Quyển 1 - Tôi Thao Phục Lão Đại Hắc Bang
Chương 38:
Nhất Hoảng Như Mộng
20/11/2022
Nhìn dưới háng phập phồng, Hướng Nam buồn bực, đồ ăn bổ quá hung hãn, làm cậu dục cầu bất mãn, dương vật không có đủ kích thích nên vẫn luôn không chịu bắn, khó chịu. Đành phải sáng sớm tìm Bùi Mẫn đến giải quyết.
Bùi Mẫn lập tức nghĩ đến Hướng Nam bị bệnh gì rồi, trong lòng hận không thể lôi kéo Hướng Nam chạy đến phòng y tế, giọng điệu cũng nóng nảy vài phần, nói ra câu nói lại không đúng lòng: “Bị bệnh thì đi phòng y tế, tìm tôi làm cái gì. Lớn đầu rồi mà còn không biết tự chăm sóc cho mình à, còn để mình mắc bệnh.”
Hướng Nam vẫn hoàn toàn không cảm nhận được Bùi Mẫn nóng vội, chầm chậm nói: “Anh thổi kèn cho tôi một phát đi.”
“Hả?” Bùi Mẫn há hốc miệng, vẻ mặt sững sờ khó hiểu, lúc này trên đỉnh đầu anh toàn dấu chấm hỏi, hoàn toàn chưa kịp hiểu lời nói của Hướng Nam.
Hướng Nam xoay người nhìn phía Bùi Mẫn, giọng ngượng ngùng mà rối rắm, thật ra nói mấy câu này cậu cảm thấy rất mất mặt: “Tôi dạo này ăn cái gì đó quá bổ, hơi bị nóng, chảy máu mũi, với cả chỗ này của tôi nó cứ không chịu xẹp xuống.”
Chỉ chỉ phần hông hơi nhô lên, vẻ mặt hơi ngượng ngùng, qua vài giây sau cậu lại trở nên đúng lý hợp tình. Là người cực kỳ am hiểu tự mình an ủi, Hướng Nam cảm thấy, Đường Mật chính là bạn tình của mình, bày tỏ dục vọng với bạn tình thì có gì ngượng ngùng…
“Tôi tuốt không ra, anh mút cho tôi đi.” Ngượng ngùng trước đó biến mất hơn phân nửa, hiện tại, cậu nói mượt mà hơn, cũng đúng lý hợp tình hơn nhiều.
Mặt Bùi Mẫn kiểu mày đã thành công chọc điên tao, gân xanh trên trán nổi lên, huyệt Thái Dương giật nhảy đau nhức, tay cũng nắm chặt thành đấm, anh đang tự khắc chế chính mình, kiềm chế mình không xông lên một đấm đánh nổ đầu chó của Hướng Nam.
“Cậu, nói, lại, lần, nữa.” Gằn từng chữ một, giọng lãnh lẽo thấu xương, khàn khàn mang theo uy hiếp.
Nhưng Hướng Nam không sợ anh, vẫn thẳng thắn nói: “Tôi không bắn ra được, anh mút ra giúp tôi đi.”
Đệt mẹ, tao lo mày bị bệnh, mày lại muốn lái xe, tao lo lắng cho mày đúng là đút hết cho chó, lại còn cái mặt trơ trơ giống hệt chó nữa chứ. Bùi Mẫn nổi điên muốn giết người, rất muốn xoay người phá cửa bỏ đi.
Hướng Nam kéo vạt áo lên, phần hông dâng trào không có vải che lấp hiện ra trước mắt Bùi Mẫn, vòng eo săn chắc trắng nõn với đường cong trôi chảy khỏe khoắn, chói lọi hấp dẫn ánh mắt của Bùi Mẫn.
Bùi Mẫn lập tức nghĩ đến Hướng Nam bị bệnh gì rồi, trong lòng hận không thể lôi kéo Hướng Nam chạy đến phòng y tế, giọng điệu cũng nóng nảy vài phần, nói ra câu nói lại không đúng lòng: “Bị bệnh thì đi phòng y tế, tìm tôi làm cái gì. Lớn đầu rồi mà còn không biết tự chăm sóc cho mình à, còn để mình mắc bệnh.”
Hướng Nam vẫn hoàn toàn không cảm nhận được Bùi Mẫn nóng vội, chầm chậm nói: “Anh thổi kèn cho tôi một phát đi.”
“Hả?” Bùi Mẫn há hốc miệng, vẻ mặt sững sờ khó hiểu, lúc này trên đỉnh đầu anh toàn dấu chấm hỏi, hoàn toàn chưa kịp hiểu lời nói của Hướng Nam.
Hướng Nam xoay người nhìn phía Bùi Mẫn, giọng ngượng ngùng mà rối rắm, thật ra nói mấy câu này cậu cảm thấy rất mất mặt: “Tôi dạo này ăn cái gì đó quá bổ, hơi bị nóng, chảy máu mũi, với cả chỗ này của tôi nó cứ không chịu xẹp xuống.”
Chỉ chỉ phần hông hơi nhô lên, vẻ mặt hơi ngượng ngùng, qua vài giây sau cậu lại trở nên đúng lý hợp tình. Là người cực kỳ am hiểu tự mình an ủi, Hướng Nam cảm thấy, Đường Mật chính là bạn tình của mình, bày tỏ dục vọng với bạn tình thì có gì ngượng ngùng…
“Tôi tuốt không ra, anh mút cho tôi đi.” Ngượng ngùng trước đó biến mất hơn phân nửa, hiện tại, cậu nói mượt mà hơn, cũng đúng lý hợp tình hơn nhiều.
Mặt Bùi Mẫn kiểu mày đã thành công chọc điên tao, gân xanh trên trán nổi lên, huyệt Thái Dương giật nhảy đau nhức, tay cũng nắm chặt thành đấm, anh đang tự khắc chế chính mình, kiềm chế mình không xông lên một đấm đánh nổ đầu chó của Hướng Nam.
“Cậu, nói, lại, lần, nữa.” Gằn từng chữ một, giọng lãnh lẽo thấu xương, khàn khàn mang theo uy hiếp.
Nhưng Hướng Nam không sợ anh, vẫn thẳng thắn nói: “Tôi không bắn ra được, anh mút ra giúp tôi đi.”
Đệt mẹ, tao lo mày bị bệnh, mày lại muốn lái xe, tao lo lắng cho mày đúng là đút hết cho chó, lại còn cái mặt trơ trơ giống hệt chó nữa chứ. Bùi Mẫn nổi điên muốn giết người, rất muốn xoay người phá cửa bỏ đi.
Hướng Nam kéo vạt áo lên, phần hông dâng trào không có vải che lấp hiện ra trước mắt Bùi Mẫn, vòng eo săn chắc trắng nõn với đường cong trôi chảy khỏe khoắn, chói lọi hấp dẫn ánh mắt của Bùi Mẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.