Chương 119: CHƯƠNG 119
Tg Tuyệt Ca
20/11/2022
Ở phương diện đi Âm, ba thầy trò Long sư thúc có kinh nghiệm phong phú
hơn Du Thanh Vi rất nhiều. Long sư thúc thấy Du Thanh Vi đã liên hệ nhân thủ nên đem những việc còn lại tiếp nhận, kêu Du Thanh Vi đi tầng hầm
xem thử xem có thể hỗ trợ gì hay không.
Du Thanh Vi đi đến tầng hầm, thấy ba người quỷ đạo đang không chớp mắt mà nhìn Lộ Vô Quy làm phép. Nàng vươn tay ra, hỏi: "Âm Châu đâu?"
Quỷ Nhất không thèm nhìn Du Thanh, chỉ sờ soạng lấy ra hai viên Âm Châu to cỡ ngón tay cái đưa cho nàng.
Du Thanh Vi nhìn nhìn, thấy tỉ lệ của hai viên Âm Châu này cũng không tồi, có thể coi như là lão quỷ lâu năm. Bất quá số năm thật không đủ dùng. Nàng nhìn Lộ Vô Quy đang đánh thủ quyết nhanh đến hoa cả mắt, nhẹ giọng hỏi: "Nhìn có hiểu gì không?"
Ba người quỷ đạo đồng thời quay sang nhìn Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi nói: "Thuật luyện quỷ thường gặp đều là dựa vào oán khí, lệ khí để luyện quỷ, nhưng luyện ra tới đều là ác quỷ. Ba vị là tu quỷ đạo chính thống, đây chính là con đường của Âm Ty chính thần, cháu tin tưởng việc này có hỗ trợ rất lớn cho sau này của ba vị quỷ thúc."
Quỷ Nhị sợ làm ồn đến Lộ Vô Quy, nhỏ giọng nói: "Có chuyện nói thẳng."
Du Thanh Vi nói: "Lần trước đi Quỷ Thị cứu người, các thúc thu được một viên Quỷ Vương Âm Châu có mang nhang đèn, cộng thêm mười viên Quỷ Tướng Âm Châu nữa."
Ba người quỷ đạo nghe vậy suýt chút nữa liền nổi điên.
Loại Âm Châu có mang theo nhang đèn cực kỳ khó có được, ba anh em bọn họ đào Âm Châu nhiều năm như vậy cũng chỉ tìm được một viên của tên đại quỷ có cấu kết với người trên dương gian mà thôi. Một con Quỷ Vương chỉ có một viên Quỷ Vương Âm Châu, bọn họ chỉ đào được thêm hai mươi mấy viên Quỷ Tướng Âm Châu, Du Thanh Vi vừa mở miệng liền... Một Quỷ Vương Âm Châu bằng 100 viên Quỷ Tướng Âm Châu a!
Du Thanh Vi nói: "Tôi sẽ nói tiểu muộn ngốc đem chiêu thức tối nay dạy lại cho các thúc."
Ba người quỷ đạo nghe vậy hơi có chút do dự.
Giọng nói của Du Thanh Vi ép càng thấp hơn nữa: "Dựa theo việc tu hành sau này của các thúc tới nói, học được một chút bản lĩnh của Lộ Vô Quy thôi cũng vô cùng có ích. Huống hồ, Quỷ Vương Âm Châu chỉ có một viên, ba người các thúc chia như thế nào cho được nha?"
Ba người quỷ đạo chụm đầu lại với nhau, ra dấu thương lượng một hồi rồi gật đầu thống nhất, quay sang trả giá với Du Thanh Vi: Một viên Quỷ Vương Âm Châu, tám viên Quỷ Tướng Âm Châu."
Du Thanh Vi gật đầu, đáp: "Thành giao!"
Quỷ Nhất lúc này mới vạn phần không muốn lấy ra Âm Châu đưa cho nàng. Lúc lấy ra tới viên Quỷ Vương Âm Châu có mang nhang đèn ánh lên sắc vàng kia, tim của ba người quỷ đạo đều nhỏ máu, biểu tình sống không còn gì luyến tiếc lộ rõ trên mặt.
Du Thanh Vi nhận lấy, chậm rãi nhẹ nhàng đem Quỷ Vương Âm Châu và Quỷ Tướng Âm Châu chất thành hai đống nhỏ trên bàn thờ trước mặt Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy giương mắt nhìn Du Thanh Vi, miệng vẫn nhẹ niệm chú không dừng lại.
Du Thanh Vi chỉ chỉ Quỷ Tướng Âm Châu rồi chỉ chỉ Đường Viễn, ý bảo tám viên Quỷ Tướng Âm Châu là cho Đường Viễn dùng.
Lộ Vô Quy gật đầu, tiếp tục tác pháp.
Du Thanh Vi lúc này mới nhẹ chân bước ra khỏi tầng hầm chuẩn bị đồ vật để đi Âm.
Ngô Hiểu Ngôn mang theo đạo sĩ của Thượng Thanh Cung tới, chỉ có mười lăm người, cộng thêm Ngô Hiểu Ngôn nữa là mười sáu. Bất quá Cẩm Trần đạo trưởng và Dực Di đại sư đều theo tới. Du Thanh Vi thấy Cẩm Trần đạo trưởng cũng đến, nhanh chóng tiến lên chào hỏi.
Cẩm Trần đạo trưởng cùng Du Thanh Vi làm một cái lễ gặp mặt, sau đó im lặng không nói gì.
Hai mắt Ngô Hiểu Ngôn hồng hồng, chờ Cẩm Trần đạo trưởng đi vào phòng khách mới thấp giọng nói: "Lần này đồng môn từ trong đạo quan ra tới, trừ bỏ Thanh Sơn sư thúc mấy người còn sống ra, chỉ còn lại.....nhiêu đây người! Chuyện ở Quỷ Thị và chuyện hôm nay ở Bạch trạch, người của Đạo Tử Đường và Thượng Thanh Cung đều thiệt hại hết một nửa nhân thủ. Bọn họ vì tranh lợi mà lấy mạng của đệ tử Thượng Thanh Cung chúng tôi điền hố."
Du Thanh Vi nặng nề thở dài, vỗ vỗ bả vai Ngô Hiểu Ngôn, nói: "Chuyện đi Âm do Long sư thúc an bài, em đi tìm ông ấy nói chuyện đi, xem thử xem có gì cần chuẩn bị gì thêm hay không. Làm trong nghề này, sống chết khó lường trước được, mọi người nên có chuẩn bị sẵn sàng về mặt tâm lý."
Ngô Hiểu Ngôn gật đầu đồng ý, đi tìm Long sư thúc bàn bạc.
Du Thanh Vi nhìn Ngô Hiểu Ngôn rời đi, lại nhìn Cẩm Trần đạo trưởng đang ngồi xếp bằng đả tọa trên ghế sofa trong phòng khách, Dực Di đại sư cũng ngồi bên cạnh, nàng đi đến nhẹ nhàng thỉnh Dực Di đại sư dưỡng đủ tinh thần, lần này đi Âm, chỉ sợ có một trận sinh tử chiến phải đánh.
Dực Di đại sư gật đầu, nói: "Tôi đi xem đồ nhi của tôi một chút."
Du Thanh Vi nói: "Đại sư xin cứ tự nhiên."
Dực Di đi lên lầu, gõ cửa phòng của Thập Tửu, gọi: "Đồ nhi." Đợi đến khi nghe được đáp lại ông mới nói tiếp: "Vi sư ở trong sân chờ con." rồi đi xuống lầu, hướng về phía căn biệt thự kế bên đi tới.
Hạ Nhan Hi nghe nói phải đi Âm liền mang theo hai vị được nhà nàng cung phụng đến. Thủ hạ của nàng nếu ở dương gian địa giới thì còn dùng được, nhưng nếu đưa xuống đường Âm thì chỉ có nước toi mạng còn kéo theo chân sau. Nhưng mà nàng nghe nói lần này có rất nhiều người đi, nên dựa theo định mức tiêu hao trong vòng một tuần làm chuẩn bị. Lần trước nàng theo Lộ Vô Quy đi một đường từ Quỷ Thị đến Trấn Tỉnh Quan nên có thể tạm tính được số lượng tiêu hao của mỗi người khi đi Âm. Tải trọng của mỗi người không cho phép bọn họ mang theo quá nhiều đồ, mà lấy cực hạn chịu đựng của cơ thể con người ở đường Âm tới nói, có thể chống đỡ được một tuần thì chỉ có một số ít thuộc hạ của Du gia và Bạch Thái Hoán cùng Lý Thái Hưng bên kia thôi. Lúc trước nhà nàng cũng có mấy tay thủ hạ tài ba có thể chống đỡ dưới đường Âm khá tốt, bất quá đều đã bị nàng thanh lý sạch sẽ.
Nàng mang theo người lái thêm một chiếc xe tải cỡ nhỏ chở đồ vật tới. Du Thanh Vi nhờ nàng mang linh y đến cho Đường Viễn, nàng tự thân đưa tới.
Du Thanh Vi tiếp nhận túi xách, nói lời cảm ơn rồi kêu Hạ Nhan Hi đi tìm Long sư thúc.
Lộ Vô Quy đem tám viên Quỷ Tướng Âm Châu đưa cho Đường Viễn dùng, sau khi ngưng luyện quỷ thân cho Đường Viễn xong thì ôm lấy viên Quỷ Vương Âm Châu mà Du Thanh Vi cho mình, vui vẻ nhảy lộc cộc ra khỏi tầng hầm. Lúc đi ngang qua ba người quỷ đạo, cô còn hào hứng chào hỏi: "Chào ba con quỷ nhé."
Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam bị câu xưng hô "ba con quỷ" làm cho nghẹn họng, liền muốn gọi lại Lộ Vô Quy cũng bị nghẹn không nói ra lời.
Lộ Vô Quy cao hứng hỏng rồi. Tuy viên Quỷ Vương Âm Châu này không được nhiều năm cho lắm, chỉ khoảng trăm năm là cùng, nhưng nhang đèn của nó được cung phụng rất tốt, âm khí đặc biệt thuần, ngưng luyện ra đặc biệt tinh khiết a. Cô vừa nhìn liền biết đây là Quỷ Vương Âm Châu của Hí Khúc Quỷ Vương lúc trước bị ba người quỷ đạo đánh chết. Loại Quỷ Vương Âm Châu được nhang đèn cung phụng ra tới chỉ có thể khả ngộ bất khả cầu, dù sao theo nàng biết thì chỉ có khối địa giới này mới có thể có được thôi, địa phương khác làm gì có. Đặc sản địa phương nha, bởi vì đâu phải ở đâu cũng có kẻ giống như Bạch Thái Hoán bọn hắn như vậy, to gan tới nỗi nuôi đầy đất một đám đại quỷ.
Cô nhảy vài bước, cảm giác được phía sau có dị, vừa quay đầu nhìn lại thì thấy Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam động tác nhất trí nhìn chằm chằm cô. Ánh mắt kia, thiệt là kì quái, giống như thể trên người cô có đồ vật gì đáng giá vậy.
Đúng nga, Quỷ Vương Âm Châu nga. Đây là Du Thanh Vi lấy đi từ ba người bọn họ.
Lộ Vô Quy nhìn ba người bọn họ liền hoài nghi bọn họ là muốn đòi lại Quỷ Vương Âm Châu! Sao có thể được! Cô đều chảy ra mất một tia máu, trước kia cô cho Đại Bạch liếm một miếng cũng không được nhiều bằng một tia như vậy, Đại Bạch cũng liếm rất nhiều lần, nhưng cộng lại hết cũng không bằng một tia. Thật vất vả Du Thanh Vi mới đồng ý cho cô ăn quỷ, cô mới không trả lại Quỷ Vương Âm Châu đâu! Cô vì tránh gây thương nhớ cho Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam, một tay móc ra Quỷ Vương Âm Châu làm trò trước mặt bọn họ, 'răng rắc', 'răng rắc', 'răng rắc' cắn ba cái liền gặm xong, rồm rộp nhai nát ở trong miệng rồi nuốt xuống, sau đó thè lưỡi ra cho ba người bọn họ xem: "Hết rồi." Đừng có mà nhớ thương nữa.
Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam rớt nước mắt.
Tuy cả ba đều tu quỷ đạo nhưng hiện tại vẫn còn là con người, không thể ăn được Quỷ Vương Âm Châu, nhưng mà đó là bảo bối mà bọn họ cất giấu đã lâu, mỗi ngày đều phải lấy ra ngắm nhìn vài lần mới thỏa mãn. Nha đầu kia, làm trò trước mặt ba anh em bọn họ, cạp ba cái liền ăn hết sạch.
Ai nha, khóc rồi!
Lộ Vô Quy "ặc" một tiếng, nói: "Đừng khóc, sau này tôi lại bắt long lươn cho các người ăn nha."
Quỷ Nhất: "Ba con."
Quỷ Nhị: "Ba anh đây mỗi người phải được một con."
Quỷ Tam: "Du Thanh Vi còn đáp ứng sẽ kêu cô dạy ba anh đây thủ ấn của thuật luyện quỷ lúc nãy."
Lộ Vô Quy: "..."
Quỷ Nhất nói: "Viên Quỷ Vương Âm Châu lúc nãy và tám viên Quỷ Tướng Âm Châu chính là tiền học phí."
Lộ Vô Quy: "...." Hai mắt cô đều phải trợn tròn, thật muốn ói ra trả lại cho ba người quỷ đạo. Cô nghẹn một hồi lâu mới nói: "Thủ ấn lúc nãy, tôi thông minh như vậy mà còn mất ba năm mới học được, các người... chờ tới lúc các người chết rồi tôi dạy vậy. A, không đúng, là chờ tương lai Du Thanh Vi trăm năm sau, chúng tôi cùng trở về thôn Liễu Bình rồi tôi mới dạy." Cuộc sống hiện tại tốt như vậy, cô mới không thèm phí công phu ba năm đi dạy bọn họ.
Giao tiền học phí đắt như vậy, cư nhiên lại phải chờ mấy chục năm sau mới được học, ba người quỷ đạo không cam lòng, tiến lên vây quanh Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy rút ra thước phép Lượng Thiên, hỏi: "Như thế nào? Muốn đánh nhau sao?"
Quỷ Nhất mới không thèm cùng cô đánh nhau: "Trả tiền học phí đây!"
Lộ Vô Quy: "..." Ăn mất tiêu rồi lấy gì trả.
Quỷ Nhị nói: "Không trả học phí thì hiện tại liền dạy học."
Quỷ Tam nói: "Cô không biết hậu quả của việc thiếu nợ quỷ sao!"
Lộ Vô Quy tâm nói: "Còn không phải là âm hồn không tan quấn lấy người sao!" Cô nhìn ba người quỷ đạo một vòng, cô không sợ bị âm hồn quấn lấy nha, nếu có âm hồn dám tới quấn cô, cô liền sẽ canh lúc Du Thanh Vi không để ý mà chộp tới ăn. Nhưng là ba người quỷ đạo này quấn lên, Đại Quỷ Yêu như cô cũng phải khóc a, xấu đến ngượng miệng không muốn ăn. Cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy mỗi ngày dạy một chút đi." Cô thấy ba người còn không đồng ý liền nói tiếp: "Các người ngốc như vậy làm sao có thể lập tức dạy hết một lần được? Tôi dạy trước thuật chú thỉnh Quỷ Đế đơn giản nhất cho các người!"
Ba người quỷ đạo vừa nghe bị mắng là ngốc dạy một lần không xong, còn đang không phục muốn xù lông thì Lộ Vô Quy lại nói "thuật chú thỉnh Quỷ Đế đơn giản nhất", ba anh em lập tức câm nín. Thỉnh Quỷ Đế mà đơn giản nhất thì cái gì là phức tạp?
Lộ Vô Quy nói: "Tôi dạy trước cho các người một đoạn chú thỉnh Quỷ Đế."
Cô nói xong liền kêu ba anh em bọn họ học theo cô dùng quỷ ngữ niệm quỷ chú thỉnh Quỷ Đế. Quỷ và người phát âm không giống nhau, quỷ vốn không có đầu lưỡi và thanh quản, nên cách thức phát ra tiếng nói không giống người, người muốn niệm được đúng cũng khó vô cùng. Ba người quỷ đạo hiện tại vẫn là người, trước kia bọn họ cũng chưa làm quỷ qua bao giờ cho nên rất khó đọc ra quỷ ngữ. Bọn họ biết quỷ ngữ, nhưng trước đó khi nói chuyện với quỷ thì chỉ là bắt chước quỷ ngữ, đi Âm cũng vậy, có thể nghe hiểu là được rồi. Niệm chú thì khác, niệm một hồi lập tức rối loạn. Chú ngữ để thỉnh Quỷ Đế cũng ngắn, phiên dịch thành tiếng người chính là: "Ai ai đó vì sự tình gì gì đó vào lúc nào đó đó mang lên tế phẩm này này nọ nọ khai đàn tác pháp cung thỉnh Quỷ Đế!" Người niệm chú giọng nói phải rõ ràng, trung khí thật đủ mới truyền đi xa để Quỷ Đế nghe thấy được, sau đó tế phẩm cúng phải thật tốt, nếu không phải là chuyện linh tinh lông gà vỏ tỏi này nọ thì Quỷ Đế nghe thấy được, nếu cao hứng sẽ đến ngay. Giống như khi Lộ Vô Quy thỉnh Quỷ Đế đến đóng ấn vậy, cô thường hay niệm: "Thiên sinh địa dưỡng chân long bảo huyệt Càn Khôn thai chân linh thai Lộ Vô Quy đang ở nơi nào đó giờ khắc này bãi tam sinh ngũ cốc làm nghi thức tế lễ cùng với trăm trương Quỷ Thần tiền được cung phụng nhang đèn 49 ngày do tự thân chế tạo cung thỉnh Quỷ Đế đến đóng ấn ban thông bảo!" Chỉ một câu như vậy, trung khí đủ một chút, giọng rõ ràng chút, nói không được tạm nghỉ, Quỷ Đế liền đến rồi.
Nhưng là khi nghe đến Quỷ Nhất niệm: "Truyền nhân quỷ đạo Quỷ Nhất....." Lộ Vô Quy liền cảm thấy tên tuổi của ba anh em nhà này nghe không được vang dội như tên của cô, không chừng Quỷ Đế nghe thấy tên bọn họ cũng không thèm đến. Cô lại nhìn mặt của ba người quỷ đạo, cảm thấy cho dù bọn họ mời được lần một thì chắc chắn cũng không thể mời được lần hai.
Lúc cô học chú ngữ thỉnh Quỷ Đế này thì chỉ cần niệm năm, sáu lần là đã thuộc. Còn ba người quỷ đạo kia, lần thứ nhất phát âm còn không ra. Cô tới tới lui lui sửa đi sửa lại mười mấy lần mà bọn họ vẫn chưa đọc được nửa đoạn.
Lộ Vô Quy thấy thời gian đã trễ, không rảnh ở chỗ này dạy bọn họ, vẻ mặt đau khổ cùng ba người bọn họ thương lượng: "Không thôi, chờ các người chết rồi hãy học tiếp nha?"
Du Thanh Vi đi đến tầng hầm, thấy ba người quỷ đạo đang không chớp mắt mà nhìn Lộ Vô Quy làm phép. Nàng vươn tay ra, hỏi: "Âm Châu đâu?"
Quỷ Nhất không thèm nhìn Du Thanh, chỉ sờ soạng lấy ra hai viên Âm Châu to cỡ ngón tay cái đưa cho nàng.
Du Thanh Vi nhìn nhìn, thấy tỉ lệ của hai viên Âm Châu này cũng không tồi, có thể coi như là lão quỷ lâu năm. Bất quá số năm thật không đủ dùng. Nàng nhìn Lộ Vô Quy đang đánh thủ quyết nhanh đến hoa cả mắt, nhẹ giọng hỏi: "Nhìn có hiểu gì không?"
Ba người quỷ đạo đồng thời quay sang nhìn Du Thanh Vi.
Du Thanh Vi nói: "Thuật luyện quỷ thường gặp đều là dựa vào oán khí, lệ khí để luyện quỷ, nhưng luyện ra tới đều là ác quỷ. Ba vị là tu quỷ đạo chính thống, đây chính là con đường của Âm Ty chính thần, cháu tin tưởng việc này có hỗ trợ rất lớn cho sau này của ba vị quỷ thúc."
Quỷ Nhị sợ làm ồn đến Lộ Vô Quy, nhỏ giọng nói: "Có chuyện nói thẳng."
Du Thanh Vi nói: "Lần trước đi Quỷ Thị cứu người, các thúc thu được một viên Quỷ Vương Âm Châu có mang nhang đèn, cộng thêm mười viên Quỷ Tướng Âm Châu nữa."
Ba người quỷ đạo nghe vậy suýt chút nữa liền nổi điên.
Loại Âm Châu có mang theo nhang đèn cực kỳ khó có được, ba anh em bọn họ đào Âm Châu nhiều năm như vậy cũng chỉ tìm được một viên của tên đại quỷ có cấu kết với người trên dương gian mà thôi. Một con Quỷ Vương chỉ có một viên Quỷ Vương Âm Châu, bọn họ chỉ đào được thêm hai mươi mấy viên Quỷ Tướng Âm Châu, Du Thanh Vi vừa mở miệng liền... Một Quỷ Vương Âm Châu bằng 100 viên Quỷ Tướng Âm Châu a!
Du Thanh Vi nói: "Tôi sẽ nói tiểu muộn ngốc đem chiêu thức tối nay dạy lại cho các thúc."
Ba người quỷ đạo nghe vậy hơi có chút do dự.
Giọng nói của Du Thanh Vi ép càng thấp hơn nữa: "Dựa theo việc tu hành sau này của các thúc tới nói, học được một chút bản lĩnh của Lộ Vô Quy thôi cũng vô cùng có ích. Huống hồ, Quỷ Vương Âm Châu chỉ có một viên, ba người các thúc chia như thế nào cho được nha?"
Ba người quỷ đạo chụm đầu lại với nhau, ra dấu thương lượng một hồi rồi gật đầu thống nhất, quay sang trả giá với Du Thanh Vi: Một viên Quỷ Vương Âm Châu, tám viên Quỷ Tướng Âm Châu."
Du Thanh Vi gật đầu, đáp: "Thành giao!"
Quỷ Nhất lúc này mới vạn phần không muốn lấy ra Âm Châu đưa cho nàng. Lúc lấy ra tới viên Quỷ Vương Âm Châu có mang nhang đèn ánh lên sắc vàng kia, tim của ba người quỷ đạo đều nhỏ máu, biểu tình sống không còn gì luyến tiếc lộ rõ trên mặt.
Du Thanh Vi nhận lấy, chậm rãi nhẹ nhàng đem Quỷ Vương Âm Châu và Quỷ Tướng Âm Châu chất thành hai đống nhỏ trên bàn thờ trước mặt Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy giương mắt nhìn Du Thanh Vi, miệng vẫn nhẹ niệm chú không dừng lại.
Du Thanh Vi chỉ chỉ Quỷ Tướng Âm Châu rồi chỉ chỉ Đường Viễn, ý bảo tám viên Quỷ Tướng Âm Châu là cho Đường Viễn dùng.
Lộ Vô Quy gật đầu, tiếp tục tác pháp.
Du Thanh Vi lúc này mới nhẹ chân bước ra khỏi tầng hầm chuẩn bị đồ vật để đi Âm.
Ngô Hiểu Ngôn mang theo đạo sĩ của Thượng Thanh Cung tới, chỉ có mười lăm người, cộng thêm Ngô Hiểu Ngôn nữa là mười sáu. Bất quá Cẩm Trần đạo trưởng và Dực Di đại sư đều theo tới. Du Thanh Vi thấy Cẩm Trần đạo trưởng cũng đến, nhanh chóng tiến lên chào hỏi.
Cẩm Trần đạo trưởng cùng Du Thanh Vi làm một cái lễ gặp mặt, sau đó im lặng không nói gì.
Hai mắt Ngô Hiểu Ngôn hồng hồng, chờ Cẩm Trần đạo trưởng đi vào phòng khách mới thấp giọng nói: "Lần này đồng môn từ trong đạo quan ra tới, trừ bỏ Thanh Sơn sư thúc mấy người còn sống ra, chỉ còn lại.....nhiêu đây người! Chuyện ở Quỷ Thị và chuyện hôm nay ở Bạch trạch, người của Đạo Tử Đường và Thượng Thanh Cung đều thiệt hại hết một nửa nhân thủ. Bọn họ vì tranh lợi mà lấy mạng của đệ tử Thượng Thanh Cung chúng tôi điền hố."
Du Thanh Vi nặng nề thở dài, vỗ vỗ bả vai Ngô Hiểu Ngôn, nói: "Chuyện đi Âm do Long sư thúc an bài, em đi tìm ông ấy nói chuyện đi, xem thử xem có gì cần chuẩn bị gì thêm hay không. Làm trong nghề này, sống chết khó lường trước được, mọi người nên có chuẩn bị sẵn sàng về mặt tâm lý."
Ngô Hiểu Ngôn gật đầu đồng ý, đi tìm Long sư thúc bàn bạc.
Du Thanh Vi nhìn Ngô Hiểu Ngôn rời đi, lại nhìn Cẩm Trần đạo trưởng đang ngồi xếp bằng đả tọa trên ghế sofa trong phòng khách, Dực Di đại sư cũng ngồi bên cạnh, nàng đi đến nhẹ nhàng thỉnh Dực Di đại sư dưỡng đủ tinh thần, lần này đi Âm, chỉ sợ có một trận sinh tử chiến phải đánh.
Dực Di đại sư gật đầu, nói: "Tôi đi xem đồ nhi của tôi một chút."
Du Thanh Vi nói: "Đại sư xin cứ tự nhiên."
Dực Di đi lên lầu, gõ cửa phòng của Thập Tửu, gọi: "Đồ nhi." Đợi đến khi nghe được đáp lại ông mới nói tiếp: "Vi sư ở trong sân chờ con." rồi đi xuống lầu, hướng về phía căn biệt thự kế bên đi tới.
Hạ Nhan Hi nghe nói phải đi Âm liền mang theo hai vị được nhà nàng cung phụng đến. Thủ hạ của nàng nếu ở dương gian địa giới thì còn dùng được, nhưng nếu đưa xuống đường Âm thì chỉ có nước toi mạng còn kéo theo chân sau. Nhưng mà nàng nghe nói lần này có rất nhiều người đi, nên dựa theo định mức tiêu hao trong vòng một tuần làm chuẩn bị. Lần trước nàng theo Lộ Vô Quy đi một đường từ Quỷ Thị đến Trấn Tỉnh Quan nên có thể tạm tính được số lượng tiêu hao của mỗi người khi đi Âm. Tải trọng của mỗi người không cho phép bọn họ mang theo quá nhiều đồ, mà lấy cực hạn chịu đựng của cơ thể con người ở đường Âm tới nói, có thể chống đỡ được một tuần thì chỉ có một số ít thuộc hạ của Du gia và Bạch Thái Hoán cùng Lý Thái Hưng bên kia thôi. Lúc trước nhà nàng cũng có mấy tay thủ hạ tài ba có thể chống đỡ dưới đường Âm khá tốt, bất quá đều đã bị nàng thanh lý sạch sẽ.
Nàng mang theo người lái thêm một chiếc xe tải cỡ nhỏ chở đồ vật tới. Du Thanh Vi nhờ nàng mang linh y đến cho Đường Viễn, nàng tự thân đưa tới.
Du Thanh Vi tiếp nhận túi xách, nói lời cảm ơn rồi kêu Hạ Nhan Hi đi tìm Long sư thúc.
Lộ Vô Quy đem tám viên Quỷ Tướng Âm Châu đưa cho Đường Viễn dùng, sau khi ngưng luyện quỷ thân cho Đường Viễn xong thì ôm lấy viên Quỷ Vương Âm Châu mà Du Thanh Vi cho mình, vui vẻ nhảy lộc cộc ra khỏi tầng hầm. Lúc đi ngang qua ba người quỷ đạo, cô còn hào hứng chào hỏi: "Chào ba con quỷ nhé."
Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam bị câu xưng hô "ba con quỷ" làm cho nghẹn họng, liền muốn gọi lại Lộ Vô Quy cũng bị nghẹn không nói ra lời.
Lộ Vô Quy cao hứng hỏng rồi. Tuy viên Quỷ Vương Âm Châu này không được nhiều năm cho lắm, chỉ khoảng trăm năm là cùng, nhưng nhang đèn của nó được cung phụng rất tốt, âm khí đặc biệt thuần, ngưng luyện ra đặc biệt tinh khiết a. Cô vừa nhìn liền biết đây là Quỷ Vương Âm Châu của Hí Khúc Quỷ Vương lúc trước bị ba người quỷ đạo đánh chết. Loại Quỷ Vương Âm Châu được nhang đèn cung phụng ra tới chỉ có thể khả ngộ bất khả cầu, dù sao theo nàng biết thì chỉ có khối địa giới này mới có thể có được thôi, địa phương khác làm gì có. Đặc sản địa phương nha, bởi vì đâu phải ở đâu cũng có kẻ giống như Bạch Thái Hoán bọn hắn như vậy, to gan tới nỗi nuôi đầy đất một đám đại quỷ.
Cô nhảy vài bước, cảm giác được phía sau có dị, vừa quay đầu nhìn lại thì thấy Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam động tác nhất trí nhìn chằm chằm cô. Ánh mắt kia, thiệt là kì quái, giống như thể trên người cô có đồ vật gì đáng giá vậy.
Đúng nga, Quỷ Vương Âm Châu nga. Đây là Du Thanh Vi lấy đi từ ba người bọn họ.
Lộ Vô Quy nhìn ba người bọn họ liền hoài nghi bọn họ là muốn đòi lại Quỷ Vương Âm Châu! Sao có thể được! Cô đều chảy ra mất một tia máu, trước kia cô cho Đại Bạch liếm một miếng cũng không được nhiều bằng một tia như vậy, Đại Bạch cũng liếm rất nhiều lần, nhưng cộng lại hết cũng không bằng một tia. Thật vất vả Du Thanh Vi mới đồng ý cho cô ăn quỷ, cô mới không trả lại Quỷ Vương Âm Châu đâu! Cô vì tránh gây thương nhớ cho Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam, một tay móc ra Quỷ Vương Âm Châu làm trò trước mặt bọn họ, 'răng rắc', 'răng rắc', 'răng rắc' cắn ba cái liền gặm xong, rồm rộp nhai nát ở trong miệng rồi nuốt xuống, sau đó thè lưỡi ra cho ba người bọn họ xem: "Hết rồi." Đừng có mà nhớ thương nữa.
Quỷ Nhất, Quỷ Nhị, Quỷ Tam rớt nước mắt.
Tuy cả ba đều tu quỷ đạo nhưng hiện tại vẫn còn là con người, không thể ăn được Quỷ Vương Âm Châu, nhưng mà đó là bảo bối mà bọn họ cất giấu đã lâu, mỗi ngày đều phải lấy ra ngắm nhìn vài lần mới thỏa mãn. Nha đầu kia, làm trò trước mặt ba anh em bọn họ, cạp ba cái liền ăn hết sạch.
Ai nha, khóc rồi!
Lộ Vô Quy "ặc" một tiếng, nói: "Đừng khóc, sau này tôi lại bắt long lươn cho các người ăn nha."
Quỷ Nhất: "Ba con."
Quỷ Nhị: "Ba anh đây mỗi người phải được một con."
Quỷ Tam: "Du Thanh Vi còn đáp ứng sẽ kêu cô dạy ba anh đây thủ ấn của thuật luyện quỷ lúc nãy."
Lộ Vô Quy: "..."
Quỷ Nhất nói: "Viên Quỷ Vương Âm Châu lúc nãy và tám viên Quỷ Tướng Âm Châu chính là tiền học phí."
Lộ Vô Quy: "...." Hai mắt cô đều phải trợn tròn, thật muốn ói ra trả lại cho ba người quỷ đạo. Cô nghẹn một hồi lâu mới nói: "Thủ ấn lúc nãy, tôi thông minh như vậy mà còn mất ba năm mới học được, các người... chờ tới lúc các người chết rồi tôi dạy vậy. A, không đúng, là chờ tương lai Du Thanh Vi trăm năm sau, chúng tôi cùng trở về thôn Liễu Bình rồi tôi mới dạy." Cuộc sống hiện tại tốt như vậy, cô mới không thèm phí công phu ba năm đi dạy bọn họ.
Giao tiền học phí đắt như vậy, cư nhiên lại phải chờ mấy chục năm sau mới được học, ba người quỷ đạo không cam lòng, tiến lên vây quanh Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy rút ra thước phép Lượng Thiên, hỏi: "Như thế nào? Muốn đánh nhau sao?"
Quỷ Nhất mới không thèm cùng cô đánh nhau: "Trả tiền học phí đây!"
Lộ Vô Quy: "..." Ăn mất tiêu rồi lấy gì trả.
Quỷ Nhị nói: "Không trả học phí thì hiện tại liền dạy học."
Quỷ Tam nói: "Cô không biết hậu quả của việc thiếu nợ quỷ sao!"
Lộ Vô Quy tâm nói: "Còn không phải là âm hồn không tan quấn lấy người sao!" Cô nhìn ba người quỷ đạo một vòng, cô không sợ bị âm hồn quấn lấy nha, nếu có âm hồn dám tới quấn cô, cô liền sẽ canh lúc Du Thanh Vi không để ý mà chộp tới ăn. Nhưng là ba người quỷ đạo này quấn lên, Đại Quỷ Yêu như cô cũng phải khóc a, xấu đến ngượng miệng không muốn ăn. Cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy mỗi ngày dạy một chút đi." Cô thấy ba người còn không đồng ý liền nói tiếp: "Các người ngốc như vậy làm sao có thể lập tức dạy hết một lần được? Tôi dạy trước thuật chú thỉnh Quỷ Đế đơn giản nhất cho các người!"
Ba người quỷ đạo vừa nghe bị mắng là ngốc dạy một lần không xong, còn đang không phục muốn xù lông thì Lộ Vô Quy lại nói "thuật chú thỉnh Quỷ Đế đơn giản nhất", ba anh em lập tức câm nín. Thỉnh Quỷ Đế mà đơn giản nhất thì cái gì là phức tạp?
Lộ Vô Quy nói: "Tôi dạy trước cho các người một đoạn chú thỉnh Quỷ Đế."
Cô nói xong liền kêu ba anh em bọn họ học theo cô dùng quỷ ngữ niệm quỷ chú thỉnh Quỷ Đế. Quỷ và người phát âm không giống nhau, quỷ vốn không có đầu lưỡi và thanh quản, nên cách thức phát ra tiếng nói không giống người, người muốn niệm được đúng cũng khó vô cùng. Ba người quỷ đạo hiện tại vẫn là người, trước kia bọn họ cũng chưa làm quỷ qua bao giờ cho nên rất khó đọc ra quỷ ngữ. Bọn họ biết quỷ ngữ, nhưng trước đó khi nói chuyện với quỷ thì chỉ là bắt chước quỷ ngữ, đi Âm cũng vậy, có thể nghe hiểu là được rồi. Niệm chú thì khác, niệm một hồi lập tức rối loạn. Chú ngữ để thỉnh Quỷ Đế cũng ngắn, phiên dịch thành tiếng người chính là: "Ai ai đó vì sự tình gì gì đó vào lúc nào đó đó mang lên tế phẩm này này nọ nọ khai đàn tác pháp cung thỉnh Quỷ Đế!" Người niệm chú giọng nói phải rõ ràng, trung khí thật đủ mới truyền đi xa để Quỷ Đế nghe thấy được, sau đó tế phẩm cúng phải thật tốt, nếu không phải là chuyện linh tinh lông gà vỏ tỏi này nọ thì Quỷ Đế nghe thấy được, nếu cao hứng sẽ đến ngay. Giống như khi Lộ Vô Quy thỉnh Quỷ Đế đến đóng ấn vậy, cô thường hay niệm: "Thiên sinh địa dưỡng chân long bảo huyệt Càn Khôn thai chân linh thai Lộ Vô Quy đang ở nơi nào đó giờ khắc này bãi tam sinh ngũ cốc làm nghi thức tế lễ cùng với trăm trương Quỷ Thần tiền được cung phụng nhang đèn 49 ngày do tự thân chế tạo cung thỉnh Quỷ Đế đến đóng ấn ban thông bảo!" Chỉ một câu như vậy, trung khí đủ một chút, giọng rõ ràng chút, nói không được tạm nghỉ, Quỷ Đế liền đến rồi.
Nhưng là khi nghe đến Quỷ Nhất niệm: "Truyền nhân quỷ đạo Quỷ Nhất....." Lộ Vô Quy liền cảm thấy tên tuổi của ba anh em nhà này nghe không được vang dội như tên của cô, không chừng Quỷ Đế nghe thấy tên bọn họ cũng không thèm đến. Cô lại nhìn mặt của ba người quỷ đạo, cảm thấy cho dù bọn họ mời được lần một thì chắc chắn cũng không thể mời được lần hai.
Lúc cô học chú ngữ thỉnh Quỷ Đế này thì chỉ cần niệm năm, sáu lần là đã thuộc. Còn ba người quỷ đạo kia, lần thứ nhất phát âm còn không ra. Cô tới tới lui lui sửa đi sửa lại mười mấy lần mà bọn họ vẫn chưa đọc được nửa đoạn.
Lộ Vô Quy thấy thời gian đã trễ, không rảnh ở chỗ này dạy bọn họ, vẻ mặt đau khổ cùng ba người bọn họ thương lượng: "Không thôi, chờ các người chết rồi hãy học tiếp nha?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.