua!”
Theo thực lực càng ngày càng cường đại, đối với hơi thở cũng càng ngày càng rõ ràng.
Đối với cường giả mà nói, kết luận một người cũng không phải là dựa vào dung mạo mà dựa vào hơi thở.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao thuật dịch dung không có cách nào giấu giếm được cường giả!
“Xem ra, chúng ta cần phải lưu lại chỗ này một thời gian.” Vân Tiêu giơ tay, ôm Vân Lạc Phong vào trong ngực, đôi mắt nhìn xuống chứa đầy ôn nhu.
Vân Lạc Phong nhướng mày cười: “Chàng định chờ Bạch Túc xuất hiện?”
“Không sai, hắn quá nguy hiểm, không giải quyết hắn, ta không yên tâm về sự an toàn của nàng!”
Hồ Hựu Vũ vọt tới trước mặt Âu Dương Thiên Nhiên, hung hăng đá bay thân thể hắn trên mặt đất, lại rút thanh phi đao đang trên cổ đâm kia ra.
“Ngươi lại dám hãm hại huynh trưởng của ta. Thật sự là tội không thể tha thứ, hôm nay ta phải giết ngươi, thay huynh trưởng của ta báo thù rửa hận!”
“Dừng tay!”
Sắc mặt Hồ Li đại biến, Âu Dương Thiên Nhiên là người duy nhất có thể chỉ ra tội ác của Hồ Hựu Vũ. Bây giờ lại bị Hồ Hựu Vũ giết chết!
“Hồ Hựu Vũ, ngươi nhanh chóng dừng tay cho ta!” Hồ Ly nhanh chóng bay vọt tới trước mặt Hồ Hựu Vũ, bàn tay giơ lên, ngay lúc Hồ Hựu Vũ lại có hành động, lập tức đoạt lại Âu Dương Thiên Nhiên.
Chỉ tiếc bây giờ Âu Dương Thiên Nhiên đã tắt thở.
“Hồ Hựu Vũ, ngươi đang làm gì đây?” Trong lòng Hồ Ly nghẹn một trận lửa giận, lạnh lùng nhìn Hồ Hựu Vũ.
Hồ Hựu Vũ cười ha ha, nói: “Đương nhiên là ta trút giận dùm các ngươi! Hỗn đản này lại dám hãm hại các ngươi, như vậy không phải là không để Hồ gia vào mắt hay sao? Sao ta có thể cho phép hành vi cầm thú như thế?”
Hồ Ly lạnh lùng cười: “Ngươi muốn giết người diệt khẩu đúng không?”
Đáy mắt Hồ Hựu Vũ hiện lên sự lạnh lẽo, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ngươi đang nói cái gì, tốt xấu ta cũng là nhị thúc của ngươi. Ta khẳng định là hướng về người trong nhà, nói cách khác, lúc trước khi phụ thân của ngươi bị người bức bách, ta cũng sẽ cho hắn mượn tiền! Người tốt giống như ta thế này, ngươi đi đâu tìm được?”
Hồ Ly gắt gao nắm chặt tay, vang lên tiếng răng rắc, sắc mặt của hắn vô cùng âm trầm, trên người sát ý dần dần dày đặc.
Vân Lạc Phong luôn luôn không có động tĩnh gì, nói cho cùng chuyện nàng làm cho Hồ Li cũng đã đủ nhiều, tiếp theo phải dựa vào chính hắn giải quyết.
“Hồ Hựu Vũ, ta sẽ tìm được chứng cứ!” Hồ Ly hừ lạnh: “Hiện tại ngươi có thể cút!”
“Chó cắn Lã Động Tân, không biết tấm lòng người tốt!”
Hồ Hựu Vũ cười lạnh, phất tay, nói: “Chúng ta đi!”
Ngay sau khi hắn nói xong lời này, dẫn theo một đám người Hồ gia trùng trùng điệp điệp rời đi, chỉ để lại Hồ Ly tức đến phát run.
Thật ra lúc Hồ Hựu Vũ ám sát Âu Dương Thiên Nhiên, Vân Lạc Phong và Vân Tiêu đều có năng lực ngăn cản.
Nhưng mà bọn họ cũng không làm như vậy.
Ngăn trở lại như thế nào?
Chỉ cần Hồ Hựu Vũ không thừa nhận sẽ không có bất cứ chứng cứ gì nói rõ Âu Dương Thiên Nhiên là do hắn sai sử.
Cho nên, cuối cùng Vân Lạc Phong và Vân Tiêu cũng không động thủ…
Đương nhiên, bọn họ còn có một nguyên nhân chủ yếu hơn.
Ở trên người Hồ Hựu Vũ dường như có một hơi thở quen thuộc…
“Vân Tiêu, chàng có cảm giác được hay không?” Đôi mắt của Vân Lạc Phong hơi hơi trầm xuống, hỏi.
Sắc mặt của Vân Tiêu lạnh nhạt, tiếng nói trầm thấp chậm rãi vang lên: “Bạch Túc!”
Không sai!
Trên người Hồ Hựu Vũ thật sự có hơi thở của Bạch Túc. Nói cách khác, Bạch Túc từng có giao tiếp với hắn!
“Ngày hôm qua lúc Tiểu Mạch đi đến trước Hồ phủ cũng không có phát giác ra sự tồn tại của Bạch Túc. Còn chúng ta cũng từ hôm nay mới phát hiện trên người Hồ Hựu Vũ có hơi thở của Bạch Túc. Nói cách khác, thời gian bọn họ gặp mặt là trong tối hôm qua!”
Theo thực lực càng ngày càng cường đại, đối với hơi thở cũng càng ngày càng rõ ràng.
Đối với cường giả mà nói, kết luận một người cũng không phải là dựa vào dung mạo mà dựa vào hơi thở.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao thuật dịch dung không có cách nào giấu giếm được cường giả!
“Xem ra, chúng ta cần phải lưu lại chỗ này một thời gian.” Vân Tiêu giơ tay, ôm Vân Lạc Phong vào trong ngực, đôi mắt nhìn xuống chứa đầy ôn nhu.
Vân Lạc Phong nhướng mày cười: “Chàng định chờ Bạch Túc xuất hiện?”
“Không sai, hắn quá nguy hiểm, không giải quyết hắn, ta không yên tâm về sự an toàn của nàng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.