Chương 41: Đến Phòng Làm Việc Của Anh
Cửu Linh
04/05/2024
Trở về mất khoảng 3 tiếng, biệt thự của Quý gia nằm ở sườn núi, mùa hè rất mát mẻ, Quý Khanh trở về nhà ngay lúc Quý Đình Khâm đang dùng bữa, Lục Thanh hầm súp hạt sen và nấu cháo đậu xanh cho anh, đồ ăn đều là món thanh mát, nhìn rất ngon miệng.
Quý Khanh đẩy cửa vào, ánh mắt của cô dừng lại trên người Quý Đình Khâm, anh mặc áo sơ mi màu trắng, thắt lưng gọn gàng, dưới chân mang đôi giày quân đội màu đen, có lẽ là do lúc diễn tập phải phơi nắng, cho nên trông anh cũng đen hơn, nhưng khí chất trưởng thành cấm dục thì không có chút thay đổi.
Thấy Quý Khanh trở về, Lục Thanh vội vàng đưa cho cô một bát cháo đậu xanh: "Tiểu Khanh về sớm vậy à? Em mau đến đây ăn cháo đậu xanh đi."
Không biết tại sao, khi nhìn Quý Đình Khâm ngồi ăn với Lục Thanh, Quý Khanh lại cảm thấy vô cùng khó chịu, cũng không có hứng dùng bữa nữa.
"Anh chị ăn đi, em lên lầu trước.”
Nói xong, Quý Khanh liền đi về phía cầu thang, nhưng Quý Đình Khâm gọi cô lại:
"Chị dâu đã chuẩn bị cho em rồi, quay lại ăn một chút đi.”
Quý Đình Khâm đã nói như vậy, Quý Khanh cũng không tiện từ chối, hai người ngồi đối diện nhau, Lục Thanh ngồi cạnh Quý Đình Khâm.
Sau khi ăn xong, Quý Đình Khâm nhận lấy tờ khăn ăn mà Lục Thanh đưa để lau miệng, sau đó đứng dậy nói với Quý Khanh:
"Đến phòng làm việc của anh."
Giọng điệu của Quý Đình Khâm vẫn như mọi ngày, mặc dù không có lấy một vui vẻ, nhưng Quý Khanh vẫn cảm thấy lời nói của anh lướt qua trái tim mình tựa như lông hồng.
Đến phòng làm việc của anh làm gì?
Quý Khanh mơ mộng đi vào phòng làm việc, cô đóng cửa lại nhìn Quý Đình Khâm, anh vẫn mặc quần áo như cũ, nhưng áo sơ mi đã cởi một cúc, cả người anh dựa vào ghế, trên bàn có trà người giúp việc mới mang đến.
“Anh tìm em có chuyện gì sao?” Quý Khanh ngồi đối diện Quý Đình Khâm thận trọng hỏi.
"Ừ.”
Quý Đình Khâm trả lời đơn giản, Quý Khanh không hiểu được anh đang nghĩ gì, nên đành phải đợi anh nói tiếp.
"Em có nhớ tư lệnh Lưu không?"
"Có ạ."
"Ừ, con trai út của anh ta làm tham mưu ở đây, hơn em một tuổi."
Nghe vậy Quý Khanh đã hiểu, cô lập tức đứng dậy, cảm giác rất tệ.
"Anh trai, em còn có việc phải làm. Em về phòng trước."
Nói xong, Quý Khanh quay người bỏ đi mà không cho Quý Đình Khâm cơ hội trả lời, thậm chí còn khiến Lục Thanh giật mình khi mang trái cây vào.
Quý Khanh đẩy cửa vào, ánh mắt của cô dừng lại trên người Quý Đình Khâm, anh mặc áo sơ mi màu trắng, thắt lưng gọn gàng, dưới chân mang đôi giày quân đội màu đen, có lẽ là do lúc diễn tập phải phơi nắng, cho nên trông anh cũng đen hơn, nhưng khí chất trưởng thành cấm dục thì không có chút thay đổi.
Thấy Quý Khanh trở về, Lục Thanh vội vàng đưa cho cô một bát cháo đậu xanh: "Tiểu Khanh về sớm vậy à? Em mau đến đây ăn cháo đậu xanh đi."
Không biết tại sao, khi nhìn Quý Đình Khâm ngồi ăn với Lục Thanh, Quý Khanh lại cảm thấy vô cùng khó chịu, cũng không có hứng dùng bữa nữa.
"Anh chị ăn đi, em lên lầu trước.”
Nói xong, Quý Khanh liền đi về phía cầu thang, nhưng Quý Đình Khâm gọi cô lại:
"Chị dâu đã chuẩn bị cho em rồi, quay lại ăn một chút đi.”
Quý Đình Khâm đã nói như vậy, Quý Khanh cũng không tiện từ chối, hai người ngồi đối diện nhau, Lục Thanh ngồi cạnh Quý Đình Khâm.
Sau khi ăn xong, Quý Đình Khâm nhận lấy tờ khăn ăn mà Lục Thanh đưa để lau miệng, sau đó đứng dậy nói với Quý Khanh:
"Đến phòng làm việc của anh."
Giọng điệu của Quý Đình Khâm vẫn như mọi ngày, mặc dù không có lấy một vui vẻ, nhưng Quý Khanh vẫn cảm thấy lời nói của anh lướt qua trái tim mình tựa như lông hồng.
Đến phòng làm việc của anh làm gì?
Quý Khanh mơ mộng đi vào phòng làm việc, cô đóng cửa lại nhìn Quý Đình Khâm, anh vẫn mặc quần áo như cũ, nhưng áo sơ mi đã cởi một cúc, cả người anh dựa vào ghế, trên bàn có trà người giúp việc mới mang đến.
“Anh tìm em có chuyện gì sao?” Quý Khanh ngồi đối diện Quý Đình Khâm thận trọng hỏi.
"Ừ.”
Quý Đình Khâm trả lời đơn giản, Quý Khanh không hiểu được anh đang nghĩ gì, nên đành phải đợi anh nói tiếp.
"Em có nhớ tư lệnh Lưu không?"
"Có ạ."
"Ừ, con trai út của anh ta làm tham mưu ở đây, hơn em một tuổi."
Nghe vậy Quý Khanh đã hiểu, cô lập tức đứng dậy, cảm giác rất tệ.
"Anh trai, em còn có việc phải làm. Em về phòng trước."
Nói xong, Quý Khanh quay người bỏ đi mà không cho Quý Đình Khâm cơ hội trả lời, thậm chí còn khiến Lục Thanh giật mình khi mang trái cây vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.