Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 457: Tính sổ (3)
Tiêu Thất Gia
18/09/2018
Editor: Kim Phượng
“Không." Ninh lão dường như nghĩ tới cái gì, lắc lắc đầu, “Ta quên mất, ngươi hẳn là không đợi được lúc ấy, đáng tiếc……”
Không phải người nào cũng có tư cách chứng kiến nàng trưởng thành! Đặc biệt là hành động của Lâm Qua này đã vượt qua giới hạn nàng có thể chịu đựng.
Chẳng sợ hiện tại ông không tới tìm hắn tính sổ, thiếu nữ kia cũng sẽ không bỏ qua hắn!
“Ninh lão, ngươi thật đúng là bị người ta tẩy não.” Trên khuôn mặt Lâm Qua trước sau như một mang theo trào phúng, nghiễm nhiên không có để lời nói của lão giả này ở trong lòng, “Một cháu gái của tướng quân mà thôi, có thể có thành tựu gì chứ? Ngươi cũng đừng nói ngoa, chỉ cần Vân Thanh Nhã còn sống, Vân gia nhất định phải diệt!”
Một tia dữ tợn chợt lóe qua đáy mắt Lâm Qua, hắn nghiến răng nghiến lợi, hung tợn nói.
“Được lắm!” Con ngươi Ninh lão trầm xuống, giọng nói lạnh lùng: “Hôm nay ta không tính toán so đo chuyện của Vân gia với ngươi! Hiện tại, ngươi bảo lão gia hỏa Lục Dẫn kia lăn ra đây, ta muốn tính sổ với hắn!”
Ninh lão không phải không muốn diệt Y Thành, mà là để Y Thành này lại cho Vân gia đối phó! Bởi vì Vân gia và Y Thành mới có cừu hận sâu đậm! Hận ý như vậy chỉ có chính tay đâm kẻ thù mới có thể cảm thấy thống khoái!
Nếu đổi thành ông, ông cũng không muốn thông qua tay người khác để giải quyết kẻ thù, mà là muốn bằng vào nỗ lực của bản thân để chiến đấu với địch nhân!
Bởi vậy lần này ông tới đây không phải vì tìm Y Thành gây phiền toái, mà chỉ là vì tìm lão gia hỏa Lục Dẫn kia hung hăng xả một ngụm ác khí thôi.
“Ninh lão!”
Sắc mặt Lâm Qua đổi đổi: “Ngươi đừng quá quá phận, chuyện này xác thật Lục Dẫn có sai, nhưng hắn cũng là trong lúc vô tình mới làm cháu gái ngươi bị thương, nếu không phải cháu gái ngươi lao ra bảo vệ Vân Thanh Nhã, nàng sao có thể bị thương?”
“Hừ! Ta mặc kệ cháu gái ta là vì bảo vệ ai mà chịu thương tổn, ta chỉ biết kẻ đả thương nó là Lục Dẫn! Lập tức bảo hắn lăn ra đây gặp ta!”
Ninh lão không hề đạm nhiên xuất trần tựa như lúc ban đầu nữa, trên dung nhan già nua đầy lệ khí lạnh lẽo.
“Lâm Qua! Ngươi đừng quên nữ nhi của ta là đệ tử của trưởng lão Hiệp hội Y sư, ngươi làm như vậy không sợ bị Hiệp hội Y Sư công khai lên án sao?”
Con ngươi Lâm Qua càng thêm lãnh trầm, dù cho hắn biết hiện tại dọn Hiệp hội Y Sư ra không có tác dụng gì, nhưng nếu như thật sự giao Lục Dẫn ra, chỉ sợ từ đây về sau, mặt mũi của Y Thành hắn sẽ mất hết.
Đây là chuyện hắn không muốn xảy ra nhất!
“Nữ nhi của ngươi? Là nghĩa nữ của ngươi mới đúng chứ?” Khóe miệng Ninh lão chứa một ý cười trào phúng.
"Dù là nữ nhi ruột thịt của ta hay là nghĩa nữ thì cũng đều là ta nuôi nấng nó lớn lên, nó cũng một lòng hướng về Y Thành ta, nếu ngươi làm như vậy đồng nghĩa cũng là địch của Hiệp hội Y Sư!”
Lâm Qua trầm giọng uy hiếp, ánh mắt nhìn về phía Ninh lão lại tràn ngập trịnh trọng.
Nếu Ninh lão đột nhiên bão nổi, hắn không biết chính mình có thể ngăn cản lực lượng của ông ta được hay không…… Mặc kệ như thế nào hắn cũng sẽ không thỏa hiệp!
“Ha hả, ngươi đừng nghĩ trông cậy vào Hiệp hội Y Sư, chuyện này là Y Thành ngươi có sai trước, ta vì cháu gái ta báo thù, ta rất muốn nhìn ai dám nói một chữ không đây!” Một thân thanh bào của Ninh lão tung bay, cả người khí phách cuồn cuộn, giữa mặt mày toàn là tự tin và hiên ngang.
Ông chỉ vì cháu gái báo thù thôi, dù là Hiệp hội Y Sư cũng không có tư cách ngăn cản ông!
“Thành chủ.”
Lúc sắc mặt Lâm Qua càng ngày càng trầm xuống, giọng nói lạnh nhạt của Lục Dẫn từ ngoài đại sảnh truyền tới.
Sau khi giọng nói này vừa dứt, lão giả một thân trường bào màu xám chậm rãi từ ngoài đại sảnh đi vào, con ngươi lạnh băng nhìn về phía Ninh lão đang đứng yên trong đại sảnh.
“Không." Ninh lão dường như nghĩ tới cái gì, lắc lắc đầu, “Ta quên mất, ngươi hẳn là không đợi được lúc ấy, đáng tiếc……”
Không phải người nào cũng có tư cách chứng kiến nàng trưởng thành! Đặc biệt là hành động của Lâm Qua này đã vượt qua giới hạn nàng có thể chịu đựng.
Chẳng sợ hiện tại ông không tới tìm hắn tính sổ, thiếu nữ kia cũng sẽ không bỏ qua hắn!
“Ninh lão, ngươi thật đúng là bị người ta tẩy não.” Trên khuôn mặt Lâm Qua trước sau như một mang theo trào phúng, nghiễm nhiên không có để lời nói của lão giả này ở trong lòng, “Một cháu gái của tướng quân mà thôi, có thể có thành tựu gì chứ? Ngươi cũng đừng nói ngoa, chỉ cần Vân Thanh Nhã còn sống, Vân gia nhất định phải diệt!”
Một tia dữ tợn chợt lóe qua đáy mắt Lâm Qua, hắn nghiến răng nghiến lợi, hung tợn nói.
“Được lắm!” Con ngươi Ninh lão trầm xuống, giọng nói lạnh lùng: “Hôm nay ta không tính toán so đo chuyện của Vân gia với ngươi! Hiện tại, ngươi bảo lão gia hỏa Lục Dẫn kia lăn ra đây, ta muốn tính sổ với hắn!”
Ninh lão không phải không muốn diệt Y Thành, mà là để Y Thành này lại cho Vân gia đối phó! Bởi vì Vân gia và Y Thành mới có cừu hận sâu đậm! Hận ý như vậy chỉ có chính tay đâm kẻ thù mới có thể cảm thấy thống khoái!
Nếu đổi thành ông, ông cũng không muốn thông qua tay người khác để giải quyết kẻ thù, mà là muốn bằng vào nỗ lực của bản thân để chiến đấu với địch nhân!
Bởi vậy lần này ông tới đây không phải vì tìm Y Thành gây phiền toái, mà chỉ là vì tìm lão gia hỏa Lục Dẫn kia hung hăng xả một ngụm ác khí thôi.
“Ninh lão!”
Sắc mặt Lâm Qua đổi đổi: “Ngươi đừng quá quá phận, chuyện này xác thật Lục Dẫn có sai, nhưng hắn cũng là trong lúc vô tình mới làm cháu gái ngươi bị thương, nếu không phải cháu gái ngươi lao ra bảo vệ Vân Thanh Nhã, nàng sao có thể bị thương?”
“Hừ! Ta mặc kệ cháu gái ta là vì bảo vệ ai mà chịu thương tổn, ta chỉ biết kẻ đả thương nó là Lục Dẫn! Lập tức bảo hắn lăn ra đây gặp ta!”
Ninh lão không hề đạm nhiên xuất trần tựa như lúc ban đầu nữa, trên dung nhan già nua đầy lệ khí lạnh lẽo.
“Lâm Qua! Ngươi đừng quên nữ nhi của ta là đệ tử của trưởng lão Hiệp hội Y sư, ngươi làm như vậy không sợ bị Hiệp hội Y Sư công khai lên án sao?”
Con ngươi Lâm Qua càng thêm lãnh trầm, dù cho hắn biết hiện tại dọn Hiệp hội Y Sư ra không có tác dụng gì, nhưng nếu như thật sự giao Lục Dẫn ra, chỉ sợ từ đây về sau, mặt mũi của Y Thành hắn sẽ mất hết.
Đây là chuyện hắn không muốn xảy ra nhất!
“Nữ nhi của ngươi? Là nghĩa nữ của ngươi mới đúng chứ?” Khóe miệng Ninh lão chứa một ý cười trào phúng.
"Dù là nữ nhi ruột thịt của ta hay là nghĩa nữ thì cũng đều là ta nuôi nấng nó lớn lên, nó cũng một lòng hướng về Y Thành ta, nếu ngươi làm như vậy đồng nghĩa cũng là địch của Hiệp hội Y Sư!”
Lâm Qua trầm giọng uy hiếp, ánh mắt nhìn về phía Ninh lão lại tràn ngập trịnh trọng.
Nếu Ninh lão đột nhiên bão nổi, hắn không biết chính mình có thể ngăn cản lực lượng của ông ta được hay không…… Mặc kệ như thế nào hắn cũng sẽ không thỏa hiệp!
“Ha hả, ngươi đừng nghĩ trông cậy vào Hiệp hội Y Sư, chuyện này là Y Thành ngươi có sai trước, ta vì cháu gái ta báo thù, ta rất muốn nhìn ai dám nói một chữ không đây!” Một thân thanh bào của Ninh lão tung bay, cả người khí phách cuồn cuộn, giữa mặt mày toàn là tự tin và hiên ngang.
Ông chỉ vì cháu gái báo thù thôi, dù là Hiệp hội Y Sư cũng không có tư cách ngăn cản ông!
“Thành chủ.”
Lúc sắc mặt Lâm Qua càng ngày càng trầm xuống, giọng nói lạnh nhạt của Lục Dẫn từ ngoài đại sảnh truyền tới.
Sau khi giọng nói này vừa dứt, lão giả một thân trường bào màu xám chậm rãi từ ngoài đại sảnh đi vào, con ngươi lạnh băng nhìn về phía Ninh lão đang đứng yên trong đại sảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.