Chương 10:
Chi Phấn Hồ Lô
03/11/2024
Editor: L’espoir
*
Thứ đó thật nóng, dính đầy nước xuân, trượt dọc theo phần thịt mềm từ trên cho đến cửa động, cô cắn răng, tránh không được chỉ có thể nghênh đón, dù sao cũng chỉ là dao, tới đây.
Cô không cảm nhận được đau đớn khi bị đâm vào trong tưởng tượng, vật khổng lồ lấp đầy đường huyệt, ngoan ngoãn lễ phép. Nam Thiên Viễn vùi mình trong cơ thể cô, hôn lên mắt cô, chờ cô tự làm quen.
Anh quá lớn, tuy rằng lần đầu tiên anh đã làm đủ màn dạo đầu rồi nhưng vẫn khiến cô đau đến mức qua ngày hôm sau không xuống khỏi giường được. Cho nên từ đó trở về sau mỗi lần làm tình, anh đều sẽ kiên nhẫn khiêu khích, đợi đến khi Chu Nhược Hành như quả đào chín, tươi ngon mọng nước, cúi đầu cam chịu, anh mới hái, mới cắn.
Trái tim cô khẽ động, thế nhưng… Không có đau.
Thật tê, thật ê. Vô thức cô rên rỉ ra khỏi miệng, nhỏ giọng nói: “Ngứa.”
Lý trí nói cạn gần hết, Nam Thiên Viễn gập đầu gối của cô lên, chậm rãi đưa đẩy: “Còn gì nữa?”
Còn muốn cái gì nữa? Chu Nhược Hành bị đâm không nói nên lời, đầu óc hỗn độn. Muốn anh giảm bớt cơn khô nóng đang xôn xao trong cơ thể lúc này, giúp cô giải tỏa cơn tê dại, nhưng cụ thể phải làm như thế nào, cô không hiểu. Cô thở hổn hển, bị cơ thể thao túng, vòng tay qua cổ anh.
Động tác của Nam Thiên Viễn trở nên nhanh hơn, quy đầu sung huyết nóng bỏng mở cửa động, nghiền ép dọc theo phần thịt mềm phì nhiêu, ma sát nhạy cảm. Chu Như Hành ngửa đầu lên, mái tóc rơi trên ga trải giường trắng như trăng, giống như hoa anh thảo nở rộ trong đêm tối, mùi hương thơm mát, lại nồng nàn.
Khoái cảm ma sát xé rách giữa hai chân quá mãnh liệt, cô là người sắp chết đuối, chỉ có thể nắm chặt lấy anh, đi theo tiết tấu của anh, cầu cứu.
Anh lại cố ý tra tấn người khác. Chạy nước rút hơn trăm cái, mỗi khi dung nham khô nóng trong cơ thể sắp phun ra, anh sẽ chậm lại, đâm vào bụng dưới của cô nghiền ép trằn trọc, tình dục bị kéo dài nhưng lại khiến người ta không chịu nổi. Khoái cảm chồng chất trong cơ thể, nóng lòng muốn trút bỏ.
Chu Nhược Hành cuối cùng cũng từ bỏ phảm kháng, xấu hổ thì thầm: “Muốn…”
*
Thứ đó thật nóng, dính đầy nước xuân, trượt dọc theo phần thịt mềm từ trên cho đến cửa động, cô cắn răng, tránh không được chỉ có thể nghênh đón, dù sao cũng chỉ là dao, tới đây.
Cô không cảm nhận được đau đớn khi bị đâm vào trong tưởng tượng, vật khổng lồ lấp đầy đường huyệt, ngoan ngoãn lễ phép. Nam Thiên Viễn vùi mình trong cơ thể cô, hôn lên mắt cô, chờ cô tự làm quen.
Anh quá lớn, tuy rằng lần đầu tiên anh đã làm đủ màn dạo đầu rồi nhưng vẫn khiến cô đau đến mức qua ngày hôm sau không xuống khỏi giường được. Cho nên từ đó trở về sau mỗi lần làm tình, anh đều sẽ kiên nhẫn khiêu khích, đợi đến khi Chu Nhược Hành như quả đào chín, tươi ngon mọng nước, cúi đầu cam chịu, anh mới hái, mới cắn.
Trái tim cô khẽ động, thế nhưng… Không có đau.
Thật tê, thật ê. Vô thức cô rên rỉ ra khỏi miệng, nhỏ giọng nói: “Ngứa.”
Lý trí nói cạn gần hết, Nam Thiên Viễn gập đầu gối của cô lên, chậm rãi đưa đẩy: “Còn gì nữa?”
Còn muốn cái gì nữa? Chu Nhược Hành bị đâm không nói nên lời, đầu óc hỗn độn. Muốn anh giảm bớt cơn khô nóng đang xôn xao trong cơ thể lúc này, giúp cô giải tỏa cơn tê dại, nhưng cụ thể phải làm như thế nào, cô không hiểu. Cô thở hổn hển, bị cơ thể thao túng, vòng tay qua cổ anh.
Động tác của Nam Thiên Viễn trở nên nhanh hơn, quy đầu sung huyết nóng bỏng mở cửa động, nghiền ép dọc theo phần thịt mềm phì nhiêu, ma sát nhạy cảm. Chu Như Hành ngửa đầu lên, mái tóc rơi trên ga trải giường trắng như trăng, giống như hoa anh thảo nở rộ trong đêm tối, mùi hương thơm mát, lại nồng nàn.
Khoái cảm ma sát xé rách giữa hai chân quá mãnh liệt, cô là người sắp chết đuối, chỉ có thể nắm chặt lấy anh, đi theo tiết tấu của anh, cầu cứu.
Anh lại cố ý tra tấn người khác. Chạy nước rút hơn trăm cái, mỗi khi dung nham khô nóng trong cơ thể sắp phun ra, anh sẽ chậm lại, đâm vào bụng dưới của cô nghiền ép trằn trọc, tình dục bị kéo dài nhưng lại khiến người ta không chịu nổi. Khoái cảm chồng chất trong cơ thể, nóng lòng muốn trút bỏ.
Chu Nhược Hành cuối cùng cũng từ bỏ phảm kháng, xấu hổ thì thầm: “Muốn…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.