Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 861: Người hoàng cung tới (4).
Tiêu Thất Gia
21/11/2018
Vân Lạc Phong nhẹ
nhàng nhướng mày: “Phí chữa bệnh của ta tương đối quý, chỉ cần các ngươi trả giá nổi, ta liền ra tay trị liệu! Vừa rồi mười cây dược liệu ngàn
năm, là giá ta chữa bệnh cho ngươi, nếu là phải trị liệu cho Hoàng Hậu,
không có mười lăm cây ta sẽ không ra tay.”
Nói đến đây, Vân Lạc Phong có công phu sư tử ngoạm như thế, Huyền Thiên khẳng định sẽ ngây ngốc, nhưng lúc trước bệ hạ có nói, hắn chỉ là lộ vẻ mỉm cười: “Đồng ý, toàn bộ đều đồng ý.”
Hai mươi lăm cây dược liệu ngàn năm dù cho trân quý, nhưng bằng vào tích tụ nhiều năm của hoàng thất như vậy, vẫn là có thể lấy ra.
“Một khi đã như vậy, ta đây liền trước chẩn bệnh cho ngươi.”
Vân Lạc Phong thấy Huyền Thiên sảng khoái như thế, cũng không hề làm khó hắn, rốt cuộc ai có thể gây khó khăn với dược liệu ngàn năm?
Huống chi, hiện tại nàng thiếu nhất đó là dược liệu!
Huyền Thiên sửng sốt một chút, hắn vốn đang nghĩ đến nên làm thế nào để cho Vân Lạc Phong trị liệu cho hắn trước, nhân cơ hội tới thử thực lực của nàng một chút, không nghĩ tới chính nàng sẽ chủ động nói ra, như thế làm hắn bớt lo không ít.
Nghĩ đến đây, Huyền Thiên nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói: “Cô nương, không biết chừng nào thì ngươi có thể bắt đầu trị liệu.”
“Ngay bây giờ.”
Âm thanh của Vân Lạc Phong nhẹ nhàng lạnh nhat, khiến cho Huyền Thiên hơi hơi ngẩn ra
“Không cần làm công tác chuẩn bị sao?”
“Không cần,” Vân Lạc Phong lắc lắc đầu, “Bệnh của ngươi cũng không phải thực nghiêm trọng, ta chỉ cần chích cho ngươi mấy châm, lại phối hợp phương thuốc, không bao lâu có thể chữa khỏi.”
Huyền Thiên hoàn toàn trợn tròn mắt, chứng bệnh quấy nhiễu hắn lâu như thế, nàng lại có thể nói không phải vấn đề nghiêm trọng gì?
“Chuyện này, ngân châm nói có phải muốn ta đặc chế cho ngươi hay không?” Huyền Thiên còn sẽ có chút không yên tâm hỏi một câu.
“Không cần, ta dùng của mình là đủ rồi.”
Nói xong, Vân Lạc Phong rút ngân châm từ Không Gian Giới Chỉ ra, sắc mặt của nàng, cũng đã không có nhẹ nhàng lạnh nhạt như lúc ban đầu, khuôn mặt chuyên chú mà nghiêm túc.
“Bệnh của ngươi, cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ là bởi vì ngươi đã từng chịu tổn thương quá nặng, thương thế làm cho máu trong đầu của ngươi bị ám kình tắc nghẽn, huyết mạch không lưu thông, cho nên ngươi mới có thể lâm vào hôn mê, cũng may thực lực của ngươi tương đối mạnh mẽ, sau khi hôn mê lực lượng trong cơ thể sẽ tự động phá tan tắc nghẽn thức tỉnh trở lại.”
Vân Lạc Phong một bên từ trong bao móc ra ngân châm tiêu độc, một bên giải thích với Huyền Thiên: “Chỉ là, thương thế của ngươi vẫn chưa hoàn toàn trị tận gốc, nếu là để lâu dài, nặng thì bỏ mạng, nhẹ thì sẽ trở thành một người ngu ngốc.”
Nghe thiếu nữ nói, Huyền Thiên có cảm giác sởn tóc gáy, hắn trước nay đều không có nghĩ tới, bệnh tình của mình nghiêm trọng như thế.
Nếu không có vận may gặp phải Vân Lạc Phong, có lẽ trong một ngày, sau khi hắn hôn mê liền rốt cuộc không có cách nào tỉnh lại……
Vân Lạc Phong nắm chặt ngân châm, đi đến phía sau lão già, ngân châm trong tay nhẹ nhàng nàng dừng ở huyệt vị trên đầu của hắn, nhẹ nhàng đâm xuống, theo ngân châm chuyển động, một dòng linh lực chảy xuôi nhập vào thân thể hắn.
Kỳ thật, ngày hôm qua ở trong tửu lầu, Vân Lạc Phong liền có thể trị tận gốc cho Huyền Thiên, nhưng nàng cũng không có làm như vậy, dù sao xưa nay nàng cũng không quen biết Huyền Thiên, làm sao lại đi cứu một người xa lạ?
Cho nên, ngày đó, nàng chỉ là đánh thức Huyền Thiên, không có cử chỉ nào khác.
Sau khi linh lực chảy xuôi nhập trong đầu Huyền Thiên, Huyền Thiên cảm giác được cả người đều trở nên thực nhẹ nhàng, liền dường như có một dòng nước, phá tan huyết mạch tắc nghẽn trụ kia.
“Dễ chịu!”
Huyền Thiên nhịn không được kêu lên, những năm gần đây, trừ bỏ sau khi thường xuyên hôn mê, đầu hắn còn đau như muốn nứt ra!
Nói đến đây, Vân Lạc Phong có công phu sư tử ngoạm như thế, Huyền Thiên khẳng định sẽ ngây ngốc, nhưng lúc trước bệ hạ có nói, hắn chỉ là lộ vẻ mỉm cười: “Đồng ý, toàn bộ đều đồng ý.”
Hai mươi lăm cây dược liệu ngàn năm dù cho trân quý, nhưng bằng vào tích tụ nhiều năm của hoàng thất như vậy, vẫn là có thể lấy ra.
“Một khi đã như vậy, ta đây liền trước chẩn bệnh cho ngươi.”
Vân Lạc Phong thấy Huyền Thiên sảng khoái như thế, cũng không hề làm khó hắn, rốt cuộc ai có thể gây khó khăn với dược liệu ngàn năm?
Huống chi, hiện tại nàng thiếu nhất đó là dược liệu!
Huyền Thiên sửng sốt một chút, hắn vốn đang nghĩ đến nên làm thế nào để cho Vân Lạc Phong trị liệu cho hắn trước, nhân cơ hội tới thử thực lực của nàng một chút, không nghĩ tới chính nàng sẽ chủ động nói ra, như thế làm hắn bớt lo không ít.
Nghĩ đến đây, Huyền Thiên nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói: “Cô nương, không biết chừng nào thì ngươi có thể bắt đầu trị liệu.”
“Ngay bây giờ.”
Âm thanh của Vân Lạc Phong nhẹ nhàng lạnh nhat, khiến cho Huyền Thiên hơi hơi ngẩn ra
“Không cần làm công tác chuẩn bị sao?”
“Không cần,” Vân Lạc Phong lắc lắc đầu, “Bệnh của ngươi cũng không phải thực nghiêm trọng, ta chỉ cần chích cho ngươi mấy châm, lại phối hợp phương thuốc, không bao lâu có thể chữa khỏi.”
Huyền Thiên hoàn toàn trợn tròn mắt, chứng bệnh quấy nhiễu hắn lâu như thế, nàng lại có thể nói không phải vấn đề nghiêm trọng gì?
“Chuyện này, ngân châm nói có phải muốn ta đặc chế cho ngươi hay không?” Huyền Thiên còn sẽ có chút không yên tâm hỏi một câu.
“Không cần, ta dùng của mình là đủ rồi.”
Nói xong, Vân Lạc Phong rút ngân châm từ Không Gian Giới Chỉ ra, sắc mặt của nàng, cũng đã không có nhẹ nhàng lạnh nhạt như lúc ban đầu, khuôn mặt chuyên chú mà nghiêm túc.
“Bệnh của ngươi, cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ là bởi vì ngươi đã từng chịu tổn thương quá nặng, thương thế làm cho máu trong đầu của ngươi bị ám kình tắc nghẽn, huyết mạch không lưu thông, cho nên ngươi mới có thể lâm vào hôn mê, cũng may thực lực của ngươi tương đối mạnh mẽ, sau khi hôn mê lực lượng trong cơ thể sẽ tự động phá tan tắc nghẽn thức tỉnh trở lại.”
Vân Lạc Phong một bên từ trong bao móc ra ngân châm tiêu độc, một bên giải thích với Huyền Thiên: “Chỉ là, thương thế của ngươi vẫn chưa hoàn toàn trị tận gốc, nếu là để lâu dài, nặng thì bỏ mạng, nhẹ thì sẽ trở thành một người ngu ngốc.”
Nghe thiếu nữ nói, Huyền Thiên có cảm giác sởn tóc gáy, hắn trước nay đều không có nghĩ tới, bệnh tình của mình nghiêm trọng như thế.
Nếu không có vận may gặp phải Vân Lạc Phong, có lẽ trong một ngày, sau khi hắn hôn mê liền rốt cuộc không có cách nào tỉnh lại……
Vân Lạc Phong nắm chặt ngân châm, đi đến phía sau lão già, ngân châm trong tay nhẹ nhàng nàng dừng ở huyệt vị trên đầu của hắn, nhẹ nhàng đâm xuống, theo ngân châm chuyển động, một dòng linh lực chảy xuôi nhập vào thân thể hắn.
Kỳ thật, ngày hôm qua ở trong tửu lầu, Vân Lạc Phong liền có thể trị tận gốc cho Huyền Thiên, nhưng nàng cũng không có làm như vậy, dù sao xưa nay nàng cũng không quen biết Huyền Thiên, làm sao lại đi cứu một người xa lạ?
Cho nên, ngày đó, nàng chỉ là đánh thức Huyền Thiên, không có cử chỉ nào khác.
Sau khi linh lực chảy xuôi nhập trong đầu Huyền Thiên, Huyền Thiên cảm giác được cả người đều trở nên thực nhẹ nhàng, liền dường như có một dòng nước, phá tan huyết mạch tắc nghẽn trụ kia.
“Dễ chịu!”
Huyền Thiên nhịn không được kêu lên, những năm gần đây, trừ bỏ sau khi thường xuyên hôn mê, đầu hắn còn đau như muốn nứt ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.