Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 598: Phó cục trưởng thứ nhất cục Công an thành phố

Hoàng Oanh

30/01/2015

Ngày thứ ba Bành Na đến Vân Hồ đã đề xuất được phỏng vấn Cát Đại Tráng.

Ngày thứ nhất, Bành Na cùng với Trưởng ban Tuyên giáo Huyện ủy Khang Quân và Trưởng phòng Công an Lý Văn Hàn tự mình đi xuống, đến thăm phòng công an huyện, đồn công an thị trấn Vân Hồ, đồn công an thị trấn Hoa Lan, đồn công an thị trấn Thập Nguyên, xâm nhập cơ sở, tìm hiểu tình huống của lần chỉnh đốn này.

Đại đa số đơn vị và bộ phận quần chúng được phỏng vấn, đối với hoạt động này đánh giá tương đối cao. Nhất là quần chúng thị trấn Thập Nguyên, đối với việc anh em Cát Đại Tráng trước sau bị bắt đều hưởng ứng nhiệt liệt. Thậm chí sau khi Cát Đại Tráng bị bắt, đã có quần chúng châm ngòi đốt pháo ăn mừng.

Quá nhanh!

Bành Na đề xuất buổi chiều muốn đến phỏng vấn Cát Đại Tráng và đồng chí tổ chuyên án.

An Khang Quân mỉm cười, liền hỏi ý kiến của Lý Văn Hàn.

Trên thực tế, đãi ngộ này của Bành Na ở Vân Hồ hoàn toàn vượt ra khỏi thường quy. Phóng viên báo tỉnh đến cơ sở phỏng vấn, lãnh đạo chủ chốt huyện khoản đãi là chuyện bình thường. Nhưng Trưởng ban Tuyên giáo Huyện ủy đi cùng toàn bộ hành trình phỏng vấn thì cũng không phải bình thường. Nói như vậy, Ban tuyên giáo sẽ cắt cứ một vị Phó trưởng ban hoặc người phụ trách ban ngành khác cùng đi.

Bành Na ở báo tỉnh không đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo, mà lại còn rất trẻ tuổi.

Trong quan trường, bình thường đều chú ý cái ngang nhau.

Nếu như là Phó chủ nhiệm Ban tin tức báo tỉnh đến, thì lại khác. An Khang Quân toàn bộ hành trình cùng đi, phỏng chừng là nhận được chỉ thị của Lục Cửu.

Tình hình mẫn cảm, hết sức cẩn thận khi làm việc.

Nếu Bành Na đến, thật sự chỉ như lời cô ta nói, chỉ phỏng vấn tình huống chỉnh đốn tác phong ngành công an của huyện Vân Hồ, Lục Cửu tất nhiên sẽ không cẩn thận như vậy, chỉ sợ là còn rất hoan nghênh. Lục Cửu lo lắng, vị nữ phóng viên xinh đẹp này và Phạm Hồng Vũ ở giữa có mối quan hệ nhập nhằng, ngoài mặt thì phỏng vấn tình huống chỉnh đốn tác phong, nhưng nếu chẳng may giữa đường điểm ra thứ khác thì sao?

Không thể không đề phòng.

Chỉ cần đem Bành Na giới hạn trong việc chỉnh đốn tác phong, đối với An Khang Quân, vậy thì chẳng có gì kiêng kỵ.

Mâu thuẫn giữa Lục Cửu và Tạ Hậu Minh, An Khang Quân trong lòng rất rõ ràng. Bành Na đến huyện Vân Hồ khuấy nước đục trong hệ thống chính trị pháp luật, Lục Cửu càng thêm thích nghe ngóng.

Lão gia hỏa Tạ Hậu Minh kia, khoa trương cả đời, cũng đến lúc ăn quả đắng rồi.

Không ngờ Lý Văn Hàn lại trả lời:

- Phóng viên Bành, Trưởng ban An, trước mắt vụ án của Cát Đại Tráng là do đồng chí ở viện Kiểm sát chủ đạo. Tuy rằng người vẫn còn tạm giam ở đây, nhưng muốn gặp mặt phải trải qua Viện trưởng viện Kiểm sát Lý Quang Minh phê duyệt. Ngay cả đồng chí Vương Quân muốn thẩm vấn anh ta thì cũng phải như vậy. Nếu không có sự đồng ý của Viện trưởng Lý, ai cũng không thể gặp mặt Cát Đại Tráng.

An Khang Quân có điểm không cho là đúng:

- Trưởng phòng Lý, tôi biết quy củ của hệ thống công an các người, cũng biết quy định phá án và bắt giam. Nhưng phóng viên Bành là từ báo tỉnh tới, vì tuyên truyền cho việc chỉnh đốn tác phong hệ thống công an trong huyện ta, chẳng lẽ phóng viên Bành sẽ để lộ bí mật sao? Nói sau, đây không phải có Trưởng phòng Từ à? Trưởng phòng Từ là đại diện cho sở Công an tỉnh tới.

Bành Na cũng nói:

- Trưởng phòng Lý, tôi phỏng vấn Cát Đại Tráng, cũng sẽ không tiết lộ tình huống cụ thể của vụ án, chỉ là hỏi thăm một số tình huống cơ bản, sẽ không tạo thành ảnh hưởng tiêu cực cho mọi người.

Lý Văn Hàn ngẫm nghĩ một chút rồi nói:

- Như vậy đi, chúng ta về huyện trước, ăn cơm trưa xong, tôi sẽ liên lạc với Viện trưởng Lý, hỏi thăm ý kiến của anh ấy rồi quyết định. Phóng viên Bành, Trưởng ban An, Trưởng phòng Từ, ba người cảm thấy thế nào?

An Khang Quân nhìn Lý Văn Hàn, ánh mắt kinh ngạc.

Anh không phải đã trở mặt với Tạ Hậu Minh rồi sao? Trong hội nghị công việc Bí thư, Tạ Hậu Minh không tiếc đem Trịnh Mỹ Đường ra ngoài, đè Lục Cửu, nhất định đem vụ án của Cát Đại Tráng về trong tay mình. Cát Đại Tráng còn chưa bị phê bắt, viện Kiểm sát bất quá chỉ là tham gia đầu tiên. Viện trưởng viện Kiểm sát Lý Quang Minh ương ngạnh, công nhiên ức hiếp Trưởng phòng Công an anh. Hiện tại cơ hội đang ở trước mắt, vừa lúc mượn quyền uy của phóng viên báo tỉnh để làm nên uy phong cho mình, như thế nào lại rút lui?



Lão Lý, trong quan trường, cũng không nên lật lọng như vậy? Anh cho rằng anh còn có thể trở lại bên cạnh Tạ Hậu Minh sao? Ngoại trừ đi theo Phạm Hồng Vũ thì anh cũng chẳng còn đường lui.

Từ Đại Giang lại gật đầu nói:

- Nếu Viện Kiểm sát đã tham gia vào, thì cũng nên hỏi ý kiến của Viện trưởng Lý.

Ông ta thật ra rất thông cảm sự khó xử của Lý Văn Hàn, biết ông ta không hoàn toàn muốn vạch mặt Tạ Hậu Minh, đỡ phải mang tiếng vong ân phụ nghĩa.

Bành Na tự nhiên cười nói:

- Tôi tôn trọng ý kiến của đồng chí địa phương.

Buổi tối, Phạm Hồng Vũ sớm đã nói tùy cơ hành động, Bành Na trong đầu đặc biệt nắm chắc.

Nhưng khiến tất cả mọi người không lường trước được, khi vừa trở lại nhà khách Vân Hồ thì phát hiện trước nhà khách đang đậu một hàng xe dài. Trong đó có một xe cảnh sát việt dã, hơn nữa là treo giấy phép cục Công an thành phố.

Vương Quân một đường chạy tới, thần sắc khẩn trương báo cáo với Lý Văn Hàn:

- Trưởng phòng, Cục trưởng Nhâm của cục Công an thành phố vừa tới.

- Cục trưởng Nhâm?

Lý Văn Hàn giật mình kinh hãi, ánh mắt khẽ quét qua chiếc xe việt dã.

Đúng vậy, đây là chiếc xe của Phó cục trưởng Nhâm Ủy của cục Công an thành phố, là Phó cục trưởng xếp hạng thứ nhất trong cục, cán bộ cấp Cục trưởng, quyền cao chức trọng. Trong hệ thống công an toàn thành phố, quyền lên tiếng rất lớn.

Nhìn lại, xe số 01, số 02 của huyện cũng đều đến đông đủ.

Cho thấy Lục Cửu, Phạm Hồng Vũ và Tạ Hậu Minh đều đã cùng với Phó cục trưởng cục Công an đến nhà khách dùng cơm.

- Cậu tới lúc nào vậy? Tại sao cục Công an thành phố không có thông báo trước?

Lý Văn Hàn cảm thấy rất kỳ quái.

Nói như vậy, khi Nhâm Uy đến phòng công an các cơ sở kiểm tra thì đều thông báo trước, rất ít khi làm tập kích như vậy.

Vương Quân vội vàng nói:

- Khi vừa tới, tôi đã cho người gọi điện thoại cho anh, nhưng không thấy anh gọi lại.

Quả thật vừa rồi Lý Văn Hàn có nhận được một cuộc điện thoại gọi đến, là điện thoại trong phòng, nhưng đang trên đường trở về nên Lý Văn Hàn không có gọi lại. Không nghĩ tới là Vương Quân gọi cho ông.

Vương Quân vừa nói chuyện với Lý Văn Hàn, vừa nhìn qua chiếc xe Huyện ủy số 3, là xe chuyên dụng của Tạ Hậu Minh.

Lý Văn Hàn liền hiểu được ý tứ của Vương Quân. Bành Na vừa mới đến Vân Hồ, Tạ Hậu Minh đã tranh thủ đến thành phố, tối hôm qua mới trở về. Kết quả hôm nay, Nhâm Uy liền không nói một tiếng chạy đến Vân Hồ kiểm tra công việc.

Phỏng chừng giữa hai người này đã có liên hệ với nhau.

Tạ Hậu Minh ở Vân Hồ nhiều năm như vậy, có quan hệ chặt chẽ với lãnh đạo cục Công an thành phố. Đừng nhìn Tạ Hậu Minh tính tình nóng nảy, nhưng tìm phương pháp chạy quan hệ thì đó là một người giỏi. Năm năm trước, thiếu chút nữa là đã lên làm Chủ tịch huyện. Nếu lúc kia không phải bị Lục Cửu chặn ngang tiến vào, phỏng chừng hiện tại Tạ Hậu Minh đã lên làm Bí thư Huyện ủy cũng không chừng.

Lý Văn Hàn hỏi:



- Cục trưởng Nhâm có chỉ thị gì không?

- Không rõ lắm. Tôi cũng vừa mới đến, hiện tại Bí thư Lục, Chủ tịch huyện Phạm và Chủ nhiệm Tạ cũng đều đã đến. Cục trưởng Nhâm đang nói chuyện với bọn họ.

Trong lúc này, lấy thân phận của Vương Quân, làm sao mà có thể xuất hiện trước mặt Nhâm Uy.

Lý Văn Hàn gật đầu, chuyển hướng sang An Khang Quân, giọng điệu xin chỉ thị:

- Trưởng ban An?

An Khang Quân cười ha hả nói:

- Cục trưởng Nhâm tới vừa lúc. Chuyện vừa rồi chúng ta xin chỉ thị Cục trưởng Nhâm một chút. Phóng viên Bành, Trưởng phòng Từ, phóng viên Nhan, mời.

Bành Na mỉm cười gật đầu, chân thành mà bước tới trước.

Trước mặt đồng chí địa phương, thân phận của phóng viên báo tỉnh rất quan trọng.

Nhà ăn nhỏ của nhà khách lại rất náo nhiệt, có ba bàn. Mỗi bàn đều còn ghế trống, rất hiển nhiên là đang chờ người. Đội hình tiếp đãi Nhân Uy so với đội hình tiếp đãi Bành Na không thua kém gì, nhưng có chút khác biệt. Tam cự đầu của Huyện ủy đều đã tới, nhưng các lãnh đạo khác của Huyện ủy vẫn chưa lộ diện. Người tiếp khách chủ yếu là trong hệ thống chính trị pháp luật.

Loại tiếp đãi này phải chú ý sự phù hợp.

Nhâm Uy nếu phải ở lại Vân Hồ nhiều ngày thì trong tiệc đón gió, Tam cự đầu phải có mặt. Còn thời gian sau thì không cần nữa, chủ yếu là các đồng chí phụ trách trong hệ thống pháp luật cùng đi.

Trên thực tế, lãnh đạo chủ chốt Huyện ủy quanh năm suốt tháng ở nhà ăn cơm thật sự không nhiều lắm.

Kiểm tra, hội nghị, công tác, xã giao…đủ để gây sức ép. Khi thật sự quá bận, một bữa cơm ăn ba bốn chỗ cũng có. Thường ở trong một bữa tiệc, uống một vòng rượu, khách sáo vài câu lại phải bật người đi tiếp. Đến bữa tiệc cuối cùng, tửu lượng không còn chống đỡ nổi, trái ngã phải ngã, một câu nói nguyên lành cũng chưa chắc nói được.

Quanh năm suốt tháng, cán bộ lãnh đạo dùng đến một phần ba thời gian cho chuyện đứng đắn đã là rất siêng năng rồi.

Trên bàn đã bày đầy thức ăn và rượu. Tuy nhiên vẫn chưa có người nào động đũa. Mọi người trò chuyện rất vui vẻ. Vừa thấy Bành Na đi tới, Lục Cửu lập tức gọi, cười ha hả nói:

- Phóng viên Bành, phóng viên Nhan, Trưởng phòng Từ, lão An, mau đến đây ngồi. Đang chờ mọi người đấy.

Bàn bên này vẫn còn nhiều chỗ trống, đặc biệt để dành cho các vị khách quý. An Khang Quân là lãnh đạo Huyện ủy, tất nhiên là cũng có một vị trí cho ông.

Một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc cảnh phụ, ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ khách, dáng người khôi ngô, nghiêm nghị có uy, hẳn là Phó cục trưởng Nhâm Uy rồi.

Bành Na mỉm cười bước đến.

Lục Cửu liền giới thiệu:

- Cục trưởng Nhâm, xin giới thiệu cho anh một chút, vị này là phóng viên báo tỉnh, tiểu thư Bành Na. Phóng viên Bành, đây là Phó cục trưởng cục Công an thành phố Tề Hà của chúng tôi, Phó cục trưởng thường trực Nhâm Uy. Hai người làm quen một chút.

- Xin chào, Cục trưởng Nhâm.

Bành Na chân thành vươn tay ra.

- Xin chào, phóng viên Bành, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Tôi xin đại diện cho cục Công an thành phố Tề Hà hoan nghênh phóng viên Bành đến thành phố Tề Hà chúng tôi phỏng vấn đưa tin.

Nhâm Uy lúc này mới đứng dậy, bắt tay Bành Na. Vóc dáng của y cao lớn, đứng trước mặt Bành Na nhỏ nhắn, rất có điểm ý tứ từ trên cao nhìn xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quyền Lực Tuyệt Đối

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook