Quỷ Vương Kén Vợ

Chương 47: anh ta không phải con người.

Thoa Tiểu Quỷ

06/07/2020

có một tờ báo trên tường, giấy đã bị ố vàng. Tôi không biết nó đã được dán bao nhiêu năm ở đây. Điều thực sự khiến tôi cảm thấy sợ hãi là nội dung trên tờ báo.

Một vài dòng chữ rõ ràng lọt vào mắt tôi: cậu bé tám tuổi nhảy lầu tự sát. trái tim đập mạnh mẽ theo từng câu từng chữ. Sau đó, bức ảnh phía dưới đã giải quyết mọi nghi ngờ của tôi. Cậu bé trên ảnh khoảng tám tuổi, nở nụ cười rất vui vẻ, mơ hồ vẫn có thể nhận ra bộ dạng hiện tại của cậu ta.

“em có muốn xem những bức ảnh thời thơ ấu của tôi không?” Giọng của Mục Hiểu vang lên. Tôi quay lại và thấy bức ảnh cậu ta đang cầm trên tay cùng tấm ảnh trên tường là cùng một người.

“Bạn, bạn là cậu bé đã chết?” Tôi không thể không mở to mắt. Tốc độ của nhịp tim khiến toàn thân tôi khyoong ngừng run rẩy.

“em đoán đúng rồi nha, tiếp theo chúng ta có nên thử một cái gì đó thú vị hơn không?”

Tôi đứng cứng đờ cả người, cảm thấy đôi chân không phải là của riêng mình nữa, muốn cử động một chút cũng không thể. Trái tim tôi bị thắt chặt, tâm trí không ngừng cầu cứu lão đạo sĩ, ” lão đạo sĩ, , ông có ổn không? nếu bây giờ ông không xuất hiện, hôm nay liền là ngày giỗ của tôi.”

Giọng nói của lão đạo sĩ lập tức phát ra, “Đợi chút, vẫn còn một thứ chưa chuẩn bị xong, đồ nhi, cô cùng tiểu tử nói chuyện trước, xem có thể chuyển hướng chú ý không, đợi tôi 5 phút nữa.”

Tôi lần này thực sự muốn bóp chết lão đạo sĩ không đáng tin này, run bần bật quay lại nói với Mục Hiểu, “Hai người này là cha mẹ của bạn?”

Mục Hiểu nhìn vào ánh sáng kỳ lạ tỏa ra trong mắt tôi, khiến tôi cảm thấy vô cùng căng thẳng. Tôi cảm thấy như mình đã trở thành tác phẩm nghệ thuật của cậu ta, bài trí trên kệ bị người khác chiêm ngưỡng . Có thể cậu ta không cảm thấy tôi có khả năng nào chạy thoát, bình tĩnh nói,” cha mẹ? đúng nha, bọn họ theo huyết thống tính là cha mẹ của tôi, bây giờ bọn họ vĩnh viễn không thể rời xã tôi nữa rồi.”

“Không, bạn chết rồi, những năm này đều là linh hồn tồn tại, bọn họ cũng chết rồi, bạn không sợ linh hồn của bọn họ quay lại tìm mình sao? tìm người con trai thân yêu này.”



“Haha …” Mục Hiểu đột nhiên cười lớn, “Tôi đã nói với em rồi, bọn họ sẽ vĩnh viễn ở cùng tôi, và em bây giờ cũng vậy.”

Nghe những gì cậu ta nói, tôi đột nhiên nhận ra một điều, “Bạn đã nuốt linh hồn của họ?” Chỉ có như vậy mới có thể nghe cậu ta giải thích rõ mọi việc, tôi nghĩ mình đã hỏi đúng chủ đề.

“đúng đó, mười năm trước khi còn là đứa trẻ tôi đã vô tình phát hiện ra rằng mình có thể nuốt chửng linh hồn, vì vậy, lần đầu tiên, tôi đã nuốt chửng linh hồn của người đàn ông vô trách nhiệm này, ông ta nên chết, chỉ đáng tiếc tôi không giết ông ta.”

Tôi đã sai, hoàn toàn sai. Tôi luôn nghĩ rằng con quỷ mạnh nhất là người đã chết trên sân golf. ông ta đã giết rất nhiều nhân viên sân golf, mà nữ quỷ muốn tôi bảo vệ cậu ta, là vì bà ta lo sợ nam quỷ sẽ đến làm hại Mục Hiểu, nhưng, không ngờ tới, nam quỷ sớm đã đến tìm Mục Hiểu, lại còn bị nuốt chửng luôn rồi.

Tuy nhiên, có một điều mà tôi và nữ quỷ không biết, đó là thực ra Mục Hiểu mười năm trước đã chết rồi, nhưng linh hồn đã giả bộ như không có chuyện gì xảy ra, quay lại ngôi nhà này, mà còn lẩn trốn suốt mười năm.

“Tôi không tin, tại sao bạn có thể trốn trên thế gian trong mười năm? người chết sau đó không phải nên đến minh giới hay sao?”

Mục Hiểu hơi ngạc nhiên khi nghe những lời của tôi, “Dường như em không phải là một người bình thường, thứ em biết cũng không ít nhỉ.”

Lúc này, tôi đột nhiên quên đi nỗi sợ hãi nhìn chằm chằm vào anh ta một cách dữ dội nói,”bạn cũng đã nuốt chửng linh hồn của mẹ mình à? bạn có biết bà ấy vì bạn làm bao nhiêu việc không? ngay cả sau khi chết đều một lòng lo nghĩ cho bạn.”

“bà ấy không xứng đáng làm mẹ của tôi!” Mục Hiểu thay đổi khuôn mặt, lộ vẻ hung tợn nói với tôi, ” bà ấy là một người quá ích kỉ, lúc tôi còn sống, bà ấy chỉ nghĩ cho bản thân, sau khi tôi chêt, bà ấy đã vài lần vứt bỏ suy nghĩ của tôi, tự bà ấy cho rằng bản thân làm rất nhiều điều bí mật, thực ra tôi đều biết, tất cả những tình nhấn của bà ta đều là chết trong tay tôi.”

“bạn, bạn bị điên rồi …” Tôi loạng choạng lùi lại vài bước, tôi không dám tin những gì cậu ta nói, trên tay anh ta đã dính không biết bao nhiêu máu người, người này thực sự đã phát rồ đến nông nỗi này rồi.



“em, sẵn sàng chưa? làm tác phẩm nghệ thuật của tôi.”

Mục Hiểu từng bước từng bước đi về phía tôi, tiếng bước chân nông cạn nhưng quanh co tựa như sấm sét, khiến đầu tôi rất đau. trong lòng không ngừng gọi lão đạo sĩ,, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy giọng nói của ông ta rất dễ thương, ” tôi xong rồi, cô dán tấm biển hiệu lên trán.”

Tôi nghe lời đặt tấm biển lên trán, chỉ thấy trên đó phun ra một chùm tia sáng kì lạ, trong nháy mắt nó bao trùm lấy Mục Hiểu, cậu ta bị cố định tại chỗ, toàn thân tựa như bị trói buộc, trong thời gian ngắn không thể gỡ bỏ.

tôi còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, một giọng nói vội vã vang lên trong đầu tôi, “Chạy đi! phù chỉ này không chống đỡ được bao lâu!”

Tôi … gần như hét lên, lão đầu tử này vẫn không đáng tin như mọi khi, tôi hoảng loạn chạy xuống tầng dưới, nhưng nghe thấy giọng nói âm u của Mục Hiểu vang lên phía sau, ” em chạy không thoát đâu.’

Lúc này, tôi không quan tâm đến bất cứ điều gì chạy thẳng ra ngoài. lão đạo sĩ đã chui ra khỏi tấm biển, bay tới bên cạnh tôi. ” ra cửa rẽ trái, tôi nhìn thấy ở đó có một con chó đen, chúng ta cần máu chó đen.”

“ông không phải nói mình có thừa tài đối phó sao?” tôi vừa chạy vừa hổn hển nói.

“Ban đầu chỉ dự tính đối thủ cấp bậc người quỷ là cấp thấp, không ngờ tới đây đã đến trung cấp, tôi bây giờ chuẩn bị vật liệu không đủ, cần máu chó đen làm ngòi nổ.” lão đạo sĩ ung dung nổi bên cạnh tôi.

” ông tại sao không chuẩn bị nhiều một chút?”

” không có minh tệ.” lão đạo sĩ bày ra bộ dạng không lên quan đến mình, tôi nghiến răng, thật là đáng ghét.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quỷ Vương Kén Vợ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook