Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được

Chương 35:

Lạc Thúc Thúc

02/07/2024

Hiên Viên Linh ngồi ở ghế đá bên cạnh nhìn quả cầu: “Đây là cái đồ chơi gì?”

Thẩm Khanh nói: “Là thần thiếp tự nghĩ ra, người xem ở đây có ba đồng xu.”

Hiên Viên Linh đúng thật trông thấy có ba đồng xu, cũng xem như là tinh xảo.

Thẩm Khanh cầm lên quả cầu cười hì hì, mắt cong cong như trăng lưỡi liềm: “Hoàng thượng có muốn xem thần thiếp đá cầu hay không? Thần thiếp có thể chơi rất tốt.”

Tiểu cô nương nhìn thực vui vẻ, chỉ là không hợp quy củ.

"Trước kia trẫm không đến, ngươi cũng lười nhác thành như vậy sao?" Giọng điệu có điểm không vui.

Nô tài xung quanh đều đang cúi thấp đầu.

Thẩm Khanh rụt cổ một cái như là sợ hãi, lại thè lưỡi.

Đầu lưỡi thè ra một ít lại lùi về, vốn dĩ đã tràn đầy sức sống lại càng thêm sinh động.

"Khó có được một lần, hoàng thượng không cần trách móc được không?" Nàng vươn tay kéo ống tay áo của hắn: “Muốn xem hay không?”

Đôi mắt nàng sáng ngời tựa như đang dâng hiến một bảo bối, chính là cái loại tiểu hài nhi có được đồ chơi mới lạ, không nhịn được muốn tìm người khoe khoang.

Hiên Viên Linh xụ mặt: “Trẫm nhìn không đẹp lại thế nào?”

Thẩm Khanh như là không nghĩ đến Hiên Viên Linh sẽ nói như vậy, lúc này cuối cùng nới kịp phản ứng Hiên Viên Linh khả năng là giận thật, tức thì cẩn thận từng li từng tí nói: “Kia, nếu như thần thiếp đá không đẹp, hoàng thượng liền phạt?”



Vội vàng tìm phạt, là biết rõ hắn sẽ không phạt nàng nên không sợ hãi?

Hiên Viên Linh lần nữa nhìn tới Thẩm Khanh, phát hiện nàng cũng không sợ, chỉ hơi ủy khuất.

Có thể không ủy khuất sao, hoan hoan hỉ hỉ chia sẻ chuyện thú vị cho ngươi, ngươi còn trách móc ta.

Lại không mở miệng nói thẳng là trách phạt hay không, trước mắt cũng thực ủy khuất.

Hiên Viên Linh khẽ cau mày: "Đá trước lại nói.”

Thẩm Khanh liền đá.

Nô tài xung quanh câm như hến, đều thay Thẩm lương nhân lo lắng.

Thẩm Khanh phát huy như thường, đá lên quả cầu không chút ủy khuất, đá xong lại đi nhìn Hiên Viên Linh.

Hiên Viên Linh nhìn tâm tình của nàng đột nhiên tốt lên, trong lòng có điểm nghi hoặc.

Nhưng Thẩm Khanh khẽ cười, nàng đi đến bên Hiên Viên Linh nhỏ giọng nói: “Mới vừa rồi, thời điểm thần thiếp đá cầu liền minh bạch một chuyện.”

“Ân?”

Thẩm Khanh tiến đến bên tai Hiên Viên Linh nói khẽ: “Kỳ thực không phải là hoàng thượng không thích thần thiếp đá cầu, mà là quan tâm thần thiếp phen này trang dung để người nhìn thấy không ra thể thống gì mới làm thiếp sợ đi?”

Cho dù không phải quan tâm, nàng cũng không tin Hiên Viên Linh vô duyên vô cớ thấy nàng đá cầu liền phát giận, tính tình hắn nếu kém như vậy, còn có thể dung được Du phi hung hăng càn quấy như thế?



Vì vậy Thẩm Khanh ra vẻ đáng thương, nam nhân được tâng bốc, cho dù thật có sinh khí cũng không đến mức phạt người.

Hiên Viên Linh chỉ cảm thấy thanh âm êm ái từ tai hướng trong lòng hắn chui vào.

Hắn chính là có ý tứ này, không được tự nhiên quan tâm một người, còn bị người ta giáp mặt chọc thủng, Hiên Viên Linh thực sự có chút giận, không hiểu quy củ.

Nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, Thẩm Khanh liền thuận theo: “Lòng thiếp đều vui mừng, đa tạ Hoàng Thượng quan tâm, sau này thiếp nhất định sẽ chú ý đem đại môn đóng lại mới mang ra đá.”

Nói xong lại lui về sau một bước, trên mặt treo nụ cười, ngay trước mặt hắn quỳ xuống, hai tay đặt ở trên đầu gối hắn, thanh âm nói ra đều để cho những người khác nghe thấy được: “Hoàng thượng, thần thiếp nhận phạt.”

Này chỗ nào là nhận phạt, càng giống như được thưởng.

Hiên Viên Linh thấy nàng cười khanh khách, trong ánh mắt dường như có sao, trên mặt bởi vì vận động mà hơi đỏ bừng, cánh môi cũng so với trước kia hồng hào không ít, tầm mắt của hắn không biết thế nào liền rơi ở cánh môi phấn nộn, đáy lòng đột nhiên sinh ra cảm giác rung động.

Cái miệng này lời nói ra ngọt như vậy, thật không biết khi nếm thử có hay không cũng là ngọt.

Ý nghĩ chợt lóe lên, Hiên Viên Linh tự mình suy nghĩ mà cảm thấy kinh ngạc, trong lòng tức giận cùng rung động ban đầu làm cho tâm tình trong nháy mắt thực phức tạp.

Hiên viên linh từng có không ít nữ nhân, chuyện giường chiếu chi hoan đã trở thành thói quen, nhưng chuyện hôn môi này, hắn từ trước đến nay chưa bao giờ cảm thấy thích thú, đều xem như thừa thãi.

Nhưng là nhìn nàng, như thế nào lại đột nhiên nghĩ muốn hôn lên? Lúc này lại thành yêu tinh sống, tận lực câu dẫn tâm tư hắn.

Tức thì sắc mặt hơi trầm xuống, phạt nàng: “Sao chép kinh thư, ổn định tâm tính cho tốt.”

Dứt lời liền đứng dậy rời đi. Lúc này nhìn trời cảm thấy hôm nay như thế nào còn chưa tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quý Phi Kiều Nhuyễn Thủ Đoạn Cao Cường, Hoàng Đế Không Trêu Được

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook