Chương 13: Tiến về trường học
Nhẹ Thôi
04/08/2018
Trầm ngầm giây lát, Vương Ngụy Thần mới trầm giọng nói.
- Nếu chỉ có thể tăng 1 điểm, vậy thì cô cộng vào tốc độ trước đi, tốc độ nhanh sẽ giúp cô phản ứng, di chuyển và ra đòn nhanh hơn, chiến đấu với thây ma càng thêm dễ dàng, mặc dù thể lực không đạt yêu cầu cho lắm nhưng dù sao cô cũng là một Tiến Hóa Giả hai hệ, trước mắt cứ ưu tiên tốc độ đi đã.
Trong võ thuật duy nhanh không phá, Vương Ngụy Thần đưa ra lời đề nghị này không phải là không có căn cứ, hơn nữa hắn còn dựa vào hình thể và vũ khí của Trầm Tuyết Ngưng để suy xét, eo thon mông vểnh, chân lại dài thướt tha, nhìn qua liền biết nàng thường xuyên vận động hoặc chơi thể thao, nếu tốc độ được gia tăng khẳng định nàng sẽ như hổ mọc thêm cánh, chiến đấu với thây ma sẽ có tiến bộ vượt trội.
Dường như rất tin tưởng với lời Vương Ngụy Thần nói, Trầm Tuyết Ngưng vừa nghe xong ngay lập tức chọn vào tăng tốc độ, bảng thông tin chớp mắt liền thay đổi, tốc độ tăng lên thành 10 điểm, tăng lên 2 điểm so với trước kia.
Nhìn có vẻ như không đáng là gì khi đặt song song cùng cường hóa của Vương Ngụy Thần, bất quá tính toán kinh nghiệm lên cấp của hai bên chênh nhau 20 lần thì lượng chênh lệch cường hóa kia trở nên khá công bình, mặc dù ở Vương Ngụy Thần vẫn cao hơn đôi chút...
Thời điểm chọn tăng điểm xong, Trầm Tuyết Ngưng cảm giác được rất rõ ràng cơ thể trở nên nhẹ hơn, mọi hành động không tiêu tốn nhiều thể lực như trước, nàng nhịn không được cao hứng một phen hướng Vương Ngụy Thần cười tít mắt.
Nhìn nàng tươi cười như vậy, tâm tình của Vương Ngụy Thần cũng thoải mái hơn không ít, hắn vỗ nhẹ đầu nàng một cái nhẹ giọng nói.
- Đi thôi, trở về nghỉ ngơi một chút, đến chiều sẽ đi cứu bạn học của cô.
Nghe tới đi cứu bạn học, Trầm Tuyết Ngưng cao hứng gật đầu lia lịa, nhanh chân bước theo sau lưng Vương Ngụy Thần, cùng hắn quay về chung cư.
Trải qua đánh nhau kịch liệt, thể lực của Vương Ngụy Thần tiêu hao thập phần nghiêm trọng, tuy nhiên nhờ có vậy hắn mới phát hiện ra được, ăn uống sẽ bổ sung thể lực cực kỳ nhanh chóng, không đầy hai tiếng đồng hồ hắn đã khôi phục tám thành, còn muốn khôi phục toàn bộ cần phải nghỉ ngơi kỹ càng hơn nữa mới được.
Từ trong không gian trữ vật Vương Ngụy Thần lấy ra một lọ nước màu xám bạc bằng thủy tinh, kích thước chỉ bằng phân nửa lòng bàn tay, đây là nước hồi phục sức bền, số lượng hắn có hiện tại khá nhiều, vì không biết tới trường học sẽ gặp khó khăn gì nên Vương Ngụy Thần quyết định sử dụng để hồi phục thể lực tới đỉnh phong, lúc không nên tiết kiệm thì hắn sẽ không keo kiệt với bản thân chút nào.
Ngửa đầu dốc hết nước trong bình vào bụng, cảm nhận thân thể dồi dào sức lực, hắn nhếch miệng cười cười nói thầm.
- Quả là đáng tiền a!
Dứt lời hắn lại lấy ra một bình ném cho Trầm Tuyết Ngưng, nàng hỏi cũng không hỏi ngửa cổ uống hết.
Xong xuôi đâu đó, Vương Ngụy Thần trầm giọng nói.
- Đi thôi!
- Ân!
...
- Chậm đã! Chúng ta vào trong lấy ít đồ dùng...
Vương Ngụy Thần nói xong dẫn đầu vào trong cửa hàng thời trang, Trầm Tuyết Ngưng thấy vậy cũng chạy vào theo.
Vừa vào trong, không khí mục rữa mang theo mùi hôi thối đập vào mặt hai người, Vương Ngụy Thần không nói hai lời vung lên chiến kích dễ dàng chém rơi đầu hai thây ma mặc trang phục nhân viên, bên cạnh Trầm Tuyết Ngưng không chịu thua kém, thân hình lả lướt vòng ra sau hai kệ quần áo, ánh đao chợt lóe, đầu người bắn cao hai thước rồi rơi bình bịch xuống sàn.
Hai người chia nhau hành động, không tới năm phút đã xử lý xong thây ma trong cửa hàng, tổng cộng 12 đầu.
Vương Ngụy Thần sau khi giết con cuối cùng liền đi tới trước một gian hàng, tay vừa lấy quần áo thu vào trong không gian trữ vật vừa nói với Trầm Tuyết Ngưng.
- Cô giúp tôi chọn lựa quần áo nữ, ưu tiên trang phục thể thao hoặc các loại đồ có tính co giãn cao.
Thế là hai người vội vội vàng vàng vơ vét khắp cửa hàng thời trang, đến khi trở ra là đã qua nửa canh giờ.
Vương Ngụy Thần nhìn trái nhìn phải một phen rồi đi tiếp về phía trước.
Lại qua tiếp nửa canh giờ thì gặp một tiệm bán thức ăn nhanh, hai người lại vơ sạch một hồi mới tiếp tục hướng về trường học.
Trên đường không ít lần gặp thi đàn, nếu quá đông thì Vương Ngụy Thần sẽ kéo Trầm Tuyết Ngưng bỏ chạy tìm đường khác, còn thi đàn vừa vừa hoặc ít thì hắn sẽ xông vào càn quét, dù sao lượng kinh nghiệm của hắn cần để lên cấp là rất nhiều. Mà Trầm Tuyết Ngưng thì không dám chém giết cùng hắn, bởi vì phải liên tục di chuyển, tới trường học phải chiến đấu một hồi gay cấn nữa, cho nên nàng không thể tùy tiện tiêu hao như hắn.
Một đường đi qua, lượng kinh nghiệm của Vương Ngụy Thần đã tăng lên tới 346 điểm, đây là do hắn không ngừng uống nước khôi phục sức bền để duy trì, bằng không đã sớm chịu không nổi.
Nhìn gương mặt hơi trắng bệch của Vương Ngụy Thần, Trầm Tuyết Ngưng nhịn không được lo lắng hỏi.
- Anh làm sao vậy, có cần nghỉ ngơi chút rồi lại đi tiếp không.
Vương Ngụy Thần nhẹ lắc đầu đáp.
- Không cần, chúng ta không có nhiều thời gian, bây giờ đã gần tối, nếu lại nghỉ ngơi thì sẽ phải kéo dài qua sáng mai mất, mà đám thây ma ngoài kia không biết chừng nào sẽ tiến hóa đến cấp độ tiếp theo, nguy hiểm và phiêu lưu càng lớn.
Trầm Tuyết Ngưng thoáng ấm áp trong lòng, dù nói thế nào thì Vương Ngụy Thần cũng là lo lắng cho bạn của cô, đi theo một người như hắn xem ra là một quyết định sáng suốt, náng gật mạnh đầu sau đó đi trước dẫn đường.
- Nếu chỉ có thể tăng 1 điểm, vậy thì cô cộng vào tốc độ trước đi, tốc độ nhanh sẽ giúp cô phản ứng, di chuyển và ra đòn nhanh hơn, chiến đấu với thây ma càng thêm dễ dàng, mặc dù thể lực không đạt yêu cầu cho lắm nhưng dù sao cô cũng là một Tiến Hóa Giả hai hệ, trước mắt cứ ưu tiên tốc độ đi đã.
Trong võ thuật duy nhanh không phá, Vương Ngụy Thần đưa ra lời đề nghị này không phải là không có căn cứ, hơn nữa hắn còn dựa vào hình thể và vũ khí của Trầm Tuyết Ngưng để suy xét, eo thon mông vểnh, chân lại dài thướt tha, nhìn qua liền biết nàng thường xuyên vận động hoặc chơi thể thao, nếu tốc độ được gia tăng khẳng định nàng sẽ như hổ mọc thêm cánh, chiến đấu với thây ma sẽ có tiến bộ vượt trội.
Dường như rất tin tưởng với lời Vương Ngụy Thần nói, Trầm Tuyết Ngưng vừa nghe xong ngay lập tức chọn vào tăng tốc độ, bảng thông tin chớp mắt liền thay đổi, tốc độ tăng lên thành 10 điểm, tăng lên 2 điểm so với trước kia.
Nhìn có vẻ như không đáng là gì khi đặt song song cùng cường hóa của Vương Ngụy Thần, bất quá tính toán kinh nghiệm lên cấp của hai bên chênh nhau 20 lần thì lượng chênh lệch cường hóa kia trở nên khá công bình, mặc dù ở Vương Ngụy Thần vẫn cao hơn đôi chút...
Thời điểm chọn tăng điểm xong, Trầm Tuyết Ngưng cảm giác được rất rõ ràng cơ thể trở nên nhẹ hơn, mọi hành động không tiêu tốn nhiều thể lực như trước, nàng nhịn không được cao hứng một phen hướng Vương Ngụy Thần cười tít mắt.
Nhìn nàng tươi cười như vậy, tâm tình của Vương Ngụy Thần cũng thoải mái hơn không ít, hắn vỗ nhẹ đầu nàng một cái nhẹ giọng nói.
- Đi thôi, trở về nghỉ ngơi một chút, đến chiều sẽ đi cứu bạn học của cô.
Nghe tới đi cứu bạn học, Trầm Tuyết Ngưng cao hứng gật đầu lia lịa, nhanh chân bước theo sau lưng Vương Ngụy Thần, cùng hắn quay về chung cư.
Trải qua đánh nhau kịch liệt, thể lực của Vương Ngụy Thần tiêu hao thập phần nghiêm trọng, tuy nhiên nhờ có vậy hắn mới phát hiện ra được, ăn uống sẽ bổ sung thể lực cực kỳ nhanh chóng, không đầy hai tiếng đồng hồ hắn đã khôi phục tám thành, còn muốn khôi phục toàn bộ cần phải nghỉ ngơi kỹ càng hơn nữa mới được.
Từ trong không gian trữ vật Vương Ngụy Thần lấy ra một lọ nước màu xám bạc bằng thủy tinh, kích thước chỉ bằng phân nửa lòng bàn tay, đây là nước hồi phục sức bền, số lượng hắn có hiện tại khá nhiều, vì không biết tới trường học sẽ gặp khó khăn gì nên Vương Ngụy Thần quyết định sử dụng để hồi phục thể lực tới đỉnh phong, lúc không nên tiết kiệm thì hắn sẽ không keo kiệt với bản thân chút nào.
Ngửa đầu dốc hết nước trong bình vào bụng, cảm nhận thân thể dồi dào sức lực, hắn nhếch miệng cười cười nói thầm.
- Quả là đáng tiền a!
Dứt lời hắn lại lấy ra một bình ném cho Trầm Tuyết Ngưng, nàng hỏi cũng không hỏi ngửa cổ uống hết.
Xong xuôi đâu đó, Vương Ngụy Thần trầm giọng nói.
- Đi thôi!
- Ân!
...
- Chậm đã! Chúng ta vào trong lấy ít đồ dùng...
Vương Ngụy Thần nói xong dẫn đầu vào trong cửa hàng thời trang, Trầm Tuyết Ngưng thấy vậy cũng chạy vào theo.
Vừa vào trong, không khí mục rữa mang theo mùi hôi thối đập vào mặt hai người, Vương Ngụy Thần không nói hai lời vung lên chiến kích dễ dàng chém rơi đầu hai thây ma mặc trang phục nhân viên, bên cạnh Trầm Tuyết Ngưng không chịu thua kém, thân hình lả lướt vòng ra sau hai kệ quần áo, ánh đao chợt lóe, đầu người bắn cao hai thước rồi rơi bình bịch xuống sàn.
Hai người chia nhau hành động, không tới năm phút đã xử lý xong thây ma trong cửa hàng, tổng cộng 12 đầu.
Vương Ngụy Thần sau khi giết con cuối cùng liền đi tới trước một gian hàng, tay vừa lấy quần áo thu vào trong không gian trữ vật vừa nói với Trầm Tuyết Ngưng.
- Cô giúp tôi chọn lựa quần áo nữ, ưu tiên trang phục thể thao hoặc các loại đồ có tính co giãn cao.
Thế là hai người vội vội vàng vàng vơ vét khắp cửa hàng thời trang, đến khi trở ra là đã qua nửa canh giờ.
Vương Ngụy Thần nhìn trái nhìn phải một phen rồi đi tiếp về phía trước.
Lại qua tiếp nửa canh giờ thì gặp một tiệm bán thức ăn nhanh, hai người lại vơ sạch một hồi mới tiếp tục hướng về trường học.
Trên đường không ít lần gặp thi đàn, nếu quá đông thì Vương Ngụy Thần sẽ kéo Trầm Tuyết Ngưng bỏ chạy tìm đường khác, còn thi đàn vừa vừa hoặc ít thì hắn sẽ xông vào càn quét, dù sao lượng kinh nghiệm của hắn cần để lên cấp là rất nhiều. Mà Trầm Tuyết Ngưng thì không dám chém giết cùng hắn, bởi vì phải liên tục di chuyển, tới trường học phải chiến đấu một hồi gay cấn nữa, cho nên nàng không thể tùy tiện tiêu hao như hắn.
Một đường đi qua, lượng kinh nghiệm của Vương Ngụy Thần đã tăng lên tới 346 điểm, đây là do hắn không ngừng uống nước khôi phục sức bền để duy trì, bằng không đã sớm chịu không nổi.
Nhìn gương mặt hơi trắng bệch của Vương Ngụy Thần, Trầm Tuyết Ngưng nhịn không được lo lắng hỏi.
- Anh làm sao vậy, có cần nghỉ ngơi chút rồi lại đi tiếp không.
Vương Ngụy Thần nhẹ lắc đầu đáp.
- Không cần, chúng ta không có nhiều thời gian, bây giờ đã gần tối, nếu lại nghỉ ngơi thì sẽ phải kéo dài qua sáng mai mất, mà đám thây ma ngoài kia không biết chừng nào sẽ tiến hóa đến cấp độ tiếp theo, nguy hiểm và phiêu lưu càng lớn.
Trầm Tuyết Ngưng thoáng ấm áp trong lòng, dù nói thế nào thì Vương Ngụy Thần cũng là lo lắng cho bạn của cô, đi theo một người như hắn xem ra là một quyết định sáng suốt, náng gật mạnh đầu sau đó đi trước dẫn đường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.