Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 702: Xui Xẻo Cùng Nhau

Đại Quả Lạp

17/05/2024

Lạc Thanh Hàn nắm chặt tay Hề Hề, dắt nàng hướng về thủ tọa đi đến.

Hai người đi cùng nhau, phảng phất trong mắt cũng chỉ có thể thấy được nhau,còn những người khác đều trở thành không khí.

Lục Tiệp Dư một mực đi theo bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu , nhìn thấy một màn này, trong lòng chua xót, hận không thể xông lên đem Quý Phi đẩy ra, chính mình thay vào đó.

Chờ hai vị lão đại ngồi vào chỗ, những người khác lúc này mới lần lượt ngồi xuống.

Từng món ngon được dọn lên bàn.

Lạc Thanh Hàn không để Tiêu Hề Hề ngồi vào chỗ của mình, mà để nàng ngồi bên cạnh hắn.

Vị trí này vốn nên là hoàng hậu ngồi, thế nhưng bây giờ không có hoàng hậu, Quý Phi chính là phi tần đứng đầu, lại thêm Hoàng đế sủng nàng, nguyện ý để cho nàng ngồi ở bên cạnh, người khác có thể nói cái gì

Còn không phải chỉ có thể yên lặng ước ao ghen tị sao.

Lạc Thanh Hàn nghiêng người cúi đầu, bên tai Hề Hề thấp giọng nói.

“Nàng mặc màu đỏ nhìn rất đẹp.”

Màu đỏ nổi bật lên làn da nàng trắng như tuyết, trong màu trắng có một chút hồng rất mê người.

Tiêu Hề Hề lẩm bẩm ta mặc màu khác không đẹp sao

Lạc Thanh Hàn nắm tay nàng, thấp giọng cười nói “cũng đẹp.”

Trong lòng của hắn suy nghĩ, sau này lúc tổ chức sắc phong điển lễ cho nàng, liền để nàng mặc màu đỏ, chắc chắn rất xinh đẹp.

Tiêu Hề Hề nhìn món ngon mỹ vị trước mặt, nhịn không được nuốt nước miếng.

Lạc Thanh Hàn trong lúc vô tình sờ đến tay áo của nàng, phát hiện tay áo của nàng bị ướt, thấp giọng hỏi là chuyện gì xảy ra

Tiêu Hề Hề mắt món ăn trước mặt, nói một cách lơ đãng.

“Vừa rồi không cẩn thận đổ nước trà.”

Lạc Thanh Hàn “đi lên lầu thay cái áo khoác đi.”

Tiêu Hề Hề không muốn động, nàng hiện tại chỉ muốn ăn, những con cua đó trông thật ngon!

Lạc Thanh Hàn không khó để nhìn ra tâm tư của nàng, thấp giọng nói “ngoan, ngươi đi thay quần áo, ta ở đây giúp ngươi lột cua, chờ ngươi thay quần áo xong trở về, liền có thể ăn thịt cua .”

Tiêu Hề Hề bị đề nghị này đả động , lập tức đáp.

“Vậy ngươi lột mấy con cua luôn đi, ta muốn lột mấy con lớn nhất.”

Lạc Thanh Hàn nói được.

Tiêu Hề Hề được Bảo Cầm nâng đỡ đứng lên, chạy lên lầu.

Lạc Thanh Hàn nhìn bóng lưng của nàng biến mất ở bậc thang, thu tầm mắt lại, rửa sạch tay, bắt đầu nghiêm túc bóc cua.



Lục Tiệp Dư một mực theo dõi Hoàng đế cùng Quý Phi, nhìn thấy Quý Phi đi lên lầu, nàng tâm niệm vừa động, bỗng nhiên làm đổ ly rượu trong tay.

Cùng nàng ngồi chung một bàn là Nghiêm Tài Nhân.

Rượu rơi trên làn váy Nghiêm Tài Nhân, khiến váy nàng ta ướt đẫm.

Lục Tiệp Dư vội nói “thật xin lỗi thật xin lỗi, ta không phải là cố ý, ta mang theo quần áo dự bị, ta cùng ngươi đi lên lầu thay đồ.

Nghiêm Tài Nhân vốn rất tức giận , đây chính là váy mới nàng đặc biệt vì Trung Thu Gia yến chuẩn bị.

Nhưng Lục Tiệp Dư nhận sai thái độ thành khẩn như vậy, tục ngữ nói đưa tay không đánh người cười, Nghiêm Tài Nhân không thể tức giận, chỉ có thể gật đầu đáp.

“Hảo.”

Hai người cùng nhau đứng dậy đi lên lầu hai.

Thái Hoàng Thái Hậu chú ý tới một màn này, sợ Lục Tiệp Dư lại làm gì ngu xuẩn, muốn gọi nàng lại, nhưng lại sợ Hoàng đế chú ý, chỉ có thể đưa mắt liếc nữ quan bên người ra hiệu.

Nữ quan hiểu ý, lặng lẽ lui về sau, đi theo Lục Tiệp Dư chạy lên lầu.

Lạc Thanh Hàn đang chuyên tâm lột cua, cũng không chú ý tới trong bữa tiệc có người rời đi.

........

Vì phòng ngừa trên yến hội có chuyện ngoài ý muốn, Bảo Cầm cố ý chuẩn bị quần áo dự phòng cho Quý Phi, lúc này vừa vặn có thể phát huy tác dụng.

Chỉ là áo ngoài bị ướt, bên trong váy vẫn tốt.

Bảo Cầm lấy ra một chiếc áo cánh màu trắng hoa mai có thêu chỉ vàng, ống tay rộng mặc cho nàng.

Tiêu Hề Hề vừa mặc quần áo tử tế, liền nghe được tiếng đập cửa.

“Quý Phi Nương Nương, thiếp thân là Nghiêm Tài Nhân, muốn vào thay quần áo.

Bảo Cầm nhíu mày, lầu hai gian phòng nhiều như vậy, sao nhất định phải tới phòng bọn hắn

Nàng nhìn Quý Phi.

Tiêu Hề Hề nghĩ y phục của mình cũng đã đổi xong, đang chuẩn bị rời đi, không quan tâm người khác thích sử dụng phòng nào

Thấy nàng không có cự tuyệt, Bảo Cầm liền tiến lên mở cửa.

Ngoài cửa không chỉ có Nghiêm Tài Nhân đứng, bên cạnh còn có Lục Tiệp Dư.

Bởi vì lần trước bị đánh một cái tát, Bảo Cầm vừa thấy được Lục Tiệp Dư, sắc mặt không tốt lắm.

Lục Tiệp Dư giống như là không việc gì , trực tiếp đẩy Bảo Cầm ra, bước vào.

Nàng hướng Quý Phi phúc phúc thân.

“Thiếp thân Lục Tiệp Dư, là bồi tiếp Nghiêm Tài Nhân lên lầu thay quần áo .”

Thời điểm Tiêu Hề Hề thấy được nàng liền run lên, sau đó giật mình nói “nguyên lai ngươi chính là Lục Tiệp Dư, người đánh Bảo Cầm.”



Lục Tiệp Dư không nghĩ tới nàng sẽ đề cập đến việc Bảo Cầm bị đánh, trên mặt không khỏi có chút lúng túng.

“Nương nương hiểu lầm, thiếp thân đối với Bảo Cầm cũng không có ác ý, lúc đó thật sự là quá tức giận, mới có thể nhất thời xúc động thất thủ đánh nàng, bất quá thiếp thân khí lực nhỏ, hẳn là không làm nàng bị thương.”

Nói đến đây nàng còn cố ý nhìn về phía Bảo Cầm, mỉm cười hỏi.

“Bảo Cầm cô nương ngươi nói đúng không”

Bảo Cầm giật giật khóe miệng “nô tỳ thân phận ti tiện, không xứng cùng Tiệp dư nói chuyện, Tiệp dư chớ hỏi nô tỳ .”

Đây là nhắc lại lời Lục Tiệp Dư mắng nàng hèn mọn.

nụ cười trên mặt Lục Tiệp Dư cứng lại, trong lòng rất là tức giận.

Nàng dứt khoát không để ý tới Bảo Cầm, lại lần nữa nhìn về phía Quý Phi, cười tủm tỉm nói.

“Thiếp thân tính tình chính trực, từ trước đến nay đều nghĩ gì liền nói cái đó, không hiểu vòng vèo quanh co, mong Quý Phi Nương Nương khoan dung rộng lượng, không theo chấp nhặt thiếp thân.”

Nàng nói lời này, nàng đơn thuần thẳng thắn, Quý Phi nếu cùng với nàng tính toán, đó chính là lòng dạ hẹp hòi.

Tiêu Hề Hề chân thành nói “kỳ thực bản cung cũng giống như ngươi, cũng là thẳng tính, từ trước đến nay là có cái gì nói cái nấy. Bản cung nhìn ngươi ấn đường biến thành màu đen, thoạt nhìn như là sẽ phải xui xẻo, ngươi phải cẩn thận nha.”

Nàng thực sự nói thật, Lục Tiệp Dư chính xác ấn đường biến thành màu đen, nhưng Lục Tiệp Dư không thể tự mình nhìn thấy.

Nghe Quý Phi nguyền rủa mình xui xẻo, nụ cười trên mặt Lục Tiệp Dư lập tức liền biến mất.

“Nương nương nếu là nhìn thiếp thân không vừa mắt, có thể nói thẳng, không cần thiết dùng lời nói như vậy hù dọa thần thiếp.

Tiêu Hề Hề không hiểu “bản cung không có hù dọa ngươi, bản cung nói thật.”

Lục Tiệp Dư cười lạnh một tiếng, rõ ràng không tin.

Tiêu Hề Hề bất đắc dĩ “ngươi muốn tin hay không là tùy , bản cung muốn đi, các ngươi cứ tự nhiên .”

Nàng vốn còn dự định thay Bảo Cầm xả giận, nhưng thấy Lục Tiệp Dư sắp bị xui xẻo , nàng liền biết mình cái gì cũng không cần làm, chỉ cần ngồi đợi Lục Tiệp Dư xui xẻo là được rồi.

Tiêu Hề Hề bây giờ chỉ muốn nhanh đi xuống lầu ăn thịt cua.

Vừa nghĩ tới những con cua lớn béo núc ních, nàng liền không nhịn được chảy nước miếng.

Lục Tiệp Dư nhìn nàng một thân hoa phục đẹp đẽ, lại nghĩ tới nàng vừa rồi cùng Hoàng đế nồng tình mật ý, trong lòng ghen tuông điên cuồng dâng lên, nhịn không được mở miệng gọi nàng.

“Quý Phi Nương Nương xin dừng bước.”

Tiêu Hề Hề dừng bước , nhìn về phía nàng.

“Còn có chuyện gì”

Từ lúc vào cửa, Nghiêm Tài Nhân đã nhìn ra Lục Tiệp Dư đang muốn nhắm vào Quý Phi, trong nội tâm nàng rất bất an, chỉ sợ Lục Tiệp Dư gây chiến với Quý Phi.

Nàng lặng lẽ kéo Lục Tiệp Dư một cái, hy vọng Lục Tiệp Dư bớt tranh cãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook