[Quyển 2] Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta
Chương 46: Thái tử long tộc cần ta công lược (14) (hoàn)
Nhi Nguyễn
27/11/2024
Trường Lạc bị Tích Dương dẫn đến một căn nhà gỗ nhỏ. Cũng không rõ hắn đưa cô đến đây làm gì. Lúc hắn buông cô ra, bản thân đi tới trước một bàn thờ vị năm ở chính giữa căn nhà. Cô nhìn theo bóng lưng hắn. Hắn đột nhiên cất giọng hỏi cô.
" Cô dường như rất quan tâm tên thái tử long tộc đó! Có thể sẵn sàng chết vì hắn? ".
Cô không trả lời. Thật lâu liền nghe thấy hắn bật cười. Hắn nhìn thẳng vào bài vị ở trước mặt, miệng nói.
"Có muốn biết bọn họ là ai không? ".
Cô rất thẳng thắn mà phũ phàng trả lời.
" Không muốn biết".
Mặc dù nghe cô nói như vậy nhưng hắn vẫn tự mình nói ra. Giống như đang muốn tâm sự với cô.
"Bọn họ là phụ mẫu thân sinh của ta! Đã mất khi ta chỉ mới là một con rắn tinh chưa thành hình người ".
Trường Lạc vẻ mặt không có điểm nào giống như quan tâm hay tò mò. Ngược lại âm thanh của hệ thống trong đầu khiến cho cô để ý.
[ Kí chủ! Cô là người đầu tiên hắn kể về chuyện hồi nhỏ. May mắn lắm nha! Ngay cả nữ chính còn chưa có cái đặc quyền này ].
" May mắn cái con khỉ! ". Cô chửi thầm.
"Cô biết không, ta từ nhỏ đến lớn chưa từng có ai đối xử thật lòng. Bọn họ, là chính tay ta g.i.ế.t đó! Haha! Chỉ vì bọn họ thường xuyên đánh đập ta, ta đã g.i.ế.t bọn họ! Cô nói xem, có phải ta đủ tàn nhẫn không? ". Hắn bật cười nói ra những gì cất giấu bấy lâu trong lòng. Cuối cùng rơi xuống một giọt lệ mà cô không nhìn thấy.
" Tàn nhẫn! Nhưng không tàn nhẫn bằng ta đâu! ".
Cô cất giọng, từng bước tiến nhanh tới phóng ra hỏa lực đánh một chưởng về phía hắn.
Tích Dương không né kịp, ôm vết thương lửa đốt ở ngay trước ngực. Hắn phụt máu, vẫn bật cười nghiến răng nhìn cô.
"Quả thực... đủ tàn nhẫn! ".
"Ta không muốn nhiều lời với ngươi. Một, là ngươi tự mình kết liễu. Hai, đợi đến lúc Kỳ Ngộ tìm tới ngươi chết chắc rồi! ".
" Cô đủ tự tin đấy! Tin hắn đến vậy rồi! ".
Trường Lạc gương mặt lạnh lùng, nhìn tới hắn. Dù sao cô cũng không thể tự mình ra tay. Nếu không phải thế giới xuyên qua có cấm chế, cô đã tự tay giết hắn rồi.
Tích Dương cười nham hiểm, ngay giây sau tiến tới thật nhanh ôm lấy cô vào lòng. Giữ chặt cô lại. Khi nhóm người Kỳ Ngộ vừa tới thì hắn liền lộ ra vẻ mặt ranh mãnh. Giữ cô ở trước mặt, nhìn ra phía Kỳ Ngộ đứng ở đối diện mà nói lớn.
"Kỳ Ngộ! Ta và ngươi cả đời định sẵn là kẻ thù. Ta thà tự hủy, cũng sẽ không chết trong tay ngươi! Có điều, đường xuống địa ngục xem ra phải có mỹ nhân đi theo bầu bạn rồi! Nếu không thì cô đơn lắm! ".
"Ngươi muốn làm gì? Mau buông nàng ấy ra! ".
Kỳ Ngộ nhíu mày chĩa kiếm về phía đối phương.
Nhưng tên Tích Dương đích thực là một tên điên. Hắn nói được làm được. Thực sự đem cô cùng hắn đánh vào nội đan. Kết quả cả hai đều phụt máu, sắp thành hồn phi phách tán.
Hình ảnh cô bây giờ chỉ còn là một mảnh linh hồn sắp biến mất hoàn toàn. Cô biết bản thân sắp hết thời gian ở thế giới này. Xem ra đã đến lúc phải rời đi rồi. Cùng lúc âm thanh hệ thống vang lên.
[ Chúc mừng kí chủ! Mục tiêu đối tượng công lược. Độ hảo cảm: 100%. Chuẩn bị tiến hành tách khỏi thế giới này ].
Trước lúc hoàn toàn biến mất, dường như cô đã nghe thấy tiếng của Kỳ Ngộ hoảng hốt vang lên. Không phải gọi cô là Vương Kỷ. Mà là gọi cô với cái tên thật kia.
Trường Lạc!
Trường Lạc trở lại không gian hệ thống. Cô bảo hệ thống cho xem tiếp những chuyện diễn ra sau đó.
Sau khi cô rời đi, Bạch Lang có chút đau lòng, may thay được Tinh Tuệ kéo ra. Hai người bọn họ về sau cùng nhau ngao du tứ phương tám hướng. Cuối cùng lại trở về lang tộc tổ chức hôn lễ. Cũng xem như hạnh phúc một đời.
Nữ chính hồ yêu Tịch Lai trở về Hồ tộc, cố gắng tuy luyện. Một năm sau trở lại nhân gian hoàn toàn thành người phàm. Cùng với một người phầm kết thành nhân duyên phu thêm
Lục tộc cũng đổi chủ. Sau khi Tích Dương tan biến, cả sáu tộc đều thống nhất tôn Kỳ Ngộ lên làm vương. Hắn cũng làm tốt chức trách của mình. Dẫn dắt sáu tộc lên đỉnh cao.
Chỉ là cả đời đều cô độc. Không có phu nhân.
Qua màn hình lớn, Trường Lạc nhìn thấy hình ảnh nam nhân ngồi trước đình sen, ánh mắt nhìn ra xa xăm. Đột nhiên một cánh hoa từ đâu bay đến rơi xuống bàn tay hắn. Kỳ Ngộ nhìn xuống cánh hoa tím xanh, trong lòng nhớ đến cố nhân. Khôbg kìm được mở miệng tự mình lẩm bẩm.
"Trường Lạc! Tuy không biết nàng và ta trải qua bao nhiêu kiếp. Trong đầu ta mơ hồ hiện ra rất nhiều thế giới cùng nàng trải qua! Lạc Lạc! Ta đến tìm nàng đây! ".
Sau đó hắn nhắm chặt mắt. Không cần xem tiếp cùng biết hắn định làm gì. Kỳ Ngộ gieo mình xuống mặt hồ lạnh lẽo. Trực tiếp đăng xuất khỏi thế giới đó.
Quay trở lại với không gian hệ thống. Như thường lệ âm thanh hệ thống lại vang lên.
Họ tên: Cố Trường Lạc
Tuổi: 22
Giới tính: Nữ
Giá trị nhan sắc: 80
Giá trị trí lực: 80
Điểm tích phân: 1000 điểm
Hoàn thành nhiệm vụ: 100/100
Độ hảo cảm công lược đối tượng: 100%
Bắt đầu tiến hành truyền tống, người chơi chuẩn bị bước vào thế giới tiếp theo
" Cô dường như rất quan tâm tên thái tử long tộc đó! Có thể sẵn sàng chết vì hắn? ".
Cô không trả lời. Thật lâu liền nghe thấy hắn bật cười. Hắn nhìn thẳng vào bài vị ở trước mặt, miệng nói.
"Có muốn biết bọn họ là ai không? ".
Cô rất thẳng thắn mà phũ phàng trả lời.
" Không muốn biết".
Mặc dù nghe cô nói như vậy nhưng hắn vẫn tự mình nói ra. Giống như đang muốn tâm sự với cô.
"Bọn họ là phụ mẫu thân sinh của ta! Đã mất khi ta chỉ mới là một con rắn tinh chưa thành hình người ".
Trường Lạc vẻ mặt không có điểm nào giống như quan tâm hay tò mò. Ngược lại âm thanh của hệ thống trong đầu khiến cho cô để ý.
[ Kí chủ! Cô là người đầu tiên hắn kể về chuyện hồi nhỏ. May mắn lắm nha! Ngay cả nữ chính còn chưa có cái đặc quyền này ].
" May mắn cái con khỉ! ". Cô chửi thầm.
"Cô biết không, ta từ nhỏ đến lớn chưa từng có ai đối xử thật lòng. Bọn họ, là chính tay ta g.i.ế.t đó! Haha! Chỉ vì bọn họ thường xuyên đánh đập ta, ta đã g.i.ế.t bọn họ! Cô nói xem, có phải ta đủ tàn nhẫn không? ". Hắn bật cười nói ra những gì cất giấu bấy lâu trong lòng. Cuối cùng rơi xuống một giọt lệ mà cô không nhìn thấy.
" Tàn nhẫn! Nhưng không tàn nhẫn bằng ta đâu! ".
Cô cất giọng, từng bước tiến nhanh tới phóng ra hỏa lực đánh một chưởng về phía hắn.
Tích Dương không né kịp, ôm vết thương lửa đốt ở ngay trước ngực. Hắn phụt máu, vẫn bật cười nghiến răng nhìn cô.
"Quả thực... đủ tàn nhẫn! ".
"Ta không muốn nhiều lời với ngươi. Một, là ngươi tự mình kết liễu. Hai, đợi đến lúc Kỳ Ngộ tìm tới ngươi chết chắc rồi! ".
" Cô đủ tự tin đấy! Tin hắn đến vậy rồi! ".
Trường Lạc gương mặt lạnh lùng, nhìn tới hắn. Dù sao cô cũng không thể tự mình ra tay. Nếu không phải thế giới xuyên qua có cấm chế, cô đã tự tay giết hắn rồi.
Tích Dương cười nham hiểm, ngay giây sau tiến tới thật nhanh ôm lấy cô vào lòng. Giữ chặt cô lại. Khi nhóm người Kỳ Ngộ vừa tới thì hắn liền lộ ra vẻ mặt ranh mãnh. Giữ cô ở trước mặt, nhìn ra phía Kỳ Ngộ đứng ở đối diện mà nói lớn.
"Kỳ Ngộ! Ta và ngươi cả đời định sẵn là kẻ thù. Ta thà tự hủy, cũng sẽ không chết trong tay ngươi! Có điều, đường xuống địa ngục xem ra phải có mỹ nhân đi theo bầu bạn rồi! Nếu không thì cô đơn lắm! ".
"Ngươi muốn làm gì? Mau buông nàng ấy ra! ".
Kỳ Ngộ nhíu mày chĩa kiếm về phía đối phương.
Nhưng tên Tích Dương đích thực là một tên điên. Hắn nói được làm được. Thực sự đem cô cùng hắn đánh vào nội đan. Kết quả cả hai đều phụt máu, sắp thành hồn phi phách tán.
Hình ảnh cô bây giờ chỉ còn là một mảnh linh hồn sắp biến mất hoàn toàn. Cô biết bản thân sắp hết thời gian ở thế giới này. Xem ra đã đến lúc phải rời đi rồi. Cùng lúc âm thanh hệ thống vang lên.
[ Chúc mừng kí chủ! Mục tiêu đối tượng công lược. Độ hảo cảm: 100%. Chuẩn bị tiến hành tách khỏi thế giới này ].
Trước lúc hoàn toàn biến mất, dường như cô đã nghe thấy tiếng của Kỳ Ngộ hoảng hốt vang lên. Không phải gọi cô là Vương Kỷ. Mà là gọi cô với cái tên thật kia.
Trường Lạc!
Trường Lạc trở lại không gian hệ thống. Cô bảo hệ thống cho xem tiếp những chuyện diễn ra sau đó.
Sau khi cô rời đi, Bạch Lang có chút đau lòng, may thay được Tinh Tuệ kéo ra. Hai người bọn họ về sau cùng nhau ngao du tứ phương tám hướng. Cuối cùng lại trở về lang tộc tổ chức hôn lễ. Cũng xem như hạnh phúc một đời.
Nữ chính hồ yêu Tịch Lai trở về Hồ tộc, cố gắng tuy luyện. Một năm sau trở lại nhân gian hoàn toàn thành người phàm. Cùng với một người phầm kết thành nhân duyên phu thêm
Lục tộc cũng đổi chủ. Sau khi Tích Dương tan biến, cả sáu tộc đều thống nhất tôn Kỳ Ngộ lên làm vương. Hắn cũng làm tốt chức trách của mình. Dẫn dắt sáu tộc lên đỉnh cao.
Chỉ là cả đời đều cô độc. Không có phu nhân.
Qua màn hình lớn, Trường Lạc nhìn thấy hình ảnh nam nhân ngồi trước đình sen, ánh mắt nhìn ra xa xăm. Đột nhiên một cánh hoa từ đâu bay đến rơi xuống bàn tay hắn. Kỳ Ngộ nhìn xuống cánh hoa tím xanh, trong lòng nhớ đến cố nhân. Khôbg kìm được mở miệng tự mình lẩm bẩm.
"Trường Lạc! Tuy không biết nàng và ta trải qua bao nhiêu kiếp. Trong đầu ta mơ hồ hiện ra rất nhiều thế giới cùng nàng trải qua! Lạc Lạc! Ta đến tìm nàng đây! ".
Sau đó hắn nhắm chặt mắt. Không cần xem tiếp cùng biết hắn định làm gì. Kỳ Ngộ gieo mình xuống mặt hồ lạnh lẽo. Trực tiếp đăng xuất khỏi thế giới đó.
Quay trở lại với không gian hệ thống. Như thường lệ âm thanh hệ thống lại vang lên.
Họ tên: Cố Trường Lạc
Tuổi: 22
Giới tính: Nữ
Giá trị nhan sắc: 80
Giá trị trí lực: 80
Điểm tích phân: 1000 điểm
Hoàn thành nhiệm vụ: 100/100
Độ hảo cảm công lược đối tượng: 100%
Bắt đầu tiến hành truyền tống, người chơi chuẩn bị bước vào thế giới tiếp theo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.