Chương 12: Khác biệt
Nhẹ Thôi
04/08/2018
Lượn một vòng qua quỷ môn quan, gương mặt của Trầm Tuyết Ngưng ít nhiều
có chút trắng bệch, nàng liếc nhìn chiến kích xuyên thủng cơ thể hai đầu thây ma vẫn còn lung lay cắm trên mặt đất, sau đó lại quay đầu nhìn về
hướng Vương Ngụy Thần, chỉ thấy hắn đang dùng tay không đấm vỡ đầu những thây ma có ý đồ tiếp cận.
Với lực lượng gấp 8 9 lần người thường và tố chất thân thể đã được cường hóa, Vương Ngụy Thần đủ tự tin để dùng tay không bắt giặc, thậm chí hắn tin tưởng virus mầm bệnh muốn lây nhiễm cho hắn tuyệt đối cần tới số lượng vô cùng nhiều mới được, ít nhất đám thây ma cấp thấp này không có năng lực đó.
Vương Ngụy Thần càng giết càng hăng, từ bị động phòng thủ chuyển sang chủ động săn giết, nhìn hắn giống như quỷ ảnh lướt qua lướt lại trong thi đàn, cứ mỗi một đầu thây ma bị hắn tiếp cận đều bị bóp vỡ sọ, lực đạo không cần phải nói có bao nhiêu mạnh.
Trầm Tuyết Ngưng đứng ngây người một lúc thì trận chiến đã kết thúc rồi, bởi vì là chiến đấu cận thân cho nên trên quần áo của Vương Ngụy Thần đã dính đầy máu đen tanh hôi, mùi mục rữa bốc lên nồng nặc.
Nhìn Vương Ngụy Thần tiến lại gần rút chiến kích lên, Trầm Tuyết Ngưng trầm mặc vài giây liền mở miệng cám ơn.
- Vừa rồi...
Chỉ là không đợi nàng nói hết thì Vương Ngụy Thần đã chen ngang, nhàn nhạt nói.
- Không cần, chúng ta là đồng đội, chỉ cần nhớ trong lòng cô nợ tôi một mạng là được rồi, sau này có cơ hội thì lại cứu tôi trả nợ...
Hắn hướng nàng cười cười, Trầm Tuyết Ngưng sửng sốt rồi cũng mỉm cười gật đầu, trong lòng thầm ghi nhớ sự việc ngày hôm nay cũng như là hai chữ "đồng đội" kia.
Hai người nhìn nhau hồi lâu thì bất ngờ Trầm Tuyết Ngưng như nhớ ra điều gì bỗng lên tiếng phá vỡ không khí trầm mặc, bộ dạng có vẻ thực kích động.
- Phải rồi, tôi đã tăng cấp, anh xem tôi nên tăng vào điểm gì bây giờ?
- Tăng cấp?
Vương Ngụy Thần giật mình vồi vàng bước tới gần Trầm Tuyết Ngưng, miệng hỏi gấp.
- Cô lên cấp? Kinh nghiệm cần để lên cấp 2 là bao nhiêu, sao có thể lên nhanh như vậy được?
Nhìn dáng vẻ vội vàng của hắn, Trầm Tuyết Ngưng lập tức hiểu được vấn đề này có phần nghiêm trọng, vì vậy đáp lại rất nhanh.
- Tôi lên cấp 2 cần 20 điểm kinh nghiệm.
Vương Ngụy Thần trợn to mắt, đây là cái tiết tấu gì vậy, vì sao người ta tăng cấp cần 20 exp mà hắn lại tận 400 vậy??? Trong lòng Vương Ngụy Thần gào thét, sắc mặt biến xanh biến trắng, cực kỳ âm trầm, nhìn sơ đã biết tâm tình của hắn đang rất không tốt. Trầm Tuyết Ngưng biết điều đứng im lặng một bên không dám lên tiếng.Hít sâu một hơi Vương Ngụy Thần cố gắng đè ép sự phẫn nộ bất bình trong lòng xuống, dù rất muốn hỏi vì sao lượng kinh nghiệm tăng cấp của hắn lại gấp 20 lần người khác, nhưng hắn biết sẽ không ai giải đáp cho nên không còn cách nào ngoài chấp nhận số phận.
Rốt cuộc Vương Ngụy Thần mới mở miệng hỏi một câu.
- Cô lên cấp 3 cần bao nhiêu kinh nghiệm?
Trầm Tuyết Ngưng không hiểu vì sao hắn lại quan tâm tới vấn đề này, không phải hắn cũng giống mình hay sao? Hay là... Lấy sự thông minh vốn có, Trầm Tuyết Ngưng nhanh chóng nhận ra được một ít ẩn tình trong đó, nàng không hề nghĩ ngợi quá lâu liền hướng Vương Ngụy Thần trả lời.
- Cấp 3 cần 50 điểm kinh nghiệm là có thể lên rồi, của anh không phải cũng giống tôi sao?
Biết nàng đã nhận ra được gì đó nên Vương Ngụy Thần cũng không có giấu, gật đầu âm trầm cất giọng nói.
- Tôi lên cấp 2... cần 400 kinh nghiệm, còn cấp 3...
Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp.
- Còn cấp 3 cần 1000 kinh nghiệm...
Nói xong khóe miệng hắn còn giật giật, chứng tỏ nội tâm đang không bình tĩnh của hắn, về phần Trầm Tuyết Ngưng đã đứng hình há hốc miệng từ lâu, trong mắt tràn ngập một mảnh khiếp sợ không nói nên lời, qua hồi lâu trong đầu nàng bỗng lóe một tia sáng tinh minh, vội nhìn Vương Ngụy Thần nói ra suy nghĩ của mình.
- Anh lên cấp cần nhiều kinh nghiệm hơn tôi vậy có phải mỗi lần lên cấp sẽ nhận được nhiều cường hóa hơn không?
Nghe vậy Vương Ngụy Thần đầu tiên ngẩn ra, sau đó thầm mắng chính mình chỉ vì một chút sự tình liền mất đi năng lực phán đoán, hắn chợt nhớ tới câu hỏi mà Trầm tuyết Ngưng đã hỏi lúc nhắc tới chủ đề tăng cấp này.
- Vừa nãy cô hỏi tôi tăng điểm, là tăng điểm gì vậy?
Lần này Trầm Tuyết Ngưng đáp lại rất nhanh.
- Chính là tăng điểm trong bảng thông tin cá nhân á, tôi được phép tăng một trong sáu điểm trong bảng.
Thì ra là vậy.. Vương Ngụy Thần hai mắt sáng ngời, hắn không ngờ bản thân mình và những người khác lại khác nhau nhiều đến vậy, bọn họ lên cấp chỉ được tăng vào một điểm còn hắn thì được tăng toàn diện, vậy có phải nói chỉ cần không thọt cấp so với mọi người thì hắn chính là quái vật tồn tại vô địch hay không... Vương Ngụy Thần cảm giác khả năng này rất lớn a.
Với lực lượng gấp 8 9 lần người thường và tố chất thân thể đã được cường hóa, Vương Ngụy Thần đủ tự tin để dùng tay không bắt giặc, thậm chí hắn tin tưởng virus mầm bệnh muốn lây nhiễm cho hắn tuyệt đối cần tới số lượng vô cùng nhiều mới được, ít nhất đám thây ma cấp thấp này không có năng lực đó.
Vương Ngụy Thần càng giết càng hăng, từ bị động phòng thủ chuyển sang chủ động săn giết, nhìn hắn giống như quỷ ảnh lướt qua lướt lại trong thi đàn, cứ mỗi một đầu thây ma bị hắn tiếp cận đều bị bóp vỡ sọ, lực đạo không cần phải nói có bao nhiêu mạnh.
Trầm Tuyết Ngưng đứng ngây người một lúc thì trận chiến đã kết thúc rồi, bởi vì là chiến đấu cận thân cho nên trên quần áo của Vương Ngụy Thần đã dính đầy máu đen tanh hôi, mùi mục rữa bốc lên nồng nặc.
Nhìn Vương Ngụy Thần tiến lại gần rút chiến kích lên, Trầm Tuyết Ngưng trầm mặc vài giây liền mở miệng cám ơn.
- Vừa rồi...
Chỉ là không đợi nàng nói hết thì Vương Ngụy Thần đã chen ngang, nhàn nhạt nói.
- Không cần, chúng ta là đồng đội, chỉ cần nhớ trong lòng cô nợ tôi một mạng là được rồi, sau này có cơ hội thì lại cứu tôi trả nợ...
Hắn hướng nàng cười cười, Trầm Tuyết Ngưng sửng sốt rồi cũng mỉm cười gật đầu, trong lòng thầm ghi nhớ sự việc ngày hôm nay cũng như là hai chữ "đồng đội" kia.
Hai người nhìn nhau hồi lâu thì bất ngờ Trầm Tuyết Ngưng như nhớ ra điều gì bỗng lên tiếng phá vỡ không khí trầm mặc, bộ dạng có vẻ thực kích động.
- Phải rồi, tôi đã tăng cấp, anh xem tôi nên tăng vào điểm gì bây giờ?
- Tăng cấp?
Vương Ngụy Thần giật mình vồi vàng bước tới gần Trầm Tuyết Ngưng, miệng hỏi gấp.
- Cô lên cấp? Kinh nghiệm cần để lên cấp 2 là bao nhiêu, sao có thể lên nhanh như vậy được?
Nhìn dáng vẻ vội vàng của hắn, Trầm Tuyết Ngưng lập tức hiểu được vấn đề này có phần nghiêm trọng, vì vậy đáp lại rất nhanh.
- Tôi lên cấp 2 cần 20 điểm kinh nghiệm.
Vương Ngụy Thần trợn to mắt, đây là cái tiết tấu gì vậy, vì sao người ta tăng cấp cần 20 exp mà hắn lại tận 400 vậy??? Trong lòng Vương Ngụy Thần gào thét, sắc mặt biến xanh biến trắng, cực kỳ âm trầm, nhìn sơ đã biết tâm tình của hắn đang rất không tốt. Trầm Tuyết Ngưng biết điều đứng im lặng một bên không dám lên tiếng.Hít sâu một hơi Vương Ngụy Thần cố gắng đè ép sự phẫn nộ bất bình trong lòng xuống, dù rất muốn hỏi vì sao lượng kinh nghiệm tăng cấp của hắn lại gấp 20 lần người khác, nhưng hắn biết sẽ không ai giải đáp cho nên không còn cách nào ngoài chấp nhận số phận.
Rốt cuộc Vương Ngụy Thần mới mở miệng hỏi một câu.
- Cô lên cấp 3 cần bao nhiêu kinh nghiệm?
Trầm Tuyết Ngưng không hiểu vì sao hắn lại quan tâm tới vấn đề này, không phải hắn cũng giống mình hay sao? Hay là... Lấy sự thông minh vốn có, Trầm Tuyết Ngưng nhanh chóng nhận ra được một ít ẩn tình trong đó, nàng không hề nghĩ ngợi quá lâu liền hướng Vương Ngụy Thần trả lời.
- Cấp 3 cần 50 điểm kinh nghiệm là có thể lên rồi, của anh không phải cũng giống tôi sao?
Biết nàng đã nhận ra được gì đó nên Vương Ngụy Thần cũng không có giấu, gật đầu âm trầm cất giọng nói.
- Tôi lên cấp 2... cần 400 kinh nghiệm, còn cấp 3...
Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp.
- Còn cấp 3 cần 1000 kinh nghiệm...
Nói xong khóe miệng hắn còn giật giật, chứng tỏ nội tâm đang không bình tĩnh của hắn, về phần Trầm Tuyết Ngưng đã đứng hình há hốc miệng từ lâu, trong mắt tràn ngập một mảnh khiếp sợ không nói nên lời, qua hồi lâu trong đầu nàng bỗng lóe một tia sáng tinh minh, vội nhìn Vương Ngụy Thần nói ra suy nghĩ của mình.
- Anh lên cấp cần nhiều kinh nghiệm hơn tôi vậy có phải mỗi lần lên cấp sẽ nhận được nhiều cường hóa hơn không?
Nghe vậy Vương Ngụy Thần đầu tiên ngẩn ra, sau đó thầm mắng chính mình chỉ vì một chút sự tình liền mất đi năng lực phán đoán, hắn chợt nhớ tới câu hỏi mà Trầm tuyết Ngưng đã hỏi lúc nhắc tới chủ đề tăng cấp này.
- Vừa nãy cô hỏi tôi tăng điểm, là tăng điểm gì vậy?
Lần này Trầm Tuyết Ngưng đáp lại rất nhanh.
- Chính là tăng điểm trong bảng thông tin cá nhân á, tôi được phép tăng một trong sáu điểm trong bảng.
Thì ra là vậy.. Vương Ngụy Thần hai mắt sáng ngời, hắn không ngờ bản thân mình và những người khác lại khác nhau nhiều đến vậy, bọn họ lên cấp chỉ được tăng vào một điểm còn hắn thì được tăng toàn diện, vậy có phải nói chỉ cần không thọt cấp so với mọi người thì hắn chính là quái vật tồn tại vô địch hay không... Vương Ngụy Thần cảm giác khả năng này rất lớn a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.