Chương 275: Bất đắc dĩ chuyển biến !
Hoàng Oanh
01/12/2014
Nói chuyện với Bành Thanh một hồi, trong phòng họp bỗng nhiên xuất hiện một trận xao động. Ánh mắt mọi người đều nhìn ra cửa.
Không hỏi cũng biết, lãnh đạo chủ chốt của địa khu đã tới.
Lương Quang Hoa, Khâu Minh Sơn và hai vị lãnh đạo địa ủy cùng bước vào.
Lương Quang Hoa đi đằng trước, Khâu Minh Sơn cách nửa người, cùng song song với hai vị lãnh đạo khác, nét mặt mỉm cười, vẻ mặt khiêm tốn. Xem ra lời đồn chẳng những ảnh hưởng tới Lương Quang Hoa, mà còn ảnh hưởng đến Khâu Minh Sơn.
Lãnh đạo công ty thuốc lá tỉnh đã sớm tới, Lương Quang Hoa thân là địa chủ lại khoan thai đến chậm thì không khỏi là thất lễ. Tuy nhiên, lãnh đạo công ty thuốc lá cũng không so đo làm gì.
Lương Quang Hoa tư cách thật sự quá già.
Trong số các nhân vật số một thành phố cấp địa toàn tỉnh, không có một người nào kinh nghiệm lý lịch vượt qua Lương Quang Hoa. Lương Quang Hoa bị vây giữa cán bộ cấp sở, nếu không phải vì vấn đề tuổi tác thì nhất định sẽ vững chắc bước lên hàng ngũ lãnh đạo tỉnh.
[CHARGE=3]Hai vị lãnh đạo công ty thuốc lá tỉnh tương đối trẻ tuổi hơn, đều hơn bốn mươi tuổi, tất nhiên không thể ở trước mặt Lương Quang Hoa mà đắn đo. Ít nhất Lương Quang Hoa cũng là người của Bí thư Tỉnh ủy, điểm này, bọn họ tuyệt không thể so sánh với.
Bí thư Tỉnh ủy Vinh biết bọn họ là ai chứ?
Trong phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lương Quang Hoa vỗ tay bước qua, cùng với Bí thư Huyện ủy Vũ Dương và Phạm Vệ Quốc cùng bước xuống bắt tay đám người Phó Đức Trăn và Bành Thanh.
Theo sau, Chánh văn phòng Địa ủy sắp xếp chỗ ngồi cho lãnh đạo và khách quý.
Hình thức ký kết hợp đồng trong giai đoạn này và đời sau có chút bất đồng. Lãnh đạo ngồi trên đài chủ tịch, còn những cán bộ khác và nhân viên thì ngồi ở dưới.
Chánh văn phòng Địa ủy tự mình chủ trì hội nghị, giới thiệu sơ lược tình huống cơ bản.
Phó Đức Trăn đại diện cho công ty thuốc lá tỉnh và nhà máy thuốc lá Hồng Châu phát biểu, nêu lên triển vọng hợp tác trong tương lai, đương nhiên toàn là những lời nói khách sáo. Nghi thức hôm nay vốn chỉ là một quy trình tiêu chuẩn, hết thảy đều đã đàm phán xong.
Lãnh đạo công ty thuốc lá tỉnh và lãnh đạo huyện Vũ Dương trước sau lên tiếng.
Sau đó, Chánh văn phòng Địa ủy mời Bí thư Lương ra chỉ thị.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, chăm chú nhìn Lương Quang Hoa. Lương Quang Hoa có một đặc điểm là không nói nhiều. Thân là Bí thư Địa ủy, bình thường cũng rất ít khi tham gia hội nghị. Những trường hợp bắt buộc tham gia thì nói chuyện cũng khá ngắn gọn.
Chính bởi vì như thế, phàm là Bí thư Lương nói chuyện, những cán bộ ở dưới đều phải thật sự lắng nghe.
Thường thường, Lương Quang Hoa ở trong hội nghị nói chuyện chính là an bài công việc cụ thể. Nếu chẳng may nghe không lọt, không lĩnh hội được chỉ thị tinh thần của Bí thư Lương thì sau này trong công việc sẽ không được thuận tiện.
Lương Quang Hoa lời dạo đầu lời ít mà ý nhiều, lập tức tiến vào chủ đề chính.
- Các đồng chí, nhà máy thuốc lá Hồng Châu hợp tác với chúng ta chính là một việc tốt. Chẳng những là chuyện tốt của huyện Vũ Dương mà cũng là một sự kiện lớn trong lĩnh vực xây dựng kinh tế của địa khu chúng ta.
Ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Lương Quang Hoa vừa nói thì đã lên giọng tán thưởng, hoàn toàn khác biệt với cách nói chuyện trước đây của Bí thư Lương. Lương Quang Hoa trong lúc nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xây dựng kinh tế, đã rõ ràng vạch ra rằng, toàn bộ các hạng mục công tác của địa khu đều phải lấy phát triển kinh tế địa phương làm trung tâm.
Không khí dưới đài chợt trở nên có chút quái dị. Không ít người nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương đọc được vẻ khiếp sợ.
Cải cách mở ra nhiều năm, trung ương cũng công khai không ít văn kiện. Rất nhiều địa phương trong cả nước đều tích cực hành động, nhất là địa khu vùng duyên hải kinh tế rất sinh động, dần dần xuất hiện không ít tầng lớp giàu có. Nhưng ở địa khu Ngạn Hoa, công tác chính trị vĩnh viễn được đặt lên vị trí hàng đầu. Trước đây, Lương Quang Hoa trong bất kể trường hợp nào, nhất định luôn nhấn mạnh công tác chính trị và công tác xây dựng Đảng. Đương nhiên, công tác xây dựng kinh tế cũng không phải không đề cập, nhưng luôn đặt ở phía sau. Ai nấy đều thấy, trong suy nghĩ của Bí thư Lương, ai nặng ai nhẹ vừa xem là hiểu ngay.
Hôm nay, Lương Quang Hoa mạnh mẽ ném cho mọi người một quả bom tấn.
Lương Quang Hoa lại đọc trong bản thảo.
Đây cũng là một hành động bất thường.
Lương Quang Hoa là người có tính cách vô cùng tự tin, trong các hội nghị bình thường, ông ta đều là ngẫu hứng lên tiếng, rất ít khi dùng bản thảo. Chỉ có trong những đại hội Đảng, đại hội của Hội đồng nhân dân thì mới sử dụng bản thảo.
Nghi thức ký tên kỳ thật cũng không xem như hội nghị nghiêm chỉnh, nhưng Lương Quang Hoa lại thận trọng như thế, đúng là chuyện lạ.
Bản dự thảo này đã trải qua việc tổ chức tỉ mỉ, trích dẫn nội dung văn kiện và báo đảng, hoàn toàn trùng khớp với nội dung đang được lưu truyền hiện nay.
Cán bộ sau khi nhậm chức lãnh đạo hạch tâm, độ mạnh yếu của cải cách tăng thêm một bước lớn. Trong khoảng thời gian ngắn, việc cổ động toàn dân làm kinh tế tăng vọt. Từ trên xuống dưới đều không ngừng cường điệu tầm quan trọng của công tác xây dựng kinh tế.
Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết ngồi ở hàng cuối không kìm nổi liếc mắt nhìn nhau một cái.
Cao Khiết khóe miệng hiện lên nụ cười châm chọc.
Bài nói chuyện này, nếu hiểu không lầm thì chính là thái độ của Lương Quang Hoa có sự chuyển biến. Với sự hiểu biết của Cao Khiết đối với Lương Quang Hoa, có thể khẳng định, Lương Quang Hoa cảm nhận áp lực chưa từng có. Nếu không thay đổi thái độ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị Khâu Minh Sơn chèn ép.
Đối với sự tự tin cực kỳ thậm chí là tự phụ của Lương Quang Hoa, gần đến tuổi về hưu mà lại có sự chuyển biến lớn như vậy thì thật sự là khó làm rồi.
Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng cau mày, dường như có tâm sự.
- Làm sao vậy?
Cao Khiết ánh mắt tự hỏi.
Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, không nói gì.
Trên thực tế, hắn so với những người đang ngồi ở đây càng muốn được hiểu nhiều hơn. Rất nhiều cán bộ vẫn chỉ cảm nhận được Lương Quang Hoa bất đắc dĩ thay đổi, nhưng Phạm Hồng Vũ lại cảm thấy đây không chỉ là vấn đề cá nhân của Lương Quang Hoa mà còn là thái độ của lãnh đạo Tỉnh ủy chủ chốt đã xảy ra thay đổi. Đại bộ phận cán bộ tỉnh Thanh Sơn đều cho rằng Lương Quang Hoa chính là quân dưới trướng Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao. Quan niệm tư tưởng và phong cách chấp chính của Lương Quang Hoa quả thật có nhiều chỗ tương đồng với Vinh Khải Cao.
Lôi Vân Cương lúc còn đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh Thanh Sơn, quan niệm chấp chính có nhiều điểm khác với Vinh Khải Cao. Cán bộ gọi Lôi Vân Cương là phái cải cách, còn gọi Vinh Khải Cao là phái bảo thủ.
Lương Quang Hoa bị bắt buộc chuyển biến, khẳng định là bị ảnh hưởng từ phía trên. Hơn nữa lực ảnh hưởng này không nhỏ.
Phạm Hồng Vũ trong óc lập tức nhớ lại vận mệnh chính trị của thế giới trong khoảng thời gian này. Quan niệm chấp chính của đồng chí lãnh đạo hạch tâm quả thật đã ảnh hưởng rất sâu sắc đến các cán bộ lãnh đạo chủ chốt của các nơi trong cả nước. Bất kể là chủ động hay bị động, tóm lại tiến thêm một bước giải phóng tư tưởng, tăng cường cải cách, mở ra phong trào tư tưởng mới đang hình thành.
Nhưng, ngay sau đó liền phát sinh sự chuyển biến thật lớn. Rất nhiều vận mệnh của đại nhân vật, thậm chí là siêu cấp đại nhân vật vì vậy mà hoàn toàn thay đổi.
Ảnh hưởng cực kỳ sâu sắc.
Nếu như lịch sử dựa theo quỹ tích ban đầu mà vận hành, Phạm Hồng Vũ cảm thấy không có khả năng không coi trọng.
Trong chuyện đại sự như vậy mà đảm đương vai trò ‘quần chúng” là một sự lãng phí rất lớn.
Chỉ có điều, còn cần phải thận trọng lựa chọn một thời điểm tốt nhất.
Trên đài chủ tịch, Lương Quang Hoa lại nói thêm mấy thứ gì đó, Phạm Hồng Vũ căn bản không nghe vào, cho đến khi một tràng pháo tay nổ lên thì hắn mới bừng tỉnh.
Bài nói chuyện của Lương Quang Hoa đã kết thúc.
Phạm Hồng Vũ cũng vỗ tay theo.
Theo sau là nghi thức ký tên.
Chủ tịch địa khu Khâu Minh Sơn không ngờ vẫn không có bài nói chuyện nào cả, ngay cả ngẫu hứng lên tiếng cũng không có. Đây nhất định không phải là Địa ủy an bài, chỉ có thể xuất phát từ ý nguyện của Khâu Minh Sơn.
Khâu Minh Sơn không muốn nói chuyện.
Có lẽ đang trong thời kỳ mẫn cảm, Khâu Minh Sơn không muốn người khác cảm thấy ông ta đang gây sự. Bất kể thế nào, Lương Quang Hoa là tiền bối, lại là thượng cấp, Khâu Minh Sơn biểu hiện quá mức, sẽ khiến cho người khác oán thầm.
Không có phúc hậu!
Nghi thức ký tên do Lương Quang Hoa tự mình chủ trì. Phó Đức Trăn, Phạm Vệ Quốc đại diện cho nhà máy thuốc lá Hồng Châu và chính quyền huyện Vũ Dương ký tên vào văn bản hiệp nghị.
Trong toàn bộ quá trình diễn ra nghi thức ký tên, mọi người lại phát hiện, Bí thư Huyện ủy Vũ Dương lại không có bất kỳ một biểu hiện nào.
Cam tâm tình nguyện làm vai phụ.
Mặc dù nói, UBND huyện là chủ thể ký tên trên hiệp nghị hợp tác kinh tế, nhưng dựa theo tình huống thực tế trong quan trường quốc nội, Bí thư Huyện ủy mới chân chính là người có quyền quyết định cuối cùng. Giống như thị xã Ngạn Hoa, người ký tên trên hiệp nghị là Chủ tịch thị xã Nhạc Tây Đình, nhưng trong quá trình đàm phán và nghi thức ký tên, nhất định là lấy Bí thư Thị ủy Tống Mân làm việc chính. Nhạc Tây Đình tuyệt đối không dám đi quá giới hạn.
Phạm Vệ Quốc lên giọng, còn Khâu Minh Sơn thì khiêm tốn, hình thành hai tình huống đối lập hoàn toàn.
Chỉ có điều, điều này với tác phong của Phạm Vệ Quốc có phần không tương xứng.
Phạm Vệ Quốc nổi tiếng là cán bộ lãnh đạo khiêm tốn, phúc hậu.
Mặc dù ở huyện Vũ Dương, bởi vì nhiều nguyên nhân, Phạm Vệ Quốc uy vọng rất cao, nhưng vẫn còn Bí thư Huyện ủy phía trên. Trong các trường hợp công chúng thì nhân vật số một vĩnh viễn tồn tại, điểm này là không thể nhìn lầm.
Tình hình phát sinh như vậy, khiến rất nhiều người ngộ ra điểm gì đó.
Song phương trao đổi văn bản hiệp nghị, Phó Đức Trăn và Phạm Vệ Quốc nắm chặt tay. Nghi thức ký tên kết thúc viên mãn.
Trong phòng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Sau đó, Lương Quang Hoa tự mình đưa ra lời mời, mời tất cả mọi người tham gia hội nghị ngày hôm nay cùng nhau đến nhà khách Địa ủy dùng cơm.
Đây là quy trình tiêu chuẩn.
Nhà ăn của nhà khách Địa ủy đã sắp xếp bàn, dựa theo chức vụ cao thấp mà phân biệt chỗ ngồi. Giới hạn trong điều kiện thực tế của địa khu Ngạn Hoa, yến hội tuy chưa nói tới là có bao nhiêu sang trọng, nhưng tuyệt đối cũng không thể keo kiệt, rất phong phú. Trên bàn bày đầy thức ăn, cho thấy thành ý đãi khách của chủ nhân.
Đôi mày xinh đẹp của Cao Khiết cau lại.
Cô thật sự không thích tham gia vào nghi thức xã giao như vậy, bị buộc.
Bành Na từ chối lời mời của Trưởng ban Tuyên giáo Vương Trăn Hạo mời cô lên ghế trên mà chạy tới chỗ ngồi của Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết, cười hì hì, thập phần vui vẻ, khiến cho mày của Cao Khiết giãn ra.
Tâm trạng tốt có thể lây sang người khác.
Không khí bữa tiệc vô cùng vui vẻ. rượu tới lúc này, thư ký của Tống Mân lặng lẽ tới chỗ Cao Khiết, hạ giọng nói:
- Bí thư Cao, sau khi dùng cơm xong, mời cô đến văn phòng của Bí thư Tống một chuyến. Bí thư Tống có một số việc muốn thương lượng với cô.
Cao Khiết không khỏi sửng sốt, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc.
Lúc này, Tống Mân lại tìm cô làm gì?
Không hỏi cũng biết, lãnh đạo chủ chốt của địa khu đã tới.
Lương Quang Hoa, Khâu Minh Sơn và hai vị lãnh đạo địa ủy cùng bước vào.
Lương Quang Hoa đi đằng trước, Khâu Minh Sơn cách nửa người, cùng song song với hai vị lãnh đạo khác, nét mặt mỉm cười, vẻ mặt khiêm tốn. Xem ra lời đồn chẳng những ảnh hưởng tới Lương Quang Hoa, mà còn ảnh hưởng đến Khâu Minh Sơn.
Lãnh đạo công ty thuốc lá tỉnh đã sớm tới, Lương Quang Hoa thân là địa chủ lại khoan thai đến chậm thì không khỏi là thất lễ. Tuy nhiên, lãnh đạo công ty thuốc lá cũng không so đo làm gì.
Lương Quang Hoa tư cách thật sự quá già.
Trong số các nhân vật số một thành phố cấp địa toàn tỉnh, không có một người nào kinh nghiệm lý lịch vượt qua Lương Quang Hoa. Lương Quang Hoa bị vây giữa cán bộ cấp sở, nếu không phải vì vấn đề tuổi tác thì nhất định sẽ vững chắc bước lên hàng ngũ lãnh đạo tỉnh.
[CHARGE=3]Hai vị lãnh đạo công ty thuốc lá tỉnh tương đối trẻ tuổi hơn, đều hơn bốn mươi tuổi, tất nhiên không thể ở trước mặt Lương Quang Hoa mà đắn đo. Ít nhất Lương Quang Hoa cũng là người của Bí thư Tỉnh ủy, điểm này, bọn họ tuyệt không thể so sánh với.
Bí thư Tỉnh ủy Vinh biết bọn họ là ai chứ?
Trong phòng hội nghị vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lương Quang Hoa vỗ tay bước qua, cùng với Bí thư Huyện ủy Vũ Dương và Phạm Vệ Quốc cùng bước xuống bắt tay đám người Phó Đức Trăn và Bành Thanh.
Theo sau, Chánh văn phòng Địa ủy sắp xếp chỗ ngồi cho lãnh đạo và khách quý.
Hình thức ký kết hợp đồng trong giai đoạn này và đời sau có chút bất đồng. Lãnh đạo ngồi trên đài chủ tịch, còn những cán bộ khác và nhân viên thì ngồi ở dưới.
Chánh văn phòng Địa ủy tự mình chủ trì hội nghị, giới thiệu sơ lược tình huống cơ bản.
Phó Đức Trăn đại diện cho công ty thuốc lá tỉnh và nhà máy thuốc lá Hồng Châu phát biểu, nêu lên triển vọng hợp tác trong tương lai, đương nhiên toàn là những lời nói khách sáo. Nghi thức hôm nay vốn chỉ là một quy trình tiêu chuẩn, hết thảy đều đã đàm phán xong.
Lãnh đạo công ty thuốc lá tỉnh và lãnh đạo huyện Vũ Dương trước sau lên tiếng.
Sau đó, Chánh văn phòng Địa ủy mời Bí thư Lương ra chỉ thị.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, chăm chú nhìn Lương Quang Hoa. Lương Quang Hoa có một đặc điểm là không nói nhiều. Thân là Bí thư Địa ủy, bình thường cũng rất ít khi tham gia hội nghị. Những trường hợp bắt buộc tham gia thì nói chuyện cũng khá ngắn gọn.
Chính bởi vì như thế, phàm là Bí thư Lương nói chuyện, những cán bộ ở dưới đều phải thật sự lắng nghe.
Thường thường, Lương Quang Hoa ở trong hội nghị nói chuyện chính là an bài công việc cụ thể. Nếu chẳng may nghe không lọt, không lĩnh hội được chỉ thị tinh thần của Bí thư Lương thì sau này trong công việc sẽ không được thuận tiện.
Lương Quang Hoa lời dạo đầu lời ít mà ý nhiều, lập tức tiến vào chủ đề chính.
- Các đồng chí, nhà máy thuốc lá Hồng Châu hợp tác với chúng ta chính là một việc tốt. Chẳng những là chuyện tốt của huyện Vũ Dương mà cũng là một sự kiện lớn trong lĩnh vực xây dựng kinh tế của địa khu chúng ta.
Ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Lương Quang Hoa vừa nói thì đã lên giọng tán thưởng, hoàn toàn khác biệt với cách nói chuyện trước đây của Bí thư Lương. Lương Quang Hoa trong lúc nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xây dựng kinh tế, đã rõ ràng vạch ra rằng, toàn bộ các hạng mục công tác của địa khu đều phải lấy phát triển kinh tế địa phương làm trung tâm.
Không khí dưới đài chợt trở nên có chút quái dị. Không ít người nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương đọc được vẻ khiếp sợ.
Cải cách mở ra nhiều năm, trung ương cũng công khai không ít văn kiện. Rất nhiều địa phương trong cả nước đều tích cực hành động, nhất là địa khu vùng duyên hải kinh tế rất sinh động, dần dần xuất hiện không ít tầng lớp giàu có. Nhưng ở địa khu Ngạn Hoa, công tác chính trị vĩnh viễn được đặt lên vị trí hàng đầu. Trước đây, Lương Quang Hoa trong bất kể trường hợp nào, nhất định luôn nhấn mạnh công tác chính trị và công tác xây dựng Đảng. Đương nhiên, công tác xây dựng kinh tế cũng không phải không đề cập, nhưng luôn đặt ở phía sau. Ai nấy đều thấy, trong suy nghĩ của Bí thư Lương, ai nặng ai nhẹ vừa xem là hiểu ngay.
Hôm nay, Lương Quang Hoa mạnh mẽ ném cho mọi người một quả bom tấn.
Lương Quang Hoa lại đọc trong bản thảo.
Đây cũng là một hành động bất thường.
Lương Quang Hoa là người có tính cách vô cùng tự tin, trong các hội nghị bình thường, ông ta đều là ngẫu hứng lên tiếng, rất ít khi dùng bản thảo. Chỉ có trong những đại hội Đảng, đại hội của Hội đồng nhân dân thì mới sử dụng bản thảo.
Nghi thức ký tên kỳ thật cũng không xem như hội nghị nghiêm chỉnh, nhưng Lương Quang Hoa lại thận trọng như thế, đúng là chuyện lạ.
Bản dự thảo này đã trải qua việc tổ chức tỉ mỉ, trích dẫn nội dung văn kiện và báo đảng, hoàn toàn trùng khớp với nội dung đang được lưu truyền hiện nay.
Cán bộ sau khi nhậm chức lãnh đạo hạch tâm, độ mạnh yếu của cải cách tăng thêm một bước lớn. Trong khoảng thời gian ngắn, việc cổ động toàn dân làm kinh tế tăng vọt. Từ trên xuống dưới đều không ngừng cường điệu tầm quan trọng của công tác xây dựng kinh tế.
Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết ngồi ở hàng cuối không kìm nổi liếc mắt nhìn nhau một cái.
Cao Khiết khóe miệng hiện lên nụ cười châm chọc.
Bài nói chuyện này, nếu hiểu không lầm thì chính là thái độ của Lương Quang Hoa có sự chuyển biến. Với sự hiểu biết của Cao Khiết đối với Lương Quang Hoa, có thể khẳng định, Lương Quang Hoa cảm nhận áp lực chưa từng có. Nếu không thay đổi thái độ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị Khâu Minh Sơn chèn ép.
Đối với sự tự tin cực kỳ thậm chí là tự phụ của Lương Quang Hoa, gần đến tuổi về hưu mà lại có sự chuyển biến lớn như vậy thì thật sự là khó làm rồi.
Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng cau mày, dường như có tâm sự.
- Làm sao vậy?
Cao Khiết ánh mắt tự hỏi.
Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, không nói gì.
Trên thực tế, hắn so với những người đang ngồi ở đây càng muốn được hiểu nhiều hơn. Rất nhiều cán bộ vẫn chỉ cảm nhận được Lương Quang Hoa bất đắc dĩ thay đổi, nhưng Phạm Hồng Vũ lại cảm thấy đây không chỉ là vấn đề cá nhân của Lương Quang Hoa mà còn là thái độ của lãnh đạo Tỉnh ủy chủ chốt đã xảy ra thay đổi. Đại bộ phận cán bộ tỉnh Thanh Sơn đều cho rằng Lương Quang Hoa chính là quân dưới trướng Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao. Quan niệm tư tưởng và phong cách chấp chính của Lương Quang Hoa quả thật có nhiều chỗ tương đồng với Vinh Khải Cao.
Lôi Vân Cương lúc còn đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh Thanh Sơn, quan niệm chấp chính có nhiều điểm khác với Vinh Khải Cao. Cán bộ gọi Lôi Vân Cương là phái cải cách, còn gọi Vinh Khải Cao là phái bảo thủ.
Lương Quang Hoa bị bắt buộc chuyển biến, khẳng định là bị ảnh hưởng từ phía trên. Hơn nữa lực ảnh hưởng này không nhỏ.
Phạm Hồng Vũ trong óc lập tức nhớ lại vận mệnh chính trị của thế giới trong khoảng thời gian này. Quan niệm chấp chính của đồng chí lãnh đạo hạch tâm quả thật đã ảnh hưởng rất sâu sắc đến các cán bộ lãnh đạo chủ chốt của các nơi trong cả nước. Bất kể là chủ động hay bị động, tóm lại tiến thêm một bước giải phóng tư tưởng, tăng cường cải cách, mở ra phong trào tư tưởng mới đang hình thành.
Nhưng, ngay sau đó liền phát sinh sự chuyển biến thật lớn. Rất nhiều vận mệnh của đại nhân vật, thậm chí là siêu cấp đại nhân vật vì vậy mà hoàn toàn thay đổi.
Ảnh hưởng cực kỳ sâu sắc.
Nếu như lịch sử dựa theo quỹ tích ban đầu mà vận hành, Phạm Hồng Vũ cảm thấy không có khả năng không coi trọng.
Trong chuyện đại sự như vậy mà đảm đương vai trò ‘quần chúng” là một sự lãng phí rất lớn.
Chỉ có điều, còn cần phải thận trọng lựa chọn một thời điểm tốt nhất.
Trên đài chủ tịch, Lương Quang Hoa lại nói thêm mấy thứ gì đó, Phạm Hồng Vũ căn bản không nghe vào, cho đến khi một tràng pháo tay nổ lên thì hắn mới bừng tỉnh.
Bài nói chuyện của Lương Quang Hoa đã kết thúc.
Phạm Hồng Vũ cũng vỗ tay theo.
Theo sau là nghi thức ký tên.
Chủ tịch địa khu Khâu Minh Sơn không ngờ vẫn không có bài nói chuyện nào cả, ngay cả ngẫu hứng lên tiếng cũng không có. Đây nhất định không phải là Địa ủy an bài, chỉ có thể xuất phát từ ý nguyện của Khâu Minh Sơn.
Khâu Minh Sơn không muốn nói chuyện.
Có lẽ đang trong thời kỳ mẫn cảm, Khâu Minh Sơn không muốn người khác cảm thấy ông ta đang gây sự. Bất kể thế nào, Lương Quang Hoa là tiền bối, lại là thượng cấp, Khâu Minh Sơn biểu hiện quá mức, sẽ khiến cho người khác oán thầm.
Không có phúc hậu!
Nghi thức ký tên do Lương Quang Hoa tự mình chủ trì. Phó Đức Trăn, Phạm Vệ Quốc đại diện cho nhà máy thuốc lá Hồng Châu và chính quyền huyện Vũ Dương ký tên vào văn bản hiệp nghị.
Trong toàn bộ quá trình diễn ra nghi thức ký tên, mọi người lại phát hiện, Bí thư Huyện ủy Vũ Dương lại không có bất kỳ một biểu hiện nào.
Cam tâm tình nguyện làm vai phụ.
Mặc dù nói, UBND huyện là chủ thể ký tên trên hiệp nghị hợp tác kinh tế, nhưng dựa theo tình huống thực tế trong quan trường quốc nội, Bí thư Huyện ủy mới chân chính là người có quyền quyết định cuối cùng. Giống như thị xã Ngạn Hoa, người ký tên trên hiệp nghị là Chủ tịch thị xã Nhạc Tây Đình, nhưng trong quá trình đàm phán và nghi thức ký tên, nhất định là lấy Bí thư Thị ủy Tống Mân làm việc chính. Nhạc Tây Đình tuyệt đối không dám đi quá giới hạn.
Phạm Vệ Quốc lên giọng, còn Khâu Minh Sơn thì khiêm tốn, hình thành hai tình huống đối lập hoàn toàn.
Chỉ có điều, điều này với tác phong của Phạm Vệ Quốc có phần không tương xứng.
Phạm Vệ Quốc nổi tiếng là cán bộ lãnh đạo khiêm tốn, phúc hậu.
Mặc dù ở huyện Vũ Dương, bởi vì nhiều nguyên nhân, Phạm Vệ Quốc uy vọng rất cao, nhưng vẫn còn Bí thư Huyện ủy phía trên. Trong các trường hợp công chúng thì nhân vật số một vĩnh viễn tồn tại, điểm này là không thể nhìn lầm.
Tình hình phát sinh như vậy, khiến rất nhiều người ngộ ra điểm gì đó.
Song phương trao đổi văn bản hiệp nghị, Phó Đức Trăn và Phạm Vệ Quốc nắm chặt tay. Nghi thức ký tên kết thúc viên mãn.
Trong phòng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Sau đó, Lương Quang Hoa tự mình đưa ra lời mời, mời tất cả mọi người tham gia hội nghị ngày hôm nay cùng nhau đến nhà khách Địa ủy dùng cơm.
Đây là quy trình tiêu chuẩn.
Nhà ăn của nhà khách Địa ủy đã sắp xếp bàn, dựa theo chức vụ cao thấp mà phân biệt chỗ ngồi. Giới hạn trong điều kiện thực tế của địa khu Ngạn Hoa, yến hội tuy chưa nói tới là có bao nhiêu sang trọng, nhưng tuyệt đối cũng không thể keo kiệt, rất phong phú. Trên bàn bày đầy thức ăn, cho thấy thành ý đãi khách của chủ nhân.
Đôi mày xinh đẹp của Cao Khiết cau lại.
Cô thật sự không thích tham gia vào nghi thức xã giao như vậy, bị buộc.
Bành Na từ chối lời mời của Trưởng ban Tuyên giáo Vương Trăn Hạo mời cô lên ghế trên mà chạy tới chỗ ngồi của Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết, cười hì hì, thập phần vui vẻ, khiến cho mày của Cao Khiết giãn ra.
Tâm trạng tốt có thể lây sang người khác.
Không khí bữa tiệc vô cùng vui vẻ. rượu tới lúc này, thư ký của Tống Mân lặng lẽ tới chỗ Cao Khiết, hạ giọng nói:
- Bí thư Cao, sau khi dùng cơm xong, mời cô đến văn phòng của Bí thư Tống một chuyến. Bí thư Tống có một số việc muốn thương lượng với cô.
Cao Khiết không khỏi sửng sốt, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc.
Lúc này, Tống Mân lại tìm cô làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.