Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được
Chương 34:
Lạc Thúc Thúc
02/07/2024
Dù sao cũng là chính mình gặp phải Vương mỹ nhân, về sau Hiên Viên Linh liền kêu Triệu Hải để ý một chút. Vốn dĩ hắn xưa nay cũng mặc kệ chuyện hậu cung, đều chỉ là một cái Mỹ nhân mà thôi, uống say cũng không đến mức dám làm càn như vậy.
Mặc dù Triệu Hải phụng lệnh đi hỏi thăm nhưng trong lòng cũng minh bạch, chuyện này không thể điều tra rõ ràng nhưng là không thể không tra.
Vì thế Hiên Viên Linh liền biết được, Vương mỹ nhân trước đó vì muốn có được cơ hội thị tẩm mà đến chỗ của Du phi, còn bị Du phi xử phạt, mà lúc đó gặp được ngự giá chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn.
Hiên Viên Linh còn có cái gì không rõ. Hắn cười lạnh một tiếng.
Du phi được ân sủng, lại đều cho rằng vịn vào Du phi là có thể được sủng ái, còn có cánh tay của Như phi đã duỗi ra đến đâu, hắn cũng không cần tra xét.
Như phi trước kia cũng không phải là không được sủng ái. Lại nói, Như phi cũng là nữ nhân sớm nhất bên cạnh hắn. Từ khi hắn vẫn chưa là hoàng đế đã được mẫu hậu ban hạ. Mà quan hệ của Hiên Viên Linh cùng thái hậu đều là một lời khó nói hết, cũng đối với Như phi không nóng không lạnh, lại cũng không giận chó đánh mèo với Như phi. Hơn nữa còn vì chuyện của nhị công chúa cũng khiến cho hắn vẫn có chút nhi áy náy đối với Như phi, chính vì vậy mà nàng ta vừa vào cung liền được thăng lên Phi vị, cũng coi như đã cất nhắc nàng ta.
Không nghĩ đến về sau cho dù có thủ đoạn, lại còn có thể tính toán tới trên đầu hắn.
Việc này khiến cho Hiên Viên Linh thật sự chán ghét Như phi. Còn Du phi, trong lòng hắn cũng rõ ràng, từ sau khi sinh ra đôi long phượng thai, tính khí trái lại càng lớn. Tuy Hiên Viên Linh cũng không thích, nhưng vẫn chưa đến trình độ chán ghét, rốt cuộc nàng trước mắt còn mang đứa nhỏ.
"Bỏ đi." Hiên Viên Linh nói: “Hoàng hậu đã để người đi dưỡng bệnh, vậy dưỡng đi, trong cung còn không đến mức nuôi không nổi một người bệnh.”
Triệu Hải vừa nghe lời này, đầu cúi càng thấp.
Hoàng thượng mở miệng nói người kia bị bệnh, sau này liền thật sự không có khả năng lại được sủng. Mà Vương mỹ nhân cho dù không có bệnh cũng chỉ có thể có bệnh.
Hiên Viên Linh suy nghĩ một chút lại nói: “Hoàng hậu an bài tiệc sinh thần của đại hoàng tử vất vả, chốc lát liền đưa chút đồ bổ bồi dưỡng thân thể cho hoàng hậu.”
Hoàng hậu rốt cuộc không phải là có có ba đầu sáu tay, luôn có thể quản hết được những loại địa phương này. Mà chuyện này hoàng hậu cũng xem như đã bị ném mặt, hiện tại nên vỗ về vẫn là phải vỗ về.
Hoàng đế nói bỏ qua, chuyện này liền kết thúc như vậy.
Hiên Viên Linh đại khái là thực ghê tởm Vương mỹ nhân, trong lòng cũng không muốn bước vào hậu cung, lại vừa vặn đúng lúc bận rộn chuyện triều sự.
Thời tiết bắt đầu nóng lên, hạn hán xảy ra khắp nơi.
Triều đình cũng vì chuyện này náo đến túi bụi, Hiên Viên Linh cũng phải bận rộn một trận. Về sau hắn mới lại phản ứng bên Kính Sự phòng.
Vương Đức cầm lục đầu bài chờ Hiên Viên Linh lật bài tử, Hiên Viên Linh trái lại để ý tới bài tử của Thẩm Khanh nhưng cũng không dừng lại, lại lật bài tử của Phương quý nhân.
Tiểu nữ nhân này ở trong hậu cung quả thực quá chói mắt, đều chưa có đứa nhỏ, lại không thể trực tiếp thăng phân vị, nếu không liền không hợp quy củ. Vẫn được sủng ái xác thực chiêu người nhìn, Hiên Viên Linh cũng không nghĩ độc sủng nàng.
Tối hôm đó liền để Phương quý nhân thị tẩm.
Sau vài ngày lại đi một chuyến đến chỗ Du phi xem mấy đứa nhỏ, ngày hôm sau lại đi thêm lần nữa. Lúc này mới đi tới Chiêu Hoa cung.
Bất quá lần này là tới vào ban ngày, cũng làm cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng.
Thẩm Khanh quả thực sống rất tự tại trong cung, cuộc sống hiện tại vẫn tương đối dễ chịu, so với thời điểm vừa mới vào cung đương nhiên là tốt hơn nhiều.
Ngày thường còn có thể cùng Xuân Hoa, Phương Vận chơi một số đồ chơi, Thẩm Khanh hôm nay lại muốn vận động thải độc một chút nên đã sai Phương Vận làm một quả cầu, còn kéo các nàng cùng đá ở trong sân.
Thời điểm Hiên Viên Linh đi tới vừa vặn thấy được Thẩm Khanh đang đá cầu.
Ở đây không có gì để giải trí, nếu như có thể chơi được, nàng liền muốn chơi cho thỏa thích, đá cũng thực hăng say, còn để thuận tiện liền gọi người chải tóc thắt kiểu đuôi ngựa, váy cũng không mặc, thật giống như giả làm một cái tiểu tử.
Hiên Viên Linh cũng không đến mức không nhận ra Thẩm Khanh, chỉ là chưa thấy qua quả cầu, lại thấy Thẩm Khanh đá dưới gốc cây đến hân hoan, khuôn mặt nhỏ nhắn đá đến đỏ bừng, rất có sức sống, nhìn nàng mà Hiên Viên Linh cũng vô thức cong cong khóe miệng.
Mãi đến khi có người thỉnh an, nô tài đồng loạt quỳ xuống, Thẩm Khanh lúc này mới dừng lại thỉnh an Hiên Viên Linh.
Mặc dù Triệu Hải phụng lệnh đi hỏi thăm nhưng trong lòng cũng minh bạch, chuyện này không thể điều tra rõ ràng nhưng là không thể không tra.
Vì thế Hiên Viên Linh liền biết được, Vương mỹ nhân trước đó vì muốn có được cơ hội thị tẩm mà đến chỗ của Du phi, còn bị Du phi xử phạt, mà lúc đó gặp được ngự giá chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn.
Hiên Viên Linh còn có cái gì không rõ. Hắn cười lạnh một tiếng.
Du phi được ân sủng, lại đều cho rằng vịn vào Du phi là có thể được sủng ái, còn có cánh tay của Như phi đã duỗi ra đến đâu, hắn cũng không cần tra xét.
Như phi trước kia cũng không phải là không được sủng ái. Lại nói, Như phi cũng là nữ nhân sớm nhất bên cạnh hắn. Từ khi hắn vẫn chưa là hoàng đế đã được mẫu hậu ban hạ. Mà quan hệ của Hiên Viên Linh cùng thái hậu đều là một lời khó nói hết, cũng đối với Như phi không nóng không lạnh, lại cũng không giận chó đánh mèo với Như phi. Hơn nữa còn vì chuyện của nhị công chúa cũng khiến cho hắn vẫn có chút nhi áy náy đối với Như phi, chính vì vậy mà nàng ta vừa vào cung liền được thăng lên Phi vị, cũng coi như đã cất nhắc nàng ta.
Không nghĩ đến về sau cho dù có thủ đoạn, lại còn có thể tính toán tới trên đầu hắn.
Việc này khiến cho Hiên Viên Linh thật sự chán ghét Như phi. Còn Du phi, trong lòng hắn cũng rõ ràng, từ sau khi sinh ra đôi long phượng thai, tính khí trái lại càng lớn. Tuy Hiên Viên Linh cũng không thích, nhưng vẫn chưa đến trình độ chán ghét, rốt cuộc nàng trước mắt còn mang đứa nhỏ.
"Bỏ đi." Hiên Viên Linh nói: “Hoàng hậu đã để người đi dưỡng bệnh, vậy dưỡng đi, trong cung còn không đến mức nuôi không nổi một người bệnh.”
Triệu Hải vừa nghe lời này, đầu cúi càng thấp.
Hoàng thượng mở miệng nói người kia bị bệnh, sau này liền thật sự không có khả năng lại được sủng. Mà Vương mỹ nhân cho dù không có bệnh cũng chỉ có thể có bệnh.
Hiên Viên Linh suy nghĩ một chút lại nói: “Hoàng hậu an bài tiệc sinh thần của đại hoàng tử vất vả, chốc lát liền đưa chút đồ bổ bồi dưỡng thân thể cho hoàng hậu.”
Hoàng hậu rốt cuộc không phải là có có ba đầu sáu tay, luôn có thể quản hết được những loại địa phương này. Mà chuyện này hoàng hậu cũng xem như đã bị ném mặt, hiện tại nên vỗ về vẫn là phải vỗ về.
Hoàng đế nói bỏ qua, chuyện này liền kết thúc như vậy.
Hiên Viên Linh đại khái là thực ghê tởm Vương mỹ nhân, trong lòng cũng không muốn bước vào hậu cung, lại vừa vặn đúng lúc bận rộn chuyện triều sự.
Thời tiết bắt đầu nóng lên, hạn hán xảy ra khắp nơi.
Triều đình cũng vì chuyện này náo đến túi bụi, Hiên Viên Linh cũng phải bận rộn một trận. Về sau hắn mới lại phản ứng bên Kính Sự phòng.
Vương Đức cầm lục đầu bài chờ Hiên Viên Linh lật bài tử, Hiên Viên Linh trái lại để ý tới bài tử của Thẩm Khanh nhưng cũng không dừng lại, lại lật bài tử của Phương quý nhân.
Tiểu nữ nhân này ở trong hậu cung quả thực quá chói mắt, đều chưa có đứa nhỏ, lại không thể trực tiếp thăng phân vị, nếu không liền không hợp quy củ. Vẫn được sủng ái xác thực chiêu người nhìn, Hiên Viên Linh cũng không nghĩ độc sủng nàng.
Tối hôm đó liền để Phương quý nhân thị tẩm.
Sau vài ngày lại đi một chuyến đến chỗ Du phi xem mấy đứa nhỏ, ngày hôm sau lại đi thêm lần nữa. Lúc này mới đi tới Chiêu Hoa cung.
Bất quá lần này là tới vào ban ngày, cũng làm cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng.
Thẩm Khanh quả thực sống rất tự tại trong cung, cuộc sống hiện tại vẫn tương đối dễ chịu, so với thời điểm vừa mới vào cung đương nhiên là tốt hơn nhiều.
Ngày thường còn có thể cùng Xuân Hoa, Phương Vận chơi một số đồ chơi, Thẩm Khanh hôm nay lại muốn vận động thải độc một chút nên đã sai Phương Vận làm một quả cầu, còn kéo các nàng cùng đá ở trong sân.
Thời điểm Hiên Viên Linh đi tới vừa vặn thấy được Thẩm Khanh đang đá cầu.
Ở đây không có gì để giải trí, nếu như có thể chơi được, nàng liền muốn chơi cho thỏa thích, đá cũng thực hăng say, còn để thuận tiện liền gọi người chải tóc thắt kiểu đuôi ngựa, váy cũng không mặc, thật giống như giả làm một cái tiểu tử.
Hiên Viên Linh cũng không đến mức không nhận ra Thẩm Khanh, chỉ là chưa thấy qua quả cầu, lại thấy Thẩm Khanh đá dưới gốc cây đến hân hoan, khuôn mặt nhỏ nhắn đá đến đỏ bừng, rất có sức sống, nhìn nàng mà Hiên Viên Linh cũng vô thức cong cong khóe miệng.
Mãi đến khi có người thỉnh an, nô tài đồng loạt quỳ xuống, Thẩm Khanh lúc này mới dừng lại thỉnh an Hiên Viên Linh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.